Quân Nhân Nguyện Yêu Em

Chương 40: Gặp tình địch



Lễ Tết đang gần diễn ra, mọi nhà đều có không khí ấm áp của gia đình. Thời gian này ai nấy cũng đều bận rộn, nhưng cho đến cách vài ngày còn lại. Mọi người hầu như tập trung trở về nhà

Tại Hoa Thiên, Triệu Minh Vi đang ngồi đọc sách, đây là việc cô thường làm mỗi khi ở một mình

Vương Thần Kiêu đẩy cửa bước vào: “Uống sữa đi! Ngồi ở đây mãi không chán ư? Anh dẫn em đi chơi được không?”

Triệu Minh Vi không ngước mặt lên đưa tay nhận lấy cốc sữa nói: “Không muốn đi đâu hết, gần tết rồi phải về nhà chính nữa! Ngày mai là giao thừa! Chúng ta về”

Vương Thần Kiêu sau khi nhận được thông báo ở quân khu về lí lịch của cô. Việc điều tra về cô khiến bên quân đội mất rất nhiều thời gian. Nhưng chung quy vẫn không điều tra được thêm gì

Tuy nhiên có một điều mà Dương Mạnh khẳng định, cô có vẻ như là người của một khu vực nào đó trong nước. Nói gì đi nữa, hiện tại anh vẫn chưa giải thích cặn kẽ với cô về việc làm của mình

“Sáng sớm ngày mai sẽ quay về, tối nay đi ngủ sớm đi”

Vương Thần Kiêu cầm lấy cuốn sách trên tay cô gấp lại, vươn tay kéo cả người cô về phía mình.

“Lần đầu tiên đón năm mới cùng anh, cảm thấy như thế nào?”

Triệu Minh Vi ôm lấy cổ anh, ngửa mặt lên nhìn. Thật ra mà nói. Chuyện của anh và người phụ nữ kia gần đây có sức ảnh hưởng đối với cô vô cùng. Nhưng dù sao đi nữa, người đàn ông này chắc chắn sẽ không khiến cô thất vọng. Lần trước anh cũng đã nói sơ qua, cô cũng không phải kẻ ngốc.

Việc quân đội lấy anh ra làm mồi nhử để dụ Phan Thuỳ Lương vào tròng. Chắc chắn có liên quan đến nhiệm vụ của bọn họ. Tuy nhiên chuyện này lại không liên quan đến bọn cô. Nhưng thấy anh có thái độ không muốn kể đến với mình. Triệu Minh Vi cảm thấy hơi thắc mắc

“Cảm thấy thế nào được đây, sau này sẽ đón Tết cùng anh dài dài. Em mới trở về được mấy năm, luôn đón năm mới cùng mọi người trong nhà. Đột nhiên bây giờ cùng anh sang năm mới, có chút không quen”

“Như em nói đấy, sau này chúng ta sẽ cùng nhau bước qua năm mới, không quen rồi cũng phải quen thôi!”

................

Sáng hôm sau hai người họ dậy cùng một lúc, cô nhanh chóng thay đồ thể thao rồi chạy bộ, một lúc sau cô liền thấy anh đang chạy về phía mình

“Tối qua ai là người mệt đến nỗi bắt anh đi tắm thay, hôm nay có sức chạy bộ. Có vẻ như anh nhẹ tay với em quá rồi!”

Triệu Minh Vi thấy anh nói không một chút che dấu liền đỏ mặt quay sang trừng mắt anh: “Anh từ lúc nào lại mặt dày như thế hả? Không biết xấu hổ!”

Vương Thần Kiêu bật cười, tiến lại cầm tay cô cùng nhau chạy

Hai người vừa chạy vừa trò chuyện, bổng Phan Thuỳ Lương ở trong con hẽm đi ra đụng trúng phải người đàn ông, ngã xuống đất

Một màn này khiến cả hai người đều chú ý tới. Triệu Minh Vi liền lôi kéo anh chạy sang.

Vương Thần Kiêu hỏi: “Không sao chứ?”

Phan Thuỳ Lương dịu dàng đáp lại: “Em không sao! Anh đi đâu à?”

“Anh vừa chạy bộ tình cờ nhìn thấy”

Triệu Minh Vi chỉ im lặng đứng nhìn không lên tiếng. Hoá ra tình cũ của anh cũng là một bông hoa. Nhưng có vẻ quá yếu ớt đi

Vương Thần Kiêu quay lại nhìn cô, thấy cô không lên tiếng thì anh nói: “Thuỳ Lương! Bên cạnh anh là vợ của anh Triệu Minh Vi”

Cô ta cứng đờ trong giây lát sau đó lại trở về dịu dàng bắt chuyện: “Thì ra là cô Triệu! Nghe danh đã lâu bây giờ mới gặp, xin chào! Tôi là bạn của Thần”

Triệu Minh Vi khoanh tay trước ngực mày nhíu lại, sau đó cũng nhìn thấy ánh mắt của anh lia tới. Cái xưng hô của cô ta cho thấy được rằng không muốn xem cô là bà Vương đây mà, nếu đã muốn diễn thì cô diễn tới cùng

“Xin chào! Tôi là Triệu Minh Vi”

Vương Thần Kiêu đứng bên cạnh nhìn, anh chỉ ra hiệu cô hổ trợ mình. Đỡ cô ta dậy liền đưa cô ta lại cho Triệu Minh Vi

Cô bất ngờ, lại dùng khẩu hình tức giận hỏi anh: “Sao lại đưa cô ta cho em??”

“Bất đắc dĩ, anh không muốn đụng chạm với cô ta. Em làm đi”

Cô và anh đưa cô ta về cổng chung cư rồi gọi cho giúp việc xuống dẫn ả lên lầu

Trước khi rời đi, Phan Thuỳ Lương còn tỏ ra hiểu chuyện mà dịu dàng ân cần

“Thành thật xin lỗi! Làm phiền hai người rồi, có muốn lên nhà tôi uống chén trà không?”

Biết rằng Triệu Minh Vi sẽ không đồng ý nên anh nhanh chóng từ chối: “Vợ chồng anh còn có việc nên đành đi trước, hẹn gặp lại”

Nghe anh nói làm Triệu Minh Vi chợt run lên. Cái gì mà “vợ chồng anh” chứ? Thật là sến súa quá

Phan Thuỳ Lương tuy khó chịu nhưng vẫn kìm nén nói: “Vậy hai người đi nhé!”

“Tạm biệt”

Đột nhiên cô ta lại nói: “Sắp tới sang năm mới có lẽ em không tới nhà anh được! Vậy thì chúc mừng năm mới nhé! Thần chú ý an toàn”

Sau đó như là giả vờ nhớ tới: “Cô Triệu cũng vậy nhé! Năm mới vui vẻ”