Pokemon Dị Điểm

Chương 287: "Vượt qua"



Đã 1 tháng nữa trôi qua kể từ khi thử thách đầu tiên chính thức được bắt đầu trong cái căn phòng dẫn lối tới thế giới bên trong gương kia, hầu hết tất cả đã thành công "thông qua" được phần thử thách này, hiện tại vẫn còn 2 người đang tham gia thử thách nhưng vẫn chưa hoàn tất đó là Rick và Heinz.

Ngoại trừ Tuyệt ra thì Riley cũng nắm trong tay thử thách của 6 ứng cử viên còn lại, thật ra thì cậu cũng rất bất ngờ khi mà tất cả đều sẵn lòng chia sẻ cảm nghĩ cũng như thử thách của bản thân, điều này cho thấy tất cả đã thực sự trải qua 1 thử thách rất khó khăn, khó đến mức họ cần sự cản thông cũng như cái nhìn về thử thách này từ kẻ khác để bổ sung phần thiếu sót cho bản thân và phải công nhận ra không có ai hoàn toàn vượt qua thử thách này.

Vì thứ mà bọn họ vượt qua chỉ là giai đoạn hiện tại mà thôi, thứ đó sẽ vẫn luôn tồn tại trong tâm trí họ và chờ ngày trở lại thêm 1 lần nữa, nó chính là thứ mà họ không thể nào để xuống được mà vẫn tiếp tục ở đó, gặm nhấm lấy ý chí của họ để chờ đến 1 ngày thích hợp kia.

Riley thì khác, cậu đã và đang tiếp tục nuôi dưỡng nó, chấp nhận nó như 1 tương lai mà cậu sẽ cũng như phải thực hiện cho bằng được nếu cậu có thể hoàn tất mọi sứ mệnh của mình.

Còn những ứng cử viên khác thì thứ mà họ phải đối mặt bên trong thế giới gương kia hoàn toàn là lịch sử mà họ không muốn nhớ lại hoặc là thứ mà họ sợ hãi nhất, thứ mà bọn họ sẽ không bao giờ vượt qua được, họ không thể nào vượt qua nó nếu như chưa giải quyết được thứ mấu chốt nhất của vấn đề đó.

Chính vì vậy nên thứ mà họ đã vượt qua chỉ là cái của hiện tại, họ vượt qua nó bởi vì họ biết nếu thất bại chỉ còn cái chết đang chào đón họ ở phía trước nên sự thỏa hiệp nhằm để kiếm dài tính mạng của bản thân là thứ cần thiết, nhưng đến lúc mà họ tuyệt vọng nhất thì nó sẽ trở lại thêm 1 lần nữa và nuốt chửng lấy họ.

Riley cũng không hiểu vì sao Palkia lại làm như thế này, vì thử thách kế tiếp hay là để cảnh báo tất cả về thứ tồn tại sâu nhất trong thâm tâm, thứ có thể nuốt chửng lấy bọn họ bất cứ lúc nào mất cảnh giác?

Theo Riley thì thay vì tìm cách đối phó với thứ kia thì nên chấp nhận nó vì nó vốn dĩ là 1 phần không thể thiếu của mỗi cá thể, càng ghét, càng che giấu nó chỉ càng làm nó trở nên mạnh mẽ mà thôi, chính bản thân bọn họ đang nuôi dưỡng, làm nó mạnh hơn theo thời gian chứ không phải là bất cứ thứ gì khác cả.

Khi bị dồn nén quá lâu thì nó sẽ bùng phát như cảm xúc tiêu cực của Sakura vậy, nó là 1 ví dụ dễ thấy nhất khi thứ đó thoát ra ngoài khi bị dồn nén quá lâu sẽ thành ra như thế nào.

Và không 1 ai có thể tiêu diệt nó cả bởi vì nó là 1 phần cấu tạo nên mỗi cá thể, như việc phân chia 7 dục thành 7 cá thể Homunculus như trận năm xưa kia cũng đã sai ngay từ đầu.

Thứ nhất việc đó làm tên kia yếu đi rất rất nhiều, trong khi đó liên minh của các giả kim thuật sư và Aura Guardians tại hậu phương chỉ cần liên hợp lại, tạo ra 1 kế hoạch hoàn chỉnh để cô lập rồi giết cả 7 con Homunculus là bọn họ đã gần như chắc thắng rồi, đương nhiên đó chỉ là lý thuyết vì sự thật là vào trận chiến cuối cùng kia thì con Homunculus đầu nguồn đã đạt tới 1 thứ sức mạnh hoàn toàn vượt trội nhờ hiến tế 1 trong những quốc gia mạnh nhất lúc bấy giờ.

Thứ 2 bởi vì tự chia cắt bản thân khiến chính con Homunculus trở nên bị thiếu hụt, dù mạnh thật nhưng đó là sự chấp vá của hàng chục triệu linh hồn mà thành, chứ không có 1 thể mấu chốt cụ thể, đây cũng chính là lý do mà Uxie coi thường sự thật mà hắn tạo ra.

Cuối cùng, không 1 sinh vật nào là hoàn hảo cả, sợ hãi chính là 1 trong những cảm xúc bậc cao nhất thuộc quyền điều hành của thần chức mà Mesprit đang nắm giữ.

Cao hơn cả 7 đại tội và 7 đại thiện, đây là những cảm xúc nguyên thủy nhất được cấu tạo nên bản ngã, nên về căn bản, nó là thứ không bao giờ có thể bị xóa đi được.

Chính vì vậy nên tất cả cũng đều được dẫn tới 1 phương án duy nhất là chỉ có chấp nhận nó và khiến nó thực sự thuộc về bản thân thì mới có thể hoàn thành thử thách này như Riley vậy.

Nói vậy thôi chứ không có bất cứ 1 sinh vật nào có thể thoát được khỏi ít nhất 1 lần đối mặt của thứ mà bản thân giấu kín nhất trong lòng cả, dù sao các hội chứng tâm lý vẫn đầy ra đó.

Như thể Giratina là Arceus vậy, nhưng giờ nó đã vượt qua được, các vị thần khác cũng vậy, thù hận các thứ gì đó giờ đã thành dĩ vãng, mối quan hệ của họ chung quy lại là rất tốt đẹp.

Dù sao trôi qua trôi lại hơn chục tỷ năm thì giờ đây chỉ còn những vị thần là sống sót qua được từng ấy thời gian, dù có thù ghét đến mấy rồi cũng thành bạn.

Đương nhiên trong các vị thần cũng có kha khá người thù ghét lẫn nhau vì nhiệm vụ trái ngược nhau như Xerneas cùng Yvetal, 1 là sự sống và 1 là hủy diệt, tuy không bao giờ thành bạn được và là kẻ thù trọn kiếp nhưng chắc chắn đây không phải là thứ gì đó thấp kém như cảm xúc.

Mà nó là 1 quy luật rồi, cả 2 đều đại diện cho quy luật của mình và cũng đại diện cho cách vận hành quy luật đó, đây là 1 mối quan hệ không thể tránh khỏi vì 2 quy luật này xung khắc lẫn nhau.

Có điều Xerneas và Yvetal căn bản là quá nhập tâm vào công việc, khác với 2 anh em lười chảy mở như Groudon và Kyogre, mhông phải khi không mà cặp sinh mệnh cùng hủy diệt lại gầy dơ xương mà mặt đất cùng đại dương lại mập thù lù ra như vậy đâu.

Tuy vậy Groudon cùng Kyogre lúc nào tỉnh cũng phải đánh 1 trận ra trò mới đi ngủ lại, chẳng qua thời gian ngủ của 2 người này lâu gấp mấy trăm lần cặp đầu mà thôi.

Cặp Rayquaza cùng Deoxys thì cũng tương đối đặc biệt vì Rayquaza có nhiệm vụ là bảo vệ thứ đến từ bên ngoài vũ trụ còn Deoxys lại có nhiệm vụ liên quan đến Nowhere.

Căn bản thì lần nào Deoxys từ Nowhere về nhà cũng bị Rayquaza đuổi đánh, mối quan hệ của cả 2 rất mật thiết và tương tự, nó cũng tương đối là rắc rối thei nhiều nghĩa.

Để nói thì Rayquaza là 1 vị thần rất chăm chỉ, phải nói chính xác là 1 vị thần của công việc khi không có việc làm thì hay ra ngoài quỹ đạo để phá thiên thạch chơi nhằm ngăn chặn các nguy cơ có thể vào triệu năm sau mới xảy ra, là 1 vị thần rất có trọng trách với sứ mệnh đã được giao phó bởi Arceus.

Deoxys chính là động lực, là 1 cái cớ để cho Rayquaza có việc mà làm trong thời buổi khó khăn khi mà 2 thằng bạn mập *** ngủ mãi không chịu ra.

Mọi thứ đều có ý thức như viên đá, không khí, nước, v.v chúng đều có cả nhưng cần 1 số cá thể như nhà Qi mới có thể giao tiếp được, nên chính vì vậy không ai có thể tránh thoát khỏi quy luật này trừ những thứ đại diện cho 1 khái niệm rất đơn thuần.

Thể như là 18 lệnh bài của Arceus, tất cả đều có ý thức, là 1 tồn tại độc lập và cũng đạt tới trình độ cận thần tối cao tức là ai cũng có thể treo lên đánh Giratina.

Chúng đều đại diện cho 1 thứ độc nhất như lệnh bài hệ bóng tối là Azi Dahaka, nó là cái ác thuần túy nhất, là bản nguyên, là nguồn gốc của mọi cái ác.

Azi Dahaka ác bởi vì bản chất nó là như vậy, không 1 cá thể nào ngay cả Arceus có thể phán xét được cái ác bên trong nó vì nó là cái ác không có mục đích.

Nhưng nếu 1 lệnh bài lại tình nguyện đầu thai thì lại khác, nó không còn là cái đơn thuần kia nữa mà bắt đầu sinh ra cảm xúc khác ngoài bản chất của bản thân.

Tuyệt là do Avalon, lệnh bài của hệ tiên đầu thai mà thành, hay đúng hơn thì Tuyệt chính là phần ý thức của Avalon, là phần xuất hiện nhằm duy trì tình yêu của tất cả.

Giờ thì Avalon đã có những cảm xúc ngoài tình yêu với vạn vật nên nó cũng sinh ra 1 thứ gì đó mà muốn che đậy nhất và đó chính là sự độc chiếm, Avalon là đại diện của tình yêu, nó yêu vạn vật không phân biệt đó là cái ác thuần túy như Azi Dahaka hay là đầu nguồn của sinh mệnh như Evergreen.

Nhưng giờ thì trong tình yêu đó lại bắt đầu phân ra thứ hạng và thứ mà Avalon muốn giấu kín nhất là sự phân hạng này, Tuyệt đương nhiên hiểu rõ việc làm của mình là nhất thời nhưng giờ thì cô ta không bao giờ trở lại thành Avalon đơn thuần ngày xưa được nữa.

Đây cũng chính là tội mà Tuyệt/Avalon phải gánh chịu khi cố tình thông qua hệ thống đầu thai để trở thành 1 sinh vật khác, nhưng đồng thời cô ta cũng hiểu rằng bản thân Arceus đã sớm biết cô ta sẽ đi ra 1 bước này bởi vì nó hiểu rằng Tuyệt hay thứ đại diện cho tình yêu chưa bao giờ thực sự yêu cả.

Yêu ngang bằng nhau tức đối xử như nhau tức cũng chính là chẳng yêu gì cả, Avalon chẳng yêu bất cứ thứ gì, thật buồn cười khi bản thân thứ đại diện cho tình yêu lại chẳng hiểu bản chất của chính nó, bây giờ Tuyệt mới lần đầu tiên cảm nhận được tình yêu, thứ mà cô ta vẫn luôn khao khát trong hàng chục tỷ năm qua.

Trở lại với chủ đề chính thì Rick đang đối mặt với The Rickest Rick hay còn được biết đến là dục vọng tự do bên trong Rick, đây là 1 con quái vật rất kinh khủng vì đối với nó bất cứ ai cản đường cũng sẽ trở thành cát bụi, nếu nó được thả ra thì căn bản thế giới sắp chứng kiến 1 cá thể siêu việt.

Các pokemon có thể mạnh hơn Rick nhưng chưa chắc đã thông minh bằng ông ta, với Portal Gun trong tay thì chỉ có cận thần mới tìm và giết được ông ta.

Nhưng The Rickest Rick lại 1 bị xiềng xích kéo trở lại và Rick đã thành công nhốt nó vào thêm 1 lần nữa vì bản thân ông ta biết vẫn còn người đang chờ ông ta ở nhà.

Beth và Diane là rào cản cuối cùng mà Rick có thể bám lấy để không trở thành 1 con người tự do nhưng cực kỳ vô nhân tính kia, đây chính là sợi dây cứu mạng duy nhất và cũng là cuối cùng của ông ta rồi.

Còn chiến thắng này chính là kết quả của 1 tháng trời chiến đấu ròng rã với The Rickest Rick, chính bản thân The Rickest Rick cũng tự nhận là hắn sẽ vì Beth và Diane mà tha cho Rick lần này.

Vì bản thân The Rickest Rick biết nếu hắn đi ra hiện tại thì hắn sẽ mất tất cả mọi thứ mà hắn đã và đang cố gắng níu giữ, hắn là 1 thứ không nên xuất hiện tại thời điểm hiện tại.

Nhưng khi mà Rick hay chính bản thân The Rickest Rick mất đi tất cả kể cả Beth và Diane thì hắn sẽ lần nữa xuất hiện cũng nắm quyền kiểm soát mọi thứ trong tương lai.

Trong khi Rick đã thành công đối chọi với con quái vật The Rickest Rick ích kỷ thì bên kia chiến tuyến Heinz cũng đang đối mặt với 1 con quái vật còn kinh khủng hơn gấp tỷ lần.

Con quái vật sâu nhất bên trong thâm tâm của Heinz được cấu thành bởi 3 thành phần chính, đầu tiên là sự thất vọng, thứ 2 là sự giận dữ và cuối cùng là sự căng thẳng, mệt mỏi.

Heinz là 1 con người luôn luôn có những hành động rất tích cực, thậm chí là tích cực quá đáng gây ra quá lố khiến cho mọi người nghĩ ông là 1 tên mọt sách chính hiệu với EQ gần như âm.

Nhưng đằng sau những thứ đúc kết nên 1 Heinz thân thiện hiện tại là 1 con quái vật được cấu thành bởi căng thẳng, giận dữ cùng thất vọng trong khoảng thời gian sống mà ông ta đã trải qua.

Quá khứ của Heinz tràn ngập đau thương khi mà giống loài của chính mình căn bản đã là những nô lệ, thậm chí còn thảm hơn nô lệ, những kẻ bị ruồng bỏ bởi hệ thống đảo Seafoam.

Nhưng điều đó cũng không có nghĩa là bọn họ không có cách để leo cao hơn, không như Rick, 1 tài năng được phát hiện từ rất sớm và được đưa đi đào tạo từ rất nhỏ.

Heinz sinh ra trong 1 môi trường cực kỳ tệ hại, dù có trí thông minh cực kỳ cao nhưng lại bị tầng lớp đè bẹp cũng như phân biệt đối xử ngay từ khi sinh ra đã khiến chỉ số EQ của ông ta cực thấp.

Chính vì lý do này nên Heinz đã không thể nào bộc lộ ra được sự thônh minh của mình trong kỳ thi khảo sát tài năng và kết cục cũng bị chính cha mẹ đẻ ruồng bỏ, đúng hơn là họ đã sẵn vậy rồi.

Ngày mà Heinz được sinh ra không có ai tới kể cả chính bố mẹ của ông ta, không được công nhận khiến cho ông ta dần thu mình lại, trong khi những đứa trẻ khác ít ra còn có thời gian cùng nhau để phát triển các quan hệ cần thiết thì Heinz lại không được may mắn như vậy.

Thần lùn là 1 vật biểu tượng của đảo Seafoam, chúng là những kẻ chuyên đi theo Heatran để làm đỡ cho ông ta những công việc ngoài lề, chúng về căn bản chính là gia luyến của vị thần của dung nham và lò rèn này.

Tuy bản thân chủng tộc thần lùn cũng đã sớm cùng Heatran tới Sinnoh từ rất lâu nhưng truyền thống lấy tượng thần lùn làm linh vật vẫn được truyền lại cho tới tận ngày nay.

Nhưng gia đình của Heinz trong 1 lần chọc giận 1 tên học viên trong học viện đã bị tịch thu mất tượng thần lùn của mình và Heinz chính là người thế thân.

16 năm đầu cuộc đời của Heinz thì chỉ có 3 năm đầu là được sống trong nhà còn 13 năm sau là được chính người cha đẻ đuổi ra khỏi nhà để cải trang thành 1 bức tượng thần lùn.

Đêm cũng ở ngoài, ngày mưa cũng ở ngoài, thậm chí ngủ cũng phải là ngủ đứng và không được di chuyển trong suốt 13 năm ròng rã nhằm giả dạng thành thần lùn.

Heinz có thể sống sót qua được 13 năm đó hoàn toàn là nhờ vào 1 gia đình Persian cưu mang trong khi cha mẹ ruột của ông ta đang ngủ, thêm cả việc mỗi ngày thì Heinz vẫn phải đi học, đi làm thêm cùng 1 số hoạt động khác nên ông ta vẫn có 14 giờ rảnh còn 8 giờ lại là làm thần lùn.

Và đó vẫn chỉ là 1 phần cực kỳ nhỏ trong cuộc đời ẩn chứa đầy sự bất hạnh của Heinz mà thôi, áp lực khi phải đối mặt với những tên ngu nhưng chức cao hơn mình.

Áp lực khi ngay từ nhỏ đã luôn bị cha mẹ đem đi so sánh với người em ruột được cưng chiều và hiện tại đã là trưởng quan quản lý hội đồng con cháu của các anh hùng.

Áp lực phải mặt váy suốt 3 năm liền khi còn đi học tiểu học vì mẹ của Heinz lầm tưởng em trai của ông là 1 bé gái khi mới sinh ra, đây chính là sự ô nhục thuần túy.

Áp lực khi phải cúi mình để có thể gặp Vanessa, con gái của Heinz 1 tháng 1 lần, lý do của việc này là vì mối tình ngang trái của ông ta, Heinz đã cưa được con gái của viện trưởng đời trước, Charlene và làm cho cô ấy có thai, sau khi bị phát hiện thì cả 2 cũng bị tách nhau ra.

Mãi sau này Heinz trở thành 1 cá thể đặc biệt như Rick thì mới được chính thức gặp lại Vanessa cùng Charlene nhưng ông ta cũng bị giới cầm quyền khống chế chỉ được gặp 1 tháng 1 lần.

Đối với đám kia thì đây là sự ban ân với 1 kẻ hèn như Heinz khi để cho 1 người bẩn thỉu như ông ta tiến vào sâu bên trong học viện để gặp vợ và con gái.

Và còn rất nhiều điều bất công diễn ra trong suốt 47 năm cuộc đời của thiên tài Heinz•Doofenshmizt, tất cả chúng đã cấu tạo nên 1 con quái vật còn kinh khủng gấp hàng ty tỷ lần The Rickest Rick, 1 thứ có thể nuốt chửng lấy cả hành tinh này.

Nhưng Heinz chưa bao giờ bị nó nuốt chửng cả và tới giờ cũng vậy, những thứ mà nó cho ông ta thấy đối với ông ta chỉ là 1 cuốn băng ghi lại những kỷ niệm của quá khứ.

Đây chính là con người của Heinz•Doofenshmizt, sinh ra trong đau khổ, trưởng thành từ cô đơn và cuối cùng là vượt qua nó để sống 1 cuộc đời "hạnh phúc".

Lý do mà Heinz mất tới 1 tháng là vì ông ta tình nguyện xem hết đoạn băng này, đối với ông ta thứ này quá nhỏ bé và nếu ông ta rời đi thì sẽ làm phụ lòng con quái vật đáng thương này nên đành ở lại để cùng nó trải qua tất cả từ đầu rồi cảm nhận lấy tất cả mọi chuyện.

Heinz đã chấp nhận những thứ này từ lâu như thể nó là 1 phần không thể thiếu trong xuyên suốt cuộc đời của ông ta vậy, nhưng ít ra thì bên trong những kỷ niệm đau khổ này, vẫn có 1 số ít khiến Heinz cảm thấy hạnh phúc khi nhớ lại những mốc quan trọng của cuộc đời.

Từ việc nhìn thấy Charlene thông qua cái hàng rào ngăn cách giữa khu dân cư của con cháu của các anh hùng với tầng lớp cao cấp của học viện vào cái ngày kia.

Tới việc những phát minh đầu tiên của Heinz nhưng bị đánh giá là không có sáng tạo và rồi bị chính người đánh giá đó dành công, trong những thứ bất công đó vẫn luôn có những thứ thực sự khiến Heinz hạnh phúc vì ông biết mình đã gặp được người mà mình muốn gặp nhất trong cuộc đời và người đó cũng yêu mình.

Tuy bị tên kia cướp công nhưng thành tựu mà cổ máy đó đạt được cũng khiến bản thân Heinz phải mỉm cười khi biết được bản thân có ích với xã hội mục nát này.

Khi trải qua quá nhiều đau khổ thì đôi khi những điểm hạnh phúc nhỏ nhoi cũng khiến người đó cảm thấy hạnh phúc và lấy đó làm mục đích sống trong cuộc đời tràn ngập sự bất công.

P/s: Đây là 1 Heinz tại nơi mà ông ta bị chèn ép còn Heinz ở trong Phương và Phát là 1 Heinz hoàn toàn khác biệt so với Heinz này nhưng cả 2 đều có rất nhiều điểm tương đồng.

Heinz kia độc ác là bởi vì ông ta vào lúc 16 tuổi đã lần đầu tiên biết được sự hạnh phúc khi thành công rời khỏi quê nhà, nơi mà ông ta bị khinh thường kia.

Nhưng sự độc ác đó cũng chỉ là để mọi người chú ý đến Heinz mà thôi, ông ta cần 1 người lắng nghe câu chuyện của mình như Perry nên ông ta mới độc ác.

Heinz này độc ác là vì ông ta cần 1 người nghe câu chuyện về tuổi thơ của mình và cảm thông với nó.

Còn Heinz của bộ truyện này thì không, ông ta không có bước ngoặt năm 16 tuổi kia nên ông ta không cần người nghe những câu chuyện đó.

Vì bản thân Heinz này chưa 1 lần nào thực sự hạnh phúc nên khi bản thân ông ta nhận thức được mình là 1 người đau khổ và cũng đã chấp nhận sự thật đó.

Heinz của bộ truyện này đã sống quá lâu trong đau khổ, lâu tới mức ông ta đã chấp nhận nó và luôn luôn nghĩ tích cực trong mọi tình huống.

Đây là 1 Heinz đáng sợ gấp nhiều lần Heinz kia vì Heinz này đã cực kỳ mục nát rồi, giờ thì đau khổ đối với ông ta là 1 điều quá hiển nhiên.

Con quái vật kia tồn tại được cũng là vì Heinz muốn nó tồn tại, nó có chứa những kỷ niệm hạnh phúc của ông ta.

Heinz còn kinh khủng hơn cả Riley, nếu cậu nuôi vọng tưởng đó để làm trong tương lai thì ông ta nuôi con quái vật này để nhìn thấy hạnh phúc ẩn chứa trong quá khứ đầy sự khổ đau.

Bản thân Heinz ngay từ đầu đã đáng sợ hơn con quái vật kia, The Rickest Rick chẳng qua chỉ là muỗi so với ông ta mà thôi.

Điểm chung của cả 2 Heinz đều là không muốn Vanessa có 1 quá khứ giống mình nên như Rick vậy, Vanessa chính là 1 làn ranh của Heinz.

Không biết khi có ai đó đụng vào Vanessa thì con quái vật mang tên Heinz sẽ như thế nào đâu?

Nhưng chắc chắn là nó rất đáng sợ vì con quái vật này không ẩn núp ở đâu cả, nó tồn tại rõ mồn một trước mắt mọi người nhưng luôn cố gắng giả dạng thành 1 kẻ vô hại.