Quân Tẩu - Người Khác Không Cần Thì Tôi Lấy

Chương 33: Có phải ông đã sớm biết?



Nhưng bao nhiêu năm như vậy Mạnh Gia Dĩnh không chỉ không làm được, mà giờ người ta còn kết hôn luôn rồi. Hiện tại chữa cháy thì con gái ông ta cũng chỉ có thể làm vợ bé, không lên nổi mặt bàn...

Cơ mà con gái ông vẫn không muốn từ bỏ thì ông biết làm sao? Không nghĩ cách giúp cô thì không có tiền.

"Theo tôi biết thì người đã kết hôn với anh Thượng không phải là người trước kia được hứa hôn với ảnh mà là người khác. Xem chừng anh Thượng cũng không có thích cô ta. Chuyện ba nói không phải tôi không muốn làm, mà là làm không được. Anh Thượng bình thường rất ít khi ở nhà, mà người Tống gia mấy năm nay cũng đề phòng tôi nên số lần được nhìn thấy anh ấy chẳng có bao nhiêu."

"Nên con định nhắm vào người đàn bà mới vào cửa kia?"

Mạnh Diễn xem như hiểu sơ sơ cách nghĩ của Mạnh Gia Dĩnh. Nhưng mà...

"Nhưng cô ta đã theo quân rồi, con làm sao phá nó?"

Có khi chẳng bao lâu người ta sẽ có thai, dựng dục cháu đích tôn cho nhà họ Tống, lúc đó con ông lấy cái gì để đấu với người ta.

"Chuyện này ba không cần lo. Tôi đã nghĩ xong rồi. Hiện tại tôi muốn ba làm cho tôi một chuyện, đó là theo dõi nhà họ Sở cho tôi. Nếu ba có thể tìm được người phụ nữ Sở Minh Châu kia thì càng tốt."

Mạnh Gia Dĩnh khoanh tay lạnh nhạt nhìn ông ta chỉ đường dẫn lối.

Mạnh Diễn lại không hiểu: "Theo dõi Sở gia làm gì? Theo dõi ai? Nếu chỉ tìm Sở Minh Châu thì ba hiểu."

"Theo dõi nhất cử nhất động của nhà họ, bất cứ tin tức gì có liên quan. Chắc chuyện này không làm khó được ba chứ?"

Mạnh Gia Dĩnh biết đầu óc ông ta không nhanh nhạy, nhưng hiện tại cô cần ông ta nên vẫn kiên nhẫn diễn giải cho ông ta, chỉ là không muốn giải thích cặn kẽ.

"Sở gia thì chắc không khó."

Mạnh Diễn chậm chạp nói. Nhưng đến cuối ông vẫn là vỗ đùi đảm bảo: "Được rồi, Sở gia cứ giao cho ba đi."

Đến tận lúc này Mạnh Gia Dĩnh mới nở được một nụ cười đúng nghĩa kể từ ngày hôm qua đến giờ. Sau đó cô ta cũng không có ngồi lại lâu hơn với ông ta mà nhanh chân xách túi đi mất. Cô ta còn muốn đi mua sắm chút đồ để lúc về có cái nói với mẹ Tống, cũng như lấy lòng bà. Cho dù bà vẫn luôn là vật cản trở cô đến với con trai bà thì bà tương lai vẫn là mẹ chồng của cô, cô không thể không lấy lòng.

Không phải trong lòng Mạnh Gia Dĩnh chưa từng nghĩ nếu không có bà ta thì mới càng tốt, nhưng chưa đến mức tận cùng, cô ta vẫn còn luyến tiếc cảm tình bà ta dành cho mình. Cô ta ao ước có được tình thương của bà ta. Cô ta muốn tất cả.

Với mối quan hệ giữa bà với cô ta, chỉ cần cô ta có thể xảy ra quan hệ với Tống Thượng, bà ta nhất định sẽ bấm bụng chấp nhận chuyện này.

Nhưng với điều kiện cô ta có thể ngủ được người đàn ông cô ta ái mộ từ lần đầu gặp mặt kia đã. Còn có, tốt nhất là đá đít cái kẻ dư thừa kia đi.

Cô ta không tin người đàn bà mới vào cửa kia sẽ chiếm được bao nhiêu tình cảm của mẹ Tống và Tống Thượng.

Chỉ là cô ta không hề hay biết, thời điểm cô ta rời khỏi quán cafe, hình ảnh cô ta đi gặp Mạnh Diễn cũng được chuyển đến điện thoại của mẹ Tống.

...

"Có phải ông đã sớm biết chuyện này?"

Mẹ Tống đêm đó sau khi nhìn những tấm ảnh kia thì không nhịn được tìm cha Tống nói chuyện.

"Biết chuyện gì?"

Thế mà cha Tống lại thản nhiên như không hề hay biết gì hỏi ngược lại bà. Biểu tình còn làm đến thật giống.

Mẹ Tống chăm chăm nhìn ông một hồi, nhưng cuối cùng vẫn không nhìn ra được cái gì. Chỉ là bà không cam chịu buông tha như vậy nên vẫn tiếp tuc hỏi nữa: "Ông thật sự không biết Gia Dĩnh vẫn luôn liên hệ với cha nó?"

Nhưng cha Tống sau khi nghe xong thì chỉ khựng lại một chút rồi ồ lên, cực kỳ thản nhiên bày tỏ giờ thì bản thân đã biết rồi khiến mẹ Tống tức chết.

"Tôi thật sự không biết."

Ông còn cảm thấy như thế chưa đủ mà thả thêm một câu.

"Vậy sao ông lại kêu tôi đi điều tra?"

Mẹ Tống vẫn chưa buông tha.

Nhưng cha Tống vẫn rất bình tĩnh mà giảng giải cho bà: "Có một số thứ như tính cách cùng hành vi cử chỉ đối nhân xử thế có lẽ trước mặt bà nó sẽ làm bộ, nhưng đi ra ngoài sẽ khác."

Cha Tống thật sự là không biết chuyện mẹ Tống vừa nói. Ông đâu có rảnh mà đi rình mò một đứa cháu gái của vợ.

Mẹ Tống nghe ông nói thì lúc này mới bán tín bán nghi. Nhưng cha Tống đã lại nói: "Như vậy là bà đã thu hoạch được thông tin ngoài ý muốn rồi. Vậy bà định làm thế nào tiếp theo?"

Những lời này lập tức lôi kéo sự chú ý của mẹ Tống. Nhưng việc này cũng thật sự làm bà đau đầu.

"Ông cho rằng tôi nên để nó đi theo ba nó?"

Mẹ Tống rầu rĩ không thôi. Nói thật là bà không muốn, dù biết Mạnh Gia Dĩnh có lẽ là trong ngoài bất nhất. Nhưng bà nghĩ nếu Mạnh Gia Dĩnh không làm được gì có hại cho nhà họ thì nể tình nó là cháu gái của bà, bà sẽ không muốn để nó đi theo một người cha không có tiền đồ như vậy.