Quan Gia

Chương 580: Nhân sự ở tỉnh đều phải động



Chương 580: Nhân sự ở tỉnh đều phải động

Sau tết âm lịch, Lưu Vĩ Hồng trực tiếp bay từ Giang Khẩu đến Đại Ninh, ở câu lạc bộ Duy Đức hai ngày, cùng gặp cả Lý Dật Phong, Chu Kiến Quốc. Nói chuyện không ít.

Ông cụ và thủ trưởng, lão Phong - 3 ông cụ, vẫn còn ở Giang Khẩu, theo hành trình sắp xếp, sẽ từ Giang Khẩu đi tới Minh Châu. Minh Châu là trạm tuần du cuối cùng của ba ông cụ lần này

Tất cả phương tiện tin tức truyền thông cấp quan trọng nhất, đều theo sát và đưa những tin mới nhất về cuộc tuần du của ba vị.

Những lời phát biểu của thủ trưởng, cũng được đăng tải trên tập san Nhật báo nhân dân, đối với việc dẫn dắt trào lưu tư tưởng trong đảng, nổi lên tác dụng liên quan trọng yếu. Cả nước trên dưới, trên cơ bản thống nhất tư tưởng và nhận thức.

Lưu Vĩ Hồng ở lại Đại Ninh hai ngày, tất nhiên có liên quan đến đại hội đại biểu Hội đồng nhân dân toàn tỉnh mà tỉnh Sở Nam sắp khai mạc. Chủ tịch tỉnh Chúc Liên Thịnh bị điều đi, cơ bản đã thành kết cục đã định. Lưu Vĩ Hồng từ một năm trước, thì đã chuẩn bị cho việc này. Đề nghị của hắn, đạt được bác cả và dượng Mã Quốc Bình nhất trí đồng ý, quyết định thừa cơ hội này, ở tỉnh Sở Nam biểu hiện một chút sự tồn tại của Lưu gia

Thời gian đã rất gần kề, dù cho ông cụ hiện tại thân thể khỏe mạnh, Lưu Vĩ Hồng cũng không thể không làm tốt chuẩn bị cho chuyện xấu nhất. Ông cụ chuyển biến quan niệm chính trị, thuận lợi thống nhất tư tưởng nhận thức của toàn đảng toàn quốc, chỉ là tầng cao nhất chỉ bảo đảm chính xác phương châm chính sách quan trọng của Lưu gia, nhưng lực lượng chỉnh hợp cụ thể, cũng là không thể phớt lờ. Vừa lúc lợi dụng cơ hội tốt này, để nhanh chóng tăng cường thực lực của Lưu gia

Trong toàn bản đồ chính trị của Lưu gia, tỉnh Sở Nam không phải trọng điểm, nếu không phải bởi vì Lưu Vĩ Hồng công tác ở Sở Nam, thậm chí Lưu gia cũng không nhất thiết sẽ chú ý đến bố cục chính trị của tỉnh Sở Nam. Tầm mắt của cả đám người, đều dính chặt vào các tỉnh giàu có vùng duyên hải

Tình hình thực tế của tỉnh Sở Nam, cũng chưa chắc đã tốt như thế để nhúng tay vào.

Ý đồ Lưu Vĩ Hồng vô cùng rõ ràng chính là sau khi Chúc Liên Thịnh dời đi, vị trí Chủ tịch tỉnh này, phải tìm đủ mọi cách để đẩy Lý Dật Phong lên. Lý Dật Phong có kinh nghiệm lý lịch và danh vọng cũng đã đủ, tổ chức Tỉnh ủy đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh, cùng quy tắc quan trường cũng không mâu thuẫn. Trừ lần đó ra, cũng phải tiến thêm một bước. Lưu Vĩ Hồng đánh giá về Lục Đại Dũng tương đối cao, cho rằng bất kể là quyền mưu cơ biến thì thực tế năng lực kiểm soát của Lục Đại Dũng là lựa chọn đầu tiên. Cộng thêm ông ta mới hơn năm mươi tuổi, đang là thế trẻ trung khỏe mạnh, hoàn toàn có hi vọng trở thành một trong nòng cốt trung kiên sau này của Lưu gia

Dựa theo ý của Lý Dật Phong, Lục Đại Dũng có khả năng tiếp nhận vị trí trống của ông ta nhất - Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy. Tuy nhiên Lý Dật Phong tự mình cũng biết, việc này hơi khó khăn. Hồ Cao Sơn khẳng định sẽ không đồng ý. Hồ Cao Sơn đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy thời gian cũng không ngắn, lần này bất kể như thế nào cũng không có khả năng lại tiếp tục ngồi xem chức vụ Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy này rơi vào tay người ngoài

Lưu gia và Vương gia quan hệ cũng khá, nhưng đồng minh là đồng minh không là người một nhà. Trên vấn đề nguyên tắc dạng này, Vương gia không thể chèn ép Hồ Cao Sơn, mà ngược lại ủng hộ Lục Đại Dũng tiếp Trưởng ban Tổ chức cán bộ chức vụ. Bởi vậy Lưu Vĩ Hồng định vị rất tỉnh táo, chính là mưu cầu chức vụ Phó chủ tịch tỉnh cho Lục Đại Dũng. Bất kể như thế nào, trước tiên phải đưa Lục Đại Dũng vào hàng ngũ cán bộ cấp phó tỉnh. Có được cái này, thì bậc thang sau này mới dễ mưu cầu chức vị trọng yếu hơn. Từ tin tức mà Mã Quốc Bình bên kia lộ ra, Hồ Cao Sơn đối với việc Lục Đại Dũng tiến vào bộ máy Ủy ban nhân dân tỉnh, thật ra cũng rất ủng hộ. Địa khu Hạo Dương thành lập hơn hai năm, năng lực của Lục Đại Dũng chiếm được sự khẳng định của phần lớn lãnh đạo Tỉnh ủy. Đây là thứ nhất. Thứ hai, Lý Dật Phong tiếp nhận chức vụ Chủ tịch tỉnh, cũng phải để ông ta ở Ủy ban nhân dân tỉnh bên kia có một hai trợ thủ đắc lực. Lục Đại Dũng là cấp dưới cũ của Lý Dật Phong, cho Lục Đại Dũng đảm nhiệm Phó chủ tịch tỉnh, coi như là tặng cho Lý Dật Phong một phần ân tình lớn

Hơn nữa chuyện này, Vương gia bên kia dường như cũng đã đánh tiếng với cấp Hồ Cao Sơn, Hồ Cao Sơn đương nhiên phải nể tình Vương gia

Căn cứ vào tình hình mà Lưu Vĩ Hồng hiểu biết để xem, thì tiêu điểm được mọi người chú ý, là ai tới thay thế vị trí của Chúc Liên Thịnh. Phân lượng của Chủ tịch tỉnh và Phó chủ tịch tỉnh phi ủy viên thường vụ, là hoàn toàn không ở trên cùng một giai tầng. Ngược lại thì Lý Dật Phong đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh, lực cản không nhỏ. Bên trên của tỉnh Sở Nam bắt đầu khởi động mạch nước ngầm, có mấy vị phái thực lực đều đang tranh giành vị trí này, thí dụ như ủy Bí thư thành phố Đại Ninh lão Tần, Bí thư Ủy ban Kỷ luật tỉnh Phương Đông Hoa, cùng với Phó chủ tịch thường trực tỉnh, mạnh ai nấy ra tuyệt chiêu. Năm trước năm kia, số lần chạy lên Bắc Kinh không ít

Tới tầng cấp ủy viên thường vụ Tỉnh ủy này, ai mà không có người ở bên trên?

Hơn nữa Phương Đông Hoa, càng tranh được lợi hại. Nghe nói bản thân Chúc Liên Thịnh, đề cử ứng cử viên kế nhiệm chính là Phương Đông Hoa, Hạ gia cũng có ý muốn ủng hộ y. Kề ra thì, kinh nghiệm lý lịch Phương Đông Hoa so với Lý Dật Phong còn gia2 dặn hơn nhiều, kinh nghiệm công tác địa phương cũng rất phong phú. Trước mắt địa vị trong đảng so với Lý Dật Phongcó phần cao hơn. Được cho là đối thủ cạnh tranh mạnh nhất của Lý Dật Phong. Tuy nhiên Vương gia đã tỏ rõ thái độ, hơn nữa Lưu gia ra sức ủng hộ cùng với Hồ Cao Sơn hướng trung ương đề cử, Lý Dật Phong tiếp nhận chức vụ Chủ tịch tỉnh, cơ bản đã thành kết cục đã định. Lưu Vĩ Hồng hiệp trợ Lưu gia bố cục ở tỉnh Sở Nam, đã bước đầu thành hình

Về phần Lục Đại Dũng đảm nhiệm Phó chủ tịch tỉnh, Phương Đông Hoa thật ra cũng ủng hộ

Lục Đại Dũng một khi dời tổ, thì Bí thư Địa ủy Hạo Dương sẽ không ai khác ngoài Tào Chấn Khởi. Đối với Tào Chấn Khởi, Phương Đông Hoa vẫn rất là coi trọng. Hy vọng ông ta có thể nhanh chóng trưởng thành thêm

Nếu Lục Đại Dũng không động, Tào Chấn Khởi vẫn phải ở lại trên vị trí Chủ tịch Địa khu

Lục Đại Dũng và Tào Chấn Khởi vừa động, phỏng chừng bộ máy địa khu Hạo Dương, cũng sẽ nổi lên một ít biến hóa. Tuy nhiên cho tới bây giờ, người thật sự tham dự mưu đồ này rất ít, đại đa số cán bộ địa khu Hạo Dương, đều vẫn chưa hay biết gì. Chỉ có tin đồn Lục Đại Dũng phải điều đi, cái khác an bài thế nào, thì không hề hay biết, tất nhiên là không thể thiếu những lời phỏng đoán

Chu Ngọc Hà ngồi ở căn biệt thự nhỏ kia của câu lạc bộ Duy Đức uống trà, xem TV.

Lưu Vĩ Hồng lúc trước đem thẻ phụ của hội viên câu lạc bộ giao cho cô, vẫn là có chút tác dụng, khi Chu Ngọc Hà chán ghét đọc sách, ngẫu nhiên cũng tới bên này ở một đêm, xem phong cảnh Sở Giang, ở bờ sông ngồi một hồi, tâm tình sẽ thư thả hơn. Tuy nhiên hiện tại, Chu Ngọc Hà là đang đợi Lưu Vĩ Hồng trở về.

Lưu Vĩ Hồng đến tòa nhà ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, thăm hỏi Lý Dật Phong. Đối với biến hóa của quan trường ở tỉnh, Chu Ngọc Hà nhất mực không biết, cũng không muốn hỏi. Cô chỉ là có chút nhớ tới Lưu Vĩ Hồng.

Biệt thự bày trí rất đầy đủ, đầy đủ mọi thứ, cả ăn lẫn dùng, Chu Ngọc Hà pha một ly lớn hồ mao tiêm (một loại trà xanh), mặc áo ngủ cotton, cuộn mình ở sô pha xem TV, cũng rất tùy ý. Toàn phòng khách, đều tràn đầy một sự ấm áp thản nhiên

Trên TV đang phát “Chuột Mickey và vịt Donald”, Chu Ngọc Hà nhìn xem đắm đuối, khóe miệng thỉnh thoảng lộ ra vẻ tươi cười.

Đến cả Lưu Vĩ Hồng mở cửa tiến vào, Chu Ngọc Hà cũng không nhúc nhích một cái, tiếp tục nhìn xem đắm đuối

Lưu Vĩ Hồng ngồi xuống sô pha, nhìn vào màn hình TV, cũng cười rộ lên. Chu Ngọc Hà bình thường đều là nghiên cứu học vấn, thế mà khi xem phim hoạt hình lại cười ngây ngô như vậy, rất tốt, hoàn toàn không cần tốn chất xám. Lưu Vĩ Hồng cũng rất thích xem, thật sự là phương pháp tốt để thả lỏng tinh thần

Lập tức Lưu Vĩ Hồng cũng đá giầy rơi xuống leo lên sô pha, tay vươn ra, liền đem cơ thể nhỏ xinh mềm mại của Chu Ngọc Hà ôm vào trong lòng, cùng nhau xem phim hoạt hình, thuận tay lấy một số hoa quả khô trên bàn trà trước mặt, đút vào miệng Chu Ngọc Hà.

- Rửa tay chưa?

Chu Ngọc Hà đầu nghiêng qua bên, không tiếp nhận “ý tốt” kia. Người này, thấy hắn vừa vào cửa liền leo lên sô pha, thuận tay quơ lấy đồ thì ăn, không nói gì đến vệ sinh cá nhân

Lưu Vĩ Hồng cười nói:- Chưa rửa. Tuy nhiên em có thể yên tâm, tay anh rất sạch sẽ, nếu em không yên tâm, anh sẽ liếm ngón tay…

- Sao mà anh ghê tởm như vậy

Chu Ngọc Hà lập tức liền xoay người qua, ghé vào trên người hắn, đánh hắn vài cái thật mạnh, vẻ mặt hờn dỗi Người này thật là, không nói vệ sinh đã đành, còn nói những lời ghê tởm đến thế

Lưu Vĩ Hồng cười ha hả, thuận tay liền ấn giữ cô lại. Chu Ngọc Hà nhỏ xinh như vậy, ở dưới bàn tay to lớn của Lưu Vĩ Hồng, hoàn toàn không có bất cứ đường nào để phản kháng

- Ấy ấy, sao lại ghê tởm? Nước miếng rất là sạch sẽ mà, em không phải ăn rất ngon sao?

Chu Ngọc Hà cũng bị hắn chọc chó tức chết

Đây mà cũng cùng một chuyện ư?

Người này thật hư quá!

Chu Ngọc Hà không nói hai lời, mở ra cái miệng chúm chím, cắn một cái vào ngực Lưu Vĩ Hồng. Tuy là mùa đông, Lưu Vĩ Hồng thân thể cường tráng, ăn mặc cũng không dày, Chu Ngọc Hà ở phương diện cắn người này, dường như rất có "Thiên phú", dù cách áo lông, cũng có thể cắn vào thịt

Mỗi lần cắn người, Chu Ngọc Hà đều là cắn thật, miệng không lưu tình.

- Ai, anh cảnh cáo em a, đừng cắn anh… anh không giữ được lâu đâu!

Lưu Vĩ Hồng rít vào một hơi lạnh, nghiến răng nghiến lợi nói, hai bàn tay đã bắt đầu trở nên không thành thật

Chu Ngọc Hà lại cắn mạnh một cái, lúc này mới ngẩng đầu lên, nói:- À, em hỏi anh, có phải bà em lải phải điều động hay không?

Lưu Vĩ Hồng vốn đang chuẩn bị "Xuống tay", mấy ngày nay, hắn quả thật đến mức khó chịu. Nghe xong lời nói này, lại dừng tay, hỏi:- Sao em biết?

- Em nghe nói. Ba và mẹ nói chuyện phiếm, nói ba phải quay về Hạo Dương, có chuyện như vậy không?

Lưu Vĩ Hồng liền gật gật đầu, nói:- Là như thế này. Bí thư Lục phải điều đi rồi, Tào Chấn Khởi làm Bí thư Địa ủy, ba em quay về Hạo Dương tiếp nhận Chủ tịch Địa khu. Phỏng chừng cũng ngay trong một tháng này đưa ra quyết định

Lưu Vĩ Hồng nói qua loa sơ sài, Chu Ngọc Hà cũng liền lắng nghe cho có, cũng không cảm thấy có gì đặc biệt hơn người. Cô quả thật không để ý gì mấy đến thứ này. Nếu như lời này bị các cán bộ địa khu Hạo Dương nghe được, còn không phải nhảy dựng lên a?

Chu Ngọc Hà nói:- Quay về Hạo Dương cũng tốt, mẹ em nói ở Đại Ninh không quen, nếu có thể quay về Thanh Phong, thì càng tốt!

- Cán bộ điều động, luôn phải phục tùng cấp trên an bài. Xem sau này Hiệu trưởng Chu có cơ hội điều trở về Thanh Phong hay không, phỏng chừng cơ hội không lớn, cán bộ lãnh đạo chủ chốt nhậm chức phải chú ý sự lảng tránh... À, anh thiếu chút nữa đã quên, anh có mua chút đồ cho em

Lưu Vĩ Hồng nói xong, liền vỗ trán, xuống sô pha, tìm tới chiếc cặp của mình, từ bên trong lấy ra một hộp trang sức.

- Thế nào, thích không?

Lưu Vĩ Hồng lấy nhẫn kim cương từ trong hộp trang sức ra đeo vào ngón áp út của Chu Ngọc Hà, cười hỏi.

- Thích!

Chu Ngọc Hà nhìn kim cương sáng lấp lánh trên ngón áp út, mỉm cười gật đầu, tuy nhiên sao cứ thấy, cũng là có chút ý làm có lệ với Lưu Vĩ Hồng. Thấy Chu Ngọc Hà một tính cách như vậy, Lưu Nhị Ca cũng thật là hơi bất đắc dĩ, may mà Chu Ngọc Hà coi như cho hắn một phần mặt mũi. Khiến hư vinh nhà giàu mới nổi của Lưu Nhị Ca hơi có được một chút thỏa mãn.

-o0o-