Phúc Lợi Sau Khi Ngủ

Chương 88



Diệp Hạo Hiên dừng động tác lại, tay cầm bả vai Thẩm Nhan, cùng cô mặt đối mặt.

Một đôi mắt đen bình tĩnh nhìn cô gái trước mặt, vô cùng chân thành mở miệng nói: “Kỳ thật trước khi anh gặp được em, anh vẫn luôn cảm thấy bản thân là một người không biết yêu đương, cảm thấy đời này đều sẽ không yêu đương, càng sẽ không kết hôn sinh con.”

Nói tới đây, hắn có chút khó chịu, nhíu nhíu lại mày kiếm đen đặc.

Tiện đà, hắn nói tiếp: “Có lẽ là từ nhỏ cha mẹ ly dị đã mang đến cho anh bóng ma tâm lý quá nghiêm trọng, cho nên anh vẫn luôn sợ hãi đối mặt với cảm tình của chính mình.”

Lúc này, Diệp Hạo Hiên nhìn về phía Thẩm Nhan, ánh mắt trở nên càng thêm ôn nhu.

Hắn duỗi tay khẽ vuốt đầu cô, tiếp tục nói: “Cũng không biết là vì cái gì, khi chúng ta lần đầu tiên gặp mặt, em nói với anh tất cả những suy sụp, thất bại cùng tuyệt vọng trong mặt tình cảm, sau khi anh kiên nhẫn nghe em nói xong, anh lại đối với em có một loại cảm giác đặc thù.”

“Có lẽ, đây là một loại cảm giác đồng bệnh tương liên đi!”

Diệp Hạo Hiên nói xong, nhẹ nhàng thở dài, hắn biết Thẩm Nhan cùng hắn giống nhau, gặp phải cảnh cha mẹ ly hôn, cũng lớn lên trong một gia đình không hạnh phúc.

Hắn biết cuộc sống của cô trước đây khẳng định không vui, cũng không có bất luận ai để dựa vào.

Nhưng, hắn muốn từ đây về sau trở thành người để cô có thể dựa vào.

Cho cô một ngôi nhà có thể che mưa chắn gió, ấm áp.

Thẩm Nhan nghe nói Diệp Hạo Hiên xong, cảm giác sâu sắc khiếp sợ, cô không nghĩ tới, cha mẹ hắn cũng ly hôn, bọn họ thế nhưng sẽ có hoàn cảnh tương tự nhau như vậy.

Nghĩ như thế, trong lòng cô đối với hắn cảm giác áy náy liền trở nên càng sâu thêm một tầng.

Diệp Hạo Hiên thấy vẻ mặt khiếp sợ Thẩm Nhan ngốc lăng tại chỗ, hắn cong cong khóe môi tự mình an ủi nói: “Dù sao những việc kia đều đã là quá khứ, anh hiện tại không phải đã có em rồi sao? Vì em, anh nguyện ý thử mở cửa trái tim mình, tiếp nhận thử thích ứng với tình yêu cùng hôn nhân.”

“Nhưng…”

Diệp Hạo Hiên càng biểu hiện tình cảm của mình với Thẩm Nhan bao nhiêu, cô trong lòng càng bất an cùng áy náy bấy nhiêu.

Cô không biết nếu cô nói cho hắn, lúc trước cô tiếp cận hắn là một hồi âm mưu, mỗi một bước đều là do cô thiết kế bẫy rập, hắn còn có thể thích cô như vậy hay không.

“Anh biết em muốn nói chúng ta còn chưa có hoàn toàn hiểu biết lẫn nhau, anh cảm thấy bản thân mình cũng vô cùng phức tạp, muốn hiểu biết một người, yêu cầu cả một quá trình dài, chúng ta có thể chậm rãi tới, hơn nữa không có người nào là hoàn mỹ, anh nếu thích em, liền có thể bao dung cho khuyết điểm của em.”

Diệp Hạo Hiên một lần nữa đem Thẩm Nhan ôm vào lòng, tiếp tục chậm rãi hướng phía trước đi tới.

“Hạo Hiên.”

Thẩm Nhan cùng Diệp Hạo Hiên đi lên phía trước vài bước, rốt cuộc vẫn là nhịn không được dừng lại bước chân, ngước mắt nhìn hắn nói: “Nếu em làm ra chuyện có lỗi với anh, anh sẽ tha thứ cho em sao?”

Diệp Hạo Hiên thấy biểu tình vẻ mặt Thẩm Nhan nghiêm túc, ý cười trên khóe môi bỗng nhiên có điểm cứng đờ.

Trầm ngâm một lát.

Hắn nhìn cô mở miệng nói: “Anh tin tưởng nhân phẩm của em, em tuy rằng có chút tâm cơ nho nhỏ, nhưng em sẽ không làm ra chuyện gì quá khác người.”

Thẩm Nhan thấy Diệp Hạo Hiên tín nhiệm cô như thế, phòng tuyến tâm lý của cô càng thêm hỏng mất.

Trầm mặc mấy giây, cô vẫn là lấy hết can đảm mở miệng nói: “Kỳ thật lần đầu tiên em tiếp cận anh là có mục đích.”

Diệp Hạo Hiên nghe vậy, bỗng nhiên buồn cười, nở nụ cười, Anh biết, em không phải cũng đã nói qua rồi sao, em nói em là…”

Nói tới đây, ánh mắt nam nhân đột nhiên trở nên ái muội, đem đầu để sát vào bên tai cô, hạ giọng nói: “Em là tìm anh phá thân, hiện tại em không phải đã được như ý nguyện sao?”

Vô luận nam nữ, một khi yêu, đối phương liền sẽ trở nên hoàn mỹ vô khuyết, ngay cả bộ dáng tức giận cũng đều trở nên đáng yêu.