Quan Gia

Chương 507: Có người lại bị đùa giỡn một phen



Từ khi Đặng Trọng Hòa từ Giang Khẩu trở về, chính trị của huyện Lâm Khánh trở nên tương đối bình lặng. Đặng Trọng Hòa chủ động hướng Mộ Tân Dân, đề nghị Tô Chí Kiên kiêm nhiệm Bí thư Đảng ủy công ty quản lý năng lượng.

Đặng Trọng Hòa đề xuất chính mình đảm nhiệm chức Tổng giám đốc công ty quản lý năng lượng và Bí thư Đảng ủy, quả thật khiến cho Mộ Tân Dân nghẹn chết đi được. Ông ta nguyên suy xét một cách chu đáo chặt chẽ, về phương diện bố trí nhân viên biên chế và Phó giám đốc, cơ bản sẽ chiếu theo ý kiến xử lý của Đặng Trọng Hòa. Nhượng bộ như thế mục đích để Tô Chí Kiên có thể đảm nhiệm chức Tổng giám đốc.

Ông ta đã suy xét đi suy xét lại, cảm thấy chỉ có Tô Chí Kiên là người thích hợp nhất. Đặng Trọng Hòa đề xuất bất cứ ai thì cũng phải thông qua Mộ Tân Dân. Bình thường, Bí thư Huyện ủy và Chủ tịch huyện có tranh chấp với nhau, chỉ cần không phải là vấn đề có tính nguyên tắc thì theo quy tắc quan trường, nhân vật số hai phải nhượng bộ nhân vật số một.

Mộ Tân Dân vạn lần không nghĩ đến Đặng Trọng Hòa tự mình mặc áo giáp, cần binh khí, thẳng một đường, cứng rắn cản trở Mộ Tân Dân. Chủ tịch huyện đối với công tác này tỏ vẻ mười phần coi trọng, tự mình kiêm nhiệm nhân vật số một của một đơn vị cấp phó huyện, ngoại trừ ủng hộ thì còn có thể nói cái gì?

Mộ Tân Dân đương nhiên không ngờ, chủ ý "thâm độc" này là xuất phát từ miệng của Lưu Vĩ Hồng. Đặng Trọng Hòa chỉ rập khuôn máy móc, ở trước mặt ông ta xướng ra hai bè. Nếu Mộ Tân Dân biết được chân tướng, không biết có tức giận đến nỗi nằm viện hay không?

Từ đầu đến cuối, hắn lại dùng túi tiền để kết chặt Mộ Tân Dân lại. Truyện được copy tại Truyện FULL

Thậm chí Đặng Trọng Hòa còn hướng Mộ Tân Dân đề xuất Tô Chí Kiên đảm nhiệm chức Bí thư Đảng ủy công ty quản lý năng lương, Mộ Tân Dân cũng không dám lên tiếng phản đối. Thật không biết là Đặng Trọng Hòa đang âm mưu chuyện gì. Chắc có lẽ không phải là chuyện tốt.

Nhưng Bí thư Mộ lần này đoán sai rồi. Đề xuất của Đặng Trọng Hòa lần nay là biểu hiện thiện ý chứ không có âm mưu nào cả.

Lúc này Lưu Vĩ Hồng và Đặng Trọng Hòa đang ở trên bãi biển vừa nướng đồ ăn vừa bàn bạc công việc.

Hiện nay, công ty quản lý năng lượng đã chính thức bước vào hoạt động. Cán bộ công nhân viên chức trên cơ bản đã an bài đúng vị trí, bắt đầu thao tác máy móc thiết bị và khởi động tài chính. Lúc này, chiếu theo đại cục thì Đặng Trọng Hòa và Lưu Vĩ Hồng đều cần một hoàn cảnh chính trị vững vàng, đem việc đấu tranh bỏ qua một bên, tập trung tinh lực làm tốt công tác. Điều này có ảnh hưởng đến sự phát triển của huyện Lâm Khánh mấy năm, thậm chí hơn mười năm sau này. Cho nên ngàn vạn lần không thể qua loa. Chỉ cho phép thành công, không được phép thất bại.

Nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng muốn ngừng. Chỉ việc Chủ tịch huyện Đặng và Trưởng ban Lưu tính toán hành quân lặng lẽ, dắt tay nhau hợp tác là không đủ. Đặng Trọng Hòa và Lưu Vĩ Hồng nhận định rằng, muốn cho lương tâm của Bí thư Mộ thức tỉnh, toàn tâm toàn ý tham gia công tác xây dựng thì khả năng này coi như là bằng không. Bí thư Mộ nhìn qua thì chẳng giống một người vì đại cục cả. Vì thế, chỉ cần có thể chủ động hướng đến Mộ Tân Dân thể hiện thiện ý thì thích hợp làm chút nhượng bộ, bày ra thiện ý của mình, hy vọng Mộ Tân Dân được "ưu đãi" thì có thể yên tĩnh một khoảng thời gian.

Mộ Tân Dân cẩn thận suy xét đề nghị của Đặng Trọng Hòa, cảm thấy Đặng Trọng Hòa không giống như đang có âm mưu gì thì "được một tấc lại tiến thêm một thước", yêu cầu cho Tô Chí Kiên được đảm nhận chức Phó tổng giám đốc kiêm Bí thư Đảng ủy của công ty quản lý năng lương, hiệp trợ Đặng Trọng Hòa trong các công tác hàng ngày. Lúc này công ty quản lý năng lượng không có phó tổng thường vụ. Trong lúc Đặng Trọng Hòa đi công tác thì ủy thác việc kinh doanh cho Phó tổng Hoàng Xã Bình tạm thời phụ trách công việc hàng ngày của công ty. Điều này cũng không thể kéo dài. Đặng Trọng Hòa là Chủ tịch huyện, công tác rất bận rộn, lại còn công ty quản lý năng lượng cần y phải theo dõi, cho nên phải thường xuyên đi công tác. Nếu không sắp xếp một phó tổng thường vụ chính thức thì công việc không thể nào giải quyết êm xuôi được. Đụng đến vấn đề lớn một chút, bốn phó tổng lại chẳng ai phục ai, khả năng sẽ trở thành chuyện xấu. Tô Chí Kiên thân là Phó chủ tịch huyện, được xem là như thượng cấp trong nhóm Phó tổng đó. Nếu có thể đảm nhận chức Phó tổng thường vụ thì danh chính ngôn thuận rồi.

Yêu cầu này của Mộ Tân Dân cũng nằm trong dự kiến cho Đặng Trọng Hòa và Lưu Vĩ Hồng. Lão Mộ làm ở Ban tuyên giáo Tỉnh ủy hai mươi năm, đã quen thói nhìn thấy ưu đãi thì giơ tay ra, chút cũng không cảm thấy do dự.

Phương thức ứng đối của Đặng Trọng Hòa rất đơn giản, cười nói cho Mộ Tân Dân biết, Tô Chí Kiên sẽ không đảm nhận chức Phó tổng thường vụ. Công ty quản lý năng lượng đã có bốn gã Phó tổng giám đốc, nếu thiết lập thêm một Phó tổng thường vụ nữa thì cơ cấu sẽ phức tạp hơn. Hiện tại Tô Chí Kiên lấy thân phận Phó chủ tịch huyện kiêm nhiệm Phó tổng giám đốc còn không có gì, không gia tăng biên chế. Một khi công tác về sau của Tô Chí Kiên xuất hiện thay đổi thì biên chế cũng đã được thiết lập. Đến lúc đó, công ty có thể phát văn kiện, trong thời điểm Tổng giám đốc không có mặt, tất cả mọi người sẽ thông qua Bí thư Đảng ủy phụ trách công tác hàng ngày hướng đến Bí thư Tô xin chỉ thị.

Mộ Tân Dân vừa nghe xong, cảm thấy như vậy cũng đúng, lập tức sảng khoái đáp ứng ngay. Đặng Trọng Hòa vừa mới ra khỏi văn phòng thì Mộ Tân Dân đã gọi điện thoại bảo Tô Chí Kiến đến để thông báo tin tức tốt lành này.

Tô Chí Kiên nghe xong thì tinh thần phấn chấn.

Mộ Tân Dân cam đoan nhất định sẽ hiệp trợ thật tốt cho Chủ tịch huyện Đặng, quản lý những công tác hàng ngày của công ty quản lý năng lượng, tuyệt không lơ là.

Thật vất vả mới có được một chức vụ quản lý như thế thì không phấn chấn cao hứng sao được.

Nhưng sự thật đã chứng minh, Tô Chí Kiến cao hứng quá sớm.

Bí thư Đảng ủy của công ty quản lý năng lượng và Bí thư Đảng ủy của đơn vị hành chính là hai cái khác nhau. Công ty quản lý năng lượng tuy rằng cơ cấu cấp Phó huyện, nhưng cũng là đơn vị xí nghiệp độc lập hạch toán, tự chịu trách nhiệm lời lỗ. Công ty quản lý năng lượng do Tổng giám đốc phụ trách chung. Tổng giám đốc, Phó tổng giám đốc và Giám đốc các phòng mới thật sự là cán bộ quản lý. Còn Bí thư Đảng ủy, trong quy định tạm thời là quản lý cán bộ công nhân viên, giáo dục tư tưởng và tổ chức các công tác Đoàn, quản lý những hoạt động nhỏ như phát xà phòng, khăn mặt, giặt quần áo....

Đương nhiên, Đặng Trọng Hòa cũng đã giữ lời hứa, khi về đến văn phòng thì cũng đã phát ra một văn kiện. Phó chủ tịch huyện Tô Chí Kiên sẽ kiêm nhiệm chức Bí thư Đảng ủy của công ty. Đặng Trọng Hòa không thể kiêm nhiệm chức vụ này. Trong văn kiện cũng nêu rõ, khi Đặng Trọng Hòa đi công tác hoặc nghỉ phép thì công tác hàng ngày của công ty sẽ do Bí thư Đảng ủy phụ trách quản lý.

Bởi vì chỉ có điều chuyển một vị trí nên Bí thư Huyện ủy và Chủ tịch huyện đều gật đầu. Cho nên chuyện này không cần phải thông qua những trình tự tổ chức khác. Công ty quản lý năng lượng phát ra một văn kiện, cho dù là có chuyện như vậy thì các lãnh đạo khác của Huyện ủy cũng không ai có đề xuất hay dị nghị gì.

Tô Chí Kiên ngày kế tiếp liền hứng thú đến công ty quản lý năng lượng làm việc. Tô Chí Kiên vừa đi làm thì văn phòng liền cử hành nghi thức hoan nghênh. Bốn vị Phó tổng giám đốc của công ty đã đến đông đủ, tỏ vẻ nhiệt liệt hoan nghênh Phó chủ tịch huyện Tô. Khi hội nghị diễn ra được một nửa, thì Đặng Trọng Hòa cũng vội vã chạy đến, liên tục xin lỗi Tô Chí Kiên, bảo là mình có chút việc bận nên đến trễ, thật là ngượng quá. Tô Chí Kiên tâm trạng đang tốt nên cũng không so đo với Đặng Trọng Hòa. Đặng Trọng Hòa đường đường là một Chủ tịch huyện, lại là Tổng giám đốc công ty quản lý năng lượng, lại chờ đón một Phó chủ tịch đến nhậm chức tại công ty thì không còn lời nào để diễn tả. Nhưng dù sao đây cũng là đại hội hoan nghênh Tô Chí Kiên nhậm chức, bắt ông ta phải chờ Chủ tịch huyện đến thì cũng không được thỏa đáng. Vì thế, Đặng Trọng Hòa liền vừa vặn có chút việc trì hoãn, những người ngồi đây ai mà không biết rõ trong lòng chứ.

Đặng Trọng Hòa ngồi giữa bàn chủ tịch, lập tức phát biểu một cách dào dạt, nhiệt liệt hoan nghênh Tô Chí Kiên, nhân tiện còn nêu ra những thành tích và năng lực công tác của Phó chủ tịch huyện Tô trước kia. Sau đó lại ở trong hội nghị nhắc lại tinh thần của văn kiện.

Vài ngày đầu, còn chưa có gì. Công ty quản lý năng lượng vận hành một cách gọn gàng ngăn nắp, không cần đến Tô Chí Kiên, cho dù là Đặng Trọng Hòa cũng không có nhiều việc để giao. Tô Chí Kiên chỉ đơn giản hàng ngày đến văn phòng công ty quản lý năng lượng hoặc văn phòng của Ủy ban nhân dân. Đến nơi nào thì người ta cũng cho vào quên lãng.

Sau đó, Tô Chí Kiên liền hiểu ra, chính mình là người ngoài cuộc. Công ty quản lý năng lượng đã hoàn toàn hình thành một hệ thống trọn vẹn. Giám đốc từng phòng ban hướng Phó tổng giám đốc để báo cáo. Phó tổng giám đốc lại báo cáo với Tổng giám đốc. Một số công tác bình thường, Đặng Trọng Hòa đã sớm giao cho Phó tổng phụ trách sản xuất Hoàng Xã Bình xử lý rồi. Trên thực tế, Hoàng Xã Bình mới là Phó tổng thường vụ chân chính. Mặc dù đã có văn kiện rõ ràng nhưng mọi người đã sớm hình thành thói quen. Chủ tịch huyện Đặng tín nhiệm ai, không tín nhiệm ai mới là quan trọng. So với văn kiện phát ra kia đáng tin hơn nhiều.

Tô Chí Kiên chỉ có thể nuốt nghẹn vào lòng, nửa điểm cũng không thể phát tác được.

Văn kiện đã quy định rõ ràng, khi Tổng giám đốc đi công tác, hoặc là nghỉ phép thì Bí thư Đảng ủy mới có thể tiếp nhận công tác quản lý hàng ngày. Bình thường Đặng Trọng Hòa ở huyện, Tô Chí Kiên cũng chẳng có lý do gì đi cố vấn cho công việc bình thường của công ty. Hơn nữa, cho dù ông ta có ý kiến thì cũng chẳng ai làm theo.

Đó là sự thật!

Mà chờ tới khi Chủ tịch huyện Đặng đi công tác hoặc nghỉ phép thì không biết đến bao giờ. Đương nhiên, đến địa khu họp là không tính. Lâm Khánh cách Hạo Dương gần như vậy, chỉ bốn chục cây số, bình thường đi trong ngày là về. Cho nên không đến lượt Tô Chí Kiên vung tay múa chân.

Đợi cho Tô Chí Kiên ý thức được mình đang bị Đặng Trọng Hòa đùa giỡn thì cũng không còn cách nào khác. Hướng Mộ Tân Dân trách cứ cũng vô dụng. Đây vốn là Mộ Tân Dân vì mình mà đồng ý. Hơn nữa, trong khoảng thời gian này, đám người Đặng Trọng Hòa đối với những công tác khác của Mộ Tân Dân cũng khá phối hợp, lại càng tỏ ra nhượng bộ nên Mộ Tân Dân cũng không muốn gây hấn gì.

Không có cơ hội ngàn năm một thuở, muốn đánh bại Lưu Vĩ Hồng lại càng khó khăn hơn.

Nhưng ai cũng không nghĩ đến, cơ hội này lại đến thật nhanh. Lưu Vĩ Hồng chính mình lại tung ra một nhược điểm thật lớn, xảy ra trắng trợn trước mặt mọi người, một chút che giấu cũng không có.