Quỷ Phi Trọng Sinh: Ai Dám Đụng Đến Phu Quân Ta

Chương 4: Gả Chồng Theo Chồng



Linh Thứu nghe các nàng nói ngươi một câu ta một câu, đúng là không có cảm giác gì, tình thân, nàng đã sớm không hy vọng xa vời, ở ngày đại hôn của con gái để con gái mình chọn nữ nhân cho phu quân, chuyện như vậy các nàng đều nói tới như chuyện đương nhiên vậy, còn có chuyện gì các nàng không làm được?

Coi như nàng là phế vật không có cách nào tu luyện, nhưng máu mủ tình thâm, vì sao mọi người không ai quan tâm lo lắng cho nàng, mà lại căm ghét xem thường nàng đến thế. Đưa nàng ném vào Phế viện hơn mười năm, không ai để ý sự sống chết của nàng, lẽ nào mặt mũi so với tình thân quan trọng hơn sao?

Nếu không phải là Lãnh Trạch Phong bài cục muốn vận dụng  quân cờ là nàng đây, có thể nàng đến nay vẫn còn ở trong Phế Viện kia, đến hiện tại còn không cho phép được xuất hiện trước mặt người đời đâu.

Kiếp trước nàng cố niệm tình thân, nhưng không có nghĩa là kiếp này nàng cũng bị người bài bố, nhẫn nại của nàng sớm bị cái gọi là tình thân này vô tình chà sáng, mơ hồ, trong lòng Linh Thứu đã có dự định, huống hồ chính là không vì bản thân nàng, cũng phải vì Mộ Hàn mà trở nên mạnh hơn, đời này nàng chỉ vì hắn mà sống.

Nghĩ như vậy, Linh Thứu liền cảm thấy không cần thiết lại nghe các nàng phí lời, nhìn về nha hoàn bên người lạnh lùng nói: "Còn không đi, làm lỡ giờ lành ngươi gánh nổi trách nhiệm không?"

Lời này vừa nói ra, mấy người Viên thị gần đó đều ngẩn người, hiển nhiên không nghĩ tới các nàng đang nói chuyện với Linh Thứu, Linh Thứu còn dám không nhìn các nàng, cho các nàng ném sắc mặt, Bắc Ảnh Trì Hoàn lúc này càng đen mặt: "Làm sao! Còn chưa có bái đường thành thân, liền ra giá thái tử phi!"

Linh Thứu nghe vậy ở dưới khăn hỉ ngoắc ngoắc môi, giống như tùy ý nhàn nhạt trả lời: "A, phụ thân đại nhân thực là đã già rồi, trí nhớ cũng kém đi, lúc Hoàng Thượng hạ chỉ, bắt đầu từ thời khắc đó ta đã là Thái tử phi, bây giờ bất quá là cái hình thức, bản Thái Tử phi cũng không biết Bắc Ảnh gia đối với Hoàng Thất bất mãn như thế, cản trở Thái tử phi lên kiệu, cố ý làm lỡ giờ lành không nói, còn đối với bản Thái tử phi hô tô gọi nhỏ."

"Đồ hỗn trướng! Quả thật là cánh cứng rồi! Ngươi cho rằng ngươi có thể làm Thái tử phi được bao lâu! Còn dám cầm hoàng thất đến ép ta! Không cần quên, ngươi cũng là người Bắc Ảnh gia!" Bắc Ảnh thế gia nói thế nào cũng là một trong tám đại gia tộc, mà Bắc Ảnh Trì Hoàn lại làm một đời tộc trưởng, từ xưa tới nay chưa từng có ai dám nói chuyện thế này với hắn.

Bắc Ảnh Trì Hoàn âm thanh không thấp, nhưng bởi vì đám người vây quanh có chút khoảng cách. Vì vậy cũng không có mấy người nghe rõ hắn nói, mọi người vây xem chỉ là dồn dập nhìn thấy hắn đen mặt, không khỏi âm thầm phỏng đoán Bắc Ảnh Trì Hoàn không phải bởi vì trong nhà không giấu được sỉ nhục vì vậy mà thẹn quá thành giận chứ?

Phải biết bọn họ hôm nay cũng là nghe tiếng mà đến, để chứng kiến "Hào quang" phế vật trong đại gia tộc, tuy rằng tân nương che hỉ khăn, cái gì cũng không nhìn thấy được. Bọn họ cũng có hơi thất vọng...

Linh Thứu đúng là không chút sợ hãi nào đối với lữa giận của Bắc Ảnh Trì Hoàn, giọng điệu lại như đàm luận khí trời hôm nay như thế nào "Gả chồng phải theo chồng, sau này ta coi như là người hoàng thất, cùng Bắc Ảnh gia không có quan hệ, Bắc Ảnh tộc trưởng có thể đừng loạn nhận thân thích, còn nữa quân thần khác biệt, Bắc Ảnh Tộc trưởng sau này nhìn thấy bản Thái tử phi vẫn nên tôn xưng cho tốt, miễn cho miệng lưỡi người ngoài, vạn nhất bị người khác nói Bắc Ảnh gia đối với hoàng thất bất kính, đây chính là tội khi quân."

"Được! Được! Được lắm... nhanh mồm nhanh miệng! Ngươi liền dám cùng phụ thân ngươi nói chuyện! Hừ! Một phế vật, ta liền xem ngươi có thể ngông cuồng đến khi nào!" Bắc Ảnh Trì Hoàn nói liên tục ba chữ 'được', còn không quên hướng Viên thị trừng mắt một chút: "Ngươi sinh nữ nhi tốt a" Sau đó xoay người phất tay áo liền đi, thực sự là tức giận không nhẹ.

Nhưng làm sao có thể không giận? Đứa con gái bản thân hắn vẫn luôn xem thường, coi là sỉ nhục, bây giờ lại dám leo lên trên đầu mình, còn không coi trưởng bối ra gì...Nhưng hắn cũng đã quên chính mình cho tới bây giờ cũng chưa từng giống một vị tôn trưởng đối xử với Linh Thứu.