Phu Nhân Hiền Lành Của Ác Ma Tướng Quân

Chương 14: Cãi vã vì Kim Giai Nhân



Khoảng thời gian sau đó, khi quay về nhà từ doanh trại.

Bạch Thiên Bối nàng vẫn cho rằng bản thân đã không cần lo ngại về Kim Giai Nhân nữa, chỉ là không ngờ sau đó nàng ta lại ngang ngược đến phủ Tề làm khách, còn là ở lại lâu dài, nhìn chung ai mà chẳng biết Kim GIai Nhân là có âm mưu nên mới ở lại, chỉ là không dám lên tiếng mà thôi.

Cả quản gia phủ Tề cũng chẳng buồn quan tâm, ông đối với nữ nhân này là vô cùng không thuận mắt, đương nhiên chỉ có phu nhân của ông là tốt nhất.

Vài ngày sau đó lại là Chu Thiên đến thăm, cũng mặt dày ở lại lâu dài. Bỗng nhiên tại sao phủ Tề của đại tướng quân lại trở thành quán trọ thế này? Tất cả mọi người đều hoang mang lo nghĩ, một bên là có tình ý với Tề tướng quân của họ, một kẻ lại là ân ần với phu nhân của họ, rốt cuộc là muốn làm gì đây?

Trong khoảng thời gian náo loạn ấy, đột ngột Tề Gia Hoàng liền trở về, nổi tiếng là người lạnh lẽo chẳng thua gì phụ thân Tề Gia Minh, Tiểu Hoàng của nàng đối với Kim Giai Nhân là ghét bỏ không thèm quan tâm đến.

"Tề thiếu gia, đây là bánh do tiểu thư của tôi làm cho cậu và Tề tướng quân, mong hai người ăn ngon miệng" -Tiểu Mai lần này lại giúp chủ đem thức ăn đến nơi hắn và Tiểu Hoàng tập luyện

"Mẫu thân ta đã chuẩn bị rồi!"

"Ây da, thiếu gia thật là đáng thương a. Mẫu thân người nếu thật lòng như vậy tại sao sáng nay tiểu nhân lại bắt gặp nàng ta lo ôm ấp tiểu nữ kia mà để bọn người hầu làm bánh cho người chứ?" - cho rằng đối với một đứa trẻ, Tiểu Hoàng sẽ dễ dàng vì vài lời này mà giận hờn, Kim Giai Nhân liền sai Tiểu Mai nói, nào ngờ

"Là ta không cho mẫu thân làm bánh. Lo cho tiểu muội của ta là được rồi!"

"Thiếu gia à, dù.. dù sao thì bánh này cũng là tự tay tiểu thư ta.."

"Không cần nói. Sáng nay chính mắt ta thấy họ Kim kia lo trang điểm, ăn uống, là do ngươi bắt người phủ Tề làm bánh, bây giờ liền đem đến đây, còn dám vu khống mẫu thân ta, thấy ta không nói liền dối trá?" - Tiểu Hoàng lạnh giọng nói

"Ta.. ta.."

"Hừ! Người đâu, hai mươi roi!" - nói xong, Tiểu Hoàng liền quay lưng muốn bỏ đi

"Khoan đã!" - lúc này Kim Giai Nhân đột nhiên xuất hiện. Tiểu Hoàng liền vì thế mà có ý kêu người dừng ngay hành động này. Tiểu Mai kia sau đó liền xám mặt, không ngờ tên tiểu quỷ này lại giống Bạch Thiên Bối đến thế. Kim Giai Nhân chạy lại, lên tiếng liền là muốn bản thân tăng thêm cho Tề Gia Hoàng kia một chút dè chừng

"Tiểu Hoàng, sao con lại động đến người của ta?" - Kim Giai Nhân cố ý nói to để mọi người cùng nhau tập hợp đến, tất nhiên hắn và cả nàng nhanh chóng có mặt

"Thiếu gia, tôi.. tôi rốt cuộc đã làm sai gì chứ?"

"Ta biết con là vì được mẫu thân cưng chiều quá rồi, nhưng mình dù sao cũng là người văn chương, lễ nghĩa, không phải cứ việc bên ngoài tức giận thì trút hết lên người lớn được!" - Kim Giai Nhân ra vẻ nhẹ nhàng dạy bảo, nhưng thật ra chỉ cần tinh ý một chút thì liền hiểu ý nàng ta là chỉ nàng là do quá cưng chiều Gia Hoàng, còn để thằng bé tuổi nhỏ, học hành không ra gì nên không biết phép tắc, về nhà trút giận lên người lớn hơn cả mình.

Nàng là cực kì ghét bỏ loại người này, ngay cả trẻ con cũng không tha. Hắn nghe vậy thì cũng quay sang nhìn Tiểu Hoàng của nàng, ha, vẫn là nghe theo lời của kẻ khác.

"Gia Hoàng, con có hay không?"

"Ta là nam nhân, không bao giờ làm việc gì hổ thẹn với lương tâm, càng không phải loại ham chơi mà không hiểu lễ nghĩa. Phụ thân là nghe lời người ngoài mà không tin ta?" - Tuy rằng suy nghĩ của Tiểu Hoàng vô cùng chững chạc và cậu bé cũng hiểu đứng giữa nữ nhân của mình và muội muội của mình là vô cùng khó khăn, nhưng mà phụ thân không thể lúc nào cũng khiến mẫu thân cậu chịu khổ mà nhịn nhục được, lần này cậu sẽ cho bọn họ hiểu mẫu thân cậu không dễ bị ức hiếp đến vậy. Chu Thiên cũng có mặt, đối với loại chuyện này, chàng cũng chắc được Thiên Bối đã lung lay một chút, không lâu nữa thôi sẽ có kịch hay để xem a.

"Ta không có ý đó, con phải cho ta biết đã có chuyện gì chứ?"

"Ả vu khống mẫu thân ta a, còn dám không cung kính gọi muội của ta là tiểu nữ, ả có quyền hạn gì để sử dụng loại từ ngữ đó?"

"Con sao có thể nói vậy chứ? Cho dù Tiểu Mai thật sự sai thì con cũng không nên làm vậy chút nào cả!" - Kim Giai Nhân liếc nhìn nàng một cái rồi lại lên giọng nói chuyện với Tề Gia Hoàng, chứng tỏ cho mọi người thấy rằng nàng ta phù hợp làm mẫu thân của Gia Hoàng hơn nhiều so với Bạch Thiên Bối kia.

"Chủ nào tớ đấy! Đã không dạy nổi người của mình thì để người khác dạy dỗ, bây giờ còn bênh vực? Muốn để sau này người mình ngồi lên chỉ thị mình?" - nàng cuối cùng cũng lên tiếng, đặc biệt tiếng đến nhìn bọn họ một cái

"Tẩu tử à, ta.."

*chát*- nàng tát Tiểu Mai một cái

"Tại sao lại.."

"Tự tát hay để ta?" -nàng lạnh giọng nói, bỏ mặc Tiểu Mai kia đang ửng đỏ cả mặt

"Ta.. tát?"

"Đúng vậy! 20 cái tát đổi được 20 roi, giúp ả đi chứ?" - Tiểu Hoàng nhếch môi đi về phía nàng mà làm chỗ dựa

"Tiểu Thư?"

*chát.. á.. chát.. a.. chát.. *-Một lúc sau..

"Ta xin lỗi!"

"Hức.. hức.. oan uổng quá mà, tại sao ta lại là kẻ phải chịu chứ?"

"Ngươi yên tâm, ta sẽ tìm cách giúp ngươi mà!" - Kim Giai Nhân tức giận nói.

Trong lúc này tại phòng nàng và hắn lại đang cãi vã

"Ta là lúc đó xem như không thấy cho nàng chút sĩ diện, nàng lại tự mình định đoạt?" - hắn

"Ý là chàng thấy ta và Tiểu Hoàng làm sai? Dạy dỗ người của Kim Giai Nhân là đang giúp nàng ta, tại sao ta lại sai?"

"Bạch Thiên Bối mà ta biết vô cùng hiền lành, ngay cả con kiến cũng không nghĩ sẽ làm hại nó, tại sao bây giờ lại thế này?"

"Ta còn không phải lo chàng chạy về phía nàng ta?"

"BẠCH THIÊN BỐI, NÀNG VỪA PHẢI THÔI CHỨ!"

"TA CÓ GÌ KHÔNG VỪA PHẢI? CHÀNG LÀ BỊ NỮ NHÂN KIA MÊ HOẶC RỒI ĐÚNG KHÔNG?"

"THÔI ĐI!" - hắn đẩy nàng một cái rồi liền bỏ ra ngoài, bên ngoài cả đám gia nhân cũng chạy vào đỡ phu nhân của họ.

"Phu nhân, có lẽ do Tề tướng có chút mệt mỏi, người vẫn là không nên buồn lòng, dễ sinh bệnh!"

"Cái gì mà không buồn, vì nữ nhân khác lại to tiếng với mẫu thân ta, phụ thân còn là do mệt mỏi sao?" - Tiểu Hoàng tức giận nói, được cớ này Chu Thiên cũng lên tiếng nói với nàng

"Đúng vậy! Đại huynh làm vậy là không đúng, ta không chấp nhận được chuyện này!"

"Thôi.. mọi người đừng lo cho ta.. ta.. không cần chàng ấy thì cũng không chết được!" - nàng lần này lại khóc..