[Quyển 2] Liên Quân Mobile: Du Hành Athanor

Chương 42: Kết thúc ngọt ngào



Phần chủ động nghiêng về phía các tuyển thủ DRC Congo khi bọn họ chủ đông nhích chân về phía mình một cách quyết liệt. Huấn luyện viên của tuyển châu Phi đang đánh nhịp cho các học trò của mình.

Lumica chỉ đạo:

- Mấy đứa tập trung thủ, đừng đứa nào gồng mà kéo đấy!

Mặc dù đã cố gắng phòng thủ song đội tuyển DRC Congo vẫn đang nhích dần từng bước. Lumica nhìn thế trận, cô suy nghĩ:

- Cứ để bọn nó kéo, đến khi gần ta sẽ tổ chức phản công.

Ở trên khán đài, các cổ động viên Athanor ra sức cổ vũ:

- Cố lên! Kéo đi!

Thằng Nam trụ đầu, nó đang phải chống chân trụ dữ dội bởi đội bên kia kéo rất ghê. Lumica bảo:

- Đè dây thấp xuống! Chậc chậc...

Đội tuyển DRC Congo vẫn đang nhích. Tôi nghiến răng nhắm mắt mà trụ dây thế nhưng chân vẫn không đứng yên được một chỗ.

- YA ~ - Cả đội hô lên tự động viên.

- Cố lên! Cố lên! - Các cổ động viên ra sức cổ vũ.

Sinestrea cầm cái xoong gõ vào cái mâm nghe tiếng khá chát:

- Anh HÙng, kéo đi!

- Bộ mày không còn món gì khác đỡ chói hơn à? - Dextra bịt tai lẩm bẩm.

Quay lại với đội, sợi dây đỏ đã bị kéo đến sát vạch mức. Lumica lúc này mới hoảng hốt:

- Mấy đứa, kéo đi!

- HỰ ~ AA ~

Tuýt, tiếng còi được cất lên. Chiến thắng ở keo đấu thứ nhất thuộc về các tuyển thủ bên phía DRC Congo.

Lumica nắm chặt tay lại:

- Mấy đứa, cô có lỗi...

- Không sao không sao! - Tôi giơ tay lên vỗ - Bình tĩnh! Chúng ta vẫn còn cơ hội.

Hiếu động viên Nam:

- Mày đừng lo, chúng ta còn cơ hội.

- Đúng đó! - Hải chen vào - Huy chương chưa chạy đi đâu.

Không chỉ hai người bọn nó, cả đội cũng đến bên Nam động viên:

- Cứ yên tâm, tụi tao giúp mày được!

- Ừ!

Sinestrea gọi tôi đến để nói một vài chuyện. Tiến đến, tôi hỏi:

- Có chuyện gì vậy em?

- Sau khi kéo co và nhận huy chương xong, hai chúng ta đi ăn nha.

- OK anh biết rồi. - Tôi gật đầu.

Cô ấy bảo:

- Có Dextra nữa nha.

- Được thôi.

- Đó, đâu có gì khó đâu. - Sinestrea quay sang Dextra.

Tôi thì không bận tâm lắm với Dextra bởi tôi đã vô tình bẻ Sinestrea thành thẳng nên chắc mọi chuyện sẽ không quá phức tạp, trừ khi cô ấy bị bẻ lại.

Keera thì ngồi thẫn thờ, tôi hỏi:

- Gì vậy Keera? Sao nhìn thiếu sức sống vậy?

- ...

- Hỏi không trả lời à?

Cô ấy quay lại nhìn tôi với một ánh mắt thiếu sức sống:

- Hả? Hỏi gì?

- Haizz... - Tôi thở dài - Bỏ đi.

Thế rồi tôi đứng nói chuyện phiếm với Sinestrea thêm một lúc nữa trước khi ban tổ chức thông báo. Khi keo thứ hai chuẩn bị diễn ra, Sinestrea nắm chặt lấy tay tôi:

- Cố lên anh nhé!

- OK!

Tôi chạy vào sân. Hai bên đổi sân, tôi lẩm bẩm:

- Không còn đường lui nữa rồi.

- Cố lên mấy đứa! - Lumica động viên - Hùng, em nói một câu khích lệ đội đi.

Nghe vậy, tôi hô lớn:

- Quyết thắng!

- OK!

Cả hai đội lên dây chờ đợi hiệu lệnh của trọng tài. Khi tiếng còi được cất lên cũng là lúc hai đội hô lớn rồi ngồi xuống.

Đội tuyển DRC tiếp tục màn chủ động kéo của mình. Lumica cho đội trụ thật chắc rồi bảo:

- Cứ thủ chắc vào, khi đối phương xuống sức chúng ta sẽ phản công.

- RÕ! - Cả đội đồng thanh rồi cố gắng trụ thật chắc.

Thằng Nam trụ đầu nên nó gồng tất cả sức lực. Giày của nó cũng như của cả đội lết dưới sàn xi măng, tôi có cảm giác như giày sắp hỏng đến nơi.

- HỰ ~

- Ráng lên mấy đứa, trụ thêm tí nữa thôi!

Sợi dây đỏ đã bị kéo đến ba phần tư. Các cổ động viên trên khán đài nơm nớp lo sợ. Sinestrea hô lớn:

- Kéo đi! Tại sao lại không kéo!

- Anh Nam! Cố lên! - Keera.

Lumica quan sát cẩn thận sợi dây đỏ cũng như đối phương, những bước chân nhích ra đằng sau dường như có vẻ bắt đầu chậm lại.

- Mấy đứa, tí nữa! RỒI, KÉO!

- YA ~ - Cả đội nắm dây nhích những bước chân thật dài ra đăng sau.

Đội tuyển DRC Congo dường như bất ngờ trước đòn phản công đầy bất ngờ, bọn họ ngã ngồi xuống dưới sàn thi đấu.

- Kéo mạnh lên! - Lumica.

- YA YA ~ - Đội tuyển Athanor cùng hô lớn, sợi dây dù bị giữ lại bởi đội châu Phi nhưng vẫn không thể giúp bọn họ.

Sợi dây đỏ đi qua vạch, trọng tài cất tiếng còi. Tỉ số được quân bình 1 - 1. Các cổ động viên Athanor hò reo ăn mừng, tôi nhảy lên:

- Ghê chưa!

- Bọn châu Phi tuổi! - Hiếu vỗ ngực - Tao kéo hết!

Hải cười và vỗ vai Nam:

- Cố lên, chúng ta chỉ cần thắng 1 keo nữa thôi.

- Ừm. - Nam mở bàn tay ra nhìn vào băng của Keera - Tui nhất định giành huy chương.

Trận đấu giữa DRC Congo và Athanor được tạm ngưng cho các tuyển thủ nghỉ một lúc, ban tổ chức thông báo bắt đầu trận tranh huy chương bạc.

Hai đội tuyển Ireland và Denmark vào sân. Tuy nhiên, cả đội Athanor không mấy quan tâm. Điều duy nhất cả đội quan tâm bây giờ là keo đấu quyết định sắp tới.

Lumica bảo:

- Mấy em nghe nè, đến được đây thì các em đều là những nhà vô địch trong mắt cô. Giờ đây chúng ta chỉ còn một keo đấu, hãy chiến đấu hết mình để không phải hối tiếc các em nhé.

- Vâng ạ!

Thằng Nam liếc nhìn lên khán đài, Keera vẫn đang ngồi ở đó. Sinestrea thì đang chợp mắt, Dextra ngồi theo dõi trận đấu.

Kriknak nói với Thonre:

- Không biết Linik đang ở đâu nhỉ? Kéo co hay thế này mà nó không đến cổ vũ.

- Thằng pê đê lớp mày ấy hả, tao nghe nói nó về nhà tập luyện cho ngày thi đấu thứ hai rồi.

- Nó thi đấu gì?

Thonre đáp:

- Đánh bài ma thuật.

- Nghe giống bài Yugi quá vậy, ngày xưa em cũng hay chơi trò này lắm. - Hiếu chen vào - Cái hồi còn trẻ trâu á, em hay đánh bài tưởng tượng. Đánh ghê lắm, rút bài này nọ. - Vừa nói nó vừa giật tay phải ra, hai ngón tay trong tư thế vừa rút một lá bài thật.

Kriknak hỏi:

- Ông đánh với ai?

- Đánh với thằng Hùng với mấy thằng bạn cùng trường. Mà tụi nó tuổi gì mà đòi thắng, em đánh là tụi nó toàn bí thôi.

Tôi nghe thằng Hiếu nói liền tiến lại:

- Mày nói gì đấy?

- Tao kể chuyện ngày xưa chơi đánh bài Yugi tưởng tượng ấy mà.

- À nhớ rồi.

Tấm huy chương bạc xác định được chủ nhân sau 10 phút. Đội tuyển giành được nó chính là đội tuyển Denmark với chiến thắng 2 - 0 trước Ireland. Ban tổ chức thông báo:

- Mời hai đội Athanor và DRC Congo vào sân thi đấu keo 3.

- Được lắm! - Tôi lẩm bẩm.

Toàn đội quây lại thành vòng tròn rồi hất tay:

- QUYẾT THẮNG!

Cả đội lên dây. Đội bên kia cũng tương tự. Trọng tài cất còi:

- Tuýt!

- YA ~ - Đội tuyển DRC Congo bắt đầu kéo, họ kéo rất chủ động. Lumica bình tĩnh ra hiệu cho cả đội phòng ngự hòng tiêu tốn thể lực của đội bạn.

Mặc dù cả đội đang bị kéo đi nhưng toàn đội không ai lo lắng. Nam hạ người xuống thấp hòng tăng độ khó cho đội bạn.

- HỰ!

- Mấy đứa ráng lên, bên kia không còn sung như mấy trận đầu đâu.

Tuy nhiên, đội Athanor đã bắt đầu thấm mệt khi những trận kéo co trước đã tiêu tốn rất nhiều thể lực. Thằng Hải ở đằng sau bắt đầu thở từng hơi dài:

- Hộc hộc... Tụi bây, ráng lên!

Lumica nhận ra vấn đề, cô động viên:

- Ráng lên, mấy đứa làm được mà! Bên kia cũng xuống sức chứ không khác gì mấy đứa đâu!

- Được! - Tôi lẩm bẩm - Cố lên!

Sinestrea hò reo:

- Anh Hùng, cố lên!

Đội DRC Congo vẫn đang kéo. Nam trụ, nó nghiến răng nghiến lợi:

- HỰ Ự Ự Ự ~ Đừng hòng kéo...

Chân của Nam dường như dính rất chắc, đội bên kia gặp rất nhiều khó khăn. Keera cổ vũ:

- Nam ơi cố lên!

- YA! - Thằng Nam bắt đầu nhích chân - Kéo đi tụi mày!

- ĐÚNG RỒI, KÉO! - Lumica hô lớn.

Cả đội hò hét nhích thật nhanh về phía sau, đội DRC Congo không kịp đối phó ngã lăn ra đằng trước. Khoảnh khắc sợi dây đỏ vượt qua mức có lẽ là khoảnh khắc đáng nhớ nhất.

Tuýt, trọng tài cất còi. Toàn thể các cổ động viên Athanor hò reo ăn mừng dữ dội. Sinestrea nhảy xuống sân thi đấu, cô ấy chạy một mạch đến chỗ tôi:

- Anh hay quá!

- Đương nhiên rồi. - Tôi xốc cô ấy lên.

Sinestrea hôn tôi một cái như một phần thưởng cho sự nỗ lực tuyệt vời. Toàn đội Athanor hò reo chiến thắng rồi nằm lăn ra sàn hết cả vì mệt.

- Hộc hộc... thắng rồi... - Nam giơ tay lên trời đầy mãn nguyện.

*

Ngay sau buổi lễ trao huy chương, cả đội Athanor đều được đến cung điện Ánh Sáng để hồi sức. Lúc này là 19h30, tôi và Sinestrea đi ăn như đã hẹn.

Thằng Nam chạy ngay đến chân cầu thang. Khi đến nơi, Keera đứng đợi nó. Nam lấy hết sức can đảm ra:

- Tui đến rồi đây, huy chương thi đấu quốc tế nè.

- Ừm... - Keera cười cười, gương mặt đỏ bừng dưới ánh đèn trắng - Hi hi...

- Tui làm người yêu Keera nhé.

Cô ấy quay mặt đi:

- Hi hi mắc cỡ quá hà...

- Được không? - Nam hỏi.

- Tui... tui đồng ý...

Nam mừng rỡ, nó ôm chầm lấy Keera. Cả hai nắm tay nhau, thằng Nam cảm nhận rõ nhịp tim của mình đập như nhanh hơn, dồn dập hơn.

Cứ thế, cả hai nắm tay nhau về cung điện Ánh Sáng. Khi đến nơi, đám bạn đang ngồi trong bể nước hồi sinh để hồi phục. Vừa thấy Nam và Keera, bọn nó đã vỗ tay cuồng nhiệt. Linik kích hoạt lá bài pháo hoa:

- Chúc mừng nha.

- Hai tụi nó thích nhau hả ta? - Lumica ngạc nhiên.

- Chắc vậy đấy. - Lauriel cười.