Rồi Người Thương Cũng Hóa Lốp Dự Phòng

Chương 14



17

Ngày thứ hai, Trình Lệ lái xe đưa tôi đi học, dù cậu ta có lớp khác nhưng vẫn đi học cùng tôi.

Đêm qua tôi ngủ hơi muộn, sáng ra đã ngáp dài đến nỗi không mở nổi mắt.

Trình Lệ lo lắng hỏi: "Hay là về ngủ tiếp đi."

Tôi đẩy cậu ta ra rồi híp mắt nói: "Em đi mua cho chị ly cà phê, chị nằm đây một lát, đây là buổi học cuối cùng, bùng học sợ có chuyện gì xảy ra."

“Được.” Cậu ta đứng dậy đi ra ngoài.

Chưa được bao lâu thì có người tiến lại lay tôi dậy.

Tôi ngơ ngác ngẩng đầu lên “Sao nhanh thế?”.

Nhưng người trước mặt tôi không phải Trình Lệ, mà là Thẩm Giảo với khuôn mặt tối sầm.

Thẩm Giảo ngồi bên cạnh tôi, thấp giọng nói: “Chúng ta nói chuyện đi.”

Mặc dù chúng tôi thường xuyên gặp nhau nhưng hầu như cũng không nói chuyện nhiều.

Ấn tượng duy nhất của tôi về Thẩm Giảo là trước đây Tần Hoài Thành rất thích cô ta, đến nỗi nguyện ý làm một cái lốp dự phòng ở bên cạnh.

Tôi còn tưởng rằng Thẩm Giảo muốn nói về Tần Hoài Thành nên vội vàng lên tiếng trước: “Tôi không còn thích Tần Hoài Thành, sau này tôi cũng sẽ không tìm đến anh ta nữa, cậu yên tâm.”

Nhưng Thẩm Giảo lại lắc đầu.

"Tôi có thể để Tần Hoài Thành cho cậu, cậu…"

Cô ta nhìn tôi chằm chằm "Cậu có thể đừng bám lấy Trình Lệ nữa được không?

"... Không phải cậu thích Tần Hoài Thành sao? Tôi có thể từ bỏ anh ta, thành toàn cho 2 người, cậu trả Trình Lệ lại cho tôi đi."

Nghiệt duyên gì vậy?

Lúc tôi thích Tần Hoài Thành, cô ta cũng dây dưa không dứt với Tần Hoài Thành. Giờ tôi thích Trình Lệ, cô ta lại cũng muốn Trình Lệ luôn.

"Cái này không thể được." Tôi mỉm cười nhìn Thẩm Giảo "Bạn trai tôi sẽ không vui."

“Bạn trai?” Thẩm Giảo lập tức đứng hình.

"Đúng vậy, Trình Lệ là bạn trai tôi, cậu không biết sao? Nói đến đây, tôi cũng phải cảm ơn cậu. Nếu không phải cậu ở bên cạnh Tần Hoài Thành suốt thời gian qua, tôi cũng sẽ không thích Trình Lệ."

“Cảm ơn cậu.” Tôi chân thành nói “Vì cậu đã giúp tôi gặp một người bạn trai tốt, khi chúng tôi kết hôn nhất định sẽ gửi thiệp mời.”

Sắc mặt Thẩm Giảo trở nên tối sầm, hai tay nắm thật chặt.

"Tôi không đùa với cậu, Tô Duyệt, cậu không biết xấu hổ à? Cậu cứ thấy trai đẹp là dây dưa với người ta, trước là Tần Hoài Thành, sau là Trình Lệ, cậu không phải chỉ thích vẻ ngoài của Trình Lệ sao?"

"Ừ." Tôi gật đầu "Tôi thích cậu ấy, cậu ấy đẹp mà. Còn cậu thì thế nào? Nếu Trình Lệ không đẹp thì cậu có để ý đến không?"

Thẩm Giảo tức giận rồi trừng mắt nhìn tôi:

"Trình Lệ sẽ không thích cậu. Tôi khuyên cậu nên lý trí hơn một chút, đừng làm cho mình quá khó coi, cậu ngh.iện làm lốp dự phòng rồi à?"

Lời nói của cô ta có chút gay gắt, nụ cười trên khóe miệng tôi dần biến mất, tôi đang định trả lời thì một giọng nói khác vang lên.

"Ừ, tôi ngh.iện làm lốp dự phòng rồi."

Vừa nói, Trình Lệ vừa đặt cốc cà phê trước mặt tôi: “Lát nữa em đưa chị về nhà ngủ bù”.

Sắc mặt Thẩm Giảo tái nhợt, cô ta ngẩng đầu nhìn Trình Lệ: “2 người thật sự ở cùng nhau sao? Trình Lệ, cậu thích cô ta ở chỗ nào? Ngay cả Tần Hoài Thành cũng chướng mắt cô ta!"

“Chú ý lời nói của chị.” Trình Lệ khó chịu nhìn Thẩm Giảo: “Không đến lượt chị chỉ trỏ bạn gái của tôi, chị ấy xinh đẹp giỏi giang, tôi không thích chị ấy thì chẳng lẽ lại thích chị à?”

"Chị đi nhanh đi, mẹ nó, ở đây chướng mắt ch.ết đi được."

Tôi nhìn Thẩm Giảo nước mắt giàn giụa, nhưng Trình Lệ cũng không có ý nghĩ thương hoa tiếc ngọc trong đầu. Cậu ta kéo Thẩm Giảo đứng dậy rồi ngồi xuống bên cạnh tôi.

Thẩm Giảo nhìn tôi một lúc rồi lau nước mắt rời đi.

“Em hung hăng quá đấy.” Tôi cười đẩy cậu ta ra “Em xem cô ta khóc đáng thương thế kia?”

Trình Lệ nhìn tôi: "Đừng để nước mắt đ.ánh lừa chị. Chị ta với Tần Hoài Thành cũng hợp nhau lắm."

“Ừ.” Tôi dựa vào Trình Lệ và đáp lời.

Tần Hoài Thành không đến lớp này, chắc hẳn là không muốn gặp tôi.

Vừa vặn, tôi cũng không muốn chạm mặt anh ta nữa.

Sau giờ học, Trình Lệ đưa tôi về nhà, nhưng cậu ta không lái xe mà cứ cúi đầu nghịch điện thoại di động trong tay.

Tôi tò mò thò đầu vào “Làm gì vậy?”

Trình Lệ lật úp điện thoại không cho tôi nhìn.

Tôi mơ hồ nhìn thấy giao diện của vòng bạn bè, tôi lấy điện thoại ra xem vòng bạn bè của Trình Lệ. Cậu ta vừa đăng một bức ảnh của tôi, chính là bức ảnh tôi được chụp trên cfs tỏ tình.

"Tìm được rồi, chúng tôi đã ở bên nhau! Cảm ơn cfs tỏ tình!"

[Hoàn]

Truyện đã hoàn rồi!
Nếu bạn thích truyện này, hãy thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới nhé!