Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 512: Thỏa đáng!



Dân trong thôn đều đã đến đủ, vì đã sớm thông báo, nên người ở nhà đặc biệt đông, người của thôn Tân Quang rất quan tâm đến cuộc bầu cử này, chủ yếu là Lưu Tam đã đánh tiếng từ sớm, trước hơn một tháng đã đi chào hỏi, rất nhiều người là nhằm vào 20 đồng một phiếu mà đến, mà năm nay tiền không dễ kiếm, bỏ một tờ phiếu cũng thu được 20 đồng, thấy đủ.

Chỉ có điều rất nhiều người không ngờ được sự việc ngày hôm nay, một chủ tịch xã Đàm trên cao vời vợi, lại bị người mắng, Chủ nhiệm Vương người năm người sáu, bị ăn hai bạt tai, còn cái rắm cũng không đánh nổi ra ngoài.

Rất nhiều người còn chưa biết, hôm nay đến thôn là nhân vật to như thế nào, nhưng rất nhiều người thích tụ tập thì lưu lại, còn những người không đến tham gia, nghe đến Bí thư Chi bộ nói Bí thư Thành ủy đến, từng người từng người từ nhà chạy ra, đều đến Quảng trường Ủy ban thôn báo danh.

Ở Quảng trường tụ tập ít nhất bảy tám trăm người, có nhà thì một nhà hai khẩu, có nhà cả nhà đi, nhà nào không đến hết, ít nhất cũng có một người đại diện, họ đều muốn xem xem nhân vật đến thôn Tân Quang giỏi như thế nào.

Bí thư Thành ủy là khái niệm như thế nào, quan cao như thế nào, quyền lực to như thế nào, hắn ở toàn bộ khu vực Song Giang tồn tại như thế nào? Rất nhiều người đều không biết.

Chỉ nghe Bí thư Chi bộ nói, Bí thư Trương là quan to nhất của cả khu vực Song Giang, người đứng đầu, đứng đầu các người có biết không? Cái gì? Vẫn không hiểu à? Nói với các người thế này nhé! Giả dụ thành phố Song Giang là một quốc gia cổ đại, thì Bí thư Trương đó là quốc vương.

Đương nhiên, Bí thư Trương không phải là quốc vương, nhưng quyền lực của ông ta ở thành phố Song Giang so với quốc vương gần giống nhau!

Bí thư trước đây nói như thế, mọi người đều hiểu, có rất nhiều ông già cao tuổi, cũng đều từ nhà kéo đến, để nhìn xem vị quan viên to nhất cả đời mới gặp.

Do đó, bình thường nhiều cũng chỉ mấy chục trăm người trên sân bãi, có thể gọi là người đông nghịt, cũng may nơi này đủ rộng, bảy tám trăm người dồn vào, một chút việc cũng không có.

Ủy ban thôn bình thường là dùng để họp hành, dùng làm việc hiếu hỉ, hôm nay được sử dụng hết.

Đã hơn 12h, Bí thư Vu thận trọng hỏi:
- Bí thư Trương, liệu có ăn cơm xong rồi bắt đầu không?

Trương Nhất Phàm không có ấn tượng gì với Vu Chí Quang, chỉ là việc hôm nay, hắn phải mượn cơ hội này, giết hết bọn bất chính, lập cho họ một tấm gương, nếu không cứ thế mãi, còn gì là thể thống.

Mọi người đều cầm tiền mua phiếu, cạnh tranh phi pháp, sau khi lên chức thì mò tiền khắp nơi, tham lam. Người như thế mà lên được chức, cũng không có gì là tốt.

Thực ra, người có đầu óc đều có thể tưởng tượng được, hắn dựa vào cái gì để lấy tiền ra mua phiếu? Nếu không phải là muốn sau khi lên chức kiếm chác, thì bạn tưởng hắn bị thần kinh à?

Đối với sự việc này, từ trước đến nay Trương Nhất Phàm ghét đến tận xương tủy.

Rất nhanh chóng, dân trong thôn nhìn thấy một thanh niên mắt to lông mày rậm từ từ đi lên bục chủ tịch của Ủy ban thôn:
- Thưa các vị hương thân, các vị phụ lão. Tôi là Trương Nhất Phàm Bí thư Thành ủy Song Giang, đối với sự việc phát sinh ngày hôm nay ở thôn Tân Quang như thế, tôi vô cùng căm tức, những người này to gan lớn mật, tham lam mù quáng, thông đồng làm những chuyện phi pháp như thế, là Bí thư Thành ủy Song Giang, tôi cảm thấy rất buồn, cũng tự trách bản thân, là do tôi không quản lý tốt, tạo kẽ hở cho những phần tử không tuân thủ pháp luật, đối với sự việc này, tôi thật sự muốn bày tỏ lời xin lỗi đối với mọi người, đồng thời tôi cũng xin lỗi mọi người! Tôi xin lỗi những hương thân phụ lão, xin lỗi đồng chí Lưu Vĩnh đã qua đời, cho nên bây giờ tôi tuyên bố, kết quả bầu cử sáng nay hủy bỏ. Bây giờ do Bí thư Chi bộ trước đây và hương thân phụ lão đề cử danh sách, bỏ phiếu lại, để bầu cử tân cán bộ Ủy ban thôn.

Lời của Trương Nhất Phàm vừa dứt, dưới sự điều động của Tần Xuyên mấy người, dưới khán phòng tiếng vỗ tay nhiệt liệt

Triệu Vĩ cầm sổ, ghi chép lại bài phát biểu của Trương Nhất Phàm

Lưu trình tuyển chọn cán bộ Ủy ban thôn mới, là do dân trong thôn tự đề cử ứng cử viên, sau đó trong số những người được ứng cử đưa ra đánh giá, sau đó mọi người sẽ bầu cử tại chỗ cán bộ Ủy ban thôn .

Trước đây do Ủy ban Xã thị trấn giám sát quản lý, nay những người Ủy ban xã không cần nữa, do Trương Nhất Phàm và Vu Chí Quang huyện Sơn Dương và Chủ tịch huyện Tưởng mấy người đích thân giám sát.

Trong trường hợp đích thân mấy vị lãnh đạo cấp cao của Thành ủy và huyện Ủy Ủy ban huyện chủ trì, tuyệt đối không sử dụng được một chút mưu mẹo nào, cũng không tồn tại bất cứ nghi vấn nào.

Trình tự dưới đây, dựa vào ý đồ của Trương Nhất Phàm, bây giờ đề cử danh sách các ứng cử viên, sau nửa tiếng, năm cái tên ứng cử viên được đưa ra.

Sau đó dưới sự giám sát của rất nhiều lãnh đạo, bỏ phiếu công khai, tất cả đều tiến hành trong sự quản lý, không người nào có thể thực hiện cái gọi là mua phiếu trong lúc này hoặc hành vi dùng tiền mua phiếu.

Trước kia, việc bầu cử Ủy ban thôn, tồn tại rất nhiều khiếm khuyết, tổ trưởng hòm phiếu, thường có quyền quyết định, họ sex thay một số dân trong thôn làm công việc này, hoặc đưa ra ý kiến, hoặc là thậm chí yêu cầu dân trong thôn cử ra ai đó.

Đồng thời với việc yêu cầu dân trong thôn điền phiếu, Trương Nhất Phàm nói với Bí thư Vu:
- Sau này hoạt động bầu cử, nhất định phải đảm bảo nguyên tắc dân chủ, công bằng, công chính, không ai có thể sử dụng thủ đoạn bất chính để làm hoạt động kéo phiếu, dùng tiền để mua quan bán quan là hành vi phạm tội, Bí thư Vu, Chủ tịch huyện Tưởng, sau khi các anh về, liệt kê ra một điều khoản mới, nếu là việc tuyển cử như này, thì không dùng phương thức truyền thống để làm nữa, nhất định phải tập trung mọi người lại, dưới sự giám sát quản lý hiệu quả tiến hành, nếu không kết quả bầu cử sẽ không được tính.

Bí thư Vu và Chủ tịch huyện Tưởng hăng hái gật đầu.

Trương Nhất Phàm nhìn hai người nói:
- Danh sách ứng cử viên, cũng phải trải qua sự thẩm tra cẩn thận, phải quán triệt nội dung và yêu cầu của luật bầu cử trung ương, kiên quyết ngăn chặn những kẻ lòng dạ bất lương thừa nước đục thả câu, sau khi đạt được mục đích thì lợi dụng chức quyền làm đầy túi tiền riêng. Bây giờ rất nhiều cán bộ thôn, tồn tại vấn đề tác phong, cán bộ thôn là cán bộ cơ sở trong thể chế quốc gia chúng ta, họ trực tiếp đối diện với người dân, họ cũng là đại diện cho quảng đại quần chúng nhân dân. Chúng ta không được coi nhẹ vấn đề này, hình thức này của ngày hôm nay, do vấn đề thời gian, mặc dù thô giản đi một chút, sau này về, các anh phải suy nghĩ cẩn thận, viết thành văn bản sau khi tôi xem xong, lập tức thực hiện.

- Vâng ạ, vâng ạ!

Trương Nhất Phàm quay đầu, nhìn Đàm Sơ Sinh và chủ nhiệm Vương mấy người :
- Mấy người này đạo đức bại hoại, hành vi ác tục, chúng tôi đã tìm hiểu hình hình dân trong thôn, sự việc này anh đi xử lý, tôi cũng muốn biết kết quả xử lý.

Bàn giao xong việc này, thì bên bỏ phiếu cũng đã kết thúc, sau đó là đọc phiếu.

Một thế hệ Chủ nhiệm Ủy ban thôn mới ra đời, lần này tuyệt đối công bằng công chính, cũng phù hợp với tình hình và ý nguyện của đại đa số người dân bầu ra cán bộ thôn.

Trương Nhất Phàm dặn dò mấy người một lượt, mấy người trước mặt Bí thư Trương, biểu hiện vô cùng cung kính, họ là do đích thân Bí thư Trương chủ trì, do Bí thư Vu huyện ủy tuyên bố cán bộ, ý nghĩ vô cùng.

Bận rộn việc bầu cử, Trương Nhất Phàm bảo mấy cán bộ thôn mới cho sơ tán quần chúng, sau đó đoàn người lại đến nhà Lưu Vĩnh, an ủi người nhà Lưu Vĩnh một hồi, và chỉ thị cho Bí thư Vu và Chủ tịch huyện Tưởng, nhất định phải cho gia đình người chết một lời giải thích vừa lòng.

Người nhà Lưu Vĩnh nghìn cảm ơn vạn cảm ơn, đưa tiễn đoàn Bí thư Trương ra tận giao lộ.

Khi từ thôn Tân Quang đi ra, đã là hơn bốn giờ chiều rồi, cả đoàn cơm cũng chưa ăn, đói ngồi trên xe gặm nhấm lương khô.

Vu Chí Quang và Chủ tịch huyện Tưởng nhìn thấy toàn bộ như thế, hai người trong lòng cảm thấy áy náy, buổi chiều gần năm giờ, mới về đến huyện thành Sơn Dương, trên đường đi, Trương Nhất Phàm vẫn cứ suy nghĩ, hiện tượng xã hội này có từ bao lâu rồi, mình phải làm sao để chỉnh đốn trào lưu bất chính này.