Phúc Tấn Thuần Phu Ký

Chương 123: Dận Trinh



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hắn duỗi tay nhéo nhéo tay Trang Uyển, ngữ khí ôn hòa.

"Không sao, đem đồ đưa đến đại sảnh ngoài đi ta đi xem."

Nhìn Dận Chân trên mặt Trang Uyển dương cười nhạt, dặn dò Trúc Tương.

" Bảo Trúc Cầm đi đến nhà bếp, sáng nay nhà bếp ắt hẳn sẽ nấu canh, cho người đi chuẩn bị chút dưa muối cùng tô nhân gói theo xe Tứ gia. Mấy ngày nay trời lạnh nên không thể ngài dùng đồ lạnh, mọi thứ phải được giữ nóng" 

Nhà ở chỉ còn lại một người, nhưng lúc này đáy lòng nàng đã không lạnh.

*****

Triều thần đại lậu canh năm hàn, Dận Chân xem qua cốt phiến cùng các quà tặng khác, còn lại sai Tô Bồi Thịnh từ trong kho cầm đến một Hòa điền bích ngọc điếu, bên phía Trương Khởi Lân vẻ mặt như đưa đám thấp giọng thúc giục vài tiếng, Dận Chân lúc này mới đứng dậy, nghĩ nghĩ lại thấp giọng nói.

" Cứ như vậy đi, chọn môn học liền... về điểm này của Thập tứ đệ có  ngạch nương suy xét, chờ ta hạ triều sẽ đi Vĩnh Hòa cung.

Trang Uyển kiềm chế không được tâm tình đang tốt đẹp ngoan ngoãn đáp ứng.

Dận Chân làm sao lại nhìn không ra biểu tình phúc tấn nhà mình, như tiểu hồ ly giảo hoạt hiền lành làm trong lòn hắn lại có một chút bị cào - thật ngứa, nhưng mà canh thời gian không còn sớm, sau khi bước 2 bước lại vươn tay về sửa sang sợi tóc trên vai Trang Uyển.

"...... Đừng để bản thân quá mệt."

Cái hành vi này liền làm biểu tình đám nha hoàn, thái giám chung quanh đều kinh ngạc,  Trang Uyển vừa buồn cười lại bất đắc dĩ.

"Thiếp thân tất nhiên biết, Tứ gia mau đi kẻo muộn."

Lúc này Dận Chân mới gật gật đầu, lại chưa nói gì, thật sự đi ra cửa.

Bởi vì trên đường tiến cung còn cần thời gian, tới Tử Cấm Thành lại đến hậu cung còn cần kiểm tra, lại thêm khoảng cách đi bộ đến Vĩnh Hòa cung không phải ngắn cho nên Trang Uyển sau khi mặc xong y phục cũng sớm ra cửa.

Tới Vĩnh Hòa cung, Biết Xuân cô xô hướng bên trong thông báo, sau đó đợi bên ngoài hồi lâu mới chờ được Đức phi triệu kiến.

Xem ra hôm qua Khang Hi gia đã ngự ở Vĩnh Hòa cung, cố tình hôm nay còn muốn gặp gỡ Tứ phi.

Trên quy củ là thỉnh an, sai người trình lên mang đến những ngoạn ý đó, trong lòng tắc âm thầm bắt đầu làm tư tưởng chuẩn bị, cố gắng  không gây ra bất kỳ sai lầm gì, miễn cho rước lấy sự oán hận giận chó đánh mèo. 

Trong cung sớm một chút đã chuẩn bị huyết tổ yến loại tốt nhất, cháo ngao hạt sen, dùng lá sen chén trang, nho nhỏ mấy khẩu, bồi thêm mấy đĩa thức ăn chay tịnh tinh xảo, lại không biết thiện phòng phải mất bao lâu để hoàn tất?! Lá cải kia ăn vào trong miệng luôn có loại vị sắp tan ra, nhưng mà Đức phi là thích như thế, Trang Uyển cũng chỉ có thể dùng theo.

Chờ nhìn Đức phi gọi người dâng khăn lau miệng, Trang Uyển lúc này mới buông đũa trong tay,  mỉm cười ngẩng đầu nhìn Đức phi.

"Thức ăn chỗ Ngạch nương  làm người ta ăn đến dứt ra được."

Đức phi trên mặt mang ý cười, dỗi nói.

" Nhìn con kìa, chẳng lẽ luôn đợi đến chỗ này?"

Trang Uyển khó được kiều khí.  "Nhưng bất chính vẫn là trốn sự lười sao! "

" Ai da, lời này cũng thật nên đánh, cho con nhìn một cái cũng  là vì tốt cho con, cố tình việc này con lại không thương tâm. Tốt xấu trong phủ các con cũng muốn tiến thêm, xét cho cùng con cũng nên nhẫn mặt.. "

Trang Uyển vội vàng nói là vừa ra đến trước cửa liền cảm thấy bụng nhỏ sôi sục, luôn có loại cảm giác của cuộc sống gia đình, sinh hoạt luôn là Trúc Tương phụ trách, theo đạo lý tới nói còn nên có hai ngày mới đến, này trước tiên đau nhức khả năng chỉ là dấu hiệu, nhưng cũng có khả năng là trước tiên.

Bất luận nói như thế nào, đều vẫn là đi trước xem một chút mới tốt

Nghĩ như vậy,  Trang Uyển vội vàng thấp giọng cùng Đức phi 'tố cáo',  Đức phi nghe vậy ngược lại cười.

"Không sao, lúc này người còn không có tới ngay, con đi thay quần áo cũng được. Lúc trước còn lo lắng thân thể con kém, nhưng xem ra hiện đã khá hơn nhiều"

Trang Uyển trên mặt tao thực, vội vàng đi xí phòng Trữ Tú Cung nhìn nhìn, nhìn nhưng thật ra vẫn chưa thấy gì, để ngừa vạn nhất lót mảnh vải liền vội vội mang theo Trúc Tương hướng bên trong đi, một chút không đề phòng lại thấy một người từ bên cạnh rừng cây lao tới.

Trúc Tương vội vàng chắn tiến lên.

"To gan,  người nào cung...... Thập, thập tứ a ca?

Nhìn lên, còn không phải chính là  Thập tứ A ca Dận Trinh sao?

"Thập tứ đệ?"

Trang uyển từ bên người Trúc Tương vòng lên, kinh ngạc nhìn thiếu niên trước mắt. 

"Đệ.. Sao lại..... Ở chỗ này? Hôm nay không đi thượng thư phòng sao?"

"Tứ tẩu, đệ..."

Lập tức đã bị bắt được cái đuôi, thiếu niên Dận Trinh tức khắc sắc mặt ửng đỏ, bẹp má né ánh mắt đi.

Trang Uyển làm sao không hiểu, này rõ ràng là trốn học, liên tưởng đến chấm đất phương,Trang Uyển  trong lòng tức khắc có suy đoán, thử thăm dò hỏi.

"Thập tứ đệ chẳng lẽ là...... Tới xem cô nương họ Trương kia...?"

Dận Trrinh tức khắc chống đỡ hết nổi ngô, rầu rĩ mà buông 1 câu.

"Bất quá là nhân lúc nghỉ ngơi chạy ra một lát...... Tứ tẩu, tẩu chính là muốn nói cho ngạch nương biết sao?"

 Tứ tẩu tẩu chính là muốn nói cho ngạch nương bit sao