Quan Lộ Thương Đồ

Chương 334: Thay Đổi Thái Độ



Cùng Giang Đào và quan viên sở lâm nghiệp tham quan công ty xong, Trương Khác xin lỗi:

- Tranh thủ tỉnh trưởng Từ rảnh rỗi, tôi phải tới trình bày kế hoạch, bên này do giám đốc Chu sẽ giới thiệu cụ thể với sở trưởng Giang.

Giang Đào "ồ" một tiếng:

- Vừa khéo tôi cũng có chuyện tới chính phủ tỉnh, chuyện cụ thể để người dưới bàn bạc là được rồi.

Liền cùng cha con họ Trương rời công ty, sở lâm nghiệp chỉ đi một chiếc xe công vụ tới, Giang Đào nói để lại cho cấp dưới, cùng thư ký lên xe của tập đoàn Tân Quang.

Giang Đào năm nay mới 47, trong lớp cán bộ chính sở, cũng được coi là lớp trẻ. Trước đó Giang Đào và Trương Khác gặp nhau một lần, do Lý Nghĩa Giang giới thiệu, ông ta không coi trọng lắm.

Văn phòng chính phủ và văn phòng tỉnh/thành ủy đại khái là hai nha nha môn tập trung nguồn tin tức lớn nhất, Giang Đào biết Cẩm Hồ liên quan tới góa phụ Tạ Vãn Tình, Trương Khác ra mặt mời ông ta ăn cơm, ban đầu ông ta còn cho rằng Tạ Vãn Tình lợi dụng quan hệ với Từ Học Binh để lách khe hở chính sách.

Một chuyện trong mắt người này trông có vẻ ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trong, nhưng trong mắt người khác lại là cơ hội cực lớn.

Bất kể là tỉnh hỗ trợ trồng rừng cũng được hạn chế chặt cây cũng được... Nói chung muốn trong thời gian ngắn muốn giải quyết được vấn để, mở ra cục diện mới, sẽ có chỗ chiếu cố không chu toàn để người có mối quan hệ lợi dụng.

Những doanh nhân có họ hàng rây mơ rễ má với quan viên cao cấp là giỏi tìm loại cơ hội này nhất, thông thường chỉ đánh tiếng một câu hay một tờ giấy, có nghĩa là hàng trăm vạn, ngàn vạn chui vào hầu bao tư nhân.

Giang Đào không ưa gì loại hành vi này, nhưng cũng đành phải chấp nhận, ông ta do bí thư Đào Tấn tiến cử lên chức này, những chuyện thế này theo ông ta thấy, báo cáo tỉ mỉ với Đào Tấn chưa chắc lấy được lòng lãnh đạo, lại khiến Từ Học Bình ghét cho, nên tránh đi thì hơn.

Trước khi Hải Dụ hoàn toàn rút cổ phần khỏi Cẩm Hồ, Trương Khác không thể ném ra kế hoạch hoàn chỉnh với sở lâm nghiệp đợi mọi việc dần được an bài thỏa đáng lại không có cơ hội tiếp xúc với Giang Đào nữa.

Giang Đào lấy cớ bận chỉnh đốn hệ thống lâm nghiệp tỉnh, từ chối lời mời của Lý Giang Nghĩa, không tiếp xúc với Trương Khác nữa, mặc dù ông ta không thích mấy loại chuyện này, nhưng không phải là người thiếu thông minh làm việc không để lại đường lùi, sai người trong sở giữ liên hệ với Cẩm Hồ, bên Cẩm Hồ cần gì cố gắng thỏa mãn, tránh điện thoại Từ Học Bình gọi thẳng tới văn phòng thì lúc ấy rất bị động.

Trong thời gian Tân Quang tổ kiến lại, Chu Du tổ chức nhân thủ soạn xong kế hoạch thư, Tống Chí Hữu hoàn thiện thêm, công ty con trên tỉnh thành cũng bắt đầu được trù kiến, đám Chu Du mới chính thức tiếp xúc với quan viên sở lâm nghiệp.

Vào thời đó, một công ty lâm nghiệp có đăng ký tài chính lên tới 100 triệu là điều sở lâm nghiệp không thể xem nhẹ được.

Muốn mau chóng vá lại lổ hổng lớn do sở lâm nghiệp gây ra, Từ Học Bình cắn răng nặn được 200 vạn dùng để cải cách xí nghiệp lâm nghiệp và an bài công nhân mất việc.

Nhưng dựa vào mỗi tài chính tỉnh là không đủ, phải thu hút được doanh nghiệp cá nhân tới bao thầu đất hoang, trồng rừng mới là đạo giải quyết tận gốc vấn đề.

Đạo lý này cho dù Lưu Hoa Sơn sở trưởng lâm nghiệp tiền nhiệm cũng hiểu nhưng chưa chắc đã làm được, muốn làm một việc còn cần thời cơ, nhà nước tuy đề xuất khái niệm rừng giấy nhất thể hóa gần 10 năm nhưng chẳng có mấy ai hưởng ứng.

Các nhà máy giấy trong nước đa phần có thực lực yếu, không thể phát động vòng tuần hoàn rừng giấy nhất thể hóa được, hạng mục này đụng vào một cái là phải cả tỷ, mà thời gian thu hiệu ích lại quá dài, không phù hợp với đặc tính theo đuổi lợi nhuận cao ngắn hạn ở trong nước.

Đầu tư khoản vốn vào trồng rừng vào năm 96, xem ra có vẻ là nhiệm vụ không thể thực hiện.

Vì thế tập đoàn Tân Quang tức thì thành hi vọng lớn nhất giải quyết nguy cơ của hệ thống lâm nghiệp.

Tạ Vãn Tình lui khỏi Hải Dụ, lúc này Từ Học Bình mới đứng ra lên tiếng ủng hộ tập đoàn Tân Quang, còn chuyên môn tìm Giang Đào nói chuyện, nghe tới quy mô kế hoạch tới 6 tỷ, thái độ Giang Đào chuyển biến hoàn toàn.

Thời gian vừa rồi Trương Khác kẹt ở Hải Châu bận rộn chuyện tập đoàn Tân Quang, không rảnh tới tỉnh thành, Giang Đào đành hạ mình bàn bạc với Chu Du, Tống Chí Hữu, tới hôm nay mới là lần thứ hai tiếp xúc với Trương Khác.

Do ban đầu không được coi trọng, Lý Giang Nghĩa chẳng đi khoe khoang thân phận học sinh cao trung của Trương Khác làm gì, nên Giang Đào biết rất ít về Trương Khác, ngược lại chuyện Trương Tri Hành thì ông ta có biết một chút, lúc tham quan công ty, thấy hai người này rất giống nhau, lên xe liền nói:

- Không biết giám đốc Trương và thư ký trưởng Trương có quan hệ gì? Tôi thấy hai người trông rất giống nhau.

- Chúng tôi à?

Trương Khác giờ mới nhớ trước mặt quan viên sở lâm nghiệp, cha y gần như không lên tiếng nói chuyện, bật cười:

- Chưa trịnh trọng giới thiệu với sở trưởng Giang, vị thư ký trưởng này chính là... ba tôi.

-...

Giang Đào cảm thấy khó tin, nhưng không phải là vì thân phận một quan một thương của cha con họ:

- Thư ký trưởng Trương trông còn trẻ hơn tôi, tôi năm nay 48 tuổi, thư ký trưởng sinh năm nào?

- Tôi 44.

Trương Tri Hành mỉm cười, đổi lại là ai cũng cảm thấy khó tin sự thực trước mắt:

- Trương Khác năm nay mới 18 tuổi, chỉ trông trưởng thành một chút thôi, tôi tưởng tỉnh trưởng sớm đã nói với sở trưởng Giang rồi.

Giang Đào nghẹn họng, rất nhiều lời không biết phải nói ra thế nào, nhất thời cũng không biết phải nói gì cho thích hợp, ông ta biết chuyện con trai Trương Tri Hành cứu sống Chỉ Đồng, nhưng chưa bao giờ liên hệ thiếu niên đó với vị "giám đốc Trương" sở hữu tài sản trăm triệu này.

Trương Khác quen với chuyện người ta mắt tròn mắt dẹt nhìn mình rồi:

- Năm ngoái tôi vô tình thành lập một công ty đầu đĩa, gặp đúng lúc nghành đầu đĩa kiếm được tiền, không ngờ thành phú ông...

Trương Khác cố gắng miêu tả tình hình thật hời hợt, lần này cùng cha lên tỉnh cũng là để giải thích rõ ràng cho ban nghành kiểm tra kỷ luật tỉnh.

- Giám đốc Trương nói tới điện tử Ái Đạt à?

Giang Đào cảm thấy vẫn còn hồ đồ.

Trương Khác gật đầu:

- Đúng thế, vì tôi chưa tròn 18 tuổi, cho nên đại biểu pháp nhân cùng quản lý công ty đều mới người khác đại diện. Ồ, dù hiện giờ tôi vẫn lấy học tập là chính, chuyện công ty tôi cũng không hiểu lắm.

Trương Khác nói rất khiêm nhường, nhưng Giang Đào lại không nghĩ như thế nữa, thiếu niên thành đạt không phải là Giang Đào chưa nghe nói, chẳng qua là chưa đích thân nhìn thấy mà thôi:" Không biết tỉnh trưởng Từ đã kể với bí thư Đào Tấn chưa? Chắc bí thư cũng sẽ ngạc nhiên lắm.

- Khụ khụ..

Giang Đào ho khan hai tiếng, che giấu sự thất lễ vừa rồi:

- Giám đốc... Trương, tôi và giám đốc Chu của quý công ty nói chuyện vài lần, giám đốc Chu còn nói anh nhất định sẽ làm tôi kinh ngạc, tôi đúng là kinh ngạc rồi đây.

Trương Khác chỉ cười đáp lại, y không thích cái trò tâng bốc thổi phồng lẫn nhau này, Đào Tấn đưa Giang Đào lên vị trí sở trưởng lâm nghiệp vào lúc này, hoặc là Giang Đào có năng lực xuất chúng, hoặc là muốn đẩy ông ta vào lò lửa, Trương Khác tin đáp án là cái trước:

- Việc trồng rừng diện tích lớn ở trung thượng du Tiểu Giang là chuyện có lợi cho các phương diện, tỉnh trưởng Từ không tiện đứng ra ủng hộ trực tiếp, cho nên công ty Hải Dụ lần này mới hoàn toàn rút khỏi Tân Quang...

Trương Khác đem quan hệ giữa Cẩm Hồ, Ái Đạt, Tân Quang kể qua cho Giang Đào nghe, tránh sau này hợp tác ông ta có cố kỵ gì, phá hỏng các bước bố trí của mình.

Những chuyện này thế nào cũng phải nói rõ với ban ngành kiểm tra kỷ luật tỉnh, nên chẳng cần giấu Giang Đào.

Từ công ty con tới chính phủ tỉnh chỉ có 20 phút, nhưng trong thời gian ngắn ngủi này, Giang Đào không biết phải há hốc mồm mấy lần.