Quái Vật Khởi Phục

Chương 20



Lý Tam Tân há miệng, lại không nói được một chữ.

Từng giọt nước từ cơ thể người phụ nữ trượt xuống sàn đến chân Lý Tam Tân, khoảnh khắc Lý Tam Tân dẫm lên vũng nước này, một cơn ớn lạnh đột nhiên từ lưng dâng lên khiến anh dựng tóc gáy. Vội vàng đứng dậy, nhưng do chuyển động quá mạnh nên chiếc ghế đã cọ sát với sàn nhà tạo ra âm thanh chói tai.

Nụ cười Lý Tam Tân cứng ngắc, miễn cưỡng giữ nguyên vẻ mặt không thay đổi: “Quý cô, chờ tôi đi vệ sinh trước đã nhé.”

Người phụ nữ không lên tiếng, Lý Tam Tân dựa vào tường, nhìn chằm chằm cô từng bước mở cửa đi ra ngoài.

May mà cửa không khóa!

Lý Tam Tân thở phào nhẹ nhõm, lại bắt đầu tự hỏi phải chăng dạo này luôn tìm kiếm mấy cái chuyện ma quái nên bản thân cũng trở nên nhạy cảm quá rồi không. Anh phi thẳng vào phòng vệ sinh rồi gọi cho Lâu Diên.

“… Sự việc là như vậy đấy.” Lý Tam Tân nói: “Không biết có phải chạm mặt với ma quái không, nhưng người phụ nữ mặc áo mưa màu đen này khiến tôi cảm thấy hơi rùng mình. Tôi ngờ rằng phía dưới lớp áo vốn không có gì hết, làm gì có thú cưng có thể ngoan ngoãn nằm im mà không kêu một tiếng nào chứ? Trừ phi là nó đã chết rồi.”

Lâu Diên thầm chửi thề: “Con mẹ nó, cậu mau chạy đi, đừng đợi ở bệnh viện nữa, tôi lập tức đi tìm cậu!”

Nói xong, Lâu Diên cầm chìa khóa xe lao ra khỏi cửa.

Nét mặt Lý Tam Tân lập tức nghiêm túc: “Tôi gặp phải ma quái thật à?”

Advertisement



“Ma quái cậu gặp đang đối mặt gọi là ‘Quỷ Kể Chyện’ ” Giọng nói của Lâu Diên cùng tiếng gió rít truyền tới, “Chết tiệt, sao cậu lại đụng phải cái thứ này chứ, rõ ràng không thể…’Quỷ Kể Chyện’ cũng không nên xuất hiện ở đây… Đều là lỗi của tôi, lẽ ra tôi không nên yêu cầu mấy cậu thu thập thông tin liên quan đến ma quái mới phải.”

“Lý Tam Tân!!” Lâu Diên nói: “Cậu nhất định phải sống sót! Mười phút, chậm nhất mười phút, tôi sẽ có mặt!”

Quỷ Kể Chyện, quái vật kinh dị cấp C, có thể khiến độc giả đọc truyện có cái chết bi thảm như nhân vật chính trong đó. Đang lúc ma quái khôi phục ban đầu, loài người còn chưa có phòng bị gì hết, Quỷ Kể Chyện đã dùng cách thức này mà giết chết được mấy vạn người.

Lý Tam Tân đời trước không hề gặp phải ‘Quỷ Kể Chyện’!

Lâu Diên cũng rõ ràng còn nhớ, ‘Quỷ Kể Chyện’ ngay từ đầu không nên xuất hiện ở Thành Giang!

Lâu Diên lên xe, đạp ga rời ra khỏi gara, lao thẳng xuống đường.

Mặc kệ giới hạn tốc độ, cũng mặc kệ vi phạm tín hiệu giao thông, trên mặt Lâu Diên hiện lên vẻ tàn nhẫn, tức tốc lái thẳng đến bệnh viện nhà Lý Tam Tân.

Lý Tam Tân đang định bảo Lâu Diên đi từ từ thôi, nên chú ý an toàn thì nghe bên ngoài có người đang gọi: “Bác sĩ Lý?”

Lý Tam Tân cúp điện thoại, yên lặng nghe động tĩnh bên ngoài.

“Bác sĩ Lý?” Y tá Tiểu An nói: “Ngài không sao chứ? Khách hàng đang chờ đến sốt ruột rồi ạ.”

Lý Tam Tân ho khan một cái: “Tôi thấy hơi đau bụng, bảo vị khách kia chờ một chút… Thôi, không cần phải nói, một lúc nữa tôi sẽ ra. Với cả cũng sắp đến lúc tan làm rồi, cô và Tiểu Lưu đi về trước đi.”

Y tá Tiểu Nn lại nói: “Tôi sẽ ở lại giúp ngài. Một mình ngài ở lại khám bệnh cho động vật sẽ vất vả lắm.”

Lý Tam Tân đang định từ chối thì chợt nhớ đến ‘y tá giả’ trong Quỷ Kể Chyện, trên đầu lại toát mồ hôi lạnh.

Cái cô Tiểu An hiện giờ đang là thật hay là giả?

Lý Tam Tân lúc này mới nhớ ra một việc, đêm qua có một y tá đã gửi tin nhắn xin nghỉ phép.

Phắc…

Lý Tam Tân rùng mình, mở điện thoại tìm lại lịch sử trò chuyện tối qua.

Lướt lướt vài lần mới nhìn thấy người xin nghỉ phép là y tá Tiểu Nhã, Lý Tam Tân thở dài nhẹ nhõm, may mắn quá, người xin nghỉ phép không phải là Tiểu An.

Vậy ở bên ngoài chắc chắn là con người nhỉ?

Lý Tam Tân nói: “Tôi không cần phải trợ giúp, cô nên nhanh rời khỏi đây đi. Nếu không là tôi sẽ trừ lương đó.”

Y tá Tiểu An lẩm bẩm vài câu rồi rời đi. Nghe tiếng bước chân của cô từ từ đi xa, Lý Tam Tân cũng cảm thấy thoải mái hơn một chút. Những y tá này đã làm việc với anh từ rất lâu rồi, thực sự không muốn nhìn thấy bọn họ bị ma quái làm hại.

Chờ bên ngoài yên tĩnh trở lại, Lý Tam Tân lặng lẽ mở cửa rón rén bước ra ngoài. Vì không dám đi thang máy nữa nên vội vàng chạy về phía cầu thang, còn chưa kịp bước lên cầu thang lại gặp phải y tá Tiểu An.

Y tá Tiểu An sửng sốt khi nhìn thấy anh: “Bác sĩ Lý, sao anh lại ở đây? Văn phòng ở bên kia cơ mà?”

Lý Tam Tân cảm thấy đau đầu: “Không phải bảo cô về đi rồi à?”

Y tá Tiêu An vỗ vỗ chiếc túi xách, kỳ quái nói: “Tôi vừa thu dọn đồ đạc chuẩn bị về rồi, bác sĩ Lý, ngài cũng muốn đi à?”

“Tôi đi xuống lấy ít đồ.” Lý Tam Tâm thản nhiên viện cớ: “Lát nữa sẽ lên sau.”

Y tá Tiêu An gật đầu, chuẩn bị đi đến thang máy. Lý Tam Tân không dám cho cô đi nơi đó, liền kéo cô chạy đến cầu thang bộ: “Đi thang máy chậm quá, chúng ta chỉ ở tầng hai thôi, đi cầu thang bộ đi!”

“Này…” Y tá Tiểu An bị anh ta làm cho sửng sốt: “Bác sĩ Lý, hôm nay ngài lạ quá!”

Lý Tam Tân miễn cưỡng cười cười: “Chỉ là tôi…”

Cầu thang tầng một tối hun hút, lạnh lẽo bốc lên làm người ta sợ hãi. Lý Tam Tân rùng mình một cái, đột nhiên dừng bước.

Anh bỗng nhớ tới một sự thật đáng sợ.

Trong Quỷ Kể Chyện, bác sĩ nắm tay nữ y tá chạy vào thang máy, mà hiện giờ anh cũng đang dắt lấy nữ y tá bỏ chạy đến thang bộ.

Một một cách nào đó, anh đã đi theo cốt truyện Quỷ Kể Chyện rồi.

Càng quan trọng hơn là…

Bàn tay của nữ y tá Lý Tam Tân đang nắm lại lạnh ngắt và cứng đờ, anh chợt nhận ra rằng bệnh viện của mình chỉ có hai nữ y tá.

Y tá Tiểu Nhã đã xin nghỉ, một người khác là y tá Tiểu Lưu đã đi về rồi, vậy y tá Tiểu An đang ở cùng anh an rốt cuộc là ai…

Là quỷ!!

Là quỷ chắc luôn!!!

Lý Tam Tân hất tay y tá Tiểu An ra, quay người chạy lên tầng!

Anh không dám xuống tầng một vì trong Quỷ Kể Chyện sau khi vị bác sĩ bước ra khỏi thang máy đã xuất hiện nhà xác, rồi bị quỷ nữ kéo vào lột da! Trực giác Lý Tam Tân mách bảo rằng nếu anh bước ra khỏi cầu thang, sẽ có một cái nhà xác đang chờ đón mình!

Chạy, chạy mau!

Lý Tam Tân dùng tốc độ nhanh nhất có thể chạy trở lại tầng hai chỉ trong trong vài giây, nhưng chưa kịp ra khỏi cầu thang, anh đã nhìn thấy một người phụ nữ mặc áo mưa đang đứng chờ ở đó.

Giọt nước trên áo mưa ngày càng nhiều, từng dòng nước nhỏ uốn lượn trên lớp áo mưa róc rách chảy xuống, cô ta đứng im không nhúc nhích, nói với Lý Tam Tân: “Bác sĩ, ngài có muốn gặp thú cưng của tôi không?”

Lý Tam Tân thở dốc và thận trọng lùi lại hai bước.

Một đôi tay màu trắng xanh giống hệt như xác chết từ phía sau thò lên ngực Lý Tam Tân, mặt y tá Tiêu An áp vào bờ vai Lý Tam Tân, lộ ra nụ cười ma quái: “Bác sĩ Lý, sao ngài chạy nhanh vậy?”

Lý Tam Tân: “…”

Y tá Tiểu An cố gắng lôi kéo, Lý Tam Tân dường như mất hết sức lực, chân anh lê từng bước trên cầu thang, người phụ nữ mặc áo mưa phía trên cũng đi theo họ xuống cầu thang.

Lý Tam Tân bị kéo ra khỏi tầng một, tầng một, một nơi vốn dĩ đầy ắp thức ăn đồ chơi và vật dụng dành cho thú cưng đã biến thành một nhà xác trắng xóa lạnh lẽo.

Y tá Tiểu An đặt Lý Tam Tân lên giường sắt nằm ở giữa nhà xác, nắm đầu Lý Tam Tân quay sang một bên, cười nham hiểm: “Bác sĩ Lý, mau nhìn thú cưng của khách hàng đi.”

Người phụ nữ bắt đầu cởi bỏ áo mưa…

*

Lâu Diên phóng nhanh như chớp, bằng tốc độ nhanh nhất lái đến dưới tòa nhà. Chìa khóa xe cũng không kịp rút ra, lao thẳng lên tầng.

“Lý Tam Tân!!!!”

Trong bệnh viện không có ai, trong văn phòng cũng không thấy bóng dáng Lý Tam Tân. Hơi thở Lâu Diên gấp gáp, đập tay xuống bàn: “Chết tiệt… Lý Tam Tân!”

Máy tính của Lý Tam Tân vẫn đang mở, bên trong vẫn đang hiện lên nội dung truyện kinh dị. Lâu Diên cố gắng lấy lại bình tĩnh, nhanh chóng đọc câu chuyện: “Người phụ nữ mặc áo mưa, y tá giả, nhà xác ở tầng một…”

Khi nãy mới lên, anh không thấy có nhà xác nào ở tầng một cả.

Lâu Diên kiểm tra văn phòng một lượt, nhanh chóng phát hiện trên mặt đất có vết nước đã sắp khô, anh lần theo vệt nước đi đến cầu thang. Lâu Diên biến sắc, trực tiếp chạy xuống, vừa đi ra khỏi tầng một thì tiến vào nhà xác.

Mùi máu tanh nồng nặc phả vào mặt anh.

Lâu Diên nhìn thấy Lý Tam Tân, cơ thể đẫm máu với một nửa lớp làn da đã bị tróc ra.

Nữ y tá xinh đẹp đứng cạnh giường cười toe toét, dùng tay lột đi lớp da của Lý Tam Tân, bên cạnh là một con quái vật khác không có da cũng không có nét mặt đang kéo lấy tấm da của Lý Tam Tân dán vào cơ thể nó.

Máu tươi trên người Lý Tam Tân từ trên giường chảy xuống dưới đất, không còn biết còn sống hay đã chết..

“Có người đến, có người đến.” Y tá nhìn Lâu Diên, cười khúc khích “Thưa ngài, ngài có muốn khám bệnh không?”

“…”

“… …”

Lâu Diên toàn thân run rẩy, khẽ gọi: “Lý Tam Tân…?”

Nhưng Lý Tam Tân không trả lời.

Lâu Diên mở miệng, vẫn không có âm thanh nào phát ra.

Tuy anh sống lại nhưng khiến Lý Tam Tân phải chết…? Khiến Lý Tam Tân chết rồi…

Tại sao, tại sao chuyện này lại xảy ra?

Không được, anh không chấp nhận cái kết quả này!!!

Sức mạnh và nhiệt độ dâng trào lan tỏa khắp cơ thể Lâu Diên, cả người giống như bị lửa nóng thiêu đốt, trong chớp mắt đỏ bừng lên, đôi mắt mang theo tơ máu như bị nung đỏ nhìn đám ma quái trước mắt, hệt như một ác quỷ đi ra từ địa ngục, trông còn đáng sợ hơn hai con quỷ kia.

[ Sức mạnh tinh thần: 40/50 ]

Quay ngược thời gian!

Cảnh tượng trước mắt lập tức rút đi, quay lại một phút, hai phút rồi ba phút… Vô số cảnh tượng lướt nhanh qua trước mắt Lâu Diên, cuối cùng dừng lại ở năm phút trước.

Thời gian đã đạt đến một giới hạn mới.

Lâu Diên cảm giác toàn thân nóng bừng và quay trở lại bệnh viện.

Giây tiếp theo, dùng tốc độ nhanh nhất phi thẳng vào bệnh viện. Nhanh đến mức thậm chí còn để lại dư ảnh, đây không phải là tốc độ mà con người có thể đạt được. Lâu Diên chỉ mất vài giây mới đã lên đến tầng hai, lần này không lãng phí thời gian chạy xung quanh tìm kiếm tung tích của Lý Tam Tâm nữa mà tức tốc chạy thẳng từ tầng hai xuống tầng một, bước vào nhà xác lạnh lẽo.

Bên trong nhà xác.

Người phụ nữ đang cởi áo mưa, để lộ thân hình không có lớp da, cô nắm lấy cánh tay của Lý Tam Tân, y tá Tiểu An cũng dùng dao mổ chạm vào cơ thể Lý Tam Tân… Lý Tam Tân cánh tay đang duỗi ra nắm lại thật chặt, gân xanh nổi lên, vừa lúc đang định nhắm mắt phản kháng thì nhìn thấy bóng dáng Lâu Diên.

Lâu Diên mặt sắc mặt không chút biểu cảm, toàn thân tản ra nhiệt độ cao, nhanh chóng đi tới, giơ tay lên trước mặt người phụ nữ áo đen.

Trong lòng bàn tay như đang có vật sống nhúc nhích, một lúc sau, lớp da bỗng nhiên nứt ra như một lớp vỏ khô. Từ trong vết nứt, xương trắng mạnh mẽ ngang ngược từ da thịt mọc lên, chui ra khỏi lòng bàn tay Lâu Diên.