Quý Tộc

Chương 99: Scandal ngày sau



Con trai Scorpio thân mến:

Ba nhận được thư cầu hôn đến từ Dirgebrist, mà ba nhớ rõ, ông đây chỉ có một đứa con trai.

Giải thích.

Người cha mờ mịt của con.

Mờ mịt, mình còn hoàn toàn vô tội đây. Scorpio thở dài một hơi, đem thư nhét xuống dưới mông với phương châm mắt không thấy tâm không phiền dưới ánh mắt trêu chọc của Pansy —— trong phòng sinh hoạt Slytherin, giờ số người còn lại không quá nhiều, phần lớn đều đi xem cuộc tuyển chọn giáo đội lâm thời Hogwarts, bên ngoài khẳng định náo nhiệt vô cùng, hơn nữa có lẽ vừa lúc có ánh mặt trời.

Mỗi một tế bào trên người Scorpio đều đang kêu gào, ra khỏi hầm đi, ra ngoài một chú nào.

Nhưng mà không được.

Bắt đầu từ khi nhận được đống hoa hồng Versailles Pirates đáng sợ kia trong lễ tình nhân, những lời đồn đãi nhảm nhí cùng những đợt công kích thân thể trực tiếp ập đến từ bốn phương tám hướng nhiều không đếm xuể —— một vị đội trưởng đội Quidditch đến từ trường khác, Scorpio nghĩ banh đầu cũng nghĩ không thông vì sao anh ta có thể lật lên một hồi tinh phong huyết vũ lớn như vậy. Lúc mới đầu, đám Draco còn hí hửng xem kịch vui, nhưng từ sau khi suýt chút nữa bị một đống phân nện trúng ở thư viện, sự tình dường như dần trở nên quỷ dị, nơi duy nhất Scorpio có thể đi cũng tuyên cáo biến mất. Cậu nhận ra hầm có lẽ là chỗ an toàn nhất cậu có thể nghĩ đến —— nhóm Slytherin trò chuyện hăng say về mấy lời đồn đãi nhảm nhí đó, nhưng bọn họ vĩnh viễn sẽ không đem chuyện này để ở trong lòng, khi nhận thấy mình còn có thể nói chuyện bình thường với các bạn học Slytherin, Scorpio thở phào nhẹ nhỏm, cố hết sức để không tiếp tục xuất hiện trong trường hợp nơi công cộng đông người, hiện tại, cậu cảm thấy chính mình còn thê thảm cô đơn hơn cả một con chuột.

Tất cả điều đó ít nhiều đều do《 Nhật báo tiên tri 》.

Cái tờ báo chỉ sợ thiên hạ không loạn kia, đã muốn đổi nghề làm tuần san bát quái giải trí rồi.

Ngay sau ngày lễ tình nhân, trang báo về Scorpio ấy vậy mà chiếm đến một phần tám, vì để lưu lại làm kỷ niệm, Scorpio còn đặc biệt nhờ Draco chuẩn bị thần chú chống phân huỷ không thấm nước, cậu phải đem đống báo cực kì tốt đẹp này cất thật kĩ đã ——

"Sau này tôi muốn đưa cho con mình xem!"

Cũng không biết là cái dạng tín niệm quái quỷ gì, Scorpio rốt cục học được mấy chú ngữ phức tạp đó vào ngày truyển chọn giáo đội, Draco chân trước vừa mới rời đi, Scorpio sau lưng liền từ trong phòng ngủ tìm ra số《 Nhật báo tiên tri 》ngày 15 tháng 2, bắt đầu nỗ lực cấp cho tờ báo tầng tầng thần chú bảo hộ, khi Scorpio làm như thế, cậu hết sức châm chọc nói, "Em muốn cho con mình biết, ba của nó năm đó phong tao(*) cỡ nào."

(*) Phong tao: dẫn đầu, làm dáng, lẳng lơ =))))

" Scorpio đáng thương~." Cùng nói chuyện với nội dung trái ngược, Pansy cực kì không thông cảm nói.

Scorpio giật giật khóe môi, không vui nói: "Được rồi đấy Pansy, em không có đui đâu, trên mặt chị đều tràn ngập từ 'xứng đáng' nhé."

Pansy không chút nào che dấu mà cười khanh khách.

Scorpio hừ một tiếng: "Chà chà, nghe chút thử bọn họ viết thế nào —— 'Đầu tiên là Draco Malfoy, tuy rằng cậu ta không tốt, nhưng tôi phải thừa nhận cậu ta là một phù thủy quý tộc vừa anh tuấn vừa tao nhã —— mà tôi tin tưởng, Malfoy phải là mối tình đầu của Scorpio Grater, ngay từ khi bắt đầu, bởi do quy củ kỳ lạ của Slytherin mà hai ngườiđã bị cột lại cùng một chỗ, cho dù ở trên bàn ăn, họ cũng ngồi một nơi. Sau đó là Harry Potter, cả hai cùng nhau tham gia vũ hội giáng sinh năm này, làm người bạn nhảy mở màn —— vì Grater, quan hệ của Potter và Malfoy dần trở nên ác liệt, tại lễ đường năm nay, một cuộc quyết đấu của hai người khiến nó càng không thể vãn hồi lại được, việc đó còn liên lụy đến cả một giáo sư, nhưng đó là Grater trợ giúp Malfoy giáo huấn vị giáo sư kia... Ôi, tôi không nên nói quá nhiều (mụ ta đã nói quá nhiều rồi! Scorpio phẫn nộ lắc lắc tờ báo), nhưng tôi vẫn muốn nói, đúng vậy tôi không nghĩ tới, vì sao ngài Dirgebrist cũng sẽ... đó là một người Đức, đến từ Dumstrang, cha của hắn chính là vị chủ nhiệm thần sáng nổi tiếng trong bộ pháp thuật Đức, à chính là vị đã thiết kế Azkaban mấy năm trước. Tôi thật sự không biết... có lẽ cậu trai kia có chỗ thu hút mà người khác không biết được chăng, hoặc là cậu ta am hiểu bào chế tình dược —— cuối cùng, tôi thậm chí còn nghe nói, Ron Weasley cũng đưa ra socola của mình vào ngày lễ tình nhân đó, đương nhiên, vẫn là cho Grater.' —— đến từ một nữa sinh biết rõ sự tình đang học ở Hogwarts."

"Tình dược cơ đấy!" Scorpio căm phẫn nói, "Em nhìn giống loại người thấp kém như vậy sao?"

Pansy nhấp một ngụm trà, như đinh đóng cột gật đầu: "Giống lắm."

Scorpio chậc lưỡi: "Thôi đi Pansy, kỳ thật em rất hoài nghi người này là chị —— Come on, có đúng không nào? Nói đi, em tuyệt đối không giận chị."

Lấy lại tờ báo bị Scorpio hung hăng ném lên bàn cờ vừa trở về chỗ cũ, vẫn còn có thể đọc đầy hứng thú – Pansy ở trên ghế sô pha cười đến không thẳng người dậy được, nghe xong vấn đề của Scorpio, lúc này mới quẹt nước mắt ở khóe mắt, thở hổn hển nói: "Không, ha ha ha ha, honey à, lần này thật sự không phải là chị."

"Em chẳng hoài nghi tính chân thực việc chị là gián điệp bên ngoài từ《 Nhật báo tiên tri》đâu —— ít nhất người biết chuyện em nhận được socola của Weasley cũng không nhiều." Scorpio nhướng mày, không tin tưởng hỏi.

"Giấy không gói được lửa mà. Hơn nữa đây là tiết mục truyền thống của Hogwarts từ trước đến nay —— ai tặng ai socola, ngày hôm sau, chỉ cần có người vừa đúng cảm thấy hứng thú với em, đảm bảo toàn trường sẽ biết rốt cuộc em đã nhận được socola từ ai, hay tặng đi cái nào. Bé cưng của chị ơi." Pansy vuốt vuốt tóc, hiếm khi kiên nhẫn giải thích như vậy.

Vẻ mặt của Scorpio thoáng buông lỏng, khi tất cả mọi người nhịn không được cám dỗ chạy đi xem tuyển chọn Quidditch, chỉ có Pansy lựa chọn ở lại cùng cậu, nói thật, đối với quý ngài Scorpio Grater tâm hồn mỏng mảnh hiện giờ mà nói, cử chỉ này quả thực là săn sóc giúp đỡ người khi gặp nạn(*).

(*)雪中送炭(tuyết trung tống thán): nghĩa đen là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, chỉ hành động cứu giúp người lúc khẩn cấp, khi người khác gặp nạn

Tuy rằng cậu biết, thật ra phần lớn nguyên nhân là do chính bản thân Pansy cũng không quá thích Quidditch. Theo cái nhìn của cô nàng Slytherin này thì là: nhìn Quidditch, tương đương với việc nhìn một trạng thái khác của mấy tên con trai.

"—— nhưng mà chị không có cách chịu được chuyện vừa nhấc đầu, liền có thể thấy trên người mấy tên đó tràn ngập tên của em." Sau khi lưu lại, Pansy nghiêm túc mà nói với Scorpio như thế.

Scorpio xoay người xem thường, tự cho mình ngã vào sô pha.

Pansy vẫn còn lải nhải: "Weasley, Potter, Draco, còn có Dirgebrist —— râu của Merlin, này kể ra thật có chút kinh người đúng không? Hai phần ba đội bóng Quidditch đấy nhé!"

"Em sắp phát điên rồi, Pansy." Scorpio bịt tai, nặng nề trở mình lại lầm bầm oán giận, "Chúng ta không thể đổi đề tài được sao? —— "

"Có thể, " hớn hở nói, "Hi, Draco, tuyển chọn thuận lợi chứ?"

Scorpio "soạt" một cái ngồi đậy từ trên sô pha.

Trông thấy tấm áo choàng bắn đầy vết nước bùn của bạch kim quý tộc, anh buông thỏng chổi của mình —— mấy nụ hoa xanh biếc mới mọc ra tháng trước trên cây chổi xem ra cũng không có động tĩnh, mà lá cây dường như cũng không rậm rạp thêm. Mang vẻ mặt mệt mỏi cúi người từ cửa phòng sinh hoạt chung Slytherin đi đến, màu xám bạc cố định trong tròng mắt Draco, quét một vòng quanh phòng sinh hoạt chung Slytherin. Phía sau anh, là Zabini, Goyle, Crabbe cùng một đoàn thân bằng hảo hữu đông đảo, đương nhiên, cách Draco gần nhất chính là Astoria. Lúc này, cô bé đang nhón chân, định lấy khăn tay của mình lau mặt giúp Draco ——

Draco né tránh khỏi động tác lau qua kia.

"Bên ngoài trời mưa sao?" Scorpio nhàn nhạt hỏi.

Hầm Slytherin nằm ở đáy hồ, hàng năm không thấy ánh mặt trời —— nếu như trời mưa khiến người người ghét bỏ, ngược lại có thể làm cái vị không thể đi ra ngoài tận mắt xem tuyển chọn đây – Scorpio – cảm thấy cân bằng một tí.

Draco ừ một tiếng, mang theo một thân hơi nước ngồi xuống bên cạnh cậu. Scorpio theo bản năng mà dịch mông lui về sau một chút, nhấc mắt liếc nhìn anh, phát hiện người nọ quả thực đã ướt như chuột lột, mái tóc bạch kim bởi vì sũng nước mà đều dán trên gò má tái nhợt của Draco, theo lọn tóc tích lạc xuống một đường nước, áo choàng của anh cũng gắt gao dán trên người, cổ áo bị tùy tiện gỡ xuống, Scorpio kinh ngạc phát hiện, không biết bắt đầu từ khi nào, Draco đã không còn mang bộ dáng gầy gò khiến người ta phải kêu lên sợ hãi như trước, hiện tại anh đã trở nên rắn chắc và cao lớn hơn rất nhiều.

Rắn chắc đến mức có thể khiến không ít cô nàng đỏ mặt, không ngừng liên liếc về phía cổ áo mở rộng của vương tử Slytherin.

Scorpio: "Sao không làm thần chú không thấm nước?"

"Không kịp, " Draco hơi nhíu mày, có chút sốt ruột nói, "Trận đấu đang tiến hành một nửa thì trời bỗng mưa, mưa rất lớn, còn có ba tên trượt khỏi chổi."

Scorpio gật gật đầu: "À, vậy cuối cùng có ai trúng tuyển?"

Pansy: "Một nửa đội bóng Quidditch."

Scorpio hỏng mất: "Thôi được rồi em van chị! Pansy! Im giùm cái!"

Pansy: "Há há há há."

Draco đầu tiên là mù mờ nhìn qua nhìn lại giữa hai người, chậm rãi nói: "Tôi, Potter, anh em song sinh Weasley, còn có hai tấn thủ, một người đến từ Hufflepuff, một người là Ravenclaw—— đều là thành viên đội bóng Nhà." Nói xong, vương tử Slytherin dừng một chút, đổi thành một biểu tình khá là vi diệu, "Khoan đã, tôi đột nhiên có chút hiểu được 'Một nửa đội bóng Quidditch' là có ý gì."

Tiếng cười Pansy càng lớn hơn nữa.

Draco mặt không đổi sắc nói: "Đáng tiếc cái tên Weasel lông đỏ kia chính là một trong nhưng đứa rớt khỏi chổi, không viên mãn cho cậu rồi, cậu Grater —— có điều hôm thi đấu chính thức ngày đó, sẽ phải bận hô 'cố lên' lắm đấy, nhìn xem, bay trên trời một hơn một nửa đều có chút quan hệ với cậu cả."

"Chó má, em cùng Potter có thể có quan hệ gì?"

"Weasley đâu?"

"Anh ta nguyện ý thầm mến em, em có thể làm thế nào?"

"Cậu còn rất tự hào nữa cơ đấy."

"Em không có!"

"Vậy cậu nhận socola của thằng đó làm gì?"

Scorpio trợn to mắt, khó có thể tin mà trừng Draco: "Lúc anh ta đem socola nhét lại đây, anh cũng đang ở bên cạnh đó, anh lúc ấy để làm gì vậy hả?"

Bạch kim quý tộc hơi nhíu mày: "Đây tính là kiểu trả lời gì vậy."

"Được, nói cho ngài luôn, ngài Malfoy ạ, " Scorpio cực kì châm chọc thở phì một cái, "Đừng quên trong《 Nhật báo tiên tri》, ngài chính là mối tình đầu của em đó!"

Kết quả Astoria đưa tới cái khăn mềm, Draco tùy tay lau qua quýt lên mái tóc còn rỏ nước, mái tóc bạch kim mềm mại biến sắc đến lộn xộn, chẳng nhu hòa phủ phục xuống đứng ở chúng nó nên đứng như bình thường nữa. Nghe Scorpio nói xong, động tác sát tóc của Draco khựng lại, dùng ánh mắt ngưng đọng chăm chú nhìn Scorpio trong chốc lát, đến khi nguời sau bắt đầu bất an động động mông, lúc này mới thay đổi thành biểu tình lười biếng, vân đạm phong khinh cất lời: "Chớ có si tâm vọng tưởng, nhóc con."

Vì thế Scorpio tức giận đến mức uống ít đi một ly nước bí đỏ trong bữa tối cùng ngày hôm đó.