Quyền Lực Tuyệt Đối

Chương 800: "Nhất ca" tức giận



Vương Thiện đi chiếc xe việt dã mang biển số quân đội, thật sự bình thường giá xe việt dã không mắc, mọi người đều biết Vương Nhị ca chỉ dùng một thời gian.

Mua đồ vật này nọ Vương Nhị ca buôn bán cũng khá lời nhưng anh ta chi tiêu cũng khá nhiều. Đã là "Nhất đẳng đại ca" mà keo kiệt thì cũng không được, Vương Nhị ca cũng không thể nào giống với mấy tiên công tử khác được đầu cơ trục lợi khi tìm các hợp đồng này nọ... Làm chuyện như vậy cũng cần chú ý đến tình huống, nếu ít thì không bao nhiêu nhưng quá nhiều làm mất thể diện của Vương Nhị ca, cho dù muốn làm thì cũng không thể làm quá nhỏ, phải được vài chục ngàn đô, sau đó phải xin lỗi vì thân phận vinh quang hiển hách của cha Vương Thiện.

Cho nên, khi Liêu Khải Chính ra tay trích một khoản lớn như vậy, hoan nghênh Vương Nhị ca làm cho anh ta muốn bay lên may.

Ở câu lạc bộ tập thể thao Hồng Phong Diệp, Lý Xuân Vũ cùng Phạm Hồng Vũ ngồi hút thuốc vừa nói chuyện với nhau đợi Vương Thiện.

Đối với Lý Xuân Vũ mà nói, Vương Thiện khá xem trọng y, chỉ cần thấy số điện thoại của Lý Xuân Vũ gọi đến không nghĩ nhiều nhanh chóng nghe máy, cũng không hỏi vì sao Lý Xuân Vũ mời anh ta ăn cơm, con cháu thế gia tử tụ họp không cần bất kỳ lý do gì.

Có chiếc xe việt dã mang biển số quân đội chạy thẳng vào câu lạc bộ thể thao Hồng Phong Diệp, Lý Xuân Vũ cùng Phạm Hồng Vũ lập tức ra đón tiếp.

Vương Thiện nhảy xuống xe, nhìn thấy Phạm Hồng Vũ cũng có mặt cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Vừa rồi trong điện thoại không nói có Phạm Hồng Vũ cùng đến.

Vị Chủ tịch huyện Phạm này đúng là rất quan trọng, chuyện gì hắn ta cũng đi theo cả. Nghe đồn Lý lão gia cố ý bồi dưỡng Phạm Hồng Vũ thành nhân tài, Vương Thiện cũng nghe nói vậy, còn về chuyện có chọn Phạm Hồng Vũ làm con rễ hay không cũng không biết được, Vương Thiện không có ý muốn đi điều tra về tình yêu hôn nhân của Phạm Hồng Vũ.

Lý lão gia có muốn bồi dưỡng họ thế nào thì Vương Thiện cũng không quan tâm.

Đối với Vương nhị ca mà nói, ăn chơi vui đùa mới là điều quan trọng.

Đương nhiên, cũng cần nghĩ ra nhiều biện pháp để lời ít tiền.

Nên dù Phạm Hồng Vũ đi cùng Lý Xuân Vũ, Vương Thiện cũng không thờ ơ với hắn, đưa tay vỗ vỗ vai Lý Xuân Vũ và Phạm Hồng Vũ cười đón tiếp, hội người con ông cháu cha không cần lễ tiết nhiều như các cán bộ.

- Vương Nhị ca, nghe nói đầu bếp ở Hồng Phong Diệp tay nghề rất khá, mời mọi người đến đây tán gẫu.

Lý Xuân Vũ cười nói.

- Nào, chúng ta đi thôi.

Vương Thiện cũng không cần nói nhiều, cười khoát tay chặn lại, sải bước về phía trước.

Ghế của Phạm Hồng Vũ ngồi chính là ghế ngày hôm qua Liêu Khải Chính đã ngồi ăn cơm, không biết Chủ tịch huyện Phạm có ý gì sao là có ý mời Vương Thiện dùng cơm, có lẽ có "ý nghĩa" gì đây.

Thượng Quan Thâm Tuyết làm việc chẳng những vô cùng nhanh nhẹn mà còn cực kỳ bí mật.

Cho đến bây giờ ở thủ đô thực sự ít ai biết được trong hai năm hội con ông cháu cha ở kinh sư đã cùng giao du với một "ông trùm" Liêu Khải Chính, gã chính là một tên phạm tội.

Chỉ có ba người ăn cơm, thức ăn cũng không nhiều lắm, chỉ có sáu món đều là những món ăn rất ngon. Những món ấy Lý Xuân Vũ đều thích, hắn không biết khẩu vị của Vương Thiện, theo cách nhìn của Vương Thiện có lẽ anh ta cũng vừa ý, những đồ ăn này cũng không phải là món ăn quá quý hiếm, Vương Nhị ca cũng khá vui vẻ, anh ta cũng không phải là người suy nghĩ nông cạn, vì anh ta cảm nhận được hôm nay Lý Xuân Vũ có chuyện gì muốn nói, điểm này Vương Nhị ca có thể nhận ra.

Vương Nhị ca rất xem trọng thể diện.

Rượu được xe đẩy đưa đến, có đầy đủ các loại rượu nổi tiếng, rượu trắng, rượu vang, rượu vàng để cho Vương Thiện được lựa chọn. Với sở thích hay tụ tập chơi bời nên Vương Thiện hay lựa chọn rượu vang, như vậy uống sẽ đỡ mệt hơn, Vương Nhị ca cũng là người biết suy nghĩ. Thân là một đại ca cần phải thích ứng với bầu không khí nghiêm túc, có thể có khi bị chống lại, thô lỗ, không hợp lý, thì lúc đó lại chuyển đổi thành một con người khác.

- Tiểu Phạm, ở huyện không có chuyện gì sao, thấy cậu có giời gian ở thủ đô khá nhiều.

Uống vài chén vào, ánh mắt của Vương Thiện dừng lại trên người Phạm Hồng Vũ, hỏi một cách tùy tiện.

Vương Thiện đối với Phạm Hồng Vũ không ghét nhưng cũng không có hảo cảm, nhưng hôm nay do Lý Xuân Vũ đặc biệt gọi điện mời cơm anh ta, không có ai đi cùng mà chỉ có Phạm Hồng Vũ, có thể nghĩ Lý Xuân Vũ tính dựa vào mối quan hệ của họ để bắc cầu cho hắn.

Những việc như vậy không ai có thể qua mặt được Nhị ca, nhín Lý Xuân Vũ cùng Phạm Hồng Vũ uống rượu như không có chuyện gì, chính muốn tiến thêm một bước làm bạn hữu của Vương Nhị ca, vậy để xem tiểu Phạm có đủ tư cách này hay không.

Phạm Hồng Vũ cười nói:

- Vương Nhị ca, ở huyện nhất định có nhiều chuyện rồi, nếu không phải trên này có chuyện quan trọng tôi đã về lâu rồi.

- Có chuyện gì quan trong hơn sao? Chuyện gì thế? Có thể nói cho tôi nghe một chút không?

Cách nói của Vương Thiện vẫn như trước vẫn bất cần đời, ánh mắt hiện lên có chút tinh quang, bằng trực giác, Vương Thiện chỉ biết Phạm Hồng Vũ đã nói chuyện "càng quan trọng hơn" tám phần có quan hệ với anh ta.

Đúng là có chiều hướng như thế

Phạm Hồng Vũ nghĩ một lát, nói:

- Vương Nhị ca, anh cảm thấy Liêu Khải Chính là người thế nào?

- Lão Liêu, cũng không tệ lắm, là người có trình độ, có khí chất, không giống với một người kinh doanh, không tính toán chi li,... Sao cậu đột nhiên lại hỏi đến ông ta?

Vương Thiện càng thêm cảnh giác.

Phạm Hồng Vũ cười cười nói:

- Xem ra Liêu Khải Chính thật sự có năng lực khá lớn khi tỏ vẻ là người lương thiện. Kẻ lừa đảo này thật sự biết nên lừa người nào.

Vương Thiện vốn đang định thưởng thức chén rượu vang ấy, nghe vậy sắc mặt liền chùng xuống, đặt mạnh chén rượu lên bàn không hài lòng nói:

- Tiểu Phạm, cậu nói vậy là có ý gì? Trước giờ tôi không qua lại với cậu tôi không trách cậu đâu, nhưng cậu phải nhớ kỹ điều mà Vương Thiện tôi không thích nhất chính là nói xấu sau lưng người khác mà nhất là nói xấu bạn hữu của tôi, dùng chiêu này để ly gián, không nên sử dụng với tôi.

- Vương Nhị ca.....

Lý Xuân Vũ nghe nói thế có chút không vui, vội nhanh gọi một tiếng.

Vương Thiện đưa tay ngăn lại, không chút khách khí ngăn câu nói tiếp theo của Lý Xuân Vũ:

- Tiểu Lý tử, cậu đừng vội giải thích, tiểu Phạm là bạn của cậu, lão Liêu lại là bạn của tôi. Tiểu Phạm hôm nay cậu phải nói rõ chuyện này bằng không đừng trách Vương Nhị ca không nể tình.

Khí thế của "Nhất ca"" biểu lộ thật khí phách.

Phạm Hồng Vũ không thèm để ý đến chuyện đó, đưa tay lấy phần tư liệu giao cho Vương Thiện.

Vương Thiện nhìn với vẻ khả nghi, nhưng vẫn đón lấy, hai hàng chân mày nhướng lên.

Đây chính là tư liệu nói về vụ bắt giam Liêu Khải Chính, nội dung còn được ghi lại sự thừa nhận của Liêu Khải Chính về tội lỗi của mình, đã bị Thượng Quan Thâm Tuyết bắt lại, ngay cả Lang Phi Hùng đểu bị xử lý, Liêu Khải Chính tự biết mình không còn đường thoát nên không chống cự.

Thượng Quan Thâm Tuyết không phải là một công an xử lý bình thường, thủ pháp sử dụng hoàn toàn không giống với Liêu Khải Chính đã quen thuộc đối với những cảnh sát trước đó, nên gã không thể dùng mánh khóe gì được, dù có là đại thần thì Thượng Quan Thâm Tuyết cũng xử lý không chớp mắt.

Nơi Thượng Quan công tác là một nơi cơ mật, cho dù người bị bắt là người trong gia đình thì những quan chức cấp cao cũng không thể nào can thiệp để biết về tình hình mới nhất của họ.

- Phạm Hồng Vũ, tư liệu này lấy đâu ra thế?

Tư liệu không nhiều lắm, chỉ có vài tờ, Vương Thiện xem qua rất nhanh, hai mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm Phạm Hồng Vũ, trầm giọng hỏi. Cách xưng hô của Phạm Hồng Vũ cũng thay đổi, mặc dù Vương Thiện chỉ biết được gã ta là người có nhiều tiền nhưng xuất thân thế nào phần tư liệu này có ghi rõ, làm sao có thể không đọc được chứ.

Nếu nội dung của phần tư liệu này là thật thì sức mạnh của nó cũng không thua gì bom nguyên tử, đủ để thủ đô cùng tỉnh Giang nam đổ gục vì một cơn lốc xoáy sẽ kéo qua.

Năm triệu.

Với con số như vậy thì có thể nói là một con số khá lớn, vậy mà không có chút hay biết gì.

Phạm Hồng Vũ bình tĩnh nói:

- Chính mồm Liêu Khải Chính đã khai ra.

- Các cậu đã bắt anh ta ư?

Vương Thiện chấn động.

Chuyện lớn như vậy nhưng lại không nghe được bất cứ tin gì trước đó, không chỉ nói Cục công an thủ đô, cho dù là Bộ công an thậm chí Ủy ban Kỷ luật Trung ương anh ta đều nắm trong tay, theo Vương Thiện thì họ cũng không biết gì cả. Thân được xưng là "Nhất ca" trong hội con ông cháu cha, từ trước đến giờ tin tức của Vương Thiện là nhanh nhất. Trong hội con ông cháu cha được tôn làm nhất ca không phải có năng lượng kinh người mà chính là tin tức linh thông.

Hãy thử nghĩ trong những gia đình quyền quý đều có một đại nhân vật, với chức vị quan trọng như thế thường có một vài tin tức mới nhất, chuyện đó đối với những người bên ngoài mà nói chính là những tin tức vô giá.

Một người sang trọng được xem người anh cả trong hội đó chính là Vương Thiện, khi người đảm nhận nhiệm vụ này khứu giác cực kỳ nhạy bén.

- À, trong ngày hôm qua, khi ngồi trong ghế bên trong thì bị bắt, hôm qua gã ta đã đào một cái hố to chờ tôi nhảy xuống, tính toán cũng khá chu đáo nhưng đáng tiếc nó không được hoàn chỉnh.

Phạm Hồng Vũ mỉm cười nói có chút khinh thường, Vương Thiện thấy anh ta nói rõ ràng rành mạch.

- Ai bắt anh ta?

Vương Thiện không để ý đến vẻ mặt của Phạm Hồng Vũ, nhìn chằm chằm hỏi, cố hỏi nội dung chính.

Có thể hoàn toàn tránh được "thông tin ngầm" của Vương Thiện, đây mới chính là điều Vương Thiện chú ý.

Cũng không phải chuyện gì xảy ra trong kinh thành cũng đều hướng Vương Nhị ca hắn "báo cao", điều mấu chốt chính là Liêu Khải Chính là bạn của Vương Thiện, hiện giờ bạn hữu anh ta đang bị tra khảo, Vương Thiện cũng hoàn toàn không có chút thông tin nào cả, điều này làm Vương Nhị ca thật sự không chấp nhận được.

Đây là lần đầu tiên bạn hữu gã bị như vậy, sau này nhất định họ sẽ cảm thấy không còn được an toàn nữa.

Đối với Vương Thiện mà nói đây là uy hiếp lớn nhất.

Vương Nhị ca không bảo đảm được cho bạn hữu của mình, điều này sẽ làm cho thiên hạ chê cười.

Thể diện của con ông cháu cha bậc nhất kinh sư, còn gì nữa chứ!

Phạm Hồng Vũ liếc nhìn Lý Xuân Vũ một cái.

Lý Xuân Vũ cười nói:

- Là vợ tôi bắt.

Trong những năm gần đây Lý Nhị thiếu chỉ có một người bạn gái độc nhất là Thượng Quan Thâm Tuyết, là "người vợ" tương lai của anh ta. Xem ra công tử Tầm Hoan này cũng "cam chịu số phận" bị Thượng Quan Thâm Tuyết "nắm giữ".

Sắc mặt Vương Thiện lập tức chìm xuống, giống như bị nhận trong hồ nước vậy.

- Tiểu Lý tử, chuyện này không hợp quy cũ chút nào, không đúng với thường lệ.