Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 135: Càng chết càng sảng khoái



Mọi người ở đỉnh Đông Sơn suýt chút nữa thì phun nước miếng ra mà hôn mê bất tỉnh, lời nói của tiểu quốc vương này cũng quá là vô sỉ đi, không có một chút phong độ cao quý của thành viên hoàng thât, chẳng khác nào một tên hỗn đản vô lại!

Chẳng nhẽ hắn bị mọi chuyện phát sinh hôm nay làm cho điên rồi sao?

Cái này cũng khó trách, vào thời khắc huy hoàng nhất của mình,lại xảy ra đại họa, chẳng những đại lễ đăng cơ bị phá rối trở thành một chuyện cười lớn, ngay cả vị hôn thê của mình cùng với hộ vệ thân tín đều bị chết thảm đương trường, sự đả kích khổng lồ như vậy đổi lại đối với bất kỳ người nào chỉ sợ cũng hộc máu tức giận mà chết,biểu hiện như thế kia cũng thực là nhẹ nhàng.

Mola Ridge cười ha hả:

- Alexander, coi như ngươi giả chết tránh được một kiếp thì như thế nào? Chẳng nhẽ ngươi ngu ngốc tới mức nghĩ rằng một mình ngươi có thể vãn hồi lại thế cục này sao?

Hắn cười đắc ý, đưa tay lên xoa xoa khuôn mặt một chút.

Chỉ thấy từng đợt sóng màu xanh lập lòe lóe lên, tuôn ra một tia khí tức mộc hệ ma pháp, một tầng dày từ từ tản ra, sau một lúc, gương mặt kia hoàn toàn thay đổi, không còn là tiểu vương tử Lake quốc vẻ mặt tao nhã, khí chất xuất thần,tóc vàng mỉm cười nữa, mà biến thành một người vô cùng xa lạ đối với Tôn Phi.

- Mộc hệ huyễn thuật!?

Mọi người kinh hô.

- Hắn là "đồ tể" Sandro... Là một gã kỵ sỹ trưởng dưới trướng nhị điện hạ Domingos, ta đã từng thấy hắn...

Có người kêu lên thất thanh nói ra thân phận của người xa lạ này.

Nghe được có người kêu lên tên mình, vẻ đắc ý trên mặt của Sandro càng tăng:

- Ha ha ha, Alexander, giờ ngươi đã hiểu được vì sao ta lại ra tay trợ giúp Paris tiểu thư, vì sao mà hai người bọn họ còn sống chứ?

Ở sau lưng Sandro, hai người vốn đã chết liền đứng dậy…

Võ sỹ thổ hệ Ha Seung-Jin và vương tử Al Bina của Thrace quốc.

Một kẻ hai ngày trước đã từng đánh lén Tôn Phi không thành, bị Tôn Phi một đường đuổi giết chạy tới dịch quán của Lake quốc, cuối cùng dùng độc tự sát mà chết, kẻ còn lại bị một người thần bị đem cả đám hộ vệ của hắn giết chết bên trong dịch viên của sứ giả tại Hương Ba Thành.

Thế nhưng, hiện tại bọn họ vẫn đang hảo hảo sống tốt.

Trên mặt hai người mang theo vẻ đắc ý và hài hước mỉm cười, tất nhiên, cũng mang theo ánh mắt âm độc oán hận, yên lặng đứng nhìn Tôn Phi, vốn là trước đó bọn hắn không để tiểu quốc vương trước mặt vào trong mắt, nhưng cuối cùng bọn hắn lại không thể không giả vờ "Chết" một hồi, nếu không sẽ phá hư đại sự của Domingos điện hạ.

- Ta hiểu rồi, hóa ra đêm hôm đó, là ngươi đã sớm hướng sứ đoàn Thrace quốc mật báo, để bọn chúng giả tạo hiện trường sứ đoàn cùng vương tử Al Bina bị giết, sau đó lợi dụng lúc ta đang tìm hiểu hiện trường ở Thrace sứ đoàn quản dịch, tìm người chết thay Ha Seung-Jin, để lừa ta, đúng không?

Tôn Phi vẻ mặt đã hiểu.

- Ngươi cũng không quá ngu ngốc.

Vương tử Al Bina Thrace quốc cười lạnh tường bước đi về phía trước.

"Ta cũng nghi rồi, làm sao có thể có kẻ một hơi giết chết hơn hai trăm người, trong đó lại có một ít võ sĩ tinh cấp, mà ta lúc đó lại ở cách đấy có hơn ngàn mét mà lại không hề cảm nhận được, nguyên lai là như vậy...

Tôn Phi sờ sờ cằm, liếc mắt:

- Bất quá các ngươi cũng thật là nhẫn tâm a, một hơi giết chết nhiều binh lính và hộ vệ của mình như vậy, chỉ bởi vì sợ ta phát hiện ra điều gì đó... Ân, các ngươi cũng thật là con mẹ nó không bằng cầm thú a.

- Sợ ngươi? Ngu ngốc, ngươi hãy xem lại chính mình xem, Paris đại nhân chính là sợ kinh động trưởng công chúa, bị nàng đoán ra được điều gì, mới cố ý bài binh bố trận ra như vậy.

Vương tử Al Bina Thrace quốc chăm chú nhìn Tôn Phi, khinh thường cười nói:

- Tiểu quốc vương, ngươi hãy hảo hảo lo lấy bản thân mình đi, Hương Ba Thành hôm nay nhất định sẽ bị xóa sổ trên bản đồ, thần dân của ngươi, toàn bộ đều phải chết, hóa thành tro bụi, cũng giống như ngươi, bị rắc vào sông Zuli cho cá ăn!

Bị chửi là cầm thú, Al Bina sắc mặt âm trầm tàn nhẫn.

Bất quá ai cũng không ngờ, đúng lúc này, nữ nhân tuyệt sắc Paris lại ngoài sự dự đoán của mọi người, sắc mặt ngưng trọng lại đi từng bước lên phía trước, khẽ cười nói:

- Alexander quốc vương, ta không thể không thừa nhận, ngươi là một thiên tài rất có tiềm lực, nếu ngươi đồng ý tuyên thệ dốc sức làm việc cho điện hạ Domingos, ta sẽ bỏ qua cho ngươi, ngay cả Hương Ba Thành cũng có thể bảo toàn, ngươi vẫn tiếp tục làm quốc vương của ngươi, ta còn có thể cam đoan với ngươi, tháng sau tại "đế quốc diễn võ tác chiến", Hương Ba Thành của ngươi có thể tấn thăng lên làm nước phụ thuộc cấp ba.

- Ha ha ha ha...

Tôn Phi nghe vậy vỗ đùi cười chảy cả nước mắt:

- Bác gái à, ngươi đang bố thí sao? Chẳng lẽ... Hắc hắc, chẳng lẽ ngươi sợ?

Tôn Phi nói đến chỗ này, không đợi Paris nói cái gì, thần sắc trở lên tàn nhẫn, trên mặt không còn lộ ra vẻ tươi cười, trợn mắt nhìn, chẳng thèm ngó tới chỉ tay nói:

- Ta phỉ nhổ ngươi, mẹ nó, ta nhổ vào Domingos điện hạ, mẹ nó nước phụ thuộc tam đẳng, lão tử muốn, chẳng nhẽ không đích thân đi lấy được? Còn muốn dựa vào các ngươi, các ngươi tự cho mình là ai mà đến đây bố thí? Hôm nay, bất kể là ai, chỉ cần làm cho lão tử khó chiu, cũng đừng mong còn sống từ trên đỉnh Đông Sơn này mà đi xuống!

Hoàn toàn vạch mặt mà chửi, mắng thẳng vào mặt tất cả mọi người trên đỉnh Đông Sơn này.

Ngay cả trưởng công chúa, quân thần Arshavin, cùng nữ nhân tuyệt mỹ Paris đều nghẹn họng nhìn nhau trân trối,

Từ trước đến nay bao nhiêu u uất phiền muộn trong lòng, còn có những chuyện hôm nay phát sinh ra trên đỉnh Đông Sơn, làm cho Tôn Phi muốn hung hăng phát tiết hết ra, trong thời điểm này, quốc vương bệ hạ như phát rồ, hăng say chửi mắng.

Hắn hai tay trực tiếp chống nạnh nước bọt bay tứ tung chửi ầm lên.

- Ta nhổ vào, cái mẹ gì là quốc vương phong độ chó má,cái gì là lễ nghi quý tộc chó má, tất cả đều cút một bên cho lão tử, đúng vậy, các ngươi đều là đại nhân vật, các ngươi đều là đại gia, các ngươi đánh rắm một cái có thể làm cho Hương Ba Thành của lão tử văng tung tóe, các ngươi muốn giết tới giết lui lão tử đều không xen vào, nhưng các ngươi lại cứ cố sống cố chết muốn chạy đến địa bàn của lão tử tàn sát, còn muốn diệt trừ quốc gia của lão tử, giết thần dân của lão tử, tốt lắm, ta nhổ vào các ngươi một hai ba bốn năm sáu bảy tám đại gia a, hắc hắc, hôm nay lão tử liền cho đám đại nhân vật cao cao tại thượng các ngươi, mở mang kiến thức thế nào là tiểu nhân vật quật khởi?

Thất phu giận dữ, năm bước là thấy máu!

Tôn Phi mắng xong, còn không đợi mọi người có phản ứng kịp, thân ảnh đột nhiên nhoáng lên một cái, giây lát sau bỗng xuất hiện trên không trung, hai tay trong hư không đánh ra một trảo với tốc độ cao, sau đó hai đạo quang mang một xanh một tím lóe ra, Tử Thanh song kiếm xuất hiện ở trong tay Tôn Phi.

- Ha ha ha, lão tử trước hết thu lấy chút lợi tức đã!

Tôn Phi cười lớn hai tay rung động, Tử Thanh song kiếm xuất hiện trong mắt mọi người như một ngôi sao chổi hướng về phía ba người Mola Ridge rít gào lao đến...

Một câu không hợp, liền rút kiếm đánh ra.

Thất phu nổi giận, cũng có thể giống như thiên uy.

Trên đỉnh Đông Sơn, ai cũng không ngờ, trong tình huống xấu như vậy, tiểu quốc vương lại nổi giận giống như kẻ điên, dám chủ động ra tay.

Nhìn thấy Tử Thanh song kiếm đánh về phía mình, Al Bina cùng thủ hạ hộ vệ của cười lạnh rút binh khí ra đánh trả, bọn hắn cùng Tôn Phi giống nhau đều là tứ tinh võ sĩ, lấy hai địch một căn bản là không e ngại, thậm chí còn chủ động nghênh đón, cần ở trước mặt nữ nhân tuyệt mỹ Paris mà chém chết tiểu quốc vương miệng lưỡi không sạch sẽ này, hướng tới đại đế đế quốc tương lai Domingos điện hạ biểu hiện lòng trung thành của mình.

Thế nhưng…

Rống!!!!

Một tiếng gầm giân dữ rung trời chuyển đất đột nhiên vang lên ở trong tai của hai người, sau đó sóng âm cực lớn làm cho người khác không thể tưởng tượng được trực tiếp xuyên thấu vào thân thể, đánh sâu vào linh hồn của bọn hắn, trong nháy mắt tâm trí bọn hắn bỗng xuất một nỗi sợ hãi vô bờ bến, giống như đứng trước dòng Trường Giang và Hoàng Hà, không thể ngăn chặn,làm cho đồng tử của bọn hắn mở to hết cỡ, cả người lông tóc dựng đứng...

Cùng lúc đó, quang diễm sắc bén lóe ra bắn tới.

Phốc phốc!

Hai cỗ máu nóng cùng với hai chiếc đầu lâu bắn lên cao.

Bang bang!

Ha Seung-Jin cùng Al Bina hai cỗ thi thể không đầu tay chân run rẩy co quắp ngã lên mặt đất.

Từng giọt máu tươi từ mũi Tử Thanh song kiếm nhỏ trên mặt đất, trông như những bông hoa đỏ thắm, xinh đẹp quỷ dị. Nguồn tại http://TruyệnFULL.vn

Ai cũng thật không ngờ, chỉ đánh ra có một chiêu, tiểu quốc vương thoạt nhìn như trọng thương sắp chết, lại có thể chém bay đầu hai cao thủ đồng cấp với mình.

Tê tê tê tê!

Từng đợt thanh âm hít khí lạnh nghe rõ ràng rành mạch, trong nháy mắt đánh vỡ sự yên lặng của đỉnh Đông Sơn, mỗi người đều cảm thấy một cỗ khí lạnh thấu xương chạy từ cổ họng chạy dọc tới sống lưng.

Oa oa oa oa!

Một đoàn hỗn loạn tiếng kêu khàn khàn sắc nhọn truyền đến.

Ở chỗ sâu thẳm trong núi non phía xa xa, vô số con chim kền kền khổng lồ xuyên qua biển mây màu vàng mỹ lệ bay tới, số lượng đông nghìn nghịt giống như một cụm mây đen —— mùi vị huyết tinh từ trên đỉnh Đông Sơn, làm cho chúng nó cảm nhận được mùi vị mỹ thực hấp dẫn mà đến.

- Hắc hắc, cái này rốt cục làm cho lão có một chút sảng khoái!

Tôn Phi chà xát Tử Thanh song kiếm vào ống quần để lau máu tươi, sau đó ngửa mặt lên trời, thoải mái vươn vai một cái, đá hai cước vào hai thi thể của Ha Seung-Jin và Al Bina, cười hắc hắc:

- Lúc này cuối cùng ngươi đã chết thật rồi a? Hắc hắc, có dũng khí lại giả chết rồi đứng lên cho đại gia nhìn một cái đi?

- A a a a a a a!!!

"Đồ tề" Sandro lúc trước ngụy trang thành vương tử Mola Ridge hoảng sợ cự điểm, giống như bị người ta dùng Lang Nha Bổng chọc vào cúc hoa, kêu lên thảm thiết lùi lia lịa về đằng sau, người được xưng là "đồ tể" này, không ngỡ lá gan lại nhỏ như vậy, sợ tới mức *** đái đều muốn tuôn ra ở trong quần, liền bò trên mặt đất trốn ở phía sau Paris, làm gì còn nửa phần thần thái diễu võ dương oai khi đánh lén thành công hai đại cao thủ lúc nãy?

Thương thương thương thương!

Tôn Phi không hề có phong phạm cao thủ, cười hì hì giống như là một tên du côn đem hai thanh ma pháp kiếm khiến người đỏ mắt hâm mộ kia gõ vào nhau, làm cho nó phát ra tiếng vang thanh thúy, ánh mắt không chút nào che giấu vẻ đắc ý:

- Uy, bác gái Paris, ta còn muốn sảng khoái hơn một chút, ngươi xem làm như thế nào bây giờ?