Quá Khứ Còn Lại Gì?

Chương 15: Tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa



Dù đã tập dượt nhưng hôm nay Trúc Linh vẫn có chút thấp thỏm. Andrea đã đưa cô tới và ở hậu trường cổ vũ cô.

Một dàn âm thanh ở ngay phía giữa, các người mẫu sẽ đi xung quanh. Có nhiều tiết mục và Trúc Linh sẽ diễn kết show. Dress code nay là màu đen - trắng, nên Trúc Linh đã mặc một chiếc váy trắng bó sát, lệch vai và đeo một sợi dây chuyền dài lấp lánh. Trước ngực trái có đính một bông hoa hồng đen nhìn rất độc đáo. Cô vẫn buộc tóc cao, trang điểm hôm nay khá đơn giản để không giật spotlight của dàn mẫu.

Trần Tuân và Minh Tú ngồi ngay hàng đầu. Trần Tuân còn sốt ruột định hết show sẽ đi tìm Trúc Linh, vì anh tia một lượt không thấy cô đâu. Có khi nào cô là nhân viên hậu trường.

Cuối show là bộ sưu tập đồ nam của một nhà thiết kế nổi tiếng. Minh Tú thì vui vẻ thưởng thức, đã rất lâu anh chưa tham dự những sự kiện như này.

- Hãy cùng thưởng thức bộ sưu tập nam đặc biệt nhất hôm nay, cùng với sự có mặt của hot DJ LinD và giai điệu Angelllllll!

MC nói dứt lời, LinD thì hồi hộp bước ra, Andrea còn vỗ vai cô khích lệ. Hôm nay cô chơi nhạc và hát lời tiếng anh của bài hát. Lần lượt các mẫu nam trình diễn cùng lời hát trong trẻo của LinD.

- -- you will always be my

    you will always be my,. Truyện Phương Tây

.. You are my angel, putting a smile

  on my face when I'm sad

   No matter what anyone says

.. it's you, you, you

..melt my heart, I love you, youuu!

Trần Tuân nhìn lên giữa, anh nhận ra Trúc Linh, không ngờ cô lại là DJ. Anh hích vai Minh Tú bên cạnh.

Minh Tú theo phản xạ nhìn theo, anh ngờ ngợ nửa thân quen nửa xa lạ. Đẩy gọng kính lên để nhìn rõ, không lầm được, là Trúc Linh.

Minh Tú bỗng chả còn tâm trí nào mà xem show nữa, anh nhìn Trúc Linh đang vừa hát vừa chơi nhạc, cô thay đổi thật rồi.

Trúc Linh vui vẻ hoà theo tiếng nhạc, vừa hát vừa nhún nhảy, thi thoảng chìa tay ra phía khán giả, rồi cô nhận ra, có người đã từng quen thuộc đang nhìn mình. Cô lập tức quay mặt đi chỗ khác lảng tránh. Có khi nào cô nhìn nhầm. Cô cũng không dám nhìn sang để xác nhận nữa. Người bên cạnh là Trần Tuân, sao anh ấy lại xuất hiện ở đây. Hôm qua cô suýt va xe vào xe anh ấy.... Nếu vậy thì người kia là....

Trúc Linh lắc nhẹ đầu, rồi tập trung diễn nốt bài. Gần cuối phần trình diễn, cô lại chấn động lần nữa.

Hôm qua tập dượt Kim Dạ không có mặt do vướng lịch trình khác. Là người mẫu nổi tiếng nên cậu được giao vị trí vedette. Đứng sau cánh gà, cậu nhận ra Andrea ở xa, đang tò mò sao bạn mình lại xuất hiện ở đây. Nhưng do chuẩn bị tới lượt nên Kim Dạ không gọi. Đúng lúc nghe MC đọc tên LinD, cậu chắc chắn đó là người mình muốn gặp, trong lòng có chút phấn khích.

Trúc Linh né người bên này thì lại gặp người bên kia, đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa. Kim Dạ hiên ngang đi trước mặt cô, ánh mắt sắc lẹm quan sát từng biểu cảm của đối phương dù chỉ lướt qua 1s cực ngắn ngủi.

Phía dưới nhìn thấy sự xuất hiện của Berry liền vỗ tay rất náo nhiệt.

Trúc Linh đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, nhưng cô phải đợi người mẫu vào hết rồi mới vào được. Kim Dạ dẫn đầu dàn mẫu, tới trước mặt cô, cậu để các bạn diễn khác vào trước, còn mình chìa ra một cành hồng trắng tặng cho Trúc Linh.

Cô rất lúng túng, nhìn thấy các mẫu nam khác đang lần lượt đi vào, cô sợ Kim Dạ sẽ thu hút sự chú ý.

Trúc Linh lạnh lùng nhìn Kim Dạ, cô rút bông hồng đen gắn trên ngực váy xuống, giơ trước mặt Kim Dạ.

Cậu nhận lấy, nhưng Trúc Linh thì không nhận hoa của cậu. Cô quay đầu đi vào, Kim Dạ theo sát ngay sau. Cậu biết hoa hồng đen có ý nghĩa gì. Cô hận cậu đến thế sao?

Kim Dạ vào sau hậu trường ngay lập tức muốn hỏi cô vì sao, nhưng lại bị quản lý tóm lấy để đi thay đồ. Thế là Kim Dạ bỏ lỡ Trúc Linh, tay vẫn cầm một hoa hồng đen, và một hoa hồng trắng.

Bên này, Trần Tuân là chủ đơn vị tổ chức sự kiện nên có thẻ ra vào tự do. Anh và Minh Tú cũng đi tìm Trúc Linh mà không thấy cô nữa. Họ đâu biết cô đang trốn trong nhà vệ sinh.

Vào một phòng WC, Trúc Linh ngồi trên nắp bồn cầu, tâm trí hỗn loạn. Kỉ niệm mối tình đầu hiện về, cái khoảng khắc cô vừa đi vừa khóc, cái giây phút Minh Tú nói mối quan hệ kia hơn mức bạn bè... Lại cả kỉ niệm đi xem phim vui vẻ, cùng Kim Dạ ngồi ăn kem....

Tự nhiên, Trúc Linh khóc. Từ đó tới nay, giờ cô mới lại khóc. Kể cả lúc mới vào nghề rất khó khăn, bị khách nam làm phiền, cô đơn ốm đau giữa thành phố xa lạ, cô đều không cho phép bản thân rơi một giọt nước mắt nào. Cô nghĩ mình mạnh mẽ và cảm xúc phải chai sạn rồi, vậy mà mấy cái kỉ niệm chết tiệt từ thời niên thiếu lại làm một cô gái trưởng thành thở dài bất lực.