Phùng Tràng Nhập Diễn

Chương 57-2



Từ lúc Trần Cách được công bố là nữ một "Ước nguyện vị thành niên", fan của nàng mạnh lên rất nhiều. Tuy rằng số lượng so với những đại minh tinh khác còn chưa thấm tháp vào đâu, nhưng nhờ lần đối kháng vả mặt fan Bạch Tinh giành được chiến thắng oanh liệt, exp kỹ năng tăng lên rất nhiều. Fan cũ duy trì theo nàng không bỏ, fan mới cũng liên tục kết nạp vào đội ngũ. Hơn nữa Bạch Mã điện ảnh gần đây trọng tâm cơ hồ đặt toàn bộ lên Trần Cách, chạy nhanh đàm phán thương vụ đẩy giá trị nàng thành nhất tỷ của công ty, ngoài ra còn chuyên chú kiến tạo đoàn đội liên tục phát tuyên truyền duy trì fans, nhờ bài bản như vậy nên nhân khí Trần Cách vững bước đi lên.

Trạm fan theo đó mọc lên như nấm sau mưa, lấy tên fandom là "Coo Coo" dựa theo tiếng gù rì rầm của bồ câu - biệt danh đi theo Trần Cách từ ngày nàng mới nổi, dù thật ra fan mỗi lần thấy ảnh nàng chỉ biết la a á mất kiểm soát, chứ nào có rì rầm.

Minh tinh một khi đã bắt đầu có fan rầm rộ  lập tức paparazi sẽ bám theo săn ảnh. Càng hồng càng bị chụp nhiều, giá cả cũng tăng lên cao.

Tuy rằng đoàn phim luôn cố gắng tìm cách bảo mật không cho paparazi cùng fan tư sinh rình rập chụp ảnh hòng tránh lộ ra những tình tiết quan trọng trong kịch bản, nhưng dĩ nhiên đấu không lại với dàn súng ống công nghệ cao lăm le bên ngoài. Tạo hình Trần Cách mặc đồng phục bị leak ra, ngay sau đó trèo lên hotsearch nằm chễm chệ. Coo Coo tuy đối với hành vi này căm thù đến tận xương tuỷ, mắng blogger như tát nước, nhưng về động cả bọn vẫn không nhịn được rủ nhau get high liếm màn hình.

【 Tuy biết rằng cái đẹp nằm trong mắt kẻ si tình, ảnh leak ra mờ mờ ảo ảo không rõ mặt, nhưng như cũ không thể che giấu mỹ mạo của bồ câu! Ngày xưa ta đi học mà có một vị tỷ tỷ xinh đẹp như thế này thì chả bao giờ dám cúp học! 】

【26 tuổi hóa thân thành nữ sinh 17 tuổi ngọt xớt, thanh thuần quá a 】

【 a a a không thể chờ được nữa! Khi nào mới chiếu a? Ta mang cả tứ đại đồng đường nhà ta đi cống hiến doanh thu cho phòng vé! 】

Trạm tỷ cũng không thua kém, tranh thủ phát về siêu thoại mấy tấm hình đủ mọi góc độ của Trần Cách.

Lời đồn đãi La Hân chính là Lạc Tĩnh Dực trước đó rộ lên râm ran một thời gian, rồi thực mau lắng xuống. Đừng nói người ngoài vòng không nắm được Lạc Tĩnh Dực tròn méo thế nào để phân biệt dưa chín dưa bở, ngay cả nhân vật trong vòng cũng không mấy ai biết rõ chân tướng. Rốt cuộc Lạc Tĩnh Dực rất ít khi tiến tổ, thường chỉ đứng trong bóng tối âm thầm chỉ đạo, nên ngay cả diễn viên chính tông đã từng đóng phim của nàng khi được hỏi về Lạc lão sư cũng gãi đầu mơ hồ. Cho nên La Hân rốt cuộc có phải là Lạc Tĩnh Dực hay không, ngoại trừ fan cp của "Phá lệ hân động" muốn truy ra kiểm chứng, còn lại người qua đường giữ thái độ khá bàng quan.

Hơn nữa fan chỉ mua ảnh diễn viên, mua ảnh của người khác làm gì. Diễn viên trên phim trường lại được tạo hình nổi bần bật, giấu máy dưới tán cây rình nháy bậy vài phát cũng chộp chuẩn đét. Mà Đào đạo và Lạc Tĩnh Dực thông thường sẽ ngồi cách hiện trường một khoảng, xung quanh che chắn tỉ mỉ để tránh nắng chóa vào máy theo dõi, vô tình lại trở thành biện pháp ẩn náu an toàn. Thế nên vô luận là paparazi hay master fansite, đều chưa từng bắt dính một sợi tóc của Lạc Tĩnh Dực --

Nhưng toàn bộ quá trình Trần Cách quên mình cứu Lâm Ân lại bị tóm sống.

Tư liệu này fan cp người muốn mua người không, nhưng paparazi thạo nghề đều biết đây là món hời, dù sao quần chúng ăn dưa ai cũng thích chuyện giật gân. Thế là bọn hắn mau chóng liên hệ blogger mời chào đấu giá. Hơn nữa có người ở bệnh viện còn làm lộ ảnh chụp X-quang của Trần Cách lên mạng, vậy nên chuyện Trần Cách liều mạng cứu Lâm Ân tới nát tay lập tức viral.

Coo Coo thì vừa xót idol vừa nhũn tim ư ư khen bồ câu soái khí. Buồn cười hơn, fan Lâm Ân lúc trước còn cạnh khóe dè bỉu Trần Cách một ngày đủ ba bữa, biết được việc này bỗng dưng rùng mình biến thân thành fan cp, mời Trần Cách lên ngôi mãnh 1 thị tẩm Lâm Ân nhà họ.

【 *gào khóc* úmbala alaba trap, các chị em còn không mau hiện nguyên hình cắn đường cùng ta! *nức nở*】

【 Nói gì nữa bây giờ quý vị! Là tình yêu! Là tình yêu đó! 】

【 Nhìn thôi đã thấy đau hộ!! Bồ câu không sao chứ? Ngàn vạn lần đừng để lại di chứng nha! Lam Ân của chúng ta còn muốn hưởng dụng...】

【 Động lực nào khiến cho bồ câu phấn đấu quên mình như vậy? Khẳng định chỉ có thể là tình yêu! 】

【 Lập siêu thoại đi! Cp truyện cổ tích Grimm này ta đu! 】

Lạc Tĩnh Dực: "......"

Truyện cổ tích Grimm là cái quỷ gì??

Nhanh như vậy đã đuổi sát sau lưng "Phá lệ hân động"??

Lạc Tĩnh Dực điệu bộ giống như mấy ông bác trên tàu điện ngầm ôm điện thoại nheo mắt lướt weibo, trong lòng hậm hực. Quay trở về siêu thoại "Phá lệ hân động" dạo một vòng, phát hiện bên trong cũng rất xôn xao, ý thức được nguy cơ bị vượt mặt nên rất nhiều người post bài giải thích hành động của Trần Cách, xem như trấn an những đồng bọn đang lung lay niềm tin.

【 Đổi lại thành người khác cũng sẽ làm y như vậy thôi. Bồ câu mà không ra tay tương trợ thì Lâm Ân nát đầu, mất mạng chứ chẳng chơi! 】

【 Bồ câu sẽ không di tình biệt luyến! Hân tỷ vẫn là chủ chốn hậu cung! Khâm thử!】

【 Hân tỷ bản lĩnh ngoan cường sẽ không chịu thua! Các ngươi chờ đi 】

【 Hân tỷ không định tới thăm ban sao?! Hân tỷ cứ như vậy lặn mất tăm thì "Phá lệ hân động" chỉ còn là ký ức tình yêu mùa hè ngắn ngủi. Ô ô ô --】

Lạc Tĩnh Dực ở siêu thoại soát một vòng, chịu không nổi cảnh tượng khóc lóc kêu than này nữa bèn lôi acc clone post bài muốn chỉnh đốn thái độ bọn hắn:

【 Con đường sự nghiệp của Trần Cách lúc này chỉ vừa mới bắt đầu, sau này sẽ còn cùng càng nhiều người hợp tác. Không thể cứ phát sinh thêm một chuyện, tiếp xúc thêm một người thì các ngươi lại cho là nàng di tình biệt luyến. Có thể đối với Trần Cách tin tưởng hơn được không? Không nghe nàng nói sao, bạch nguyệt quang duy nhất của đời nàng chỉ có Lạc Tĩnh Dực! Nàng chung thủy như vậy các ngươi còn muốn cái gì?】

Lúc Lạc Tĩnh Dực bấm post bài, cảm thấy mình rất thấu tình đạt lý, chắc hẳn có thể trấn an bọn nhãi ranh này một chút. Không nghĩ tới một lát sau mở ra kiểm tra, đống comment bên dưới làm cho Lạc Tĩnh Dực choáng váng.

【 anh bạn, ngươi biết cái gì kêu là quyển địa tự manh (tự high trong góc nhỏ của chính mình) không? Vui lòng không lôi tên người khác vào OK?】

【 Nói như vậy còn bao nhiêu tà giáo ở phía trước chờ chúng ta nữa. La Hân tỷ thì biệt tăm biệt tích...... Chắc ta rời thôi, không đủ niềm tin】

【 Cám ơn nha, ngươi an ủi xong ta buồn thêm á. 】

Lạc Tĩnh Dực: "......"

Cái đám này có thể có tiền đồ hơn không?!

Lúc đi đấu võ mồm với fan mấy nhà khác làm gì nhu nhược như thế này??

Lạc Tĩnh Dực cũng không phải không có acc weibo chính chủ, nhưng so với acc clone còn hoang phế hơn, suy nghĩ nửa ngày mới nhớ ra mật khẩu để đăng nhập. Lướt qua một đống tin tức tuyên truyền được nhà sản xuất tag vào, bài đăng gần nhất đã là hai năm trước, thời điểm phim "Cao tài sinh" do Bạch Tinh thủ vai chính đóng máy. Bây giờ trực tiếp dùng tài khoản này post lên: "Hello! Ta chính La Hân nè", tuy có thể lập tức phun đường trải kín hết bề mặt trái đất, nhưng cũng quá táo bạo đi...... hậu họa khôn lường.

Lạc Tĩnh Dực che giấu tung tích nhiều năm như vậy, cảm thấy việc mình ẩn thân có thể tạo điều kiện để tung tăng thoải mái bên ngoài, tránh khỏi ánh mắt soi mói thế gian, nên tạm thời không có ý nghĩ tuyên cáo thiên hạ.

Nhưng nhìn bọn nhóc tỳ kia thiếu hơi của nàng cùng Trần Cách lại mủi lòng.

Lạc Tĩnh Dực đang bận lăn qua lộn lại suy nghĩ, điện thoại bỗng dưng vang lên.

Phùng Duẫn Hâm gọi wechat đến.

Lạc Tĩnh Dực có chút ngoài ý muốn, Phùng Duẫn Hâm lặn sâu một hơi nhiều ngày như vậy không thấy sủi lên, hôm nay tự dưng lại xuất hiện. Nàng lười biếng bấm đồng ý, nghe được Phùng Duẫn Hâm đầu dây bên kia vô cùng phấn chấn:

"Dực tỷ! Nghe nói tiểu Trần gặp tai nạn! Thương thế ra sao rồi a??"

Tin tức xem ra truyền đi rất nhanh.

Lạc Tĩnh Dực nói: "Không có gì trở ngại, nghỉ ngơi mấy ngày là bình phục rồi."

"Vậy được vậy được, mấy ngày nữa ta ghé đoàn làm phim tìm ngươi có chuyện quan trọng muốn bàn, thuận tiện thăm tiểu Trần luôn"

"Ngươi muốn tới?"

"Đúng vậy, không cho ta tới sao?"

Trong đầu Lạc Tĩnh Dực bỗng nhiên lóe lên linh quang, một bên lôi nhanh laptop ra, một bên hỏi dồn: "Ngươi định khi nào tới?"

Phùng Duẫn Hâm nghĩ nghĩ: "Ba ngày nữa đi, lúc đó tiểu Trần chắc vẫn chưa đóng máy đúng không? Đã lâu không thấy đứa nhỏ này, đúng là có chút nhớ nhung."

Lạc Tĩnh Dực tra lịch trình bay: "Ngươi đang ở Bắc Kinh?"

"Đúng vậy, vừa mới về mấy hôm trước, diễu võ dương oai trước mặt hai vị đại nhân ở nhà một chút." Phùng Duẫn Hâm đắc ý.

"Ba tiếng nữa có một chuyến bay từ Bắc Kinh tới Thượng Hải, ngươi mua vé bay đến luôn đi. Mà thôi! Máy bay quá chậm, ngồi cao tốc khả thi hơn. Nhà của ngươi không phải gần ngay trạm tàu sao? Khoảng bốn giờ là có thể tới đây, ta ra đón ngươi."

Phùng Duẫn Hâm: "?!"

Sao phải vội vàng rốp rảng như vậy??

Bốn giờ rưỡi chiều, Phùng Duẫn Hâm xuất hiện ở phim trường, vẫn chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra.

Phùng Duẫn Hâm: "......"

Ta là ai? Đây là đâu?

Tới cũng tới rồi, bản lĩnh lớn nhất của Phùng Duẫn Hâm chính là thích ứng trong mọi hoàn cảnh, bắt đầu đem quà cáp chuẩn bị sẵn phân phát cho đoàn phim.

Phùng Duẫn Hâm người này tuy từ nhỏ đến lớn chưa làm nên đại sự gì, nhưng tính tình hào sảng, từ Đào đạo đến binh tôm tướng cá đều có quà. Một đường rải từ trên xuống dưới chắc cũng phải tiêu tốn cả ngàn, nhưng cũng không có vẻ gì đau lòng.

Lạc Tĩnh Dực gật gù: "Nhìn ra được, phát tài."

Phùng Duẫn Hâm hớn hở: "Đều là nhờ công lao của Dực tỷ tỷ a, không có Dực tỷ tỷ che chở thì làm sao ta được như ngày hôm nay? Sớm đã bị nhị vị ở nhà lải nhải đến tức chết. Ai nha nha Dực tỷ tỷ, ngươi chính là mụ mụ thứ hai có công sinh ra ta lần nữa, làm sao để đền đáp công lao to lớn này đây?!"

Lạc Tĩnh Dực cười cười, vỗ vai Phùng Duẫn Hâm: "Chỉ cần ngươi có lòng muốn báo đáp, dĩ nhiên là có cơ hội."

Phùng Duẫn Hâm: "???"

Vì sao lại có cảm giác lão Phật gia đã sớm đào hố chờ ta nhảy xuống?

Trần Cách tuy tay chưa khỏi nhưng vẫn kiên trì trở về quay tiếp bởi không muốn làm chậm trễ tiến độ của mọi người. Bộ phận quay phim tinh tế điều chỉnh để làm sao hạn chế tối đa bàn tay còn băng bó của nàng dính vào khung hình. Những cảnh vật lộn đánh nhau giữa Trần Diệu với Ngô Tưởng được dời lại, chờ qua mấy ngày nữa tay nàng tiêu sưng, lại dùng thủ thuật hóa trang che đậy là có thể ghi hình như thường.

Trần Cách lăn lộn cả ngày, mới vừa có cơ hội nghỉ ngơi thì nghe nói Phùng Duẫn Hâm tới, vui vẻ chạy ra đón.

"Tiểu Trần! Cho ta xem vết thương thế nào rồi a!" Phùng Duẫn Hâm nhiệt tình dắt nàng tới bãi đất trống mát mẻ đã bày sẵn bàn cùng vài cái ghế nhựa, Trần Cách vừa tới, liếc mắt một cái đã trông thấy Lạc Tĩnh Dực đang ngồi gọt trái cây. Lạc Tĩnh Dực nghe động tĩnh, ngẩng đầu lên nhìn nhìn Trần Cách.

Cả ngày nay Trần Cách đều trốn tránh để không phải chạm mặt Lạc Tĩnh Dực, giờ phút này bị tóm sống ngay tại chỗ, Trần Cách bối rối tim đập thình thịch giống như mới chạy marathon xong...

Siêu thoại "Phá lệ hân động" hàng ngàn người bơi vào.

【 Thông báo khẩn -- Phùng đạo đăng Weibo! Nàng đi thăm ban bồ câu! 】

【 a a a a Phùng đạo quả là người tốt! 】

【 Phùng đạo còn đến, cớ sao La tỷ vẫn ngó lơ bồ câu...... Khóc chít chít. 】

【 đợi chút, các ngươi soi kỹ lại cái ảnh thứ ba đi. Sau lưng Đào đạo cùng bồ câu còn có bàn tay ai đó đang gọt táo. Các ngươi nghĩ đây là ai?】

【 Da trắng như tuyết, ngón tay thon dài mảnh khảnh...Như thế nào lại trông quen mắt như vậy? Lẽ nào là La tỷ??? 】

【 Tự tin xóa cụm "lẽ nào" đi người anh em. Nhìn đồng hồ BVLGARI trên tay người đó là biết, giống y như đúc với đồng hồ La tỷ đeo hồi tham gia show. Phá án!】

【 a a a lầu trên quá lợi hại!!! Thật đúng là La tỷ! La tỷ tới thăm bồ câu bồ câu!!! Ô ô ô --】

【 Vì cái gì La tỷ phải núp kỹ như vậy!!! La tỷ, có thể cho chúng ta ngắm một chút không, nhớ chết rồi! 】

【 Tình yêu đích thực không cần phô trương. "Phá lệ hân động" là thật, ta chỉ nói một lần. 】

Siêu thoại nhanh chóng vì chi tiết này mà bị một trận gào rú che trời lấp đất quét qua. Từ lúc show "Chúng ta hướng về nông thôn sinh hoạt" kết thúc, bọn hắn chỉ biết lôi moment cũ ra hít đi hít lại đến nhàm. Bây giờ vị tỷ tỷ bí ẩn lặn mất tăm mất tích kia từ đâu đột nhiên nhảy ra nã vào người bọn hắn tám tấn đường, cả đám ngoài việc la hét thở dốc, ôm nhau khóc lóc get high thì cũng không biết phải làm gì.

Thật vất vả mới bình tĩnh trở lại, shipper tiếp tục thực hiện trọng trách soi moment, điên cuồng khai quật từng chi tiết bé tí trong mấy tấm ảnh Phùng Duẫn Hâm đã post. Tấm đầu tiên Trần Cách ngồi trên ghế, bên ngoài tựa hồ có người gọi nên nàng quay đầu ra thì vừa vặn bị chụp ảnh đến, ánh mắt ngơ ngác mở to trông như con chuột nhỏ ngủ đông vừa tỉnh, muốn bao nhiêu ngốc bao nhiêu đáng yêu đều có. Quan trọng hơn, người trong "Phá lệ hân động" soi được đối diện có bàn tay ai đó cầm chiếc nĩa ghim miếng táo đã gọt vỏ đưa về phía Trần Cách, động tác này hẳn là muốn đút cho nàng.

Trên cổ tay người nọ có đeo đồng hồ, mà Phùng Duẫn Hâm lẫn trợ lý đều không có đeo.

【 Nói gì nữa oa oa, chính là Hân tỷ đó!】

【 Hân tỷ biết cô vợ nhỏ bị thương nên cố ý tới chăm sóc, còn tự tay gọt táo đút cho bồ câu ăn! Quá ấm áp đi! 】

Một tấm khác, Trần Cách và Phùng Duẫn Hâm đang ngồi cạnh nhau bị người bên ngoài chụp lén, Trần Cách cúi đầu mỉm cười, miệng hơi phồng lên, giống như chưa kịp nhai nuốt.

【 bồ câu bồ câu ăn đồ ăn La tỷ đút! A a a ta điên rồi! Quá ngọt! Kiểu này tiểu đường mất! 】

【 Miệng bồ câu chúm chím chúm chím đáng yêu quá, mẹ yêu bồ câu nhất <3 】

【 Nhìn hình ảnh phản quang trên kính râm của Phùng đạo kìa! Đúng là có người thứ ba ngồi đối diện! 】

【 Thấy không rõ lắm là ai... Mặc kệ đi, chắc chắn là La tỷ! 】

【 Quá sủng rồi T____T, hoàng thượng mau đỡ thần thiếp, thần thiếp ngất mất 】

【 Vấn đề là, hai tay bồ câu đều bị thương, đêm nay Hân tỷ đảm đương vị trí mãnh 1 không ai ý kiến gì chứ? 】

【 Đột nhiên lái xe vậy?? Alo alo sắp đóng cửa xe nha, mọi người ngồi cho vững! Tăng tốc vọt về "Phá lệ hân động" nào!! 】

Đang từ hố sâu tuyệt vọng lại được thần tiên làm phép dùng mây kẹo bông gòn tình yêu vớt lên, Phùng Duẫn Hâm phát weibo chưa được bao lâu, bên trong "Phá lệ hân động" ăn mừng một trận ầm ĩ, trực tiếp lôi siêu thoại nhảy đến vị trí số ba.

Lạc Tĩnh Dực cảm thấy mỹ mãn.

Bọn nhãi ranh, tuy rằng các ngươi mắng ta công kích ta, nhưng ta không so đo để bụng, còn cho các ngươi đường ăn, ta thật đủ tư cách làm 1.

Đắm chìm trong không khí phấn chấn hoan lạc từ trò vui của người trẻ tuổi, Lạc Tĩnh Dực tạm thời không phát hiện ra bản thân trong vô thức đã bắt đầu tiếp nhận quan hệ với Trần Cách, thậm chí hưởng thụ cảm giác mỹ diệu này.

Còn bên kia, Trần Cách nhờ Tư tỷ lấy điện thoại trả lời bài đăng của Phùng Duẫn Hâm.

Trần Cách 0411: 【 cảm ơn Phùng đạo tới thăm ban, táo ngọt lắm! 】

Lập tức một đám Coo Coo lẫn fan cp bay vào trêu ghẹo:

【 là táo ngọt hay vẫn là tình yêu ngọt? 】

Trần Cách lẫn Tư tỷ đều thấy được comment đó, Tư tỷ khó hiểu: "Có ý gì? Tình yêu gì chứ?"

Trần Cách nghĩ nghĩ một lúc hiểu ra, lặng lẽ để điện thoại trên mặt bàn, dùng ngón tay quẹt quẹt thao tác, đi tới "Phá lệ hân động" nhìn xem. Không nghĩ tới vừa hiện giao diện bảng xếp hạng siêu thoại đã thấy nhà mình chễm chệ vị trí thứ hai.

Trần Cách: "?!"

Vào trong lượn một vòng, Trần Cách biết bản thân lại gây hoạ cho Lạc lão sư......

Lạc lão sư mà biết có người cue nàng, khả năng cao sẽ tức giận đi...

Trần Cách cảm thấy mình nên thành khẩn nhận lỗi trước, rốt cuộc vừa mới hứa hẹn thu liễm không gây phiền toái cho Lạc lão sư chưa được mấy hôm, đã bị vả mặt bôm bốp. Chờ nghe thấy tiếng mở cửa ở phòng đối diện, Trần Cách biết Lạc Tĩnh Dực đã trở lại, liền tiến đến gõ cửa.

Lạc Tĩnh Dực thấy Trần Cách qua, cho nàng vào rồi chỉ về phía sô pha ra hiệu Trần Cách ngồi xuống. Nhưng Trần Cách vẫn đứng yên một chỗ, nói:

"Ta nói xong việc này sẽ đi ngay, không làm phiền Lạc lão sư"

Lạc Tĩnh Dực vốn đang mở tủ lạnh tìm nước trái cây cho Trần Cách uống, nghe được như vậy ngẩng lên, lẳng lặng nhìn nàng trong chốc lát: "Muốn nói gì thì nói đi."

"Chuyện trên weibo không biết Lạc lão sư thấy hay chưa, ta cũng không nghĩ lại tràn lan như vậy. Ta không muốn làm cho Lạc lão sư khó xử cho nên đến đây xin lỗi trước, một lát ta sẽ liên hệ Phùng đạo nhờ Phùng đạo xóa bài."

Lạc Tĩnh Dực nghe xong im lặng hai giây, đột nhiên đóng sầm cửa tủ lạnh, bước nhanh đi lên thẳng thắn đối mặt Trần Cách, giọng lạnh như băng nói: "Ta việc gì mà phải khó xử?"

Trần Cách sửng sốt, vô thức lùi ngược về sau, kinh ngạc nhìn đôi mắt Lạc Tĩnh Dực phát ra lửa giận cùng với một cảm xúc nào nữa mà tạm thời Trần Cách chưa thể gọi tên:

"Ta sẽ không vì bất cứ chuyện gì liên quan đến ngươi mà phải khó xử, ngươi nghe rõ chưa?"

Trần Cách thấy Lạc Tĩnh Dực sinh khí, nhưng thần kỳ là giờ phút này nàng hoàn toàn không sợ hãi.

Nàng thích Lạc Tĩnh Dực như vậy.

Nàng thích dáng vẻ này của Lạc Tĩnh Dực.

Mặc dù tự nhủ bản thân ngàn vạn lần đừng mất kiềm chế chạy lung tung đi tìm Lạc lão sư, nhưng hiện tại thấy Lạc lão sư sờ sờ ngay trước mặt cách mình chưa đến một sải tay, cho dù là bị mắng, trong lòng Trần Cách vẫn không ngừng tuôn ra ngọt ngào cùng yêu thích. Nhìn đôi môi xinh đẹp của Lạc Tĩnh Dực, Trần Cách bỗng dưng phát sinh một ý niệm vô cùng lớn mật, làm cho nàng xao động lẫn hổ thẹn không thôi.

Nàng muốn Lạc Tĩnh Dực hôn mình --