Phụ Thân Ta Muốn Giết Ta

Chương 9



16.

Rất nhanh, sinh nhật mười sáu tuổi tiểu thiếu gia sắp đến, hôm đó ta vì hắn đi chợ dưới núi mua quà, rồi gặp được cô chủ hiệu thuốc. Ta nghe tiểu nhị nhiều chuyện, chồng cô chủ chết sớm mấy năm trước do bệnh nặng, để lại một mình cô vợ xinh đẹp. Dưới danh nghĩa là cô chủ hai gian tiệm thuốc, ba gian tiệm vải, còn có một gian bán phấn son, hàng năm tiền lời khả quan lắm, làm cho ta có chút hâm mộ cô ta. Nếu như ta cũng có một cửa hàng, có thể mang tiểu thiếu gia từ trên núi xuống, để hắn không phải chịu vất vả, ta cũng không cần vì hái thuốc lâu lâu phải chịu cảnh màn trời chiếu đất trong rừng rậm, khiến hắn lo lắng.

17.

Đem những ý nghĩ nghĩ trước nay chưa từng có quăng ra sau đầu, ta tạm biệt cô chủ, đi mua quà cùng một số vật dụng cần thiết. Tiểu thiếu gia thích ăn bánh phù dung, cũng thích ăn cháo đậu xanh bo bo, ngày thường vì tiết kiệm tiền hắn không dám mua ăn, thế là nhân dịp sinh nhật hắn, ta mua thật nhiều. Trên đường trở về, ta đi ngang qua “Thượng y lâu”, thấy áo bào tơ lụa bên trong, ta nhớ tới lúc tiểu thiếu gia còn ở phủ tướng quân. Bạc dù có tiêu hết không thừa một xu, nhưng nghĩ đến dáng vẻ vui mừng của tiểu thiếu gia ta chả có gì thấy đáng tiếc. Lúc ta vui vui vẻ vẻ về đến nhà, thì bị mấy rương lễ vật trong trong ngoài ngoài bày đầy cả ra làm hết hồn một xíu. Vòng qua mấy cái rương to to nhỏ nhỏ, ta thấy tiểu thiếu gia ngồi trước bàn, mắt đỏ hoe. Hắn thấy ta đi lại, nước mắt “lộp bộp” tuôn rơi, cái miệng nhỏ không ngừng mắng ta “Đồ bạc tình”. Hắn khóc rất dữ dội, ta có chút không hiểu cho lắm, lúc đem điểm tâm đưa cho hắn, hắn đẩy tay ta, điểm tâm thơm ngọt ngon miệng rớt xuống dính chùm một cục.

18.

Ta giận ơi là giận, đặt hắn lên trên ghế đánh một trận, hắn sờ mông, khóc như muốn ngất đi, nhưng đôi mắt rưng rưng lệ trên khuôn mặt ửng đỏ làm hắn thêm phần xinh đẹp, thế là ta liền dừng tay. Sau đó, hắn vừa nấc nghẹn vừa giải thích nguyên do, ta mới biết được những lễ vật đó đều là cô chủ nhờ bà mối đưa tới, ý cầu hôn ta. Ta chưa hề cảm thấy mình có chỗ nào tốt, cũng nghĩ không thông vì sao cô chủ lại nhìn trúng ta, tiểu thiếu gia bĩu môi, cũng vì ngươi lớn lên đẹp trai hơn người khác một xíu xiu. Chuyện hôn nhân này dĩ nhiên là không thành, không chỉ tiểu thiếu gia không vui, ta cũng không muốn không có tiền đồ đi ở rể, chỉ là sau chuyện này, ta phải đổi một tiệm thuốc khác để bán thảo dược.