Quyền Trượng

Quyển 5 - Chương 169



Hiệu ứng của việc Công quốc Mecklen rơi vào tay ma vật quả là vô cùng to lớn, cá nhân Đại công tước Mecklen mất đi toàn bộ mọi thứ, bao gồm cả thân nhân và thần tử. Lần này Đại công tước đến Tòa thánh cũng chỉ mang theo một nghìn hộ vệ theo hầu, số còn lại phỏng chừng đều đã dữ nhiều lành ít.

Ngoài ra, tất cả mọi người, từ quý tộc cho tới bình dân đều bị tin tức này dọa cho kinh hoảng, mà các cư dân vùng biên giới những nước tiếp giáp Mecklen đều thất kinh di dời vào nội địa, một loại tình tự bi quan bắt đầu lan tràn, rất nhiều người nhìn thấy loại tình huống này liền cho rằng nhân loại dù làm thế nào cũng không thể chống cự được ma vật. Vậy nên liên quân còn chưa kịp hình thành, nhân tâm đã hoàn toàn rối loạn.

Mà sau khi ma vật công hãm Công quốc Mecklen xong cũng không dừng lại bước tiến, việc tiếp theo hoàn toàn giống như dự đoán của Yannick, bọn chúng trực tiếp chia làm ba đội tiến thẳng đến Đế quốc Charlemagne, Đế quốc Garde cùng Công quốc Santos.

Đám ma vật không có kiên nhẫn kia tựa hồ không thỏa mãn với tốc độ công chiếm này, hiển nhiên bọn chúng càng hy vọng có thể nhanh chóng chiếm được đại lục Olin hơn nữa, trở thành chủ nhân mới của nơi này.

Trước đó, tuy rằng phía liên quân đã làm không ít chuẩn bị, thế nhưng mọi người vẫn đánh giá thấp tốc độ của ma vật, sau khi Công quốc Mecklen rơi vào tay giặc, các thành thị biên cảnh của ba quốc gia vừa nêu trên cũng gặp phải sự uy hiếp trước giờ chưa từng có.

Thành thị biên giới của Đế quốc Garde là La Serena, tòa thành này trước đây đã từng bị xác sống chiếm lĩnh, sau đó do tình thế chuyển biến tốt đẹp mà lần nữa được nhân loại đoạt trở về, các bình dân chạy nạn cũng lục tục trở lại định cư. Giữa lúc thành thị bắt đầu khôi phục sinh cơ, ma vật lại lần nữa ập đến.

Liên quân tiến vào chiếm đóng, bình dân trốn chết, hiện tại La Serena đã hoàn toàn lâm vào hỗn loạn, những người chưa từng tự mình trải nghiệm chiến tranh sẽ không hiểu sự đáng sợ của nó.

Ma chu, ma vượn, thông thiên cự mãng… những loại ma vật cấp thấp đáng sợ lần trước nhóm Yannick nhìn thấy trong rừng rậm Hắc Ám hiện tại đều xuất hiện trước mặt mọi người, còn có đại quân xác sống trước kia rất có thể là cư dân của Mecklen gia nhập vào chiến đấu. Tất thảy bọn chúng phảng phất đều nhận được mệnh lệnh chỉ huy thống nhất nào đó, trước sau ồ ạt xuất hiện tại phía chân trời, cuốn lên một trận bụi mù cuồn cuộn, cát vàng tung bay. Yannick từ trên trường thành nhìn xuống, đám đại quân tựa như ‘châu chấu’ kia chẳng khác gì một cơn thủy triều đen kịt từ đằng xa chậm rãi dâng tràn.

Bởi vì có kinh nghiệm thất thủ lần trước, tường thành của La Serena sớm được gia cố cho cao thêm, hiện tại đã không còn là dãy tường thành đơn bạc lần trước khi xác sống công chiếm. Bất quá dựa vào hoàn cảnh trước mắt mà xét, cho dù trong ngoài tường thành đều được bày bố pháp trận phòng ngự cường đại, thế nhưng trên thực tế Yannick hoàn toàn không cho rằng La Serena thật sự có thể chống đối với đại quân ma vật trước mặt.

Rất nhanh, đại quân ma vật đã dẫm lên cảnh giới tuyến của pháp trận phòng ngự, dùng thị lực của binh lính thủ vệ trên tường thành, bọn họ chỉ có thể nhìn thấy một đạo bạch quang sáng lên, chói đến gần như chọc thẳng vào mắt. Ngay sau đó đám ma vượn ỷ vào hình thể to lớn mà đảm nhiệm vị trí tiên phong đã phát ra một trận gào thét thảm thiết, thân thể của bọn chúng trong nháy mắt bị ma pháp trận vừa khởi động xoắn thành thịt nát, mà phần cơ thể chưa kịp tiến vào phạm vi công kích cũng nhuộm đầy máu tươi, ầm ầm ngã xuống đất.

Cái ma pháp trận phòng ngự này là do hơn mười vị Ma đạo sư và Đại ma đạo sư cùng nhau chế luyện, mà tại biên cảnh của Đế quốc Charlemagne và Công quốc Santos mỗi nơi đồng dạng cũng có một tòa, phạm vi của ma pháp trận hầu như bao trùm toàn bộ đường biên giới, vậy nên lúc kiến tạo cũng khiến mười vị pháp sư kia tiêu hao toàn bộ ma lực mới có thể hoàn thành. Đến hôm nay các vị ấy còn đang nghỉ ngơi tại hậu phương, không có một năm nửa năm tuyệt đối không thể hồi phục lại trạng thái toàn thịnh.

Thế nhưng hiệu quả của ma pháp trận này cũng đủ vĩ đại, nhóm ma vật bị xem như quân tiên phong không tiến lên được bao xa, rất nhiều ma vượn và ma chu đều bị cuốn vào cái ‘cối xay thịt’ kia, trực tiếp biến thành một đống máu thịt bầy nhầy, màu đen của ma vượn, sắc tím của ma chu lẫn lộn cũng máu tươi đỏ rực văng đầy mặt đất, biến thành một loại màu sắc quỷ dị.

Cho dù có ma vật cao cấp ở phía sau chỉ huy, thế nhưng những ma vật cấp thấp đó vẫn không thể hoàn toàn rũ bỏ bản năng sinh vật của mình, khi nhìn thấy đồng bạn trước mặt gặp phải mai phục mà chết thảm, thông thiên cự mãng và số ma chu còn lại lập tức dừng bước, quay đầu bỏ chạy. Bởi vì hành động này bọn chúng lại va chạm vào những ma vật cấp thấp đang ở phía sau, từ trên tường thành nhìn xuống vừa vặn có thể thấy được sự rối loạn và tan vỡ của bọn chúng.

Những binh lính trên tường thành đều lớn tiếng hoan hô, một ít thần quan và pháp sư cũng để lộ thần sắc mừng rỡ, chỉ là có vài người, bao gồm cả Yannick lại không hề lộ ra một chút vẻ tươi cười nào.

Làm một trong những thành viên của Quyết sách đoàn thống lĩnh liên quân tại Đế quốc Garde, Hồng y giáo chủ Daifield cùng Ma đạo sư Beufoy đối với chiến quả này cũng tương đương hài lòng, bọn họ không quá lý giải sự ngưng trọng trên gương mặt Giáo Hoàng và Pháp Thánh.

Beufoy hỏi: “Đức ngài Simon, ngài có phải đang lo lắng điều gì chăng?”

Simon cau mày: “Ma vật cao cấp sẽ không chỉ biết tiến công như ma vật cấp thấp, sau khi bọn chúng phản ứng kịp nhất định sẽ nghĩ ra phương pháp đối phó, chúng ta nhất định phải lập tốt chiến lược ứng biến, chuẩn bị tinh thần lui khỏi La Serena, đem St Mery trở thành tiền tuyến chính. Nơi này rất có thể sẽ không thủ được.”

Beufoy rõ ràng không quá tin tưởng: “Ma vật còn muốn phân ra binh lực tiến công Charlemagne và Santos, bọn chúng làm sao có thể chống được sự tiêu hao như vậy?”

Thế nhưng thực tế đã chứng minh, những lời Pháp Thánh Simon nói là hoàn toàn chính xác.

Nửa ngày sau, đám ma vật cấp thấp kia đã không còn trở thành quân tốt thí thử nghiệm sự cường đại của ma pháp trận nữa, đại quân xác sống thế chỗ xông lên.

Hằng hà sa số xác sống từ đằng xa tràn đến, dùng tốc độ không quá nhanh nhạy lao vào ma pháp trận, một nhóm rồi một nhóm xác sống bị pháp trận giã thành mảnh nhỏ, thế nhưng vĩnh viễn không ngừng có những xác sống khác thế chỗ. Bọn chúng không hề biết sợ, cũng không biết mệt mỏi hay tạm dừng, chỉ vô cùng máy móc thực hiện một động tác, đó chính là đi tới.

Thi thể trong ma pháp trận rất nhanh đã xếp thành một tòa núi nhỏ, thế nhưng cảnh tượng khiến người ta hãi hùng kia vẫn cứ kéo dài không có dấu hiệu dừng lại.

Đến lúc này Beufoy mới hiểu được ý tứ trong lời của Simon là như thế nào.

Ma pháp trận cho dù mạnh mẽ đến thế nào thì ma lực cũng có hạn, vậy nên phương thức dùng quân đoàn xác sống không ngừng tự sát tiêu hao ma pháp trận kia quả thực vô cùng khả thi. Dựa theo tốc độ tiêu hao và số lượng xác sống được luyện chế tại Công quốc Mecklen, không quá mấy ngày nữa ma pháp trận nhất định sẽ bị tiêu hao hết sạch, lúc ấy tường thành của La Serena đối với ma vật đã không còn là trở ngại gì đáng nói, mà liên quân cũng sẽ phải bắt đầu tiến vào mô thức vật lộn bạo lực.

Beufoy vô cùng lo lắng: “Thật sự phải hy sinh La Serena sao?”

“Đúng vậy, chúng ta vốn cũng dự định bỏ qua tòa thành này, hiện tại kế hoạch thật ra không có gì thay đổi, đối với chúng ta mà nói, ma pháp trận kia có thể tiêu hao càng nhiều ma vật thì càng tốt.” Người trả lời chính là Yannick, suốt nửa ngày này tất cả mọi người đều không rút khỏi tường thành, một mực ở đây quan sát tình thế.

Làm một pháp sư, Beufoy đối với vị tân Giáo Hoàng này cũng không có ác cảm, thành thật mà nói, nếu không phải trước đây Giáo đình quá mức đuổi tận diệt tuyệt pháp sư, ấn tượng của hắn đối với Yannick có khả năng còn khá hơn rất nhiều. Hiện tại, dưới một loạt chính sách Yannick vừa đưa vào áp dụng, bao gồm ‘Bảo đảm mỗi một pháp sư đứng trên tiền tuyến đều có một vị thần quan đơn độc trị liệu’, thành công thắng được không ít hảo cảm của các pháp sư, khiến bọn họ không quá bài xích các mệnh lệnh do thần quan trong Đoàn quyết sách ban bố.

“Bệ hạ, nơi này thực sự quá nguy hiểm, ngài vẫn nên nhanh chóng lui về thành St Mery thôi, chúng ta sẽ ở nơi này thủ vững đến thời điểm cần lui lại!” Daifield khuyên nhủ.

“Không cần lo lắng vấn đề này!” Người lên tiếng là một vị nữ tính, tên gọi Dalia, cũng là một trong những trưởng lão của Long tộc, đồng thời còn là thành viên Đoàn quyết sách. “Cho dù ma vật hiện tại lập tức công thành, ta cũng có thể đem mọi người mang đi một cách an toàn!”

“Đến lúc ma pháp trận cạn kiệt, cung tiễn của tinh linh sẽ trở thành lễ vật tốt nhất nghênh đón đám rác rưởi kia!” Tinh linh Emily đằng đằng sát khí nói, ký ức của nàng với tràng phản loạn do ma vật đạo diễn thiếu chút nữa khiến Tinh linh diệt tộc vẫn còn mới mẻ, từ khi nàng được Nữ vương phái tới nơi này lãnh đạo hơn trăm chiến sỹ Tinh linh khác cùng chống đối ma vật đã sớm ngứa tay không chịu nổi.

“Có các vị ở đây ta hoàn toàn yên tâm.” Yannick mỉm cười gật đầu, “Bất quá ta và Đức ngài Simon đến đây không phải vì giám sát mọi người, chúng ta chỉ là chuẩn bị tiến vào rừng rậm Hắc Ám.”

“Cái gì?!” Daifield và Beufoy đồng thời kinh hô một tiếng.

Người trước lập tức phản đối: “Không được, Bệ hạ, việc này thật sự là quá nguy hiểm!”

“Không cần lo lắng, Daifield,” Yannick an ủi, “Ta cũng không phải đi một mình, còn có Đức ngài Simon, ngài Chris cùng với những vị đang đóng giữ tại Đế quốc Charlemagne như Thân vương huyết tộc các hạ, Nữ vương tinh linh bệ hạ, Đức ngài HanGury… đều sẽ cùng đồng hành.”

Daifield vẫn là lần đầu tiên nghe được kế hoạch này của Yannick, trước đó khi y cùng các thành viên khác của liên quân chạy đến nơi này liền lập tức đầu nhập vào việc hiệp trợ xây dựng cự hình ma pháp trận phòng ngự. Lúc đó liên quân đều là tổ hợp của rất nhiều giai tầng và chủng tộc khác biệt, có thần quan, có pháp sư thậm chí có cả Vampire kiệt ngạo bất tuân và Long tộc tùy hứng làm bậy. Vì muốn khiến những người này có tinh thần cộng tác phối hợp với nhau, Daifield và Beufoy thiếu chút nữa đã mệt đến tắt hơi, cũng may hai người bọn họ coi như khá ăn ý, dưới sự hợp tác từ đôi bên, sức chiến đấu của liên quân dần dần hiển lộ, mà ma pháp trận kia cũng đuổi kịp hoàn thành trước khi ma vật tiến công La Serena.

Hiện tại bình dân trong thành La Serena đã từng bước rút đi, đại khái đến ngày mai hoặc ngày mốt liền có thể triệt để di dời, đến khi đó Daifield sẽ thống lĩnh liên quân trước hết dời đến thành St Mery chuẩn bị công sự chiến đấu, Beufoy lại chỉ huy những người lưu lại nắm chặt thời gian chế tạo các loại bẫy rập trong thành, kéo giãn bước tiến của ma vật. Chỉ cần Long tộc còn ở đây, bọn họ hoàn toàn không lo không kịp lui lại.

Mà tại Đế quốc Charlemagne và Công quốc Santos, tình cảnh tương tự cũng đang đồng dạng diễn ra, bình dân hoảng loạn sợ hãi, lòng tin của bọn họ đã từng bước mất đi, mà liên quân lại nắm chặt tất cả thời gian chiến đấu cùng ma vật. Bọn họ không biết quân số của ma vật rốt cuộc còn có bao nhiêu, chỉ có thể dùng chiến lược không gian đổi lấy thời gian đến ứng đối.

Yannick không đảm nhiệm bất luận chức vụ gì trong Đoàn quyết sách tại ba mặt trận, thế nhưng y so với bất kỳ ai còn phải bận rộn, chỉ ngắn ngủi hai ngày y đã thông qua truyền tống trận thị sát tình huống của hai quốc gia, sau đó cùng nhóm người Chris, Simon thương thảo kế hoạch, cuối cùng bọn họ đưa ra một kết luận, muốn đối phó ma vật, chỉ chính diện nghênh chiến là hoàn toàn không đủ.

Cái cục diện rối rắm do khe hở vị diện bị vở toạc mà lão Giáo Hoàng lưu lại, chung quy cũng cần có người đi thu dọn.

Ngăn chặn khe hở là chức trách của mỗi đời Giáo Hoàng, mà cái giá của việc này chính là sinh mệnh lực của Giáo Hoàng, cũng chính vì lão Giáo Hoàng không đi ngăn chặn khe hở nên mới có thể sống thành lão yêu tinh như vậy. Thế nhưng hiện tại ma vật trước mặt, Yannick và Vatican Ridge không có khả năng giả như không biết chuyện này, với lại tiền nhiệm Giáo Hoàng Vatican Ridge vẫn còn sống, dùng thực lực của hai đời Giáo Hoàng cộng lại, bọn họ quyết định bất luận ra sao cũng phải đem khe hở kia khép chặt hoàn toàn, đây mới là biện pháp cơ bản nhất ngăn chặn mối nguy ma vật.

Nếu như phía vị diện ma vật còn có không ít kẻ địch, như vậy hai người có thể vừa lúc ngăn chặn hậu cần của đối phương. Nếu như phía ma vật đã toàn quân xuất động, như vậy bọn họ cũng phải nhân cơ hội đem đám ma vật cao cấp thao túng chiến tranh giải quyết cho hết. Đã không còn ma vật cao cấp, cho dù là ma vật cấp thấp hay xác sống cũng chỉ là một đám ô hợp có giá trị vũ lực đáng kể mà thôi, cơ số nguy hiểm hạ thấp rất nhiều.

Sau khi nghe được lý do của Yannick, Daifield đã vô pháp đưa ra bất luận lý do phản đối gì, thế nhưng y vẫn vô cùng lo lắng, ai cũng biết hành trình lần này nguy hiểm đến nhường nào.

Simon cười ha hả, vỗ vỗ vai Daifield: “Ngươi yên tâm đi, ta sẽ chiếu cố tốt Bệ hạ của các người, hơn nữa còn mang y về một cách hoàn chỉnh.” Sau đó ông còn hài hước chớp mắt, “Bất quá ta kỳ thực cũng chẳng có tác dụng gì, ngài ấy không phải còn hai vị hộ hoa sứ giả sao?”

Mí mắt Daifield không khỏi co giật, cũng không đáp lại lời này, ngược lại quỳ một gối xuống nâng bàn tay của Giáo Hoàng tóc bạch kim lên, khẽ dán trán mình vào đó, trịnh trọng nói: “Bệ hạ, xin ngài nhất định phải bình an trở về!”

“Anh cũng vậy, Daifield, ta chờ đợi ngày chúng ta thắng lợi hội ngộ!” Yannick thả lỏng bàn tay, để mặc nhiệt độ trên trán của vị Hồng y giáo chủ trước mặt truyền vào thân thể mình.