Quân Nhân Nguyện Yêu Em

Chương 28: Lục Nhất Bạch say mê cô?



Đặng Phong là trợ lí đầy đủ yếu tố bên cạnh Vương Thần Kiêu. Lúc này bước vào phòng cầm theo một bài tài liệu về Yến Dung

“Lão đại! Đây chính là người đã ra tay với chị dâu”

“Được rồi, ra ngoài thông báo với bọn họ chuẩn bị để họp” Anh lạnh lùng lên tiếng

“Rõ”

Bước vào phòng họp, ai nấy đều ngồi nghiêm túc ở vị trí của mình, không ai dám thở mạnh

“Dương Mạnh, vụ án của Lục Nhất Bạch thế nào rồi?”

Cậu ta nghiêm túc trả lời: “ Thưa lão đại, ông ta bị cảnh sát giam lại với tất cả các chứng cứ phạm tội của ông ta có thể sẽ ngồi tù rất lâu, thế nhưng! Dạo gần đây có một vài vấn đề cho thấy ông ta không tàng trữ và vận chuyển ma tuý”

Anh nghiêm nghị hỏi: “ Tại sao?”

“Là vì Trần Kiều Ân! Ông ta lấy cô ta ra làm bia đỡ đạn, không hiểu vì sao cô ta cũng nhận tội thay cho ông ta?”

Dương Mạnh trong đội anh có vai trò là người tìm hiểu và điều tra thông tin. Có thể nói trên đời này chỉ có việc anh ta không muốn biết, nếu không chuyện gì anh cũng có thể điều tra

Vương Thần Kiêu nén giọng ra lệnh: “ Được rồi! Mọi người cần phải chú ý nhiều hơn. Tên Ngô Trương vẫn chưa bắt được! Không được hành động tránh việc bứt dây động rừng”

Tất cả đồng thanh: “RÕ”

Ngô Trương chính là tên trợ thủ đắc lực của Lục Nhất Bạch. Hắn bên cạnh ông ta đã gần được 17 năm, lúc trước cô cũng nhận ra được rằng tên này đang lợi dụng ông ta, thế nhưng cô rất muốn xem ông ta bị người bên cạnh mình hãm hại sẽ có cảm nhận như thế nào

Tuy rằng chỉ vừa đến hắn ta có dã tâm với vị trí của Lục Nhất Bạch là cô đã trốn thoát thế nhưng đến bây giờ hắn mới dám hành động, cho thấy đây là kế hoạch được hắn lập ra rất tỉ mỉ và chặt chẽ

................

Lúc từ trong văn phòng hiệu trưởng đi ra, cô liền thấy ánh mắt lo lắng của Minh Ngọc liền cho cô một ánh mắt đắc chí cho thấy cô không sao

Vội lấy chiếc cặp trong tay cô ấy ra vừa đi vừa nói: “ Tớ có việc muốn hỏi cậu?”

Bước theo cô Minh Ngọc hỏi: “Chuyện gì mà cậu tỏ ra thần bí vậy?”

Ra tới cổng trường cô mới nhớ chiếc đồng hồ lúc nãy làm rơi, lấy ra đeo lại lên tay

Triệu Minh Vi nói: “Chuyện của Trần Kiều Ân!”

Minh Ngọc vội nói lớn: “Tớ làm sao mà biết về cô ta”

Đeo xong đồng hồ, cô không hề biết lúc nãy mình bất cẩn đã ấn nhầm nút màu xanh

Bên anh, đang họp chợt nhận ra tín hiệu cầu cứu của cô khiến anh lo sợ, lúc này mát tính của anh kết nối với màn hình máy chiếu trong phòng họp

Tự động nhảy sang hình ảnh của chiếc đồng hồ với giọng nói thanh thoát vang lên

Triệu Minh Vi vội che miệng người bên cạnh, nói: “ Cậu nhỏ tiếng lại chút! Tớ chỉ hỏi vài chuyện nếu cậu không biết thì không cần trả lời” . Truyện Mạt Thế

Minh Ngọc ngoan ngoãn gật đầu

Cô nói tiếp: “ Không phải cậu từng bị bọn Trần Kiều Ân bắt sao, lúc cậu ở cùng với cô ta có gặp Ngô Trương không? Nhớ cho kĩ”

Minh Ngọc trầm tư một lát rồi nói: “ Lúc tớ vừa bị bắt chính cậu ta là người đưa tớ đi”

“Cậu ta có nói với Trần Kiều Ân rằng, chỉ cần cậu tới Lục Nhất Bạch chắc hẵn sẽ mắc bẫy!”

Triệu Minh Vi á khẩu, lúc trước bị giam cầm chỉ có cô là người mà ông ta say mê nhất, tuổi của ông ta nay đã hơn bốn mươi tuổi

Bởi vì ông ta rất trọng dụng cô nên cô mới có thể nắm được thóp của ông ta rồi trốn thoát

Quả thật người ta nói không sai. Thứ càng khó có được người ta càng muốn chiếm hữu.

Lúc trước cô đến quân khu gặp ông ta, lại nói với hắn đối thủ mà hắn căm ghét chính là chồng của cô. Lúc đó cô cũng nhận ra được sự không cam lòng trong mắt ông ta. Bởi vì Vương Thần Kiêu là người có thể nói là toàn năng. Ngay cả ông ta cũng cho rằng đúng như thế

Triệu Minh Vi quay sang nhìn Minh Ngọc

“Còn gì nữa không?”

“Tớ cũng chỉ biết từng ấy....! A, còn có. Lục Nhất Bạch từng đến phòng giam giữ tớ. Ông ta cùng với Trần Kiều Ân chụp hình của tớ gửi cho các cậu. Lúc đó tớ có nghe hắn nói”

'Nếu như lần này qua mặt được đám quân nhân, chúng ta nhanh chóng rút lui. Tôi đã an bài người chuẩn bị để xử lí tên Ngô Trương kia. Hắn ta cho rằng tôi đây không biết mình bị hắn đâm sau lưng sao? Sau khi thoát khỏi thì nhanh chóng đến nơi được sắp xếp, cô nhất định phải giữ được mạng sống của ả học trò ngu ngốc này. Một ngày không đưa được Triệu Minh Vi trở lại, thì tôi càng không an tâm về việc làm của cô, đừng để tôi phải ra tay tàn nhẫn với cô'

“Ông ta đã nói như vậy, thật sự đã có chuẩn bị từ trước. Nhất định phải đưa cậu trở về bên cạnh thì mới buông tha cho Trần Kiều Ân. Nhưng một khi cậu trở lại thì nhất định mạng sống của tất cả khó mà giữ được”

Cô biết nếu một khi hắn thành công, thì những người lúc trước phản bội tiêu giệt căn cứ của hắn cũng sẽ bị giết không tha.