Phúc Tấn Thuần Phu Ký

Chương 117: Giải quyết chướng ngại



Mã Giai thị chỉ cảm thấy một ngụm máu huyết nghẹn ở yết hầu, miệng đều là toan vị.

"Thật thật là thần tiên quyến lữ...... Tố Lan của chúng ta hôm nay thấy Tứ phúc tấn liền thập phần kính ngưỡng, nhưng thật ra mong muốn lớn nhất vẫn là đi theo bên người tứ phúc tấn b học tập thêm nữ nhi kinh."

"Phải không?"

Trang Uyển cười một cái, sau đó nghi hoặc hỏi.

"Tố Lan là ai?"

Lời nói này làm Mã Giai thị có phần không tiêu hóa nổi nữa, Dận Chân đáy mắt hiện lên ý cười, một bên nhìn tiểu cô nương cúi mặt chẳng dám ngẩn đầu.

"Chính là người này, là nữ nhi nhà cô cô"

Trang Uyển bừng tỉnh.

"Thì ra là nữ nhi của cô cô. Có điều không nghĩ đã lớn như vậy? Năm đó khi ta xuất giá cũng chỉ là tiểu cô nương, năm nay chắc đã 11 tuổi đi, nhưng ta xem bề ngoài nếu nói là 14,15 cũng không quá"

Tươi cười trên mặt Mã Giai thị toàn bộ đều cứng đờ, miễn cưỡng từ trong miệng bài trừ ra tiếng. 

"...... Đây là con gái lớn nhà cô cô, được phu nhân nuôi dưỡng... Tiểu cô năm đó gặp qua hẳn là vừa ý......"

"Thứ xuất nhưng là đại cô nương? Trí nhớ của ta cũng thật là."

Trang Uyển nhấp miệng cười khẽ, từ trên cổ tay cởi ra vòng tay thúy sắc trao cho Tố Lan.

"Cũng không mang theo lễ vật chào hỏi, quyền thiết cùng vòng tay thưởng thức đi. Nhị tẩu đem người mang theo, đã nhọc lòng rồi."

Mã Giai thị giúp đỡ nói lời cảm tạ, cắn răng lại nói.

"Nhọc lòng thì không, chỉ là, có chuyện này...... Không biết có nên hay không cùng tiểu cô nói không."

Trang Uyển trong lòng biết đây là chưa muốn từ bỏ ý định, bất động thanh sắc mà mỉm cười

"Nhị tẩu cứ nói."

"Tố Lan là người tốt, chính là thân thể không được tốt, khám qua nhiều đại phu đều nói nên dùng suối nước nóng  tịnh dưỡng mới tốt. Ta nghe nói Tứ bối lặc gia muốn cùng tiểu cô đi thôn trang tắm suối nước nóng, nếu là.. Có thể mang theo Tố Lan.. Vừa lúc có thêm người bầu bạn với tiểu cô, vừa có thể sai việc"

Yêu cầu này thực sự làm Trang Uyển không vu, đại khái là thấy như thế nào đều tìm không thấy điểm đột phá, lúc này mới nghĩ ra yêu cầu này.

Chỉ là như vậy, vậy thì đặt thanh danh tiểu cô nương ở chỗ nào? Cầu cạnh như vậy, thật đúng là không dứt.

Trang Uyển mím môi, làm ra tâm trạng mờ mịt nhìn về phía Dận Chân, "Đi suối nước nóng thôn trang ư? Chính là, nhà chúng ta thôn trang đã bán."

"Sao? Nhưng Tứ bối lặc gia rõ ràng nói......"

Trang Uyển hờn dỗi mà đối với Dận Chân nói.

"Tứ gia  đã quên w? Thôn trang kia không thể trồng trọt, thiếp thân không muốn nhọc lòng vào thứ vô bổ nên vừa vặn có người tới cửa muốn mua thôn trang kí, thiếp thân suy nghĩ bán cũng tốt, lúc đi hỏi ý Tứ gia, ngài không phải đồng ý bán rồi sao?!  Vì sao bây giờ lại quên."

Dận Chân liếc mắt nhìn vạt áo mình bị lôi kéo, đứng đắn nghiêm túc mà chuyển qua nhìn Mã Giai thị  nói, "Đúng vậy, xác thật đã bán."

"Vậy không có cách nào......"

Mã Giai thị tiếp tục cười gượng gạo.

"Việc này ta không thể giúp, bất quá cô nương này có tính hàn, nhưng nghe nói sau khi sinh con sẽ khá hơn. Vẫn là nên tìm đối tượng tốt kết hôn. Nếu cần cứ nói, Tứ gia có thể giúp đỡ tìm vài nam nhân ưu tú......"

Lời nói đến đây đều mang hàm ý phân thượng, Tố Lan vẫn luôn cúi đầu cũng giả ngốc không nổi nữa ôm mặt chạy đi, Mã Giai thị vẻ mặt xấu hổ, cũng xin lỗi rồi cáo từ.

"Nói đến lại nhớ., bên phía A mã tình hình khá hơn nhiều, ngạch nương đang ở nơi đó chăm sóc a mã, ngần ấy năm, nhưng thật ra khó được thấy lúc A mã ôn hòa như vậy."

Trang Uyển cười khẽ, ý vị thâm trường nói.

"Nhị tẩu tại tiền viện cũng vất vả, a mã cũng là lý giải, rốt cuộc, đối người trong nhà biểu tâm ý cùng đối với người ngoài biểu tâm ý, đều là tâm ý, có đúng không ~"

Mã Giai thị cắn chặt khớp hàm

"Cũng không phải là đâu, đều là mệt nhọc.  Không phiền tiểu cô,  ta đi trước." -  Dứt lời liền vội vàng rời đi.

Nhìn người đi rồi, Dận Chân híp híp mắt, chắp tay sau lưng chuyển hướng sang Trang Uyển.

"Nhà người này đại phòng nhị phòng, nhưng đều là không rõ."

Trang Uyển thu liễm tươi cười liếc nhìn nam nhân, hừ nhẹ nói.

"Người khác chán ghét Tứ gia, gia khó chịu; bám lấy gia, gia cũng khó chịu. Lại thật khó hầu hạ,  thiếp thân cũng vẫn là đi chăm sóc  nhi tử tốt hơn."

Nhìn Trang Uyển quăng tay phát cáu, Dận Chân mấy không để ý mà cười một cái, nhìn Ngũ Cách nói.

"Làm phiền huynh đưa Uyển Uyển lại đây. Chức thị vệ này huynh làm cho tốt, cận thần thiên tử luôn là có cơ hội  thể hiện. Có chuyện gì, cứ tới tìm ta"

Ngũ Cách nghe vậy thụ sủng nhược kinh, trong lòng biết một lời hứa hẹn từ hoàng tử đối với mình có bao nhiêu phân lượng, tức khắc cảm xúc mênh mông.

"Đa tạ bối lặc gia! Nô tài hiểu rõ!"

Dận Chân gật gật đầu, vỗ vỗ vai hắn, ngược lại đi dạo bước chân, hướng con đường Trang Uyển vừa rời đi nhanh chóng đuổi theo.

****

Khác với khung cảnh hỗn loạn phía trước,  Hoằng An ở chỗ Giác La thị cực kỳ an tĩnh, trên người thay áo yến hồng vũ thêu tơ vàng, thấy Trang Uyển đi vào, liền huơ huơ cánh tay như củ sen hướng phía nàng, nhìn bộ dáng này khiến tâm Trang Uyển mềm xuống.

" Hoằng An ngoan, ngạch nương bế con "

Hoằng An nghe không hiểu lời nàng nói, bị Trang Uyển ôm vào trong ngực, chỉ khanh khách mà nhìn nàng tươi cười, bộ dạng đáng yêu hiện tại khiến Trang Uyển càng thêm dạt dào xúc cảm.