Phu Nhân Hiền Lành Của Ác Ma Tướng Quân

Chương 16: Ta tin chàng



Lúc này tại phòng của Kim Giai Nhân..

*RẦM *- trong lúc tức giận Kim Gia Nhân liền bỏ qua phép tắt mà đập bàn mạnh bạo

"Hừ, thật là tức chết mà. Một mình ả ta thì đã phiền lắm rồi, bây giờ còn có thêm Bạch Khả Khả với cả Bạch Hồ Ngọc kia nữa chứ!"

"Tiểu thư xin bớt nóng giận, từ từ giải quyết!" - Tiểu Mai kia lo lắng nói

"Hừ, từ từ giải quyết? Ngươi có biết người Bạch gia khó động vào như thế nào không hả?"

"Việc này.."

"Nếu bây giờ mà Chu Thiên còn không mau chóng thực hiện kế hoạch nữa thì chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ bị bọn người họ hại chết!"

"Khoan đã tiểu thư! Ta có cách rồi!"

"Hả? Cách gì?"

"Là.." - Kim Giai Nhân ghé sát tai vào cùng Tiểu Mai kia thần thần bí bí nhếch môi cười độc ác.

Vài ngày sau đó..

"Phu nhân, Tề tướng quân về rồi!" - quản gia vui vẻ chạy đến thông báo với nàng

"Mặc kệ, ta cho rằng lát nữa Kim Giai Nhân kia sẽ chạy ra đón tiếp chàng thôi, không cần ta phải ra đâu!" -nàng nhẹ nhàng nói

"Không được nhị tỷ à, nhất định phải kéo tỷ phu về, không thể buông thả được nếu không sẽ chính là khiến bọn họ dễ nảy sinh tình cảm hơn đấy!" - Bạch Hồ Ngọc vội can ngăn ý nghĩ của nàng mà đưa ra ý kiến của bản thân.

"Nhưng mà.. ta.. ta không biết nên làm gì cả!"

"Để ta giúp muội! Quản gia, ông sẽ giúp chứ?" - Bạch Khả Khả liền lên tiếng

"Thuộc hạ sẵn sàng giúp đỡ!"

"Được, chúng ta sẽ bắt đầu giúp đỡ muội!" - trong lúc Kim Giai Nhân đã có kế hoạch thì Bạch Khả Khả cũng có kế hoạch..

* * *

Tối hôm đó, tại Tề phủ mở một buổi tiệc để chào đón Tề Gia Minh quay về, tất nhiên cả Kim Giai Nhân và Chu Thiên đều tham gia:

"Tề tướng quân, chào mừng ngài quay về!" - Bạch Khả Khả nhếch môi nhìn hắn

"Ta.. xin đa tạ!"

"Phu quân, chàng mau uống rượu đi!" - nàng nhẹ nhàng dựa vào hắn nhẹ giọng nói

"Tề ca ca! Huynh ăn chút thức ăn đi!" - Kim Giai Nhân có chút tức giận, giả vờ mỉm cười lấy lòng Tề Gia Minh mà gắp chút thức ăn cho hắn

"Ừm!" - buổi tiệc bắt đầu vô cùng vui vẻ, cuối cùng khi mọi người đang thưởng thức những điệu múa xinh đẹp thì nàng lại nhẹ nhàng nói nhỏ với hắn:

"Tướng công, ta rất nhớ chàng!" - chẳng những ăn nói nhỏ nhẹ nàng còn cố ý phả hơi nóng gần vành tai của hắn khiến cho cổ họng của hắn có phần khô khốc, hô hấp khó khăn. Cảm thấy bản thân dường như có gì không đúng, hắn quay sang nhìn nữ nhân của mình mà nhíu mày

"Mọi người ở lại đi, tướng công của ta có chút không khỏe, ta dìu chàng vào phòng trước!" - nàng nhẹ nhàng kéo hắn đứng dậy, nói thêm một câu rồi liền muốn dìu hắn về phòng trước

"Tẩu tử, ta giúp tẩu!" - Kim Giai Nhân nhận ra có gì không đúng liền muốn đến ngăn cản, chỉ là cuối cùng vẫn không thành

"Không cần muội quan tâm, đặc biệt là vào buổi tối thế này!" - nàng nhếch môi nhìn đôi vai run lên vì giận của Kim Giai Nhân mà hả dạ, cuối cùng ả lại bị Bạch Khả Khả và Bạch Hồ Ngọc kia lôi lại.

Nàng thành công dìu hắn về phòng, đến khi hắn nằm trên giường thì nàng lại đứng bên cạnh mỉm cười rồi bỏ đi. Một mình hắn trong phòng có chút khó chịu thì mới phát hiện bản thân trúng phải Mê Tình Dược từ lâu.

Một lúc sau Bạch Thiên Bối quay lại với một bộ y phục có phần mỏng manh, gợi cảm khiến hắn có chút nhịn không nổi muốn nàng:

"Tướng công, hôm nay ta muốn đền cho chàng, ta đã làm chàng buồn phiền, mệt mỏi, như vậy thật là ta không tốt, chàng.. có thể tha lỗi cho ta không?" - nàng đến bên giường ngồi xuống cùng hắn nói chuyện

"Nàng.. bỏ thuốc vào rượu của ta sao?"

"Ưm!" - nàng gật đầu

"Tuy có chút không quen nhưng ta cũng rất thích nàng như vậy!" -hắn bắt đầu ôm lấy cơ thể nàng mà hôn lấy đôi môi anh đào của nàng

"Chàng có tha lỗi cho ta không?"

"Vậy nàng có tin ta hay không?"

"Có, ta là của chàng, ngoài chàng ta sẽ không tin ai hơn nữa"

"Vậy thì tốt!" - hắn cuối cùng lại để nàng nằm xuống bản thân bắt đầu cởi bỏ những mảnh vải vướng víu kia xuống nền đất..

"Um.. um.. a.. ân.. chậm một chút a.." - bên trong căn phòng bắt đầu có những tiếng ái muội, e thẹn khiến người nghe phải đỏ mặt thẹn thùng. Nhưng trong khi đó bên ngoài căn phòng lại đang có một cô nương tức giận mà cắn chặt môi đến bật máu:

"Bạch Thiên Bối là cô ép tôi!" -..

*còn tiếp*