Quốc Vương Vạn Tuế

Chương 213: Có cao thủ



Quỷ tha ma bắt, gã trâu nước này, muốn chơi thật hả... Pearce than thở một tiếng, nhưng trên mặt lại hiện vẻ hưng phấn, theo đó vung tay hô to một tiếng:

- Tinh thần chi lực, thánh y chòm sao Sơn Dương… Hàng lâm!

Lời vừa dứt, cơ hồ có sự tình lập tức phát sinh trên người Paul Pearce.

Một rương sắc màu đen mặt trên điêu khắc đồ án chòm sao Sơn Dương vô cùng sống động từ trên trán hắn theo đoàn hắc quang xuất hiện, rương sắt tự động mở ra, quang diễm vọt lên đầy trời, lao ra ngoài là một đầu cương thiết sơn dương uy vũ bất phàm, sau đó tức thì hóa thành 50 đạo ánh sáng chùm lên cơ thể Pearce, quang diễm tán đi, hình thành một bộ hắc sắc khôi giáp quái dị phong cách mãnh liệt, mà ngay khi hết thảy vừa hoàn thành, một đầu thần ma sơn dương cự đại do 50 ngôi sao tạo thành phát ra tiếng gầm lên giận dữ, phá hư không xuất hiện phía sau Pearce, hơi thở đồng dạng thần bí xa xưa, tang thương cuồn cuộn.

- Cái này… Cái gì vậy?

Ellen mở to hai mắt, một màn vượt quá hiểu biết trước mặt.

Không thể tin nổi tại đây trong nháy mắt, hai gã đại hán vô sỉ lại giống như thần tích xuất hiện hoa lệ trước mặt hắn, toàn thân trùm kín hắc sắc khôi giáp kỳ dị, tựa hồ "Chiến sĩ của thần", phảng phất là xuyên qua thời không mà đến, tạo cho Ellen cảm giác giống như thần thánh hàng lâm, uy nghiêm không thể xâm phạm. Ellen ở đế quốc kỵ sĩ điện tiếp xúc qua không ít sự kiện thần bí, cũng từng thấy cả nguyệt cấp cường giả triệu hoán đấu binh mang lực lượng khủng bố, nhưng một màn vùa phát sinh lại vượt xa phạm vi lý giải của hắn.

(Đấu binh: đọc lại các chương trước, võ giả cấp nguyệt không như cấp tinh, chọn lựa một loại vũ khí làm bổn mạng để tiếp tục tu level gọi là đấu binh)

Đinh đinh đinh đinh đinh đinh!!

Tất sát kỹ năng "Nộ điệp vạn trọng lãng" nháy mắt ầm ầm bùng nổ, lam sắc kiếm mang gào thét phát nát trường không, như thiên la địa võng lao tới hai người Drogba cùng Pearce.

Nhưng cái cảnh huyết nhục bay tứ tung khôi giáp vỡ vụn như tưởng tượng không hề phát sinh.

Ellen tâm thần rung mạnh, không thể tưởng tượng những gì trước mắt, bởi vì hắn chứng kiến hắc sắc khôi giáp trên thân đối thủ liên tiếp phát ra tiếng vang thanh thúy, đừng nói là vỡ vụn, ngay cả một vết nứt cũng không có, chỉ giống như gió đêm thổi nhẹ qua chiếc chuông gió trước cửa sổ, thanh âm dễ nghê tươi mát.

- Sao lại thế được? Cái kia… Chết tiệt, đấy là khôi giáp gì?

Chứng kiến đấu khí kỹ năng cực mạnh của mình phóng đi, chém tới phía trên hắc sắc khôi giáp kia mà cả một vết cũng không thể lưu lại, giống như dòng nước chảy qua hòn đá, không cách nào lay động mảy may… Vẻ mặt Ellen lúc này như giữa ban ngày thấy hồn ma.

Trong nháy mắt, đối thủ phản kích.

- Tiểu tử lông vàng, tiếp chiêu… Cự —— hình —— hào —— giác ——!!

Drogba cúi đầu, hai đấm ôm ngực lấy tư thế kỳ quái mà xông đến, thân ảnh giống như tên rời cung chớp mắt là tới, phá không gào thét, bả vai nhằm thẳng bộ ngực Ellen, mang theo một loại khí thế thảm liệt khó có thể hình dung, như một thanh tuyệt thế bảo kiếm tùy thời xuất thế.

- Ha ha ha, trình độ công kích loại này, cũng muốn phá vỡ đấu khí phòng ngự của ta sao?

Ellen sau chốc thoáng kinh ngạc, đắc ý cười to, trên người tráng hán nàye ra đấu khí, bất quá chỉ nhị tinh trung giai, đối với hắn mà nói thật sự là không có một chút uy hiếp. Hắn đứng yên tại chỗ, cả người lam sắc đấu khí hình thành một chiếc lồng chắn, đem chính mình bảo hộ bên trong.

- Vậy cứ để lão tử thử xem!

Drogba hung tợn đụng trúng hắn.

Chiếc lồng chắn bằng đấu khí kia khẽ trũng xuống, sau đó thoải mái ngăn cản được thế công của Drogba, lực va đập trầm trọng tuy rằng làm cho Ellen lui về sau mấy bước, nhưng vòng bảo hộ vẫn vững chắc như cũ, hắn vừa muốn cười to, đột nhiên trong lúc đó, thân thể truyền đến một trận cảm giác suy nhược, còn có dấu hiệu trì trệ vận hành đấu khí.

- Không xong, đấu khí tiêu hao quá độ…

Ellen sắc mặt đại biến.

- Phá cho ta!

Drogba đột nhiên thu liễm biểu tình mừng rỡ không kềm chế trên mặt, chợt một tiếng hét to, bả vai ầm ầm phát lực, mặt đất dưới chân tựa hồ cũng cũng bị hắn dẫm nát, cùng một thời gian, một cỗ tinh thần lực tang thương cổ xưa cực nhỏ nháy mắt thoáng hiện, đánh tan vòng bảo hộ trước mặt.

Răng rắc… Răng rắc… Răng rắc!

Vòng bảo hộ do đấu khí cấp tứ tinh huyễn hóa ra, lại thật sự không chịu nổi đấu khí cấp nhị tinh công kích mà vỡ nát.

- Quả nhiên là có cổ quái… Bất quá, công kích của ngươi, đến đây ngừng được rồi!

Ellen thấy như vậy một màn trong lòng cả kinh, bất quá không ngồi im chờ chết, biết trường kiếm không chém đứt được khôi giáp đối phương, tay trái một quyền nặng nề trước ngực Drogba, hắn muốn dùng trọng kích xuyên thấu qua khôi giáp đánh nát nội tạng đối thủ.

- Ọccccc!

Drogba quả nhiên há mồm phun ra một ngụm máu tươi lên mặt Ellen, tuy thánh y chòm sao Kim Ngưu có công hiệu giảm chấn công kích, nhưng thực lực song phương cách biệt quá lớn, nhị tinh cùng tứ tinh không phải chỉ là bốn trừ hai, Drogba không thể hoàn toàn phát huy lực lượng thánh y, không bị thương là không có khả năng.

- Bất quá đúng lúc này…

- Thánh kiếm… Ex —— ca —— li —— bur ——!!!

Một tiếng quát chói tai, theo đói là một đạo kiếm khí sắc bén không gì sánh kịp từ phía sườn truyền đến, Drogba đang hộc máu nghe tiếng, đột nhiên song chưởng duỗi ra gắt gao ôm chặt Ellen, sau đó xoay mạnh, nháy mắt thay đổi vị trí hai người.

Sưu!

Vô hình kiếm khí tiêu xạ mà qua.

Yên tĩnh ngắn ngủi.

- Ha ha! Ha ha ha ha! Vô ích, mặc kệ các ngươi dùng phương thức gì, thực lực tứ tinh võ sĩ, không phải là cái thứ tôm tép như các ngươi có thể tưởng tượng, cho dù là trùng hợp đánh nát lồng hộ thân của ta thì sao chứ… Ách?

Ellen đang ngửa đầu cười to đột nhiên ngây dại. Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn

Một cảm giác ngứa ngáy từ hông hắn truyền đến, cúi đầu vừa nhìn, kim chúc khôi giáp trên người hắn bị chém đứt, lộ ra làn da, trên đó là từng giọt máu nhỏ li ti kéo dài thành một đường xuất hiện.

Drogba vẫn gắt gao ôm hắn lúc này từng ngụm từng ngụm hộc máu tươi như cũ, thương thế tựa hồ vượt xa Ellen, nhưng ngay sau đó, Drogba nhẹ nhàng buông hai tay, khom người cong vẹo nằm xuống, đột nhiên Ellen rú lên một tiếng quái dị như dã thú khi tuyệt vọng, liên tiếp huyết vụ điên cuồng từ hông hắn phun ra, sau đó cả người kéo theo cỏ khô cao hai thước phạm vi hai mươi mét phía sau đồng loạt bị chém làm hai đoạn!

- Kiếm khí thật nhanh, kiếm khí thật sắc bén, ha ha… Các ngươi… Thắng!

Nửa thân trên của Ellen nằm trên đất dùng một hơi cuối cùng nói ra mấy lời, sau đó mới không cam lòng nhắm mắt chết đi, hắn cho tới chết cũng không nghĩ ra, vì sao hai gã tôm tép kia có thể đánh nát vòng hộ thân của mình, vì sao kiếm khí kia sắc đến mức có thể chém đứt thân thể có thủy hệ đấu khí bảo hộ.

- Didier, ngươi có sao không? Không chết đấy chứ?

Giải quyết đối thủ, Paul Pearce nhanh chóng đi đến quan tâm hỏi han.

- Khụ khụ… Khụ khụ… Tóc trắng chết tiệt, xuống tay thế hả, vạn nhất một kiếm chém luôn cả lão tử làm hai đoạn thì sao?

Drogba thương thế không nhẹ, phun từng ngụm máu tươi.

- Kêu la cái gì, còn có thể mắng chửi người a? Hắc hắc, xem ra ngươi không chết được!

Pearce thở dài nhẹ nhõm một hơi, cười hắc hắc từ trong lòng lấy ra một lọ đạm hồng sắc dược thủy, đưa đến miệng Drogba, nói:

- Cái này không phải là chủ ý của ngươi sao? Ngươi ôm lấy làm cho gã lông vàng kia không thể trốn, để ta nhân cơ hội thi triển thánh kiếm bổ hắn… Thêm nữa, ngươi mặc trên người thánh y chòm sao Kim Ngưu bệ hạ ban cho, thánh kiếm của ta sao có thể tổn thương được ngươi!

Đạm hồng sắc dược thủy vừa vào miệng, hiệu lực kinh người, thương thế Drogba rất nhanh hồi phục, hắn thở ra một hơi, thần sắc hiếm thấy nghiêm túc đứng lên:

- Đúng vậy, may mắn có thánh y bệ hạ ban cho, nếu không chúng ta hôm nay phải cùng tử thần khiêu vũ rồi, cao thủ cấp tứ tinh quả lợi hại a, nếu không lúc trước tiêu hao không ít đấu khí của hắn, hai người chúng ta, thật sự không phải là đối thủ!

- Chúng ta kém quá xa so với bệ hạ, nhất định mau chóng cường đại lên, mới có thể đuổi kịp sau lưng bệ hạ…

Pearce nghĩ đến Tôn Phi đối mặt cao thủ cấp tứ tinh giống như chém dưa, nhất thời sinh lòng cảm khái.

- Nhanh đi trợ giúp Brooke đại nhân, bên ấy áp lực lớn nhất…

Drogba đứng lên, miệng huýt sáo một tiếng, xa xa truyền đến một trận kêu hí, hai đầu tứ cấp ma thú Liệt Diễm thú từ trong bụi cây lao tới nhanh như chớp, hai người phi thân lên ngựa, hướng phía Brooke phi đi.

- Giết…!

Không tới mười phút đã sát đến đỉnh đồi kia, kỵ sĩ thủ lĩnh giận sôi gan, lăng không nhảy khỏi chiến mã, trên người lóe ra ngân sắc quang diễm chói mắt, như cánh chim khổng lồ trảm ra một trảm về phía đám người trên đỉnh đồi trước mặt, từng đạo ngân sắc kiếm khí cự đại giống như ngân xà uốn éo quét ngang tứ phương.

- Mau lui…

Brooke hét lớn một tiếng, để binh lính Hương lui ra phía sau.

Cùng một thời gian, chính hắn vận chuyển đấu khí huy kiếm liên tục ngăn cản.

Nhưng một kích giận dữ toàn lực của kỵ sĩ mặt sẹo là nhằm hắn mà đến, căn bản không thể hoàn toàn ngăn cản, tiếng vang nhỏ phốc phốc phốc phốc liên tiếp truyền đến, trên người Brooke đứt ra vô số miệng máu, tóe lên một chùm huyết hoa ghê người. Thực lực song phương cách quá xa, chỉ một chiêu, Brooke đã cả người đẫm máu…

Bất quá, vị cự đầu quân sự Hương Ba Thành này vẫn ắn răng đứng nguyên tại chỗ, không lui lại nửa bước.

Bởi vì ở sau người, còn có mấy chục quặng mỏ nô Hương Ba chưa sang hết cầu đá.

- Ha ha ha, thì ra là thế, vì đám nô lệ thấp hèn kia mà ngươi tử chiến không lùi sao?

Kỵ sĩ thủ lĩnh mặt sẹo không hổ tinh minh, nhìn lướt qua, chứng kiến tình hình trên cầu đó, liền đoán được toàn bộ nguyên do, trên mặt lộ ra nét cười tàn nhẫn:

- Bổn tọa hôm nay khiến cho ngươi tận mắt thấy những gì ngươi khổ sở bảo hộ, toàn bộ hóa thành mây khói, ha ha ha!

Hôm nay hắn liên tiếp thất bại, trong lòng hận đến cùng cực.

Nói xong, trường kiếm chấn động, vài đạo ngân sắc kiếm quang phá không chém ra, muốn chặt đứt tứ chi Brooke, bắt sống hảo hảo hành hạ một phen, sau đó để cho hắn tận mắt thấy Hương Ba Thành hóa thành tro tàn, cuối cùng mới chịu chém cắt đầu quan chỉ huy quật cường này xuống.

Brooke nắm chặt trường kiếm, không thể lui.

Bất quá thương thế hắn không nhẹ, đã có chút khó có thể nhúc nhích.

Bên cạnh hắn không một cao thủ, Lampard cùng "Hanh Cáp Nhị Tướng" đều bị hắn phái đi phân tán quân địch, kềm chế vài tên cao thủ khác, còn chưa kịp trở lại… Nguy ở sớm tối!

Nhưng đúng lúc này, dị biến phát sinh…

Sưu sưu sưu sưu!

Bốn đạo ma pháp tiễn mang theo hỏa nguyên tố khủng bố hoành không xuất thế, bắn thẳng tới ngân sắc kiếm quang, ầm ầm mấy tiếng, kiếm quang cùng hỏa diễm ma pháp tiễn cùng lúc nổ tung, mắt thường có thể thấy được sóng xung kích lan ra bốn phía.

- Có cao thủ? Là ai?

Kỵ sĩ mặt sẹo trong lòng kinh hãi.

Trong Hương Ba Thành sao lại có cao thủ như thế?

Bốn mũi tên kia bất luận mà ma lực dao động hay kỹ xảo chuẩn độ đều kinh hãi thế tục, ít nhất đã vượt khỏi cấp tứ tinh, tuyệt đối là một kình địch hiếm thấy, vì sao một tiểu quốc phụ thuộc bé như con kiến lại ẩn dấu cao thủ như thế?