Quân Nhân Nguyện Yêu Em

Chương 3: Rồi có nên đau khổ hay không?



Vương Thần Kiêu ở trong xe mở máy tính xử lí công việc, lại như như tới gì đó.

“Về biệt thự nhà tổ”

Chiếc xe lại chuyển hướng đi về phía biệt thự. Vương Thần Kiêu cũng tạm gác lại công việc của mình. Bình ổn nhấc chân bước vào biệt thự nhà tổ họ Vương. Đây là biệt thự chính của Vương gia

Quản gia Lý nhìn thấy anh trở về, sự việc hiếm có làm cho ông bất ngờ. Nhanh chóng đi thông báo cho phu nhân và ông chủ

Ông Vương từ thư phòng đi ra, khuôn mặt nghiêm nghị nay hiện lên một chút tươi sáng.

“Về rồi đấy à?”

Nghe thấy chồng mình và con trai chào hỏi. Người nào đấy trong bếp dừng công việc của mình lại.

“Về rồi à. Ngồi xuống đi, vừa hay mẹ mới nấu canh xong, thử tài nấu ăn của mẹ chứ?”

Nói thật ra thì đã lâu rồi bà chưa xuống bếp vừa hay có dịp nên cũng không biết là có được như trước không

Vương Thần Kiêu công việc bộn bề, bình thường lúc làm việc xong. Anh cũng không có trở lại nhà tổ mà ở nơi của mình. Cho nên việc trở về cũng khiến cho mọi người cảm thấy vui vẻ hơn bình thường

Không phụ lòng mẹ mình, anh nhận lấy bát canh sau đó nghiêm túc uống. Một lúc sau mới chậm rải mỉm cười.

Phu nhân Vương đắn đo mãi, cuối cùng cũng khoing thể cưỡng lại sự tò mò

“Chuyện hôn ước thế nào rồi?”

Hai hôm trước khi nói chuyện với phu nhân Triệu, sau khi trở về bà đã nhắc nhở anh. Hôm nay đây nhìn thấy anh đột ngột về nhà tổ. Đương nhiên bà biết có liên quan đến chuyện này

Vương Thần Kiêu không mặn không nhạt nói: “Bên kia nói sẽ tìm thời gian để nói chuyện với nhau”

Lời anh nói như gió thoảng bên tai khiến cho bà Vương nghĩ làvừa rồi mình nghe lầm

Nghe anh nói như vậy, ông Vương cũng nghiêm túc lên tiếng

“Vậy thì ngày mai mời họ đến nhà mình để chọn ngày tốt luôn đi. Bởi vì không thể riêng bên ta quyết định được”

Hai người câu trước câu sau đều khuyên nhủ anh ngủ lại hôm nay. Ngày mai bên kia tới có thể trực tiếp nói chuyện cùng nhau

Vương Thần Kiêu cũng không từ chối nữa, anh trở về phòng. Lại tiếp tục mở máy tính ra xử lí công việc. Gần đây, anh đang liên lạc với người em trai đang ở nước ngoài của mình bàn giao một số thủ tục

Công việc bận rộn khiến cho anh cảm thấy không có thời gian nghỉ ngơi. Vừa hay, ngày mai là cuối tuần, liền đóng máy tính lại. Sau đó mở tủ lấy đồ bước vào nhà tắm

................

Triệu Minh Vi quay lại nơi ở của nhóm bạn, nhưng quái lạ là hôm nay không một người nào ở nhà. Bình thường mà nói, nếu như rời đi sẽ không đi cả bốn người chứ?

Cô vừa đặt mông xuống sofa liền nhìn thấy Minh Ngọc đang ôm máy tính từ bên ngoài bước vào. Sau lưng là một thùng cao đến vai cô ấy. Nhìn thấy cô đang ngồi đó, liền mở to mắt như thấy tiền

“Lại đây giúp tớ một tay, nhanh lên”

Triệu Minh Vi cũng không nói nhiều, tiến tới đỡ lấy máy tính trên tay cô. Sau đó liền quay lưng đẹp mắt.

Minh Ngọc cạn lời, bực tức quay người lật cái thùng đi vào nhà

“Cậu sao lại ác như thế cơ chứ, nếu không phải tớ tốt tính chắc chắn sẽ đánh cho cậu no nê luôn rồi đấy”

Vừa nói xong cô liền với tay lấy một chai nước trong tủ lạnh. Uống ực ực không nể nang gì

Triệu Minh Vi cười tươi, đặc biệt câu hồn: “Tốt tính? Đừng đùa nha. Mấy người con lại đi đâu rồi, thứ đó là gì?”

Nhìn hộp to trước phòng khách cô thấy tò mò, cất công lôi nó vào như vậy. Hẳn là thứ gì có lợi ích đi...

Minh Ngọc lười biếng, vừa đi vừa đấm vai tiến lại sofa ngồi

“Là thiết bị mới của họ gửi tới, tợ phải đích thân xuống kiểm tra. Lại lơ đãng quên gọi người giúp tớ đem lên nhà.” Cũng cảm thấy gọi thêm người khá phiền phức

“Thiết bị mới sao? Cậu bảo họ đưa tới?”

Minh Ngọc nhận thức được gì đó, cũng nhăn mày nhạt nhẽo nói: “Không có, họ cho rằng tớ cần nó sao? Không có nó tớ vẫn là một hacker chuyên nghiệp cơ mà..”

Triệu Minh Vi khinh bỉ nhìn cô sau đó liếc mắt sang chiếc hộp. Như định nói gì đó lại thở dài không nói nữa

Cô nằm dài trên ghế, tiện tay cầm điện thoại lướt vài vòng. Lại như nhớ đến, liền bật dậy nhìn Minh Ngọc đang khui hộp

“Bích Vân cũng đã nói với các cậu chuyện Lương Yến Dung rồi đúng không?”

Minh Ngọc cũng ngước mặt lên cười rõ tươi, nhìn cô bằng ánh mắt đau lòng

“Gái yêu! Cậu bị cắm sừng còn chụp ảnh lại. Tớ chưa xem được hình đâu nha. Đợi một lát, tớ khui xong cậu cho tớ xem”

Cô khổ sở nhìn nàng: “Cậu có cảm thấy tớ nên tỏ ra đau khổ chật vật cho đúng kịch bản không? Nực cười hơn nữa chính là bọn họ nắm tay nhau đi lên diễn đàn của trường. Tớ mấy hôm nay còn không có mặt mũi mà tới trường nữa!”

Nói gì thì nói, bọn họ vẫn là thi nhau làm mất mặt cô. Hoa khoa xinh đẹp lại bị cắm cho một cái sừng, quả thật không biết nên rúc mặt vào đâu

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, bọn họ phản bội cô. Mà ả này đây một chút đau khổ cũng không có. Trên bài đăng của diễn đàn trường có rất nhiều bình luận bênh vực cho cô. Lại có người cho rằng với tính cách nhạt nhẽo và trầm lặng của cô. Có khi bọn cô đã chia tay từ đời nào mà mọi người không chú ý ấy chứ