Quân Nhân Nguyện Yêu Em

Chương 25: Cô ta chắc chắn có bệnh



Cô không biết nhiệm vụ của anh là bắt được thủ lĩnh hay tóm gọn tổ chức. Nhưng cũng thầm đoán ra được một vài vấn đề

“Gần đây anh bắt đầu công việc nên sẽ rất ít khi về nhà, em nhớ chăm sóc bản thân”

Lúc nhìn tin nhắn được anh gửi đến vừa hay cô đang rời khỏi trường

Thật không may cô lại bị chặn đường. Mà người gây chuyện không ai khác là Lương Yến Dung

Trước đây cô đối xử với cô ta là nhìn nhưng không thấy, thế nhưng không hiểu tại sao người đàn bà này lại luôn muốn kiếm chuyện với cô

“Triệu Minh Vi! Không ngờ được sau khi lấy chồng mày lại chăm chỉ như thế nhỉ?”

Lúc trước có thể nói cô là một học sinh nghịch ngợm, chuyện gì cũng có thể làm, ngoại trừ bài tập cô chẳng bao giờ đụng đến

Hôm nay đem lên nộp, cô cũng khiến chủ nhiệm bị dọa một phen

“Lương Yến Dung! Tôi chẳng hiểu tôi đặc tội gì với cô, hết lần này tới lần khác kiếm chuyện với tôi? Sao? Bây giờ lại muốn động tay động chân sao?”

“Triệu Minh Vy! Cô đừng tưởng tôi không biết bộ mặt thật của cô. Lấy lí do tôi và Vương Quý yêu nhau ra làm bia đỡ đạn để chia tay, cô cũng quá thông minh rồi. Cô khiến tôi bị gắn mác là tiểu tam, mối thù này không trả không được” cô ta bực tức gầm lên

Thế nhưng cô lại bật cười: “ ấy ấy, không lẽ không đúng sao, chẳng phải cô là tiểu tam à? Thế chẳng lẽ là tôi, vốn dĩ chuyện này tôi đã bỏ qua thế nhưng cô lại lôi lên, muốn tự mình đánh mình à?”

Cô ta như nổi điên lên: “ Cùng lắm cũng chỉ có khuôn mặt của hồ ly tinh! Cô cũng không thức thời, lại cho rằng mình là người tốt hả?”

Triệu Minh Vi đau đầu, đã hơn hai mươi tuổi đầu. Tại sao người phụ nữ này lại trẻ con như vậy chứ. Nếu như nói chuyện tiếp với cô ta, chắc chắn cô cũng bị tính cách trẻ con đố kị của ả lây sang

“Tôi không muốn cùng cô tranh cãi, đừng ngu ngốc tìm đến tôi. Nực cười! Tôi đã không truy cứu chuyện của các người, cô còn đứng đây giả mù sa mưa? Tránh đường!”

Lần này cô ta đã mất khống chế: “Tránh đường sao? Hôm nay tôi phải dạy cho cô một bài học. Cô nói thử, khuôn mặt kia của cô bị huỷ hoại. Ai sẽ nói cô là hoa khôi xinh đẹp nữa không?”

Triệu Minh Vi không ngờ cô ta lại điên khùng như thế, nhất thời không biết phải làm sao. Cô biết cô ta luôn ganh tị với mình, nhưng cũng không cho rằng ả ta thật sự làm việc ác độc như thế

Một đám người không biết từ đâu xuất hiện bất ngờ xông về phía cô, tính khoảng từng đó cũng gần 5-6 người

Lương Yến Dung cho rằng cùng lắm cô cũng chỉ là một đứa con gái chân yếu tay mềm, vài người cũng đủ khống chế cô. Một bên khoanh tay đứng xem kịch

Lúc anh bảo Dịch Thiên mở thiết bị âm thanh cài đặt ở đồng hồ của cô thì âm thanh đánh nhau vang lên khiến anh nhăn mày. Trong lòng lo lắng không thôi

“Lão đại, chị dâu bị sao vậy”

Anh em ở trong đội đều hướng ánh mắt về phía anh. Bọn họ đều là anh em thân thiết của anh, ai nấy cũng đều lo lắng thay . W𝘦b‎ đọc‎ nhanh‎ tại‎ ⩶‎ Тr𝑼mТruy‎ 𝘦n.vn‎ ⩶

Phía cô cũng không tốt hơn là bao. Lúc cô đang thất thần thì đám người kia đã xông về phía mình, đánh nhau với bọn họ tốn hết sức lực, cô chẳng màng đến thân thể, thở hổn hển dùng hết sức lực hỏi Lương Yến Dung

“Cô có bị điên không hả?”

Lương Yến Dung nhìn cô, giọng nói đanh thép: “Câm miệng, mấy người còn không nhanh lên! Hôm nay tao phải rạch vài đường lên cái khuôn mặt yêu tinh kia. Cho cô ta nếm trải đau khổ”

Điên rồi, cô ta thật sự điên rồi. Giữa thanh thiên bạch nhật lại làm chuyện điên rồ như vậy. Cô ta không sợ bị công an xử lí về hành vi ngu ngốc này sao.

Triệu Minh Vi quan sát cô ta, sau đó đưa ra kết luận. Cô ả hẳn có bệnh trong người, tâm lí hình như không được bình thường

Đối với mấy thằng nhóc này cô chẳng sợ. Có chuyện gì mà cô chưa từng trải qua cơ chứ. Không tốn nhiều thời gian đã hạ gục hết bọn người này.

Lươn Yến Dung trừng lớn mắt, con dao nhỏ cầm trong tay buông thỏng xuống. Tiếng dao rơi xuống chạm phải đất phát ra âm thanh. Thân hình cô ta chợt run rẩy

Cô ta sợ hãi nhưng vẫn kiêu căng nói: “Triệu Minh Vi cô đợi đó cho tôi.”

Lúc này đây hình như cô ta muốn nói thêm gì đó, lại như bị chặn họng không phát ra lời nào nữa

Nghe thấy một màn này, lông mày của Vương Thần Kiêu nhíu lại.

Dịch Thiên nhanh nhảu nói: “Không ngờ người phụ nữ của cậu cũng không phải là người chân yếu tay mềm. Nghe ra được cô ấy xử lí đám người đó rất nhanh nhẹn”

Cậu vừa nói xong liền nhận thấy ánh mắt như giết người của anh phi tới lập tức im miệng

Anh lên tiếng: “Đặng Phong điều tra xem chuyện này thế nào”

Đặng Phong bị gọi tên liền giật mình nhưng nhanh chóng lấy lại tinh thần đáp: “Vâng”

Bọn họ không ai dám hó hé gì, chỉ lẳng lặng chờ mệnh lệnh của người ngồi đó.