Phu Nhân Hiền Lành Của Ác Ma Tướng Quân

Chương 4: Thành thân



Chỉ một tháng sau đó nàng và hắn đã thật sự thành thân tại Bạch gia nàng đang rộn ràng chờ đón:

"Từ hôm nau muội sẽ phải sang Tề gia sống, nếu hắn ta dám ức hiếp muội thì mau chóng báo cho ta, ta sẽ đem muội về, đòi lại công bằng cho muội" -Bạch Khả Khả, đại tỷ của nàng mạnh miệng nói.

"Nhị tỷ, hôm nay Thư Tiên và Hoàng Khải không có ở nhà, đành nhờ ta gửi lời cho tỷ." - Bạch Hồ Ngọc ra vẻ mạnh mẽ lắm nhưng thật ra nàng ta cũng sắp khóc rồi đây.

"A, tiểu thư ơi, Tề thiếu gia đến rồi ạ!" - Tiểu Cúc chạy nhanh vào phủ báo.

"Tiểu Cúc trước khi xuất giá, ta có chuyện muốn người nhớ rõ, bây giờ ta là người của Tề gia, không còn là tiểu thư của ngươi nữa nhất định phải cố gắng nghe lời mọi người không được cãi lại nghe không?" - nàng nhẹ nhàng dặn dò nô tì của mình chu đáo rồi bước lên kiệu hoa.

Còn tại Tề gia, Bạch Phùng Phương và Dương Phàm thì đang ở đó chờ đợi:

"Này, Gia Minh, rốt cuộc là ngươi thành thân hay ta thành thân vậy hả?" - Dương Phàm khó chịu quay sang hỏi hắn, người đang chung thủy giữ vẻ mặt tăm tối và đầy tức giận nhìn thẳng vào Phùng Phương. Nếu như nàng ta không phải là hoàng hậu, không phải là thê tử của Tân Hoàng Đế, bạn của hắn thì hắn thề hắn đã giết chết nàng ta từ lâu lắm rồi. Đơn giản là sau đó hắn mới được biết là do Bạch Thiên Bối kia đột nhiên có cảm tình với hắn nên Hoàng hậu đây mới dám làm càng lên như vậy. Hắn tức giận nàng đến cực đỉnh. Vô tình hắn đã hiểu lầm nàng rằng, từ đâu nàng đã biết hết nhưng chỉ giả vờ vô tội mà thôi.

Rồi thì kiệu hoa đến, hắn và nàng cùng nhau hoàn thành nghi thức trước mắt thái hậu, hoàng hậu và hoàng thượng.

Đêm tân hôn, nàng ngồi trên giường đợi thật lâu, cái thời khắc được danh chính ngôn thuận trở thành thê tử của hắn rốt cuộc cũng đã đến. Nhưng thật là mệt a, từ sáng đến giờ nàng chỉ dám ăn một miếng bánh do đại tỷ đích thân chuẩn bị, hiện giờ bụng nàng đã kêu ùng ục rồi, cả cái mũ phượng đội trên đầu cũng đột nhiên nặng hơn ngàn cân rồi đây. Nàng nhất định phải im lặng mà chờ đợi, nàng muốn hắn sẽ cởi khăn hỉ của nàng, cùng nàng uống rượu giao bôi rồi trở thành phu thê thật sự. Đến khi đã khuya thì hắn mới say khướt về phòng. Sau khi bọn hạ nhân đưa hắn về phòng thì nàng đều cho lui xuống cả, tự mình chăm sóc cho hắn, tự cởi khăn hỉ, tự mình uống rượu giao bôi..

* * *​

Nàng tò mò lấy tay sờ thử lên khuôn mặt mạnh mẽ ấy, mong muốn cả đời này hắn chỉ có thể là của nàng. Nhưng nàng đã biết bản thân không được hắn yêu thích từ đầu, chỉ là do được ban hôn, không thể cãi lại nên hắn mới chấp thuận nàng. Nàng cười chua chát, bản thân tự nghĩ đến ngày hắn mang về phủ một nữ nhân khác tự ý cho nàng ta cái chức danh thê thiếp hay Tề phu nhân thì sao nhỉ? Lúc đó, nàng sẽ như thế nào đây?

"Ta yêu chàng!" - nàng thì thầm với hắn, bản thân rõ biết hắn đã ngủ mê rồi, sao có thể nghe được những tâm tình của nàng bây giờ. Nàng nhẹ nhàng nằm cạnh hắn, kéo tay hắn ra mà chui rúc vào trong lòng hắn nghe rõ từng tiếng tim đập của hắn khiến hô hấp nàng nặng nề lạ thường.

Một lúc sau, hơi nóng của hắn pha trên đỉnh đầu nàng âm ấm. Tim nàng đập nhanh hơn nữa, cơ thể chợt có chút mong muốn. Dù sao thì đêm nay cũng là đêm tân hôn, nàng thật sự muốn thử cái loại cảm giác mới mẻ này, nàng liền cả gan bắt lấy hai bàn tay hắn áp lên hai quả no đủ của mình. Chợt hắn cựa mình, đặt nàng dưới thân, nàng sợ hãi nhìn những động tác thô bạo của hắn, nhưng cũng không thể làm gì khác được, hắn đây hiện tại có lẽ còn không biết bản thân đang làm gì cơ mà.

Nhưng cái loại cảm giác mới này khiến nàng đau điếng cả người, cảm giác như thân mình sắp đứt thành hai vậy, thật sự đã khiến nàng rơi cả nước mắt. Tuy đau nhưng nàng cũng chẳng dám kêu một tiếng nào, cố cắn chặt môi đến nỗi bật máu nhưng vẫn là không muốn hắn giữa chừng mất hứng. Cả một đoạn kịch liệt qua đi, hắn lại mê man lăn ra ngủ, bỏ lại nàng toàn thân xanh tím, cơ thể vẫn đang run rẫy, đau nhói ở bên cạnh, tự an ủi bản thân, nàng lại mỉm cười cố gắng để nước mắt chảy ngược vào trong..

*còn tiếp*