Quan Gia

Chương 694: Chu Bằng Cử bị Ủy ban Kỷ luật Địa Khu mang đi



Chương 694: Chu Bằng Cử bị Ủy ban Kỷ luật Địa Khu mang đi

Nhóm dịch: PQTSưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu

Sau khi kết thúc Hội nghị công việc Bí thư, Chu Bằng Cử rầu rĩ trở về văn phòng của mình, vừa vào đến cửa liền ‘ầm’ một tiếng, đóng sập cửa lại, ngồi vào chiếc ghế xoay rộng thùng thình, châm điếu thuốc, giận dữ hút mấy hơi.

Những ngày ngồi đợi ‘tuyên án’ này thật quá là khó khăn.

Cho dù y đã ‘đầu hàng vô điều kiện’, đơn xin từ chức của Lý Thanh Mai cũng đã đặt lên trên bàn Lưu Vĩ Hồng, nhưng Lưu Vĩ Hồng trước sau đều không có thái độ rõ ràng, trong lòng Chu Bằng Cử cũng không thể an bình thực sự.

Cho tới bây giờ, suy nghĩ cẩn thận, y vẫn chưa từng đoán chuẩn mạch đập của Lưu Vĩ Hồng. Dường như mọi thủ đoạn trên quan trường, trước mặt Lưu Vĩ Hồng đều mất hết hiệu lực. Vị Chủ tịch thị xã 25 tuổi này chính là một kiểu quan trường khác biệt. Hình như thật sự chỉ có theo như Lưu Vĩ Hồng nói, cố gắng làm tốt công việc đúng bổn phận của mình mới có thể có được sự tín nhiệm của hắn.

Thế nhưng câu nói ‘cố gắng làm tốt bổn phận’ trên quan trường mà nói, ít nhất là trên quan trường mà Chu Bằng Cử biết thì đây một câu nói đáng cười. Một câu nực cười không hơn không kém. Trước đó, chưa từng có một vị quan nào là hoàn toàn dựa vào sự cố gắng làm tốt bổn phận công việc mà có thể đạt được sự trọng dụng cả.

Chu Bằng Cử thấy, bí quyết trên quan trường như cá gặp nước, từ đầu đến cuối chỉ có bốn chữ: Tùy cơ ứng biến.

Thủ đoạn ứng biến cao siêu, có thể từng bước từng bước thăng quan.

Thế nhưng hiện giờ, các thủ đoạn của Chu Bằng Cử trước mặt Lưu Vĩ Hồng đều không có tác dụng.

Phải làm thế nào thì mới có thể cứu vãn được xu hướng suy tàn này?

Đang lúc đầu óc rối rắm, cửa phòng làm việc đột nhiên bị đẩy ra.

Là ai mà lại thất lễ như vậy?

Chu Bằng Cử tức giận ngẩng đầu lên, đang định mở miệng quát lớn, vẻ mặt tức giận bỗng trở nên kinh ngạc, sau đó chuyển thành sợ hãi.

- Chủ nhiệm Trương?

Chu Bằng Cử thì thào kêu lên, không kìm được liền đứng lên.

Đứng ở cửa, chính là Phó bí thư Địa ủy kiêm Chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Trương Bình An, cùng đến với Trương Bình An còn có Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thị xã Hạo Dương Lý Đại Quần và một vài cán bộ của Ủy ban kỷ luật Địa khu.

Nhìn thấy tình thế vậy cũng biết Trương Bình An không phải đến tìm Chu Bằng Cử nói chuyện phiếm. truyện copy từ

- Đồng chí Chu Bằng Cử, có người tố cáo anh có vấn đề kinh tế và vấn đề tác phong nghiêm trọng, anh hãy theo chúng tôi về Ủy ban Kỷ luật Địa khu để làm rõ.

Trương Bình An nhìn Chu Bằng Cử, vẻ mặt không có biểu hiện gì, từng chữ từng chữ nói ra, giọng điệu bình thản mang theo chút lạnh lùng.

Chu Bằng Cử ngồi sụp xuống, trong khoảnh khắc đó, cảm thẩy cả người mệt mỏi, một cảm giác ớn lạnh từ sống lưng lan ra tứ chi, cả người tựa như rơi vào một hố băng khổng lồ, ngay cả sức lực để cử động một ngón tay cũng không có nữa.

Tin tức Chu Bằng Cử bị Ủy ban Kỷ luật Địa khu mang đi nhanh chóng được truyền khắp Thị ủy Hạo Dương, trong chốc lát đã trở thành đề tài nóng hổi nhất ở toàn Thị ủy này. Rất nhiều người châu đầu ghé tai nhau, khó nén được sự hưng phấn. Cũng không hẳn là những người này căm hận Chu Bằng Cử, nhưng ưa Bát quái chính là bản tính trời sinh. Sự việc ‘kích thích’ như thế này, làm sao người ta có thể không bị lôi cuốn chứ?

Còn có một người trực tiếp bị chuyện này làm kinh sợ.

Người đó chính là Quách Lệ Hồng.

Chính mắt Quách Lệ Hồng nhìn thấy Chu Bằng Cử bị đưa đi.

Bà ta vốn định tới Ủy ban nhân dân để tìm Phó chủ tịch thị xã Lý Tác Thư. Quách Lệ Hồng là một trong những thành viên nữ duy nhất của bộ máy Thị ủy, Lý Tác Thư lại cũng là một trong những thành viên nữ duy nhất của bộ máy chính quyền Ủy ban nhân dân thị xã, giữa hai người vẫn có chút giao tình. Lý Tác Phong đảm nhiệm quản lý một phần chính pháp này. Tuy nói cơ bản là trên danh nghĩa, Thị ủy có Ủy ban Chính trị Pháp luật chuyên môn điều tiết công tác bốn việc công – kiểm – pháp – tư, Phó chủ tịch thị xã Lý Tác Thư thường thì cũng sẽ không can thiệp vào công tác chính pháp. Nhưng dù sao bà ta cũng có danh nghĩa quản lý, hơn nữa còn kiêm nhiệm Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân thị xã, trong tuyến chính pháp cũng có vài người bạn quen biết. Nhất là có quan hệ phải nói là rất tốt với Kiểm sát trưởng Viện kiểm sát.

Quách Lệ Hồng là chạy tới phía này.

Hiển nhiên phía Tào Chấn Khởi gần như cũng không có tứ muốn ‘cứu viện’ Tôn Hoành, Quách Lệ Hồng rơi vào đường cùng, chỉ có thể ‘tự cứu’. Phía bên Cục công an, cơ bản đừng nghĩ tới, Hạ Hàn không giữ cho bà ta chút thể diện nào, vậy nên phải khơi thông quan hệ với Viện kiểm sát. Ngộ nhỡ Tôn Hoành bị xử theo pháp luật, phía Viện kiểm sát cũng rất quan trọng. Bất luận thế nào, tình tiết Tôn Hoành lập công, đến giờ Viện kiểm sát vẫn nhắc tới với công tố viên, chỉ có thể dựa vào phương diện lập công này để làm bản án, giảm bớt hình phạt cho Tôn Hoành.

Làm các việc khác, Quách Lệ Hồng rất qua loa, rất nhiều việc không chịu động não. Nhưng chỉ cần liên quan tới Tôn Hoành, đầu óc của Quách Lệ Hồng bỗng minh mẫn vô cùng, rất nhiều việc có thể nghĩ tới trước. Trong túi của bà ta đựng rất nhiều những phiếu ưu đãi của Trung tâm thẩm mỹ sắc đẹp khách sạn Giang Hải, dự định tặng cho Lý Tác Thư. Cho dù bây giờ công việc rất bận, nhưng thân làm Ủy viên thường vụ thị ủy hoặc Phó chủ tịch thị xã, tới trung tâm thẩm mỹ chăm sóc sắc đẹp, ai cũng không thể nói gì. Tin là Lý Tác Thư sẽ không từ chối.

Có người phụ nữ nào mà không thích đẹp chứ?

Không ngờ vừa tới tầng ba của tòa nhà văn phòng Ủy ban nhân dân thị xã, gặp ngay Chu Bằng Cử bị Trương Bình An đưa đi ra từ văn phòng, Quách Lệ Hồng liền sợ tới mức tim đập loạn lên, trong đầu rất rối rắm.

Sao thế, động thủ rồi sao?

Trước đó, tuy cũng có nghe đồn Chu Bằng Cử bị Đàm Đức Lâm tố cáo, dù sao cũng không phải là tin tức xác thực như vậy, mọi người còn bán tin bán nghi. Quách Lệ Hồng trước đó cũng không nghe được nửa điểm phong phanh cho nên bà ta cảm thấy Chu Bằng Cử sẽ không có chuyện gì. Muốn bắt Phó bí thư thị ủy Hạo Dương kiêm Phó chủ tịch thị xã, phải được lãnh đạo chủ chốt của Địa ủy gật đầu, nói theo cách khác, phải được Tào Chấn Khởi gật đầu, người khác bao gồm cả Chu Kiến Quốc trong đó, nói cũng không tính.

Nếu Tào Chấn Khởi thực sự có dự định động tới Chu Bằng Cử, Quách Lệ Ngọc hẳn là sẽ biết? Quách Lệ Ngọc nếu đã biết, không thể không nói gì với Quách Lệ Hồng. Cũng không phải là nói Quách Lệ Ngọc chuyện gì cũng nói với Quách Lệ Hồng, nhưng lúc mẫn cảm này, Tôn Hoành bị giam, tin tức quan trọng như vậy, Quách Lệ Ngọc cũng không có lí do gì để giấu Quách Lệ Hồng.

Bởi vậy mới biết, Tào Chấn Khởi giấu cả Quách Lệ Ngọc.

Việc này với Quách Lệ Hồng mà nói, có thể không phải là tin tốt.

Tào Chấn Khởi rõ ràng có ý phòng bị với hai chị em bọn họ.

Hơn nữa, trong hai năm Quách Lệ Hồng đảm nhiệm Ủy viên thường vụ Thị ủy Hạo Dương, đây là thành viên đầu tiên trong bộ máy Thị ủy bị Ủy ban kỷ luật mang đi điều tra, Quách Lệ Hồng sợ hãi là điều đương nhiên.

Quách Lệ Ngọc đã từng nói với bà ta, tính cách Tào Chấn Khởi chính là như vậy, nếu ai gây cản trở trên con đường làm quan của ông ta, lúc đó, ngay cả người thân cũng không nhận.

Như vậy, tiếp theo, sẽ đến lượt mình?

Sắc mặt Quách Lệ Hồng tái nhợt, thậm chí khi Trương Bình An gật đầu chào hỏi, bà ta cũng không hay biết, thần bất tuân xá, cũng không biết phải hành lễ với Trương Bình An. Thấy bộ dạng run sợ của Quách Lệ Hồng, Trương Bình An cũng âm thầm lắc đầu. Thật không biết liệu Tào Chấn Khởi lúc đầu sao lại nghĩ tới việc đưa Quách Lệ Hồng vào bộ máy thị ủy Hạo Dương. Người phụ nữ này, dựa vào cái gì mà lại có chức vụ quan trọng như thế?

Trơ mắt nhìn Chu Bằng Cử bị đưa đi, Quách Lệ Hồng hơi hoang mang, quay đầu rời khỏi tòa nha văn phòng Ủy ban nhân dân thị xã, ngay cả chỗ Lý Tác Thư cũng không đến nữa, cũng không quay lại phòng làm việc của mình, lập tức lái xe tới Cục thuế vụ Địa khu của Khu Tân Thành, tìm Quách Lệ Ngọc.

Khi Chu Bằng Cử bị đưa đi, Lưu Vĩ Hồng đứng trước cửa sổ của phòng làm việc, lạnh lùng nhìn Chu Bằng Cử lên xe của Ủy ban Kỷ luật Địa khu, gào thét đến náo loạn tòa nhà Thị ủy.

Tào Chấn Khởi nhanh như vậy hạ thủ với Chu Bằng Cử, hơn nữa lại xuất mã từ Bí thư Ủy ban Kỷ luật Trương Bình An, nói rõ Tào Chấn Khởi đã chấp nhận ‘điều kiện đàm phán’ của hắn, đồng thời thể hiện Tào Chấn Khởi hoàn toàn quyết tâm điều khiển việc này.

Bắt Chu Bằng Cử, chính là một trong những điều kiện đàm phán của Lưu Vĩ Hồng.

Chu Bằng Cử thuộc loại quan liêu điển hình, có đầu óc, biết luồn cúi, không đi đường chính. Tất cả sự tài trí thông minh, đều dùng vào việc mưu tư lợi với cấp trên, duy chỉ có công việc là luôn làm qua loa cho xong. Trong mắt y, chức vụ Phó bí thư Thị ủy kiêm Phó chủ tịch thường trực thị xã, chính là công cụ thực hiện ‘mục tiêu nhân sinh’ của bản thân, vì y cung cấp tiền bạc bất tận và mỹ nữ đủ loại, cùng với cái ‘uy phong’ cần thiết mà y có.

So sánh mà nói, Chu Bằng Cử so với Thái Tuyết Phong thì khiến Lưu Vĩ Hồng khó chịu hơn nhiều.

Vì vị trí của Chu Bằng Cử quan trọng hơn nhiều so với Thái Tuyết Phong, là trợ thủ quan trọng nhất của Lưu Vĩ Hồng. Hơn nữa, trợ thủ này không những không thể giúp gì, còn cần Lưu Vĩ Hồng tốn rất nhiều sức lực và thời gian để phòng bị y, cân bằng y. Lưu Vĩ Hồng chán ghét trò chơi giữ cân bằng này.

Hắn cần một trợ thủ đích thực có thể giúp hắn.

Cho nên, cho dù Chu Bằng Cử và Lý Thanh Mai rõ ràng biểu hiện ý ‘thần phục’ hắn, nhưng Lưu Vĩ Hồng cũng không định thay đổi chủ ý. Chu Bằng Cử chỉ là thấy tình thế bất lợi, mới không thể không ‘đầu hàng’. Một khi tình thế sau này thay đổi, lòng dạ hẹp hòi của Chu Bằng Cử sẽ lại nổi dậy. Hoàn toàn không thể bài trừ khả năng y ‘phản kích’ lần nữa.

Một người hoàn toàn bị tư lợi che mắt, Lưu Vĩ Hồng cảm thấy không cần thiết phải tốn nhiều tâm sức để cảm hóa y.

Chủ tịch Lưu cũng không phải thần tiên, không có cách nào để cảm hóa tất cả mọi người.

Hiện nay, Tào Chấn Khởi gọn gàng bắt Chu Bằng Cử, đã biểu lộ thành ý ‘hợp tác’.

Tào Chấn Khởi không thể không hợp tác.

Điều này sớm đã có trong dự đoán của Lưu Vĩ Hồng. Tào Chấn Khởi là người thông minh, biết làm sao để có thể ‘cùng có lợi’. Tối qua, Lý Hâm và Lưu Vĩ Hồng đã nói chuyện điện thoại rất lâu, nói tình hình đại khái của mấy vị đại lão.

Đừng thấy bề ngoài Tỉnh gió yên bể lặng, trên thực tế, tình hình xảy ra trong thời gian vừa rồi ở Địa khu Hạo Dương rất mực quan tâm. Chỉ là Lưu Vĩ Hồng chưa từng ‘cầu viện’, nên đám người Lý Dật Phong vẫn tạm thời án binh bất động. Nhưng có một điều chắc chắn là, mấy người Hồ Cao Sơn, Lý Dật Phong, Phương Đông Hoa đều không muốn trước khi Đại hội Đảng toàn quốc diễn ra, sẽ xảy ra náo loạn gì lớn.

Làm sao để khống chế thích đáng phạm vi này, đồng thời khiến Lưu Vĩ Hồng hài lòng, khảo nghiệm trí tuệ chính trị của Tào Chấn Khởi, xử lý tốt rồi, Tào Chấn Khởi mới có thể để lại ấn tượng tốt với mấy đại lão trong Tỉnh, bằng không sẽ rất khó nói.

Đương nhiên, việc này cũng giống như kiểm tra trí tuệ chính trị của Lưu Vĩ Hồng. Nếu chỉ là đưa ra chiêu bài lớn, lấy thế đè nhân, cho dù cuối cùng có toàn thắng, ấn tượng của Lưu Vĩ Hồng với các đại lão cao tầng và gia tộc bề trên sẽ bị suy giảm nhiều. Nếu muốn khẳng định chắc chắn, phải lấy bản lĩnh giải quyết công việc của bản thân ra. Bằng không, chỉ là một ‘ thằng nhóc thối tha’ chỉ biết khóc với bố mẹ.

Đó là cách giải quyết tương đương với việc vứt bỏ tiền đồ.