Quân Nhân Nguyện Yêu Em

Chương 11: Ngày cuối cùng



Nhìn thấy người trong lòng như đang ỷ vào hơi ấm của mình. Vương Thần Kiêu cũng ôm cô thêm chặt

“Phía bên cạnh của có dép đi trong nhà, sàn nhà lạnh như thế. Em thật không biết chăm sóc bản thân ư?”

Triệu Minh Vi lúc này tâm trạng đã khá hơn đôi chút: “Anh ngồi yên đi, em hưởng thụ một lát.”

Vương Thần Kiêu như lại cảm thấy cô có chút tâm trạng nhưng lại không giống như vậy.

................

Sáng hôm sau, hai người bọn họ rời giường chuẩn bị rời khỏi khu nghĩ dưỡng. Vương Thần Kiêu đã nói sẽ dẫn cô ra ngoài

Địa điểm anh chọn là một con phố rất đẹp. Cô quyết định chụp ảnh lại làm kỉ niệm,thật trùng hợp thế mà lại có anh trong bức hình. Bức hình chụp góc nghiêng của anh, ngay cả cô mà cũng phải bái phục trước vẻ đẹp ngày của anh

Thấy cô cứ mãi chụp hình không để ý đến mình anh liền đi tới gần cô

“Em....”

“Anh...”

Hai người đồng thời lên tiếng

“Em nói trước đi”

“Anh nói trước đi”

Lại một lần nữa

“Anh có thể chụp giúp em được không?”

“Đưa đây anh”

Nhìn một lúc cô quyết định đi tới một bức tường có hoa văn là hai chưa voi, bức hình ở trên tường rất đặc sắc, xung quanh đều là lá, riêng chổ cô đứng có màu xanh biển hai chú voi quấn lấy nhau rất sinh động

“Tách” một bức hình mà anh chụp, mất gần một phút

“Anh có thể nhanh lên!!” Triệu Minh Vi có chút mất kiên nhẫn nhắc nhở

Vương Thần Kiêu canh góc độ, cầm máy ảnh hướng về phía cô. Sau khi đã hoàn thành, anh bước tới đưa hình cho cô xem

Vừa định cảm ơn anh thì nghe thấy tiếng anh vang lên với một người phụ nữ

“Cô có thể giúp chúng tôi chụp một bức hình được không?” Anh nói bằng Tiếng Anh

Triệu Minh Vi có chút không ngờ được, lại nhìn người đàn ông trước mặt mình. Bình thường với tính cách lạnh lùng khó gần của anh, cô thật không tin rằng anh lại muốn chụp hình cùng mình.

“Người trong nhà sẽ đòi xem!”

Vương Thần Kiêu nói như vậy cũng khiến cho cô hiểu được ý tứ của bức hình này

Người phụ nữ ngoại quốc cười tươi cầm lấy máy ảnh:

“Được chứ!”

Không cho cô cơ hội từ chối anh đã kéo cô đến chổ lúc nãy

“Nào cười lên!!”người cầm máy ảnh nói

Thế là cô đành nở một nụ cười từ thiện

“Hai người đẹp đôi lắm!!!” Lúc trả máy ảnh, người phụ nữ đó không quên khen hai người họ

Hai người lại bước đi, lần này đây khuôn mặt nghiêm nghị của Vương Thần Kiêu đã được tưới lên một chút dịu dàng hiếm có.

Dừng chân trước một thư viện, Triệu Minh Vi bỏ bàn tay mình ra khỏi tay người đàn ông. Nhìn vào trong

“Em muốn vào đây một lúc”

“Ừ??!”

Nơi cô muốn vào đó là một hiệu sách, đi một vòng cuối cùng cô quyết định lấy cuốn sách có tựa đề “Ma Đạo Tổ Sư” đọc

Thấy cô ngồi đọc chăm chú, anh cầm máy ảnh ra chụp lén cô nhanh chóng gửi vào máy mình rồi xoá hình ở máy ảnh. Cô rất đẹp

Hai người cứ ngồi như vậy, cảm nhận được ánh mắt của người bên cạnh. Cô lúc này mới dời mắt khỏi cuốn sách.

Thấy anh dường như đang nhìn mình không rời mắt cô đột nhiên gõ vào bàn, nhỏ giọng nói với anh

“Đừng nhìn nữa, em không thể đọc được”

Vương Thần Kiêu nâng mày, cười lên: “Hửm? Làm sao?”

Triệu Minh Vi thiếu tự nhiên, lúc này đây cô gập cuốn sách trong tay lại.

“Anh nhìn như vậy khiến em không thể tập trung được! Ở đây cũng có rất nhiều sách về lĩnh vực chính trị. Em muốn đọc sách một lát, chút nữa sẽ rời đi.”

Có lẽ cô cảm thấy anh ngồi nhìn mình như vậy là bởi vì hơi nhàm chán. Cho nên mới nhẹ nhàng thoả thuận với anh

................

Đợi đến lúc cô muốn đứng dậy rời đi, Vương Thần Kiêu mới bỏ điện thoại trong tay xuống. Lại rất tự nhiên mà nắm tay cô đi ra khỏi thư viện

Hai người nắm tay nhau dạo trên đường, xung quang cũng có rất nhiều cặp đôi. Dường như bởi vì khu nghĩ dưỡng này cũng khá nổi tiếng. Cho nên khách du lịch đi lại cũng rất nhiều

Vương Thần Kiêu dừng bước nhìn sang cô: “Chúng ta đi ăn trước, lúc sáng rời đi em không ăn nhiều”

Triệu Minh Vi cũng quay sang anh, như nhớ tới gì đó: “ Hôm qua em có đi qua con đường phía bên kia, ở đó có rất nhiều quầy hàng. Cũng có rất nhiều khách du lịch ở đó. Chúng ta tới đó đi dạo một vòng”

Không phản đối, anh nhìn cô đang dẫn đường mình. Bàn tay nhỏ bé được bao bọc trong bàn tay của mình. Ánh mắt anh dịu dàng hẳn

Cô kéo anh đi tới mọi quầy hàng, trong tay chất đầy những xiên nướng. Một lúc sau lại dơ lên trước mặt anh

“Anh nếm thử đi, ngon lắm đó. Chắc đây chính là lần đầu tiên anh thử, nhanh lên”

Vương Thần Kiêu nhìn xiên thịt trước mắt, vừa định lắc đầu từ chối liền bắt gặp phải ánh mắt long lánh của người con gái. Cũng nhắm mắt mà mở miệng

Triệu Minh Vi cầm xiên thịt khác bỏ vào miệng, cảm giác được mình đột nhiên giống như trẻ con. Thân thể đầy sức sống, lại nhìn đến người đang thưởng thức xiên thịt cô vừa đưa tới

Chẳng khác nào một ông bố khó tính dẫn con mình đi chơi. Đúng thật không thú vị một chút nào. Nhưng nhìn thấy anh như vậy, cô biết anh đã rất kiên nhẫn đối với mình. Miệng tự động vẽ một đường cong vui vẻ

TikTok