Phu Nhân, Em Là Của Anh

Chương 87: Đây chỉ là cảnh cáo



Thầy hiệu trưởng và trợ lý của Bạch Nhất Phong đi đến khúm núm chào. Cô giáo và ba mẹ của Minh Khai thấy thầy hiệu trưởng khúm núm thế thì có chút bất ngờ. Cô giáo nhìn thầy hiệu trưởng tò mò hỏi

- Thưa thầy, đây là...

- Vị này là Bạch tổng – Chủ tịch của Bạch Nhất và là nhà đầu tư chính của mình.

- Chuyện này...

Bạch Nhất Phong thấy bộ dạng hốt hoảng của cô giáo và ba mẹ của Minh Khai thì nhếch mép cười. Bạch Nhất Phong đưa Bạch Nhất Phóng cho Đường Tuyết Linh bế sau đó ra hiệu cho trợ lý

- Đuổi việc vị giáo viên này cho tôi

- Dạ

Anh trợ lý nghe xong quay sang nhìn thấy hiệu trưởng. Thầy hiệu trưởng hiểu ý của Bạch Nhất Phong nhưng ông không hiểu vì sao anh lại muốn đuổi cô ấy đi. Anh trợ lý đã được Bạch Nhất Phong nói chuyện này từ khi Bạch Nhất Phóng nói ra lên anh trợ lý trả lời thay

- Vị tiểu thư này là người đã tiếp tay cho các bạn học khác bắt nạt con trai của chủ tịch chúng tôi. Thế lên...tôi nghĩ ông sẽ hiểu

- Dạ, nếu vậy thì tôi sẽ lập tức đuổi việc cô ấy

Thầy hiệu trưởng nhanh chóng đáp lời anh trợ lý. Bạch Nhất Phong quay sang nhìn ba người đang đứng e dè dặt đối diện lạnh lùng nói

- Đây chỉ xem là cảnh cáo cho mấy người. Tôi chỉ đuổi việc cô ra khỏi trường này vì không muốn hủy hoại tương lai của cô và coi như làm gương cho con trai tôi. Còn hai người, tôi nghĩ hai người lên dạy lại con cái của mình đi. Nó chỉ là một đứa trẻ, như trang giấy trắng vậy. Hãy dạy nó những điều tốt đừng để sau này nó trở thành một kẻ côn đồ đầu đường xó chợ.

Bạch Nhất Phong nói xong thì quay sang bế lại Bạch Nhất Phóng ra về. Anh trợ lý hiểu ý ở lại trường làm thủ tục chuyển trường cho Bạch Nhất Phóng. Đường Tuyết Linh cùng Bạch Nhất Phong ra xe đi về. Trên xe Đường Tuyết Linh quay qua nói với Bạch Nhất Phong

- Em muốn chuyển trường cho Tiểu Phóng

- Ừm, anh đang làm giấy tờ rồi

- Anh có ý định này từ đầu rồi?

- Ừm, từ hôm thằng bé nói

- Vậy anh đã tìm được trường rồi?

- Ừm

Đường Tuyết Linh nghe xong thì mỉm cười với Bạch Nhất Phong. Bạch Nhất Phong chỉ nhìn cô một lát sau đó quay sang nhìn Bạch Nhất Phóng

- Baba chuyển trường cho con, sang trường mới có chuyện gì phải nói với baba, không được giấu

- Vâng

- Vậy hôm nay con nghỉ, muốn đến công ty với baba không? Hay baba đưa con về nhà với ông bà nội?

- Con muốn đến công ty với baba

- Được

Bạch Nhất Phong xoa đầu Bạch Nhất Phóng sau đó lại quay sang nhìn Đường Tuyết Linh

- Nay em có phải đến công ty không?

- Em xin nghỉ rồi

- Vậy hay là chúng ta đi chơi

- Nhưng công việc của anh...

- Tối về anh sẽ làm sau, hôm nay công ty không có gì quan trọng mấy

- Vậy được.

Vậy là Bạch Nhất Phong đã giao hết công việc ngày hôm nay cho anh trợ lý rồi đưa mẹ con Đường Tuyết Linh đi chơi. Bạch Nhất Phóng nghe thấy được đi chơi thì rất háo hức. Bạch Nhất Phong nhìn thấy dáng vẻ háo hức mong chờ của Bạch Nhất Phóng thì mỉm cười. Đường Tuyết Linh cũng không ngoại lệ.

Cả ngày hôm đó Bạch Nhất Phong đưa mẹ con Tuyết Linh đi khắp công viên và thủy cung thăm thú. Bạch Nhất Phóng rất vui vẻ chơi đùa cả ngày. Đến khi đi về thì Bạch Nhất Phóng đã mệt và ngủ gục trong lòng Bạch Nhất Phong. Bạch Nhất Phong thấy Bạch Nhất Phóng đã ngủ liền quay sang nói với Đường Tuyết Linh

- Em cũng ngủ đi, khi nào đến nhà anh sẽ gọi

- Không cần đâu

- Không mệt sao?

- Có, nhưng em muốn ngắm cảnh một chút

- Ừm

Cứ như vậy cả hai im lặng trên suốt đoạn đường về nhà. Khi về đến nhà thì Bạch Nhất Phóng tỉnh giấc. Cậu bé quay ra nhìn ba mẹ rồi nói

- Baba, hôm nay con muốn ngủ cùng baba và mẹ

Bạch Nhất Phong nghe thấy thì quay sang nhìn Đường Tuyết Linh hỏi ý kiến. Đường Tuyết Linh gật đầu đồng ý với Bạch Nhất Phong. Bạch Nhất Phong liền gật đầu với Bạch Nhất Phóng

- Ừm, vậy chúng ta đi tắm xong quay trở lại phòng

- Vâng

Bạch Nhất Phong bế Bạch Nhất Phóng đi tắm rồi quay trở lại phòng lên giường ngủ. Bạch Nhất Phóng được nắm trong lòng Đường Tuyết Linh ôm cô ngủ. Cả nhà ba người đêm đó ôm nhau ngủ ngon lành mà quên mất rằng Bạch Nhất Phong còn công việc chưa giải quyết.

Sáng hôm sau cả nhà ba người đều ngủ dậy trễ khiến cả ba muộn mất giờ làm và giờ đến trường. Bạch Nhất Phong liền rời lịch đến trường của Bạch Nhất Phóng và đưa cậu bé đến công ty. Đường Tuyết Linh cũng được Bạch Nhất Phong trở đến công ty để hoàn thành nốt một số việc việc quan trọng.

Khi Bạch Nhất Phong đưa Bạch Nhất Phóng đến công ty mọi người ai cũng xôn xao bàn tán về cậu bé. Bạch Nhất Phong thì không để tâm đến mọi người hiên ngang bế cậu bé lên phòng. Đến phòng làm việc anh bế cậu bé trong lòng cùng anh làm việc. Bạch Nhất Phóng cũng rất ngoan ngoãn ngồi xem anh làm việc.

Bạch Nhất Phong thấy cậu bé chăm chú nhìn thì tò mò hỏi cậu bé

- Con hiểu những gì baba đang làm sao?

- Dạ, hiểu một chút

- Ai dạy con mà con biết?

- Con tự học nhưng có một số chỗ vẫn không hiểu

- Có muốn baba dạy con?

- Được sao ạ?

- Ừm

Cậu bé ánh mắt long lanh nhìn anh khiến Bạch Nhất Phong đứng hình. Sau đó anh lấy một chiếc ghế đặt cậu bé bên cạnh. Anh đối diện với cậu bé hỏi

- Con biết được những gì rồi?

- Dạ, về hệ thống điều hành mạng lưới

- IT?

- Vâng

- Vậy baba cho con trau dồi kiến thức về IT sau này sẽ cho con biết thêm về những chuyện khác

- Vâng