Quan Lộ Thương Đồ

Chương 699: Tiệc tối



- Anh...

Tạ Tử Gia đang muốn chỉ trích Trương Khác vì bỏ mặc mình ở phòng trưng bày thì nhìn thấy Lý Hinh Dư, mồm há hốc ra không nói được thêm chữ nào. Làm sao có thể? Tên tiểu tử này sao lại lừa được công chúa của Samsung đi với y?

- Cô là tiểu thư Lý Hinh Dư.

Tạ Vãn Tình nghi hoặc nhìn cô gái đẹp không thua kém gì Hứa Tư, Giang Đại Nhi này:

- Nghe nói cô mất tích ở tòa nhà Cẩm Hồ, mọi người náo loạn, chuyên vụ Lý thiếu chút nữa báo cảnh sát...

- Xin lỗ đã làm phiền.

Lý Hinh Dư bất an khom mình xin lỗi:

- Tôi nổi hứng đi đổi gió, không ngờ gây thêm rắc rối cho mọi người.

- Không phiền gì cả, bất kể thế nào thì sai 24 giờ chuyên vụ lý mới báo cảnh sát được.

Tạ Vãn Tình nhìn Lý Hinh Dư, lòng có chút đồng cảm, cười dịu hiền:

- Tôi chỉ lấy làm lạ, sao cô lại đi cùng Trương Khác.

- Ngài Trương Khác mỗi này bị sự vụ công ty đổ dồn lên người, áp lực rất lớn, cũng muốn ra ngoài đổi không khí.

Tạ Vãn Tình thiếu chút nữa phí cười, y mỗi ngày rảnh tới mức phải tốn thời gian nghĩ cách làm gì để giết thời gian mới đúng, lườm Trương Khác một cái, tựa hờn tựa trách, không ngờ y dùng thủ đoạn thấp kém này lừa con gái nhà lành.

Trương Khác cười khỉ, cơ bản y có giải thích cũng không ai tin, ngồi xuống hỏi Tạ Tử Gia sao chạy tới đây.

- Trần Tĩnh không rứt ra được, tôi phải tìm chỗ đốt thời gian, không làm phiền chị ấy.

Tạ Tử Gia lấy danh nghĩa cá nhân góp vốn vào Cao Khoa KV, năm 25% cổ phần, song cô không tham gia việc vụn vặn, bị Trương Khác bỏ rơi, liền đi tìm chị họ, không ngờ tới đây tóm được Trương Khác.

Trương Khác mắt đảo vòng quanh, tìm cớ giải thích thì cái di động rất hiểu lòng người vang lên, điện thoại do Tô Tân Đông gọi tới, nói thành phố đã đón Cảnh Trọng Dương, Lý Viễn Hồ tới nhà khách Văn Sơn, hoạt động chính thức bắt đầu.

Đối với chính phủ thành ủy Hải Châu mà nói đây không phải chỉ là nghi thức thành lập hiệp hội xúc tiến kỹ thuật, mà còn là hoạt động mời gọi đầu tư làm người ta hết sức hưng phấn, trong hoạt động sẽ ký kết hợp đồng với rất nhiều xí nghiệp tới Hải Châu đầu tư.

Cẩm Hồ tung ra một mồi nhử lớn như thế, không có đống cá lao vào đớp mới là lạ.

Đương nhiên những xí nghiệp này mới đầu chỉ đầu tư rất có hạn, từ vài chục vạn tới vài trăm vạn, chẳng có công ty nào dưới tình huống chưa chắc chắn đã ném cả chục triệu trăm triệu vào đầu tư cơ cầu nghiên cứu phát triển.

Cho dù là thế tổng lượng ý hướng đầu tư cũng tới 200 triệu, chỉ cần hiệp hội vận hành thỏa đáng, có lẽ sẽ trực tiếp đẩy kinh tế Hải Châu lên một nấc thang hoàn toàn mới.

Buổi chiều trời trong nắm ấm, ăn trưa xong, Trương Khác bị Chỉ Đồng và Tích Dung Tích Vũ kéo đi thả diều.

- Trương Khác, Trương Khác, anh nói sẽ dạy em thả diều, không cho quịt đâu nhé...

Chỉ Đồng tay cầm con diều chạy loạn trên bãi cỏ, con diều chẳng bay lên mà cứ quay tít sau mông cô bé.

- Anh đã bao giờ nói dối Chỉ Đồng chưa nào.

Trương Khác làm sao dám nuốt lời hứa với Chỉ Đồng, chạy tới cùng ba cô bé nô đùa ầm ĩ, còn thường xuyên bị ba tiểu nha đầu "bắt nạt", sai bảo làm hết trò nọ tới trò kia, tay chân mặt mũi lấm lem hết cả, làm Tạ Tử Gia cứ tròn mắt nhìn.

Trước mặt người lạ Lý Hinh Dư giữ kẽ, không dám tham gia vào trò chơi "bốn đứa trẻ con", nhưng đứng bên cạnh vỗ tay cổ vũ, rồi xin đi dạo khắp trường, tựa hồ rất thích không khí trong trường học, cho tới tận hoàng hồn Trương Khác mới bảo lái xe đưa cô về nhà khách, tiếp đó Trương Khác còn phải cùng Tạ Vãn Tình về thành phố tham gia tiệc chiêu đãi.

Trương Khác tới nhà khách Văn Sơn thì nơi đó đã khách khứa đông nghìn nghịt, song so với những nhân vật y phục sang trọng kia, y càng thích nhìn cô gái phục vụ trẻ trung xinh đẹp mặc đồng phục hơn.

Đáng tiếc y bị ba cái đuôi nhỏ bám lấy, căn bản không thể thoát thân đi bắt chuyện với các cô gái đó.

Chỉ Đồng rất tinh mắt, nhìn một cái thấy ngay Lý Hinh Dư mặc bộ váy màu anh đào bước từ trên chiếc Ferrari đi xuống, giật ống tay Trương Khác hưng phấn hô:

- Chị Hinh Dư cũng tới kìa.

- Xuỵt!

Tinh Dung, Tích Vũ đột loạt đưa tay bịt miệng Chỉ Đồng:

- Đã bảo có gặp cũng vờ như không quen biết cơ mà.

- Ồ.

Chỉ Đồng giàu mỏ lên một cách hết sức khoa trương, phụng phịu lắc tay Trương Khác:

- Em muốn chị Hinh Dư chơi cùng với bọn em, phải làm sao đây?

- Bạn cứ chạy tới nói chị ơi, chị đẹp quá, chơi với bọn em nhé, rồi kéo chị ấy tới là xong.

Chẳng hiểu là Tích Dung hay Tích Vũ nói câu này, Trương Khác rờn rợn, sao câu này nghe quen quen, thiếu tập trung một chút thôi đã không kịp tóm lấy Chỉ Đồng chạy về phía Lý Hinh Dư.

Chẳng hiểu Chỉ Đồng nói cái gì mà Lý Hinh Dư cười duyên dáng nhìn sang bên này, rồi bị Chỉ Đồng kéo đi; Lý Tại Thù, Kim Nam Dung mặt nghệch ra không hiểu gì, Trương Khác cũng giang tay làm bộ mình cũng không hiểu.

Thừa lúc Lý Hinh Dư còn chưa đi tới, liền giao Tích Dung, Tích Vũ lại cho vợ chồng Phó Tuấn, y cùng Tạ Vãn Tình đi vào bên trong.

- Buổi sáng còn ăn gan báo lừa gạt thiếu nữ vô tri, sao lúc này lại trốn.

Tạ Vãn Tình nói mát:

- Em chỉ mở cái lồng giam con chim hoàng yến thôi... Chỉ có thế.

Trương Khác giải thích:

- Nếu đó là con chim sẻ thì sao?

Trương Khác ngớ người, quay đầu sang nhìn ánh mắt ẩn chứa nụ cười dí dỏm của Tạ Vãn Tình, nếu chẳng phải Lý Hinh Dư thân thế bất phàm lại quốc sắc thiên hương thì chắc mình chẳng quan tâm tới chuyện của cô. Chim sẻ sao bằng chim hoàng yến? Không ngờ bị Tạ Vãn Tình bóc trần, may là lúc này Thái Phi Quyên đi tới mời bọn họ vào đại sảnh tổ chức yến hội.

Đường Học Khiêm, Tô Dật Quần đang tiếp chuyện Cảnh Trọng Dương, Lý Viễn Hồ, hai người bọn họ đi vào mới phát hiện ra nơi này toàn những người quen biết, Tiêu Thụy Dân của Liên Tín, Tôn Chí Cương của Liên Tấn, Liêu Hồng Lôi của Đông Hưng, còn Vương Duy Quân, Diêu Văn Thịnh, toàn nhân vật có cấp bậc.

Trương Khác đứng ở cửa một lúc, thấy trong những người mỗi Cảnh Trọng Dương là y chưa gặp, nhưng y tin ông ta nhận được ra mình.

Hôm nay chủ yếu là Tô Tân Đông, Đinh Hòe, Thái Phi Quyên đại biểu cho Cẩm Hồ tham gia các hoạt động liên quan, bọn họ đều có những việc không thể thoát thân tham gia tiệc rượu.

Trần Tín Sinh tối vừa về đang cùng Vương Duy Quân, Diêu Văn Thịnh nói chuyện, thấy Trương Khác và Tạ Vãn Tình được Thái Phi Quyên đi vào, Trần Tĩnh giữ chừng mực không đi tới, chỉ khẽ mỉm cười.

- Còn tưởng là tối nay vẫn gặp được Khác thiếu gia cơ đấy.

Vương Duy Quân nhìn kiểu ăn mặc nhàn nhã của Trương Khác, thân thiên choàng vai y kéo vào trong, đi tới phía Cảnh Trọng Dương:

- Bộ trưởng Cảnh, tỉnh trưởng Hồ đều nói nếu buổi tối mà không thấy cậu đâu sẽ tới tận cửa... Bộ trưởng Cảnh lần đầu tiên gặp Khác thiếu gia phải không?

Cảnh Trọng Dương đúng là lần đầu gặp Trương Khác, lúc đưa tay ra còn hơi nheo mắt quan sát thanh niên chưa tròn 20 này.

Chính y năm nay đã làm bộ bưu điện khốn đốn, lấy mất 1 giấy phép sản xuất di động của bộ, hiện còn làm ra hiệp hội xúc tiến kỹ thuật này, không biết sẽ phát sinh ảnh hưởng thế nào với cả ngành nghiệp, nếu chẳng phải Cẩm Hồ không tỏ ra mấy dã tâm thì cái hiệp hội này đã không được xuất hiện.

- Tôi luôn muốn được gặp mặt Khác thiếu gia, lần trước còn nói chuyện với đồng chí Diệp Trăn Dân về cậu.

Trương Khác đáp lại rất chuẩn mực:

- Nghe bộ trưởng Cảnh nói thế tôi lấy làm sợ hãi, hi vọng Cẩm Hồ không gây thêm rắc rối cho bộ trưởng...

Trong lòng lại nghĩ: "Nếu ông muốn gặp thật thì lần trước ở Bắc Kinh đã chẳng phái Dịch Vân Phi tới." Xem ra lần này tới đây cũng chẳng phải là ý muốn của ông ta, chẳng qua hiệp hội này có ý nghĩa và sức ảnh hưởng quá lớn, ông ta phải tỏ ra quan tâm.