Phúc Lợi Sau Khi Ngủ

Chương 53



[PLSKN] CHƯƠNG 53

Âm hộ dưới thân Thẩm Nhan lớn lên thực đẹp, lông tóc phía trên nồng đậm lại không hỗn độn, miệng âm đ*o phía dưới tựa như một con bào ngư sống, thịt hồng nhạt, hai mảnh môi âm hộ rắn chắc thoạt nhìn liền rất mỹ vị.

Diệp Hạo Hiên nhìn chằm chằm hộ khẩu cô nửa phút, hầu kết trên dưới lăn lộn.

Hắn như là sói đói chụp mồi, cúi người đi xuống, há mồm đối với âm hộ không ngừng chảy hoa dịch kia cuồng loạn liếm láp.

Đầu lưỡi một chút lại một chút đảo qua âm đế mẫn cảm.

“A… A… đầu lưỡi anh trai thật mềm… Thật thoải mái…”

Đầu lưỡi liếm huyệt kích thích cảm giác bất đồng với làm tình bình thường, âm đế Thẩm Nhan được đầu lưỡi Diệp Hạo Hiên coi sóc, cả người cô như bị rót vào từng đạo điện lưu, tê dại mang theo cảm giác hơi ngứa.

Cô sảng đến giống như phiêu đãng trên mặt biển, thân thể theo sóng biển lên xuống phập phồng.

Đôi tay không chỗ sắp đặt gắt gao xoa bóp vú mình, bởi vì bàn tay quá nhỏ, bởi vậy nhiều nhất chỉ có thể nắm lấy một nửa nhũ thịt.

Cô học thủ pháp nam nhân, một bên dùng sức xoa bóp nhũ thịt to mọng, một bên dùng ngón tay cùng móng tay, thỉnh thoảng kích thích đầu v* mẫn cảm.

Hai nụ hoa như nụ hoa anh đào dần dần sung huyết trướng đại, thoạt nhìn so với bình thường lớn gấp đôi.

Cùng lúc đó.

Cổ tử cung phun trào ra một cổ lại một cổ nhiệt lưu, hoa dịch ấm áp tựa như nước suối, theo âm đ*o uốn lượn, theo huyệt khẩu chảy xuôi mà ra.

Diệp Hạo Hiên tham lam dùng miệng mút vào mật nước, đầu lưỡi của hắn trực tiếp tham nhập trong dũng đạo sâu không lường được, cuốn đầu lưỡi trên vách dũng đạo miêu tả tỉ mỉ.

Hàm răng cứng rắn thường thường sẽ đụng đến âm đế mẫn cảm nhất.

Mỗi một lần đụng tới, Thẩm Nhan liền như là chịu khổ hình, cầm lòng không đậu gân cổ lên kêu to ra tiếng, “A… Ân a… Ân…”

Dưới thân Thẩm Nhan d*m thủy chảy đến càng ngày càng hoan, Diệp Hạo Hiên liền uống đều uống không xong.

Cơ hồ có mật dịch trực tiếp vòng qua miệng nam nhân, theo cằm hắn chảy xuôi xuống cổ, rồi sau đó lại theo cơ ngực hắn, uốn lượn đi xuống.

Diệp Hạo Hiên như là lữ nhân khô cạn hồi lâu, ghé vào bên cam tuyền hung hăng làm mình uống no.

Hắn ăn uống đến cực đại thỏa mãn, nhưng căn đại dương v*t sung huyết dưới thân kia lại đói đến gào khóc đòi ăn.

Diệp Hạo Hiên đứng dậy tới, thở phì phò hơi nghỉ ngơi, sau đó ngước mắt nhìn về phía Thẩm Nhan tiếng nói khàn khàn hỏi: “Có nghĩ ăn đại dương v*t của anh trai hay không?”

Thẩm Nhan nghe vậy, ngoan ngoãn gật gật đầu nói: “Muốn, em muốn ăn đại dương v*t anh trai.”

Nam nhân nghe thấy thanh âm cô mềm mại, như là ăn thuốc tăng lực.

Hắn lập tức trở nên sinh long hoạt hổ, đằng một chút từ trên sô pha đứng lên, bước chân dài đi đến trên đỉnh đầu cô đứng yên.

Căn dương v*t làm cho người ta sợ hãi treo trên đầu Thẩm Nhan, cán màu đỏ thẫm phân bố màu mạch máu rắc rối phức tạp, quy đầu tròn trịa trướng đến giống trứng gà.

Cô thấy tình cảnh vậy, miệng không tự giác hơi hơi mở ra, phản xạ có điều kiện cảm thấy quai hàm trướng đau vô cùng.

dương v*t hắn thật sự quá lớn, mỗi lần giúp hắn khẩu giao, cô đều cảm thấy miệng sắp bị căng hỏng, hơn nữa cô cũng thật sự không quá thích nhấm nháp hương vị tinh dịch.

Vì để chính mình cùng đối phương thể nghiệm khẩu giao càng sung sướng, Thẩm Nhan từ dưới háng nam nhân ngồi dậy tới, ngưỡng khuôn mặt nhỏ nhìn hắn hỏi: “Nhà anh có áo mưa sao? Loại vị trái cây ấy.”