Quản Huyền

Chương 25: Đánh dấu chủ quyền (H nhẹ)



Uông Ngữ nằm chễnh chệ trên chiếc giường lớn, chăm chú đọc cuốn sách được lấy từ trên kệ của Tư Dĩ Nam.

Anh đang tập trung làm việc, đưa lưng về phía cô, miệt mài với mớ giấy tờ trên bàn.

Không khí yên tĩnh đến nhẹ nhàng, chốc chốc lại có tiếng lật trang sách 'xoạch... xoạch'.

Một lúc lâu sau, Tư Dĩ Nam vò tờ giấy tròn trĩnh, không do dự quăng thẳng vào soạt rác.

Nhìn Tư Dĩ Nam vò đầu bứt tai, Uông Ngữ đặt cuốn sách xuống giường bước đến kiểm tra.

- Không có cảm hứng à?

Tư Dĩ Nam gật đầu cảm thấy có chút bất lực, nhưng không quên trêu chọc cô.

- Nếu cô Uông ngồi vào lòng tôi, có khi giúp đầu óc tôi thông suốt hơn đó.

Uông Ngữ hừ lạnh không muốn đề cập đến vấn đề đó. Muốn trở lại bên cạnh chiếc giường, tiếp tục đọc trang sách đang dang dở.

Tư Dĩ Nam giữ chặt cánh tay của Uông Ngữ, như dự cảm được chuyện chẳng lành vội vàng muốn vùng ra.

Anh không cho cô toại nguyện kéo cô ngồi lên trên bàn làm việc, giấy tờ rơi rớt khắp mọi nơi.

Hai tay cứng rắn nhốt Uông Ngữ vào bên trong lồng ngực, cô khoanh tay nhìn thẳng vào đôi mắt của người đang giở trò trước mặt.

- Tư Dĩ Nam, tôi cảm thấy cậu rãnh rỗi quá rồi đó.

Anh nâng cằm khiến cho khuôn mặt cô gần trong gang tất, chính đôi môi này đã dụ dỗ anh không lối thoát.

Anh cúi đầu rất muốn đặt lên đôi môi đó chút hương vị, Uông Ngữ ghét bỏ nghiêng đầu né tránh.

Từng hơi thở nặng Tư Dĩ Nam lảng vảng xung quanh, rơi xuống vành tai mẫn cảm của cô.

- Tôi cảnh cáo anh... A.. đau...

Tư Dĩ Nam điên cuồng ghì chặt lấy vai cô, đôi môi siết mạnh lấy chiếc cổ trắng ngần, cao ngạo để lại vết hôn đỏ chói.

Uông Ngữ đẩy mạnh người anh ra, cánh tay giơ cao muốn cho tên ngạo mạn trước mắt một cái tát.

Nhưng lần này lại bị Tư Dĩ Nam bắt được, anh hả hê nhìn thành tích mình để lại trên cổ cô.

Gương mặt có chút phóng đãng, ngón tay không ngừng trêu chọc mái tóc mượt mà.

- Cô Uông có thích không?

Nghe giọng nói khản đặc của người đàn ông, lại tràn ngập tia dục vọng khiến cô né tránh.

Uông ngữ dùng ánh mắt phẫn uất nhìn anh, dùng tay che đi dấu hôn ngọt ngào, hất người Tư Dĩ Nam ngã về phía sau.

- Tôi không phải là cô gái ngoan ngãn, mặc cho anh muốn làm gì thì làm? Bước chân ra khỏi Tư gia để nhìn đời được rộng hơn đi.

Cô giận dữ bước ra khỏi cửa phòng, dùng sức đóng mạnh cửa lại. Nữ giúp việc đứng trước phòng Tư Dĩ Nam vội vàng cúi đầu nhắc nhở.

- Uông tiểu thư, tránh làm ồn ảnh hưởng đến tâm trạng của cậu chủ.

Chính là muốn ảnh hưởng đến tâm trạng của hắn ta đó! Uông Ngữ mặt mày nhăn nhó rời đi, để lại Tư Dĩ Nam phía sau thầm cười đến vui vẻ.

Trời đã chập tối, Uông Ngữ từ nhà tắm thỏa mãn bước ra, bắt gặp tin nóng hổi được phóng viên Lộ Viên Viên đăng tải lên mạng xã hội.

[Hot search: Nữ diễn viên Ngô Mễ có quan hệ ngoài luồng cùng người đàn ông lạ mặt.]

Bên dưới hàng nghìn bình luận chửi bới, nguyền rủa Ngô Mễ đến không thể ngóc đầu lên nổi.

"Đúng là 'người tình' của làng giải trí, ai cũng có thể phát dục được."

"Đúng là loại phụ nữ mặt dày."

"Diễn xuất thảm họa nên đu bám để kiếm chút vai nhỏ."

Đại loại là những bình luận tẩy chay Ngô Mễ khỏi màn điện ảnh Trung Quốc.

- Không tệ.

Uông Ngữ không khỏi thán phục tài chụp lén của Lộ Viên Viên, hình ảnh sắt nét đến từng chân răng kẽ tóc.

Cô nhìn người đàn ông thoáng giật mình, tầm mắt cô có chút khựng lại, người đó chính là Đại thiếu gia của Tư thị- Tư Thuật.

Tiếng ồn ào từ sảnh lớn truyền đến, Uông Ngữ có chút tò mò đi ra bên ngoài.

Nhìn thấy nhiều nữ giúp việc đang nháo nhào chạy khắp nơi, cô liền đi đến tò mò hỏi. Người giúp việc nhanh chóng cúi đầu chào cô, giải thích một chút rồi cũng chạy vội đi.

- Ông chủ và cậu chủ lớn xảy ra xung đột, vừa về tới cửa Tư gia đã nổi giận.

Uông Ngữ không đoán cũng biết chính là vì tin tức cùng Ngô Mễ, cô nhìn từ xa bắt gặp hình bóng hai người đàn ông đang gay gắt với nhau.

- Mày xem loại nghiệt súc như mày đã làm ra loại chuyện gì đây?

Tư Chấn Hoa chìa chiếc điện thoại đang rộ lên tin tức của anh cùng Ngô Mễ tại khách sạn. Ông tức giận ném thẳng điện thoại vào người con trai mình, rơi xuống vỡ tan tành.

- Hoang đường! Quá hoang đường, mày thiếu phụ nữ đến vậy sao? Không biết nên động dục một cách kín đáo à? Giờ thì hay rồi, đủ thấy mất mặt tao chưa?

Người đàn ông đứng yên chịu trận lôi đình của bố mình, chuyện này xảy ra đã quá quen thuộc nhưng bên trong nín nhịn quá lâu, có thể bùng phát bất cứ lúc nào.

- Tao cấm mày bước chân khỏi Tư gia nữa bước, cũng đừng lảng vảng trước mặt làm chướng mắt tao.

Tư Chấn Hoa đá mạnh vào bụng con trai mình, khiến anh loạng choạng lùi về phía sau xô bể chai rượu quý được trưng bày bên cạnh.

Ông ta cũng không thèm để tâm, ghét bỏ rời khỏi Tư gia, mặt không hiện lên bất kì sự lo lắng nào.

Nữ giúp việc thấy ông chủ đã tức giận rời đi, mới hối hả chạy đến đỡ cậu chủ từ dưới mặt đất lên.

Quản gia nhìn thấy tay cậu đã chảy máu vì mảnh thủy tinh cứa vào, vội vàng nói với nữ giúp việc khác.

- Mau gọi bác sĩ La.

- Để tôi!

Tư Thuật ngước lên nhận ra là Uông Ngữ đề nghị giúp anh, vui vẻ như một đứa trẻ mừng rỡ gật đầu.