Phụ Thân Ta Muốn Giết Ta

Chương 5



08.

Bọn ta tìm tòi khắp phòng gã thợ săn, phát hiện một đống quần áo cùng mười mấy lượng bạc. Tiểu thiếu gia ghét bỏ quần áo của gã thợ săn không chịu mặc, ta muốn mặc hắn cũng không cho. Ta không thể làm gì khác hơn là mang hắn đi chợ phiên dưới núi, mua mấy bộ quần áo, mua thêm một số đồ dùng hàng ngày.

Trên đường trở về, ta suy nghĩ kế sinh nhai cho tương lai, không có tiền vốn, buôn bán là không làm được rồi, nhưng bảo ta lại đi làm người hầu cho quý nhân nào đó trong phủ nào đó, ta cũng tuyệt đối không đáp ứng. Thế là cuối cùng ta quyết định bán thảo dược cùng làm một chút đồ gỗ kiếm sống. Tiểu thiếu gia-cái gì cũng không biết-kia lẩm bẩm cơm tối muốn ăn thịt, ừ, ta có chút ghét bỏ hắn phiền phức, liền lờ hắn đi. Đợi đến lúc ta cùng tiểu thiếu gia trở lại nhà gỗ nhỏ ở sườn núi, ta nhìn thấy dê mẹ đã có thể cho sữa của gã thợ săn phơi thây trước cửa, mà thú cưng mới của ta đang hì hục ăn đến thỏa thuê. Nó là con dê duy nhất của bọn ta đó!

09.

Ta đập cho sói con ngừng ăn, nó kêu to “Áu áu”, hung ác nhìn ta chằm chằm, sau đó ta đem nó cột ở cây cọc cách nhà gỗ mười thước. Ban đêm ta rửa thịt dê bị gặm đến nát bấy thật sạch, nấu món canh thịt dê, tiểu thiếu gia không chịu uống, thế là ta uống hết. Ngay từ đầu, bọn ta còn lo lắng sẽ có người tra hỏi tung tích thợ săn, qua một đoạn thời gian cũng không nghe thấy phong phanh gì, liền yên lòng ở lại. Cứ như vậy, trời nắng ta đi hái thảo dược, ngày mưa làm thợ mộc, ba năm sau cũng tích cóp được không ít tiền, mà tiểu thiếu gia rốt cục cũng biết nấu cơm thế nào, may vá quần áo ra sao, mặc dù đôi lúc cũng không như ý muốn cho lắm. Con sói bọn ta nuôi là sói cái, sau lúc mất dê, bọn ta chuyển sang uống sữa sói ba năm, còn hời được bốn con sói con.