Phúc Tấn Thuần Phu Ký

Chương 131: Dạy con



"Phúc tấn suy xét thật là chu đáo." Tống thị vẻ mặt vui mừng, đẩy đại cách cách nhanh hành lễ cảm tạ đích phúc tấn, sau đó lại chần chờ hỏi.

"Đại a ca nhị a ca cùng tam a ca đều giống nhau......?"

Trang Uyển cười gật gật đầu..

" Tứ gia nói trong phủ mới thu được một vị tiên sinh, mọi thứ ta đều sắp xếp ổn thỏa cho bọn trẻ học hành. "

Tống thị cư nhiên là cao hứng, rốt cuộc Hoằng An là con vợ cả, hưởng dụng đãi ngộ tất nhiên là thứ tốt nhất, đại a ca cùng nhị a ca có thể đi theo hắn hưởng phúc khí, nhân tiện có thời gian quen thuộc đích tử đưng là chuyện nhìn theo hướng nào cũng đều tốt đẹp.

Nhưng mà đại cách cách hiển nhiên nghĩ điều bất đồng, nàng nghe vậy đột nhiên ngẩng đầu đối với Trang Uyển nói.

" vẫn là tách riêng ra. Hoằng Quân lớn hơn Hoằng An nhiều tuổi, Hoằng Thời cũng hơn Hoằng An 1 tuổi,  tiến độ giống nhau, nhưng cũng có chênh lệch "

Chênh lệch?! Ai chênh lệch ai?!

Hoằng An sẽ  chậm trễ hơn các a ca thứ xuất?!

Trang Uyển mỉm cười không nói lời nào, yên lặng nhìn đại cách cách trước mặt nói tới đệ đệ đột nhiên liền ngạnh lãng.

Nữ hài tử tương lai phải gả cho người khác, đặc biệt là ngạch nương thân sinh bị cấm túc, a mã lại không quan tâm, chỉ có thể dựa vào huynh đệ có tiền đồ. Cho nên mới nghĩ hai đệ đệ của mình muốn biểu hiện tốt hơn Hoằng An, có thể áp xuống càng tốt, ý nghĩ như vậy Trang Uyển đều có thể sáng tỏ.

Tống thị cũng không nghĩ tới đại cách cách đột nhiên toát ra một câu như vậy, cũng là chỉ một thoáng luống cuống.  Từ trước đến nay đều chỉ có mẹ cả đắn đo con cái tiểu thiếp, đó là dưỡng phế đi đều bình thường, nào dám oán giận nửa câu. Thấy vậy chạy nhanh nhìn biểu tình Trang Uyển,  hoà giải.

"Đại cách cách đây là lo lắng cái gì, tiên sinh do Tứ gia chọn tất nhiên là lợi hại,  khẳng định sẽ biết cách dạy dỗ......"

"Hắn ta khẳng định sẽ chỉ dạy cho đích tử "

Đại cách cách nói một câu, mọi người trong phòng đều an tĩnh.

Trang Uyển như cũ là một bộ dáng tươi cười, nhưng khóe miệng độ cung càng thêm thiển.

Nàng tự biết nói lỡ, thần sắc cũng trở nên co quắp lên, há miệng thở dốc, "Nữ nhi chỉ là nghĩ...... Đại đệ đệ tuổi tác so với các đệ đệ khác lớn hơn, lúc trước bởi vì sức khỏe không tốt, việc học mới chậm trễ, nếu là sau này  không nỗ lực thì....."

Trang uyển ước lượng tiểu cô nương này trong chốc lát, nhìn vành mắt cọ bé đều đã đỏ, lúc này mới mở miệng, "suy xét của đại cách cách ta sẽ cân nhắc,  ta sẽ nói với A mã con tìm thêm mấy vị tiên sinh một kèm một cho các a ca"

Nghe xong lời này của phúc tấn,  đại cách cách vội vàng gật đầu cảm tạ, bên cạnh Tống thị há miệng thở dốc, cũng vẫn là đi theo cảm tạ.

Hoằng Quân thời điểm  sớm hai năm liền từ chỗ Tống thị dọn ra, Trang Uyển cùng Tống thị lại bố trí cho hắn thư phòng nhỏ.

Nữu Cô Lộc cuối cùng tới, bất quá một cái hậu viện, tin tức lại không linh thông, chờ tới buổi sáng cũng đã biết tin Dận Chân tối hôm qua nghỉ ở chính phòng, lại nhìn buổi sáng Nữu Cô Lộc thị đợi đến cuối cùng mới đến thỉnh an, có thể thấy được cũng có tính khí cường đại,  một đám trong lòng sớm đã có ý xem diễn tuồng,  nhìn tân nhân vào  tức khắc đều quay đầu đi.

Nữu Cô Lộc thị bộ dạng cũng không tính là quá xinh đẹp, nói là bình thường cũng không quá, câu lấy đầu thời điểm mơ hồ còn có chút song cằm, cái đầu có chút lùn, chỉ là nhìn đến nàng khóa lại vòng eo trang phục phụ nữ Mãn Thanh còn có thể thấy eo mông tương đối đẫy đà, tức khắc đều lại hướng trên mặt Trang Uyển nhìn lại.

Nhất rõ ràng Vũ thị thậm chí trực tiếp cười lên tiếng.

"Nhìn chính dáng người sinh dưỡng tốt!"

Trang Uyển chuyển quá mức, trả lời, "Vũ muội muội eo xác thật có đủ tế."

Biểu tình những người khác cũng đều càng thêm phong phú lên.

Bất quá,  sinh dưỡng tốt là đã có thể sinh ra tới hài tử ư? N

Trang Uyển trên mặt chỉ cười không nói.

Nữu Cô Lộc thị thành thành thật thật rũ đầu, từ bên cạnh bưng lên một chén trà.

"Thỉnh an phúc tấn"

Trang Uyển không có gì khó xử ý, tiếp nhận nhấp hạ ly duyên, thưởng một đôi vòng tay, hàn huyên hai câu.

" Nhà ở ở tốt không? Nếu có yêu cầu gì, sai người tới nói một tiếng là được."

Nữu Cô Lộc thị yên lặng mà cảm tạ giương mắt xem xét Trang Uyển, trên đầu hình trái soan lưu kim điệp phi thoa, hoảng loạn mà lại rũ xuống mí mắt, quay đầu đi nhìn  những người khác nói lời thân hữu.

****

Hoằng An sắp vỡ lòng, Trang Uyển sợ tiểu hài tử không thích ứng cáu kỉnh, ôm tiểu gia hỏa nói nửa ngày, cúi đầu chỉ thấy Hoằng An ngủ yên mắt mông lung mà buồn ngủ.

Trang Uyển cảm thấy sự tình có chút đại điều. Đứa nhỏ này ngày thường một bộ dáng hảo ngọt,  khiến tất cả mọi người tâm hoa nộ phóng, nàng vẫn luôn cảm thấy nhi tử  nhà mình còn tuổi nhỏ chính là nhân tinh, vì sao hiện tại vừa tiếp cận chính sự  lại trưng ra bộ dạng tản mạn, chẳng lẽ chỉ là bản tính ngốc bạch?

"Hoằng An."

Trang Uyển lời nói thấm thía mà gọi tên con.

"Nam hài tử một khi vỡ lòng, đã là một nửa thành người lớn, học tập làm người lập bổn đạo lý......"

"Ngạch nương."

Hoằng An chớp chớp tròn xoe đôi mắt, đột nhiên mở miệng.

"Con mới vừa đi xem qua học đường, không thích chiếu cứng bang đó, rất đau mông. "

Trang Uyển ngẩn người, suy nghĩ tức khắc bị dời đi, theo bản năng tay nhéo một phen lên mông tiểu gia hỏa. 

"Con chỉ mới vừa ngồi? Đã đau đến thế sao?! "

Hoằng An che lại mông nhỏ, tròng mắt xoay chuyển, bẹp bỉu môi nói, "Đau...... Ngạch nương, ngày mai không muốn ngồi  lâu."

Trang Uyển tức khắc đau lòng, ôm tiểu gia hỏa.

"Nhưng làm sao bây giờ, do tiên sinh bố trí như thế... "