Quan Thần

Chương 2070: – So đo quyền lực



Sở dĩ đem việc tổ chức lại cơ cấu cổ phần của mỏ khai thác An Đạt liệt vào khúc dạo đầu của việc chuyển hình kinh tế năng lượng tỉnh Tây, mà không phải đem việc nhà họ Phó tham gia mỏ khai thác Thắng Hoa là bước đầu tiên thành công, đều không phải hoàn toàn bởi vì mỏ khai thác An Đạt là doanh nghiệp than đá thực lực bậc nhất của tỉnh Tây, mà vì ý nghĩa tượng trưng, ảnh hưởng sâu xa của nó.

Giang Cương là nhân vật đại biểu cho lợi ích tập đoàn của tỉnh Tây, đứng sau lưng mỏ khai thác An Đạt, phụng dưỡng vô số tham quan. Nếu nói mỏ khai thác An Đạt là một cái bát tô, từ Tỉnh ủy tỉnh Tây xuống tới Thành ủy Tấn Dương, thậm chí quận huyện cơ sở, thậm chí tới đồn công an tầng thấp nhất, đều phải chìa tay hướng cái bát tô mỏ khai thác An Đạt này mò thịt ăn canh.

Cho nên, tổ chức lại cổ phần mỏ khai thác An Đạt, chẳng những hàm ý là bố cục công nghiệp năng lượng tỉnh Tây nắm trong tay Hạ Tưởng đã hoàn thành toàn diện, bước vào giai đoạn thu lưới. Cũng có hàm ý là sẽ mượn việc tổ chức lại mỏ khai thác An Đạt, cuộc chiến nhằm vào cấu kết quan thương tỉnh Tây, cũng sắp khai chiến.

Lôi Trị Học không khiếp sợ mới là lạ.

Việc tổ chức lại mỏ khai thác An Đạt là một sự kiện vô cùng quan trọng, trước đó y không hề nắm bắt tình hình, thật sự xem một Bí thư Tỉnh ủy như y chỉ là trang trí? Lôi Trị Học rất bất mãn nói:

- Đồng chí Hạ Tưởng, việc tổ chức lại điện lực và tổ chức lại mỏ khai thác An Đạt đều là việc lớn, phải chờ sau khi Tỉnh ủy nghiên cứu, mới có thể đưa ra quyết định.

Vương Hướng Tiền thấy Lôi Trị Học cứng rắn tham gia vào công việc hành chính, thể hiện quyền uy của người đứng đầu để áp chế khí thế hùng hổ dọa người của Hạ Tưởng, trong lòng mừng thầm, cũng ở một bên châm ngòi thổi gió:

- Tôi cũng cho rằng bất kể là tổ chức lại điện lực hay là tổ chức lại mỏ khai thác An Đạt, thời cơ cũng đều không quá thích hợp, hy vọng Chủ tịch tỉnh suy nghĩ kỹ.

Đối thoại ba phương giữa Hạ Tưởng và Lôi Trị Học, Vương Hướng Tiền tiến hành ở trong văn phòng của hắn. Về phần Lôi Trị Học và Vương Hướng Tiền một trước một sau đi vào văn phòng của hắn khởi binh hỏi tội là trùng hợp, hay là cố ý, Hạ Tưởng cũng chẳng buồn phỏng đoán quá nhiều. Hắn đối mặt với sự công kích liên hợp của Bí thư Tỉnh ủy và Phó chủ tịch thường trực tỉnh, vẫn bình tĩnh như cũ mà cười cười:

- Đồng chí Trị Học, đồng chí Hướng Tiền, trước hết không cần phải vội, nghe tôi giải thích một chút.

Lôi Trị Học và Vương Hướng Tiền liếc nhau, cũng biết quả thật giọng điệu có phần hơi vội vàng, nói:

- Được.

Thân là Chủ tịch tỉnh, tình cảnh gian nan nhất chính là Bí thư Tỉnh ủy và Phó chủ tịch thường trực tỉnh liên kết, vừa vặn hình thành thế kìm hãm, khiến cho Chủ tịch tỉnh bị kẹp ở giữa vô cùng khó làm. Nhất là nếu Bí thư Tỉnh ủy nhúng tay quá nhiều vào các công việc hành chính, mà Phó chủ tịch thường trực tỉnh lại chuyện gì cũng hùa theo ý kiến của Bí thư tỉnh, như vậy Chủ tịch tỉnh sẽ nửa bước khó đi.

Sau khi Hạ Tưởng nhậm chức ở tỉnh Tây, sở dĩ vẫn dốc hết sức lực mà chèn ép Vương Hướng Tiền, chính là để tránh Vương Hướng Tiền và Lôi Trị Học liên kết đưa hắn đi tàu bay giấy. Trên thực tế hắn và Trương Duy Chiếu kết thành đồng minh, cũng là để chống lại Bí thư Tỉnh ủy và Phó chủ tịch thường trực tỉnh liên kết.

Chủ tịch tỉnh và Bí thư Tỉnh ủy liên kết, vẫn không thể so sánh với Bí thư Tỉnh ủy và Phó chủ tịch thường trực tỉnh liên kết.

Cũng may sau khi Hạ Tưởng nhậm chức ở tỉnh Tây, tiên hạ thủ vi cường, thành công mà áp chế Vương Hướng Tiền. Hơn nữa Lôi Trị Học đã bị sự kiện nhập cục ảnh hưởng, không rảnh bận tâm đến những sự vụ của Tỉnh ủy, mới khiến hắn không lâm vào khốn cảnh Bí thư Tỉnh ủy và Phó chủ tịch thường trực tỉnh liên hợp đánh từ hai mặt.

Nhưng hôm nay, Lôi Trị Học và Vương Hướng Tiền đồng thời có mặt ở trong văn phòng của hắn, cùng kết hợp chất vấn hắn về việc tổ chức lại điện lực tỉnh Tây và mỏ khai thác An Đạt, rất có xu thế liên kết tạo áp lực.

Hạ Tưởng chỉ biết, phải hóa giải lần liên kết hành động đầu tiên giữa Lôi Trị Học và Vương Hướng Tiền, nếu không, nếu lần đầu tiên liên kết giữa hai người thắng lợi, thì sẽ có khả năng tạo thành thông lệ, trong các sự việc mọi mặt về sau, bất kể là ở trong Hội nghị thường vụ, hay là trong một sự kiện cụ thể, hắn sẽ bị Lôi Trị Học và Vương Hướng Tiền nắm bắt gắt gao.

Hạ Tưởng trước hết nhìn về phía Vương Hướng Tiền:

- Đồng chí Hướng Tiền, vấn đề tổ chức lại điện lực tỉnh Tây và mỏ khai thác An Đạt, tôi đã nhiều lần nhấn mạnh trong Hội nghị thường vụ Ủy ban nhân dân. Xu thế là phải làm, không cải tổ lớn, không thể giải quyết được tình thế khó khăn của điện lực tỉnh Tây. Về phần tổ chức lại mỏ khai thác An Đạt, thuộc vấn đề tự thân của xí nghiệp, cũng là điều tiết bình thường của quy luật thị trường, Ủy ban nhân dân tỉnh chỉ phụ trách phối hợp, sẽ không can thiệp. Nếu anh có ý tưởng gì hay đối với việc tổ chức lại điện lực tỉnh Tây, xin trực tiếp đề xuất kiến nghị với tôi.

Vương Hướng Tiền nghe xong lời nói khách sáo vô vị của Hạ Tưởng, hơi chau mày, muốn phản bác lại vài câu, không ngờ Hạ Tưởng lại nói một câu:

- Tôi đề nghị đồng chí Hướng Tiền chú ý nhiều hơn một chút tới hành động trọng quyền xuất kích của thành phố Tấn Dương. Mặt khác, vụ án Địch Quốc Công sẽ lên chương trình lại một lần nữa, nghe nói, Địch Quốc Công dưới sự thẩm vấn của bộ An ninh Quốc gia, nói ra rất nhiều nhân vật phía sau màn, trong đó liên lụy tới một bộ phận lãnh đạo Tỉnh ủy...

Vương Hướng Tiền mí mắt giật mạnh, Hạ Tưởng là có ý tứ gì, lại uy hiếp y hay là phô trương thanh thế? Nhưng làm kẻ trộm tất nhiên chột dạ, y suy nghĩ kỹ càng, không được, Địch Quốc Công thật đúng là biết không ít chuyện của y, nếu Địch Quốc Công để lộ ra y, thật đúng là phiền toái lớn.

Lại suy nghĩ thấu đáo hơn, Địch Quốc Công là bằng hữu mười mấy năm với Tiêu Lôi, mà Tiêu Lôi là thân tín của y, Tiêu Lôi gần như biết hết những sự tình của y, chẳng lẽ không phải là nói, Địch Quốc Công có khả năng cũng biết?

Không phải có khả năng, mà là rất có khả năng!

Được lắm Hạ Tưởng, Chủ tịch tỉnh Hạ. Không thể không nói việc Địch Quốc Công mất tích và bị bộ An ninh Quốc gia khống chế, sau lưng chắc chắn là có thủ đoạn của Hạ Tưởng, hoặc có thể nói, hoàn toàn chính là Hạ Tưởng một tay bày ra. Sở dĩ sự kiện Địch Quốc Công vẫn ẩn mà chưa phát, chính là đang chờ một thời cơ thỏa đáng để kích nổ, chính là muốn niêm phong cái miệng của y, khiến y đừng xen vào việc của người khác.

Vương Hướng Tiền trong nháy mắt khí thế giảm đi:

- Chủ tịch tỉnh không nói tôi thiếu chút nữa đã quên, đồng chí Bình Thiếu nói phải thông báo một chút công việc với tôi, đã đến giờ, đồng chí Bình Thiếu hẳn là đã đến, tôi đi xem thế nào.

Nhìn bóng dáng Vương Hướng Tiền biến mất ở cửa, mặc dù cố gắng giữ bình tĩnh, vẫn khó nén được vẻ cô đơn tiêu điều, khí thế không dễ dàng gì tích tụ đến mức độ nhất định của Lôi Trị Học bất chợt ngưng trệ, bỗng nhiên lúc đó cảm thấy Hạ Tưởng ở trước mắt như thể sâu không lường được. Cho dù y lớn hơn Hạ Tưởng hơn mười tuổi, cho dù rõ ràng y là nhân vật số một, lại vẫn không trấn áp được khí thế đang lên cao của Hạ Tưởng.

Đúng vậy, Hạ Tưởng muốn đạt được mục đích gì ở tỉnh Tây, thi hành quan niệm chấp chính gì, y thân là Bí thư Tỉnh ủy, tựa hồ như không có bất kỳ quyền phát ngôn gì… Nguồn truyện: Truyện FULL

- Đồng chí Hạ Tưởng, việc tổ chức lại điện lực tỉnh Tây, tôi vẫn cảm thấy không quá thỏa đáng, phía Ủy ban nhân dân có cân nhắc thêm một chút hay không?

Hạ Tưởng khẽ gật đầu:

- Giai đoạn hiện tại quả thật có phần không quá thỏa đáng, nhưng tình thế bức bách, cũng chỉ có thể lấy việc tổ chức lại để ép lưới điện quốc gia nhượng bộ. Điện lực tỉnh Tây là điện lực của nhân dân tỉnh Tây, không thể để lưới điện quốc gia lấy trắng đi. Đồng chí Trị Học, nếu anh đã xem báo cáo khả thi lưới điện quốc gia về thôn tính điện lực tỉnh Tây, anh cũng sẽ tức giận. Đâu phải là thôn tính, quả thực chính là thu mua đồng nát.

Lôi Trị Học không nói gì, y trong lòng cũng hiểu rõ như vậy. Doanh nghiệp trung ương thâu tóm doanh nghiệp nhà nước địa phương, từ trước đến nay điều kiện hà khắc cộng với thái độ ngạo mạn, nhưng thường thường đều thành công, nguyên nhân ở đâu? Đơn giản là chính quyền địa phương nhường nhịn. Xét đến cùng, vẫn là vấn đề đấu tranh chính trị phía sau lưng ai chiếm thế thượng phong.

Sau lưng doanh nghiệp trung ương là trung ương, sau lưng doanh nghiệp nhà nước địa phương là chính quyền địa phương, nói trắng ra là, doanh nghiệp trung ương thôn tính doanh nghiệp nhà nước địa phương vẫn là một hình thức biểu hiện khác của quốc tiến dân lui, là thể hiện cụ thể của việc quốc gia và chính quyền địa phương tranh lợi.

Hạ Tưởng cũng không đợi Lôi Trị Học nói gì đó, tiếp tục nói:

- Kỳ thật việc tổ chức lại điện lực tỉnh Tây, chính là lấy danh nghĩa cải tổ, muốn vì việc lưới điện quốc gia thôn tính điện lực tỉnh Tây mà đặt ra vấn đề nan giải. Đồng chí Trị Học, làm quan phụ mẫu tỉnh Tây, tâm trí chúng ta phải hướng về nhân dân tỉnh Tây, nên suy nghĩ vì điện lực tỉnh Tây. Không phải tầm nhìn đại cục của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh không đủ, cũng không phải không lấy đại cục làm trọng, mà là vì sự phát triển của quốc gia. Vài chục năm tới, nhân dân tỉnh Tây chịu khổ, trả giá bằng rất nhiều sự hy sinh, vì sao quốc gia không thể ít nhiều nghiêng về phía tỉnh Tây một chút. Chẳng lẽ đoạt lấy tài nguyên than đá tỉnh Tây còn chưa đủ, còn muốn lấy đi luôn cả mạch máu điện lực của tỉnh Tây?

- Tỉnh Tây cũng là tỉnh Tây của quốc gia, tỉnh vùng duyên hải cũng là tỉnh của quốc gia, trong lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, dựa vào cái gì mà cứ bắt tỉnh Tây hy sinh không tha, chẳng lẽ tỉnh Tây chính là do mẹ kế sinh ra? Dựa vào cái gì mà khiến tỉnh duyên hải đã giàu có lại giàu có hơn mà không trợ giúp tỉnh đất liền lạc hậu, còn muốn đè thấp giá cả, đoạt lấy tài nguyên, còn muốn khiến nhân dân tỉnh Tây hy sinh bao nhiêu năm nữa? Chiếc bánh lớn hơn, không phân biệt là bánh gì, như vậy để cho một bộ phận người giàu có rồi đứng lên hô khẩu hiệu đại bộ phận mọi người đều giàu có, chẳng phải là một câu nói suông hay sao?

Hạ Tưởng chậm rãi mà nói, nói ra quan niệm trong trong lòng hắn với Lôi Trị Học. Đương nhiên, hắn cũng hiểu rõ làm nhân vật chính trị, không có khả năng bị quan niệm làm rung động. Nhân vật chính trị cần chính là thăng chức cùng với ích lợi thiết thân. Nhưng sở dĩ giáp mặt hướng Lôi Trị Học nói ra mộng tưởng của hắn, cũng là hắn muốn hướng Lôi Trị Học làm sáng tỏ quan niệm chấp chính của hắn, là muốn hàm súc mà nói cho Lôi Trị Học, con đường chấp chính của hắn ở tỉnh Tây, sẽ vẫn dũng cảm tiến tới, sẽ vì thực hiện kế hoạch trong suy nghĩ, cho dù trước mặt là một ngọn núi cao, cũng phải đem núi dời đi!

Lôi Trị Học chăm chú nhìn ánh mắt Hạ Tưởng, bỗng nhiên cảm giác Hạ Tưởng ở trước mắt rất xa lạ, xa lạ đến ghê người. Lập trường của nhân vật chính trị, từ trước tới giờ đều là tùy thời cơ mà ứng biến, làm sao có nguyên tắc đã hình thành thì không thay đổi? Giống như y, vốn ban đầu quyết định không làm gì đối với tỉnh Tây, đột nhiên tình thế thay đổi, theo xu thế mà thay đổi, cần phải mọi lúc mọi nơi can thiệp vào việc cầm quyền trị nước của Hạ Tưởng.

Nhưng... Lôi Trị Học hoài nghi sâu sắc, Hạ Tưởng thật sự có thể kiên trì quan niệm, đã hình thành thì không thay đổi mà đi đến cuối cùng? Hắn muốn không chỉ là cải cách kinh tế năng lượng tỉnh Tây, mà còn muốn đưa ra một hình thức thăm dò tính khả thi việc cải cách thể chế chính trị quốc gia.

Nghĩ thông suốt điều này, Lôi Trị Học bỗng nhiên nảy sinh một loại tình cảm kính nể đối với Hạ Tưởng. Ai cũng muốn kiên trì nguyên tắc và quan niệm của chính mình, nhưng trong chính trị, rất nhiều thời điểm quan niệm cá nhân không quan trọng gì, phải lấy ích lợi đại cục làm trọng.

- Tuy nói như thế, nhưng tôi vẫn giữ ý kiến đối với việc tổ chức lại điện lực tỉnh Tây.

Cảm tình dâng cao trong lòng Lôi Trị Học chợt lóe rồi thôi, lại nhớ tới hiện thực bên trong, trực tiếp biểu lộ ý kiến phản đối với Hạ Tưởng.

Người đứng đầu giữ ý kiến đối với một vấn đề nào đó là cách nói khéo léo, ngụ ý chính là kiên quyết phản đối.

Hạ Tưởng gật đầu:

- Ủy ban nhân dân tỉnh tôn trọng ý kiến của đồng chí Trị Học, sẽ nghiêm túc nghiên cứu rồi sau đó sẽ ra quyết định.

Hiển nhiên, Hạ Tưởng cũng không bởi vì Lôi Trị Học phản đối mà gác lại việc tổ chức lại điện lực tỉnh Tây. Hắn khẽ mỉm cười, cố ý hạ giọng nói:

- Bí thư Lôi, Bí thư Trần Phong vừa mới đi Bắc Kinh một chuyến, ông ấy và Thủ tướng đã gặp mặt riêng, việc nhập cục, đã đạt được nhận thức chung...

Dưới vẻ mặt bình tĩnh của Lôi Trị Học, ánh mắt không thể không nhìn mà chợt lóe lên:

- Cụ thể là tình huống gì?

Y trong lòng hiểu được, Hạ Tưởng đối mặt với áp lực lớn mạnh của y, phải vận dụng thủ đoạn không theo quy tắc thông thường.