Quân Nhân Nguyện Yêu Em

Chương 46: Anh sẽ tự có cách bảo vệ em



Triệu Đức vốn muốn nói thêm gì đó, nhưng nhìn Triệu Minh Vi lắc đầu. Anh lại càng phẫn nộ hơn

Cô đưa tay đặt lên vai anh, ra hiệu anh bình tĩnh

“Anh bình tĩnh một chút! Em còn chưa nói gì, anh bất bình như vậy sao? Trong chuyện này có một vài nguyên nhân không thể nói ra rõ ràng được. Đợi lúc nào mọi việc ổn thoả. Lúc đó em sẽ cho anh biết lý do đầu tiên”

Anh nhìn Vương Thần Kiêu như muốn hỏi có thật vậy không.

Vương Thần Kiêu cũng chậm rãi lên tiếng: “Tạm thời thì là như thế. Sau này em sẽ nói chuyện với anh”

Bọn họ cứ thế rời đi, lúc chiếc xe lướt qua cổng khách sạn. Phan Thuỳ Lương cũng vừa chạy ra, không nói cũng biết. Cô ta không thể bỏ qua con mồi là Vương Thần Kiêu đây

...............

Dừng lại đèn đỏ, Triệu Minh Vi quay người lại nhìn người đàn ông đang nghiêm túc lái xe. Anh nói sẽ xử lý Phan Thuỳ Lương? Vậy chuyện anh tiếp xúc với cô ta trước đây liệu có liên quan đến công việc của anh?

Vương Thần Kiêu nhận ra được ánh mắt tò mò của cô thì lên tiếng: “Phan Thuỳ Lương là một trong những đối tượng phạm tội mà anh đang điều tra”

Triệu Minh Vi tiếp tục dò xét: “Anh điều tra cô ta lâu chưa?”

“Cùng với cảnh sát ngoại quốc, cô ta trở về từ Anh điều đó khiến phía bên kia liên lạc với quân đội phía Nam bọn anh thăm dò cô ta! Em đừng tò mò”

Điều Vương Thần Kiêu nói khiến cho Triệu Minh Vi thêm nghi ngờ về chuyện mình đang nghĩ. Liệu cô ta có nằm trong băng đảng buôn bán mà tuý ngoại quốc hay không?

Chuông điện thoại vang lên, là Bích Vân.

“Alo!”

Phía Bích Vân nghe thấy tiếng cô thì nghiêm túc báo cáo tình hình: “Dạo gần đây phía bên đó đang trao đổi cùng đoàn người du lịch. Có nghi ngờ, trong đó có thành phần của bọn họ. Hết”

“Cậu đang ở đâu?”

“Quân khu thành phố D”

Triệu Minh Vi xoa thái dương, cũng đã đến lúc hành động rồi: “Được rồi! Cứ tạm xem xét đã, tớ sẽ tới đó”

Vương Thần Kiêu vừa lái xe vừa nhìn sang: “Có chuyện gì sao?”

Nhận ra sự lo lắng của anh, cô mỉm cười trấn an: “Không có, em có việc chiều nay không ở nhà. Anh dừng xe phía trước, em sẽ tự tới đó”

“Anh đưa em đi”

“Không cần, anh đi làm việc đi!”

Nhìn ra được cô có việc gấp nên anh cũng không khiến cô khó xử nữa.

Lúc cô tới quân khu, khuôn mặt khác hẳn lúc ở với Vương Thần Kiêu. Tố Như ra đón cô, dọc đường báo cáo tình hình dạo gần đây của bọn họ

Bước vào căn cứ, tất cả mọi người đều nghiêm túc hẳn ra. Bích Vân đưa cho cô bức hình của người đàn ông ngoại quốc, được cho là kết tình nghi: “Người này đã gặp cô ta, theo đoàn du lịch. Hiện giờ đang ở khách sạn Ora”

Triệu Minh Vi nghiêm túc đưa ra kế hoạch: “Cho người theo dõi nhất cử nhất dộng của hắn, không được lơ là. Bích Thảo! Điều tra về Phan Thuỳ Lương, người vừa trở về từ Anh Quốc khoảng năm tháng trước. Còn Tố Như, Bích Vân và Minh Ngọc chuẩn bị đi. Theo như kế hoạch sẽ hành động”

Tất cả mọi người: “Rõ”

Ra khỏi phòng họp trở về phòng làm việc, ngoài cửa lại vang lên tiếng: “ Thủ trưởng! Đồng phục của ngài”

“Đưa tới đây! Còn nữa, đem tôi mượn điện thoại của ngoài vùng của quân đội”

Triệu Minh Vi không gọi cho Vương Thần Kiêu mà gọi đến biệt thự Hoa Thiên: “Báo với ông chủ bạn của tôi bị bệnh nên tôi sẽ ở lại chăm sóc cô ấy...đúng vậy...ừm. Đợi cô khỏi bệnh tôi sẽ trở về... à còn. Túi của tôi bỏ quên ở trên xe anh ấy.. tạm biệt”

Tắt máy, Triệu Minh Vi lắc đầu cười. Chiếc đồng hồ của anh có thiết bị định vị, bao gồm cả điện thoại. Nên cô đã bỏ lại trên xe anh. Chuyện cô là nữ quân nhân cũng chưa nói với anh. Đợi kế hoạch này qua đi khi đó cô cũng sẽ nghĩ đến việc từ chức

Cô luôn lo lắng nếu như anh thật sự không dám nói chuyện Phan Thuỳ Lương là tội phạm truy nã với mình. Vậy thì chắc chắn anh cũng đang điều tra về cô. Nhưng tất cả tài liệu của cô đều được bảo mật rất cao. Có thể bởi vì bên anh không thể điều tra được thông tin gì của cô

Cho nên đối với việc thẳng thắn nói về Phan Thuỳ Lương anh mới ngập ngừng mãi không nói

Nghĩ đến đây, cô bất giác cảm thấy anh thời gian qua. Anh thật sự rất khó xử, nhưng cũng rất kiên nhẫn mà đối xử với cô

Nhưng lần này, anh đã nói ra Phan Thuỳ Lương là tội phạm bị truy nã. Vậy thì anh đã biết gì về cô, hay thật sự tin tưởng mình mà không mang đến bất cứ chuyện gì

Trong lòng Triệu Minh Vi biết rõ, anh đã thật sự dành hết tất cả những gì tốt nhất cho cô. Mà việc này anh cũng đã từng nói qua

Nhớ lại lúc cô nằm trong lòng anh lúc giữa khuya. Anh đã ôm cô rất chặt như sợ rằng cô sẽ rời xa mình.

Vương Thần Kiêu đã giải thích cho cô rất nhiều về chuyện của Phan Thuỳ Lương. Tuy rằng anh không nói vấn đề chính luôn né tránh, nhưng cô cũng có thể đại khái hiểu được một vài điều

Vương Thần Kiêu vuốt nhẹ tóc sau đó đặt môi lên trán cô, nhẹ nhàng nói: “Những gì em đã trải qua anh đều biết cả. Sau này, bất luận có chuyện gì. Em chỉ cần nên nhớ anh sẽ luôn ở phía sau em. Cho nên, không cần sợ gì hết. Cứ làm những gì em thích, anh sẽ tự có cách bảo vệ em!”

Cho nên đợi xong sự việc lần này, cô quyết định rút lui. Trở về làm một người vợ hiền bên cạnh anh. Làm hậu phương vững chắc cho anh tung cánh ngoài kia