Quậy Tung Hogwarts

Chương 273: Hogwarts cấm nuôi chó



Editor: Nguyetmai

"… Chó?"

Snape nhíu mày lại, đôi mắt sâu xa nhìn thẳng vào mắt Alina, nhỏ giọng lặp lại.

Lâu đài Hogwarts cấm nuôi chó.

Sau khi trải qua nhiều vụ việc ác tính, Hogwarts tiến hành hạn chế nghiêm khắc với với những động vật mà có thể các phù thủy nhỏ sẽ nuôi, động vật mà các phù thủy nhỏ năm nhất được mang theo chỉ có ba loại là mèo, cóc, cú.

Còn các học sinh khóa trên, mặc dù có thể nuôi những sinh vật huyền bí như Bông Xốp, thằn lằn cỏ, nhím, nhưng nhất định phải thông báo với khóa trưởng của nhà, đồng thời ghi chép đầy đủ trong nhà mình mới được.

Đương nhiên, một số phù thủy nhỏ cũng nuôi một số động vật vô hại, ví dụ như chuột Muroidea hoặc rắn không độc.

Nhưng đa phần tất cả đều được dặn dò lúc vào trường học rằng nhất định phải mang theo thú cưng của mình mọi lúc mọi nơi. Dù sao thì trong lâu đài Hogwarts ngập tràn cú mèo, hơi lơ là một cái là sẽ bị bắt như đồ ăn.

Bởi vậy, trong trí nhớ của Snape, con chó duy nhất trong phạm vi lâu đài Hogwarts chính là "chó ba đầu địa ngục" chở Alina xuất hiện ở cửa Đại sảnh đường của trường học vào sáng nay.

"Tiểu thư Kaslana, hẳn là trò hiểu sự khác biệt về bản chất giữa sinh vật huyền bí và sinh vật bình thường."

Sau một hồi trầm mặc, Snape mở miệng một lần nữa, giọng nói mang theo sự lạnh lùng quen thuộc.

Không có gì để bàn cãi, con chó mà Alina nhắc tới đương nhiên là con quái vật ba đầu đáng sợ kia. Dựa vào biểu hiện trong tiết học vừa rồi, nếu đám tôm tít còn có thể hoàn thành việc chế biến cơ bản sau một hồi va đập thì căn bản không có chút độ khó nào với Alina.

Alina gật đầu thẳng thắn, cô mỉm cười nói:

"Vì thế em cần sự giúp đỡ của thầy. Hơn nữa, đây là một cơ hội hiếm có, không phải sao?"

So với tốc độ phát triển mỗi ngày một khác của y học và dược học trong thế giới phi pháp thuật, tốc độ thay đổi của độc dược học rõ ràng là chậm hơn nhiều.

Phát triển hệ thống y học với tốc độ cao chỉ là một lí do gần đây mà thôi, mà với mức cực hạn lớn nhất của độc dược học hiện đại, thực ra là hầu hết các độc dược kiểu mới đều thiếu số lượng thí nghiệm lâm sàng – sẵn lòng lấy mình ra làm chuột bạch luôn chỉ có một số ít những độc dược sư điên cuồng.

Luật Rappaport (đã hủy bỏ), Luật bảo vệ Muggle và Đạo luật bảo mật liên hiệp phù thủy Quốc tế lần lượt xuất hiện, tuy rằng một nguyên nhân là để bảo vệ những phù thủy ở ẩn tốt nhất, đồng thời cũng kết thúc quá tình phát triển bùa chú học và độc dược học ngập tràn hắc ám và máu tanh.

Mà sau khi "luật cấm nuôi động vật thí nghiệm" được ban bố, con đường dùng sinh vật huyền bí để tiến hành thí nghiệm độc dược hoặc bùa chú cũng trở nên chật hẹp và đắt giá.

Khác với khoa học của thế giới phi pháp thuật, quá trình kiểm nghiệm không ít độc dược hoặc bùa chú đều phải suy xét đến yếu tố ma lực: Có lẽ chuột bạch và tinh tinh đen có tác dụng tham khảo nhất định với loài người, nhưng một khi liên quan đến nguyên tố pháp thuật thì sẽ khác hoàn toàn. Lịch sử đã chứng minh, bất cứ một thí nghiệm nào dám không suy xét đến sự ảnh hưởng của ma lực đều là một vụ đánh cược với tỉ lệ thất bại lên đến 90%.

"Điều kiện tiên quyết là nó phải phối hợp mới được, ta không dám chắc có thể cứu được cái mạng nhỏ của trò từ miệng của một con chó ba đầu đang nổi giận."

Đôi mắt của Snape hơi thả lỏng, ngón tay chậm rãi lướt qua những lọ thuốc đặt bên cạnh.

Sau lời gợi ý của Alina, trong đầu giáo sư môn Độc dược bỗng hiện lên phương thuốc xa xưa còn chưa được nghiệm chứng, cần đến máu, lông, móng vuốt, răng… của chó ba đầu. Phải biết rằng, những thứ này là những thứ có tiền cũng không mua được trên thị trường.

"Yên tâm, nó đã là chó của em rồi, nhìn thấy cái này thì hẳn là thầy hiểu rồi chứ ạ?"

Alina cười và dựng ngón trỏ lên, đốm lửa màu lam nổ ra cái bộp, biến thành hình dáng của một con chó ba đầu tí hon đang ngủ say trên đầu ngón tay cô. Ừm, rất hiển nhiên, sau khi vui chơi một buổi chiều về, chú chó khổng lồ này đã bắt đầu ngủ.

Đối mặt với khuôn mặt thản nhiên của Alina, Snape nhếch lông mày, trong lòng sôi trào lên.

Đây là cái gì?

Một pháp thuật không hiểu được?

Nhìn kĩ ra thì hình như là một pháp thuật khế ước?

Thám tử lừng danh Severus Snape gõ ngón tay lên bục giảng, đôi mắt lóe lên sự giật mình. Nói thế thì thân phận của người đã xâm nhập vào văn phòng của ông ta cũng không còn gì để nghi ngờ nữa.

Chỉ cần nhớ lại sự bí hiểm của "Otto Apocalypse" và Dumbledore lúc ở trong văn phòng của ông ta, biểu hiện của chú chó ba đầu lúc sáng và biểu cảm kỳ lạ muốn nói của Dumbledore trong bữa ăn, lượng tri thức hơn xa những phù thủy nhỏ của Alina… Thật sự là đáp án quá đơn giản.

Quả nhiên là tác phẩm của Gellert Grindelwald, đây là lời cảnh cáo với Dumbledore?

Xem ra vị Chúa tể Hắc ám suýt thì thống trị cả thế giới pháp thuật cũng không phải phù thủy hắc ám tuyệt tình, đáng sợ đến thế.

Rất hiển nhiên, giữa Grindelwald và Voldemort có sự khác biệt về bản chất, có lẽ đây chính là nguyên nhân Dumbledore thỉnh cầu ông ta giúp đỡ chăm sóc cho cô bé này. Sức mạnh của tình yêu mạnh hơn nhiều so với sự giết chóc đơn thuần, và cũng đáng sợ hơn.

"Được, ta hiểu rồi."

Sau một hồi trầm ngâm, Snape gật đầu, đứng thẳng người lên, vừa thu dọn độc dược vừa nói.

"Lấy cho ta ít máu của chú chó ấy, với hình thể của nó, ừm… lấy khoảng một thùng trước đi. Sau đó ghi chép lại số liệu hình thể cụ thể của nó, tóm lại, ta về văn phòng rồi nghĩ xem."

Là một bậc thầy độc dược, Snape không phải người không biết tức giận.

Nếu biết là thú cưng mà Grindelwald tặng cho cháu gái mình, vậy thì thu thập một số nguyên liệu không ảnh hưởng đến cục diện dùng để kiểm nghiệm một số độc dược thông thường hẳn là cũng không có vấn đề gì lớn. Tạm thời coi như tiền bồi thường và tiền sửa chữa văn phòng vậy.

Ế? Đồng ý rồi à?

Alina ngạc nhiên chớp chớp mắt, mức độ phối hợp của Snape vượt qua dự liệu của cô.

Phải biết rằng, vì thuyết phục Giáo sư Snape giúp chế biến độc dược, cô đã chuẩn bị cả một buổi chiều, nếu biết thuận lợi như thế, cô đã chẳng xin cây bách hợp của Giáo sư Sprout để làm đòn sát thủ.

Không ngờ chỉ cần bảo Fluffy đáng yêu cống hiến ít máu là đã giải quyết được rồi. Với mức độ ngoan ngoãn của Fluffy ba đầu, đương nhiên nó sẽ hiểu tầm quan trọng của việc hi sinh vì độc dược học.

"Vâng, được. Giáo sư, em tiễn thầy tới văn phòng."

Vội vàng ôm lấy cây bách hợp, Alina theo đuôi Giáo sư Snape ra khỏi lớp học dưới mặt đất, đang chuẩn bị nịnh nọt Hoàng tử lai vài câu.

Đột nhiên, bên tai cô vọng lại hai giọng nói mang theo sự phàn nàn và ngạc nhiên.

"Alina, cuối cùng cậu cũng ra rồi…"

"Chào buổi sáng, Alina…"

Ngoài lớp học môn Độc dược, Hermione ôm một quyển sách lớn lảo đảo đứng lên, xem ra đã đợi cô rất lâu. Mà ở bên cạnh Tiểu Hải Ly, Hannah ôm hai đầu gối ngồi dưới chân tường, ngẩng đầu lên mà vẫn còn buồn ngủ, không nhịn được ngáp một cái, vẫy tay rất đáng yêu.

Ôi…

Quên mất là có một đôi cánh đang chờ mình.

Alina thè lưỡi, ngượng ngùng nhìn Snape và nói:

"Xin lỗi, giáo sư, em…"