Qua Vạn Năm Ánh Sáng Mới Gặp Được Anh

Chương 36: Cô ấy là Ảnh Hậu của tôi



Dịp cuối năm, các ngôi sao và nghệ sĩ đều bận rộn để tham gia lễ trao giải. Lục Nhiên năm vừa rồi không có hoạt động âm nhạc nào, cũng không ra album hay bài hát mới.

Lục Nhiên nghe nói Lưu Vũ Thiên và Nhiếp Vu Học đã cho ra một album kết hợp, lượng đĩa bán ra hay lượng người nghe nhạc trực tuyến đều đã phá vỡ tất cả các kỉ lục trước đây. Quả nhiên, một khi Thần Ca và Vũ Vương kết hợp, tai mắt khán giả đều được thoả mãn. Album của hai người bọn họ cũng xuất sắc giành hết các giải thưởng lớn nhất. Ngoài giải "Bài hát của năm", "Album của năm" và "Nghệ sĩ của năm", còn xuất sắc ôn luôn giải "Cặp đôi hợp tác tốt nhất". Chuyện này khiến cộng đồng mạng được một phen cười bể bụng. Giải thưởng này trước đây chưa từng có tiền lệ một cặp nam - nam nhận giải. Có fan còn tranh thủ ship luôn Lưu Vũ Thiên và Nhiếp Vu Học làm một đôi, gọi là CP "Ca Vũ Thần Vương."

Lúc Lục Nhiên đọc thấy tin này trên mạng, cười không ngớt nói cho Tiêu Mặc nghe. Tiêu Mặc chỉ nói một câu: "Hai người bọn họ rất đẹp đôi."

Lục Nhiên nghe xong càng cười dữ hơn. Lập tức gửi tin nhắn vào nhóm chat với hai người bọn họ.

Lục Nhiên: Chúc mừng! Chúc mừng! Vợ chồng em đều là fan của CP "Ca Vũ Thần Vương".

Nhiếp Vu Học: Đa tạ, đa tạ!

Lưu Vũ Thiên: "..."

Nhiếp Vu Học: Cô gái nhỏ, em không đi tham gia lễ trao giải sao?

Lục Nhiên: Có chứ! Hãy chờ đợi màn "lên sàn" hoành tráng của em!!!

- --------

Lễ trao giải phim ảnh thường niên.

Phía bên ngoài hội trường tập trung rất đông fan, từ xa có thể nhìn thấy một biển đỏ rực trời.

Lục nhiên năm vừa rồi không hoạt động nhiều, phần lớn thời gian đều ở bên chăm sóc Tiêu Mặc. Tuy nhiên, chương trình thực tế "Sống chậm lại" và bộ phim điện ảnh "Toả sáng" đều lên sóng nên không chỉ giữ vững danh tiếng ngôi sao hạng A cho cô, mà con giúp cô thu được nhiều fan hơn.

Fan của Lục Nhiên một năm qua đều ở nhà mỏi cổ hóng tin tức nghệ sĩ nhà mình. Đến tận cuối năm, sau khi công ty quản lý thông báo Lục Nhiên sẽ tham gia lễ trao giải lần này, fan của cô đều tụ họp lại để đi tiếp ứng nghệ sĩ.

Lục Nhiên ngồi trên chiếc xe Audi chậm rãi lăn bánh về khu vực đi thảm đỏ. Người bên cạnh cầm chặt tay cô.

Bỗng nhiên, anh nói: "Vợ à, anh rất vui."

Lục Nhiên nghe không hiểu, hỏi lại: "Hửm?"

Tiêu Mặc không nói gì, chỉ cúi đầu hôn lên môi cô.

Chiếc xe màu đen thần bí kia cuối cùng cũng dừng lại. Có không ít phóng viên ở bên cạnh thì thầm: "Biển số của chiếc xe này, sao nhìn cứ quen quen thế nào ấy nhỉ?"

Thắc mắc của bọn họ rất nhanh được giải đáp. Tiêu Mặc từ trên xe bước xuống. Thân hình anh cao lớn, bộ vest trên người càng tăng thêm phần cảm giác cấm dục và bá đạo.

Tiêu Mặc tiến đến mở cửa xe, một bàn tay thon gọn vươn ra, cầm lấy tay anh.

Lục Nhiên từ trên xe bước xuống, khoác tay mình vào tay Tiêu Mặc, trên môi là nụ cười rạng rỡ. Lục Nhiên hôm nay cực kì xinh đẹp. Bộ váy dài ôm người, tóc đen uốn lượn xoả đến tận ngang eo, nhan sắc xinh đẹp động lòng người.

Hai người tình tứ đi trên thảm đỏ, phía bên cạnh phóng viên tuy ngơ ngác không hiểu sao hai người này lại đi thảm đỏ cùng nhau, nhưng cũng nhanh tay bấm máy lia lịa. Fan lâu ngày mới nhìn thấy thần tượng, cả biển đỏ đều vang lên tiếng gọi "Lục Nhiên, Lục Nhiên". Lục Nhiên cảm kích nhìn bọn họ, ra sức vẫy tay.

Tiêu Mặc thấp người nói nhỏ với cô: "Vợ của anh là ngôi sao sáng rực rỡ đẹp đẽ nhất, được đi bên cạnh em là vinh dự của anh."

Lục Nhiên cười dịu dàng, không quên đối đáp lại lời anh nói: "Ông xã của em khí chất hơn người. Chúng ta là một cặp trời sinh."

Tiêu Mặc lúc này ý cười đã sâu tận trong mắt, cười càng ôn nhu.

Phóng viên lại nhanh tay chụp chụp. Đùa sao? Cả đời làm phóng viên của bọn họ, chưa chắc đã gặp được vị tổng tài trong truyền thuyết này được mấy lần. Hơn nữa, chưa từng thấy anh ta cười bao giờ, đừng nói là nụ cười còn ôn nhu cưng chiều như bây giờ.

Lục Nhiên và Tiêu Mặc tay trong tay đi về phía chính giữa thảm đỏ, MC nhanh chóng tiến lên chào hỏi, trong đầu là mười vạn câu hỏi đang trực chờ để nhảy ra.

MC: "Xin chào, xin chào, Lục Nhiên, Tiêu tổng. Lục Nhiên, đã rất lâu rồi mới thấy bạn xuất hiện công khai. Có tin đồn bạn đã kết hôn nên sắp rút khỏi giới giải trí. Bạn giải thích sao về chuyện này?"

Lục Nhiên cười tươi: "Ồ, tin tức đã lan nhanh vậy rồi sao? Tin tức này chỉ đúng một phần thôi. Tôi đã đính hôn, cũng chưa có ý định rút lui khỏi giới giải trí."

MC trợn mắt, ánh mắt khẽ liếc qua người Tiêu Mặc, nhanh miệng hỏi: "Vậy...vậy...vị hôn phu của bạn...có phải...có phải là...??"

Tiêu Mặc cởi áo khoác của mình choàng lên người Lục Nhiên, dịu dàng nhìn cô nói: "Sợ em lạnh."

Sau đó lại quay sang vị MC vẫn lắp bắp nãy giờ, đổi giọng nói: "Là tôi!"

Chỉ hai từ, đã làm cho MC, cánh phóng viên, những người đang ngồi bên trong hội trường xem phát sóng trên thảm đỏ, hoặc cả những khán giả xem livestream qua TV, tất cả đều ngạc nhiên đến á khẩu.

Tiêu Mặc để vị MC đã đứng im lặng như trời trồng kia bơ vơ một mình, dắt Lục Nhiên vào bên trong hội trường trước con mắt theo dõi của tất cả mọi người.

Thì ra, thì ra tất cả bọn họ đều đã bị lừa! Cũng không đúng, người ta chỉ thông báo là hai nhà Tiêu - Lục liên hôn, chứ có từng nói qua vị hôn thê của Tiêu Mặc không phải là Lục Nhiên bao giờ đâu.

Mọi người như được khai sáng, đồng thời "a" một tiếng trong sự ngỡ ngàng.

Những fan trước đây theo thuyết âm mưu "Vị hôn thê của Tiêu tổng chính là Lục Nhiên", lúc này không ngừng vỗ bàn ăn mừng, đắc ý cao giọng nói "đúng như tui đã nói, chính là như thế!"

Cặp đôi trong cuộc sau khi làm cho ai nấy ngỡ ngàng, đã yên vị trên ghế ngồi của bọn họ, thì thầm to nhỏ.

Chu Ảnh Na trêu chọc: "Đàn anh, anh càng ngày càng bám vợ đấy."

Lục Nhiên bênh chồng mình: "Chị, lần này là em bám anh ấy, đòi anh ấy đi theo em."

Chu Ảnh Na cốc đầu cô, cười nói: "Em đấy! Hai người bao giờ thì kết hôn?"

Lục Nhiên nghe Chu Ảnh Na hỏi vậy, trong lòng như hẫng một nhịp. Chúi đầu to nhỏ với Tiêu Mặc: "Chồng à, em bỗng nhớ ra, anh còn chưa từng cầu hôn em."

Tiêu Mặc xoa đầu cô, ánh mắt ôn nhu như nước: "Tât cả mọi thứ của anh, đều là của em. Anh cũng là của em. Vợ à, em tuyệt đối phải chịu trách nhiệm với anh."

Lục Nhiên cười hôn chụt vào má anh.

Trên khán đài, MC dường như đã lấy lại tinh thần sau màn thấy thố nơi thảm đỏ, nhanh chóng tuyên bố khai mạc lễ trao giải.

Những giải thưởng lớn bé đều được trao đến tay những nghệ sĩ khác nhau.

Lê Nguyệt Trâm xuất sắc giành được vị trí "Đạo diễn mới xuất sắc nhất" cho tác phẩm đầu tay của mình.

Lục Nhiên vui mừng ôm lấy đàn chị của mình, Lê Nguyệt Trâm cũng cười cảm ơn cô.

Bộ phim điện ảnh "Toả sáng" xuất sắc dành được giải thưởng "Bộ phim điện ảnh xuất sắc nhất của năm". Thậm chí sau đó, ban tổ chức còn tuyên bố đây là tác phẩm được Hiệp hội phim điện ảnh quốc gia chọn làm tác phẩm đem đi tranh giải ở "Liên hoan phim quốc tế".

Quả thật, hào quang của lễ trao giải đều như đang gọi tên bộ phim này. Chỉ còn một giải thưởng cuối cùng nữa thôi, dể giúp bộ phim chính thức trở thành tác phẩm "All-kill" ở lễ trao giải năm nay. Đó chính là giải thưởng "Nữ diễn viên xuất sắc nhất".

Trên màn hình lớn của lễ trao giải, đoạn phim ngắn đề cử từng ứng viên một được chiếu trên đó. Lục Nhiên không hiểu sao cũng thấy hồi hộp trong lòng, bất giác nắm tay Tiêu Mặc càng chặt hơn.

MC trên bục cao cuối cùng cũng tuyên bố: "Xin chúc mừng, Nữ diễn viên xuất sắc nhất, Lục Nhiên với vai diễn nữ cường nhân trong bộ phim "Toả sáng"."

Lục Nhiên cười rạng rỡ ôm chặt lấy Tiêu Mặc, sau đó mới lưu luyến buông anh ra rồi lên khán đài nhận giải.

Lục Nhiên ôm cúp và bó hoa nhỏ trong tay, dịu dàng nhìn xuống phía dưới, cuối cùng ánh mắt dừng lại nơi thân ảng người đàn ông quen thuộc.

Lục Nhiên nhẹ giọng phát biểu: "Tôi rất vinh hạnh khi nhận được giải thưởng này. Đây là giải thưởng quý báu được đánh đổi không chỉ công sức của bản thân tôi, mà còn có sự nổ lực, cố gắng của tất cả nhân viên đoàn phim. Gần một năm trước, tôi đã có cơ hội được trò chuyện với đạo diễn Lê. Chúng tôi nói về tình yêu với diễn xuất, về những nhân vật hoặc vai diễn mà chúng tôi hoá vai thành. Tiền bối Lê Nguyệt Trâm là một người xuất sắc, dám nghĩ dám làm, tại đây, tôi muốn gửi lời cảm ơn chị. Tiền bối, cảm ơn chị đã tạo nên một nhân vật, một tác phẩm hay như vậy."

Phía dưới khán đài, Lê Nguyệt Trâm khi nghe những lời này, nước mắt lăn dài trên má. Chu Lục Sơn ở bên cạnh cười ôn nhu đưa khăn giấy lau nước mắt cho cô. Quả thật là chuyện tình yêu đáng quý của cặp vợ chồng lâu năm trong giới showbiz.

Lục Nhiên tiếp tục nói: "Một năm qua, rất nhiều chuyện đã xảy ra với tôi, làm tôi ngộ ra rất nhiều điều. Tôi đã từng cho rằng, thế giới này, không phải là nơi tôi nên đến. Tôi của bây giờ, rất biết ơn vì mình đã được ở đây. Gặp được người yêu thương tôi nhất, cũng là người mà tôi yêu nhất. Là anh ấy đã cho tôi động lực để trở thành một "tôi" tốt hơn. Tiêu Mặc, cảm ơn anh. Cảm ơn anh vì đã đến bên em, chờ đợi em, và cũng đã một lần nữa quay trở về bên cạnh em. Tiêu Mặc, em yêu anh."

Vào lúc Lục Nhiên nói lời này, máy quay vừa lúc lia đến chỗ Tiêu mặc đang ngồi. Chỉ thấy người đàn ông vốn luôn trầm lãnh băng giá kia, lúc này trên môi là nụ cười không che dấu, chậm rãi mấp máy môi: "Anh cũng yêu em."

Lục Nhiên kết thúc phát biểu, tiếng vỗ tay rần rần vang vọng từ bốn phương tám hướng, đều dành cho cô gái xinh đẹp rực rỡ ấy.

Tiêu Mặc đứng dậy khỏi ghế ngồi, chậm rãi tiến lên đón Lục Nhiên.

Lễ trao giải vừa lúc kết thúc, hai người tay trong tay rời khỏi.

Ở phía sau, là ánh đèn sân khấu như chiếu rọi bóng hình hai con người đang sánh bước.

Phía trước mặt, từng chùm pháp hoa đủ màu sắc chiếu sáng bầu trời trong đêm tối.

Cảnh sắc lộng lẫy, như dải ngân hà đầy rẫy những vì tinh tú.

Lục Nhiên nẫng gót chân, hôn lên môi Tiêu Mặc, nhẹ giọng nói: "Tiêu Mặc, em cảm giác như mình đã phải xuyên qua vạn năm ánh sáng mới gặp được anh."

Tiêu Mặc ôm lấy cô, ôn nhu nói: "Vậy thì, anh phải cảm ơn ông trời, vì đã gửi em từ ngàn dặm xa xôi, đến bên cạnh anh."

- Chính văn_Hoàn -