Rượu Mừng Hoá Người Dưng

Chương 22: Đàn ông tam thê tứ thiếp



"Đưa cho..."

Tên thuộc hạ hiểu ý qua ánh mắt thâm sâu của ông, nên lập tức gật đâù.

.....

"Tần Thiên, theo cậu thì Trác Quân Đình muốn làm gì Cẩm lão gia."

Lâm Quân Viễn đứng trong thang máy lên tân, quay qua nói chuyện với trợ lý của Trác Quân Đình.

Tần Thiên không mấy quan tâm câu hỏi của Lâm Quân Hạo.

"Ding Dong."

Thang máy dừng ở tầng 40, một cô gái bước vào chen ngang cả hai, Tần Thiên khó chịu sải bước ra ngoài đi thang bộ lên...

- "Cốc cốc."

Tần Thiên đẩy cửa vào thấy Trác Quân Đình bất tỉnh dưới sàn, hoản hồn bế hắn tới bệnh viện, bác sĩ cho biết máu của Trác Quân Đình bị nhiễm chất độc lạ...

[...]

"Tú Nhi?"

Hàn Giản Mạn mở của ra thấy Cẩm Tú Nhi đứng trước cửa...

Cả hai ngồi trên sofa nói chuyện.

"Cậu nói cái gì? Tên Trác Quân Đình dắt tình nhân về ngủ trước mặt cậu?"

Hàn Giản Mạn bứt xúc dộng bàn một cái rầm, cô không ngờ số bạn mình khổ thế, càng không ngờ tên Trác Quân Đình mặt dày vô sĩ cỡ đó.

"Thôi đừng khóc nữa? Để tôi trị con tiểu tam đó."

Cẩm Tú Nhi khóc trong lòng Hàn Giản Mạc, cô ấy quyết định đưa bạn mình đi giải khoay ở khu giải trí dành cho giới thượng lưu.

"Ai nha! Cẩm Tú Nhi, cậu cũng đến được đây à?" Hạ Vy từ xa bước đến châm chọc.

Cẩm Tú Nhi không thèm nói, bước qua ả. Hàn Giản Mạt bước tới dứt cho ả một bạt tay rồi kéo bạn mình rời khỏi.

Về đến biệt thự, Trác Quân Đình đã đứng chờ sẵn ở cổng. Cẩm Tú Nhi vẫy tay chia tay bạn, quay lại thì Trác Quân Đình đã vào nhà.

"Hầu hạ tôi!"

Trác Quân Đình tựa sofa muốn vợ cởi áo cho mình, cô cũng ngoan ngoãn thuận ý chồng...

Hắn nhìn ngắm vòng một của vợ, thật sự muốn dày vò nữ nhân dưới thân, cả ngày không thấy vợ hắn có chút không yên.

"Cẩm Tú Nhi, cô nên biết rõ thân phận..."

"Anh hai, Quân Hạo đến ăn tối!" Trác Phi khoát tay Lâm Quân Hạo bước vào, ngồi xuống trước mặt cả hai.

Cẩm Tú Nhi ngượng ngùng muốn bước vào trong, nhưng Trác Quân Đình giữ lại muốn tỏ rõ chủ quyền trước tình địch.

Hắn kêu người hầu dọn cơm, bữa ăn diễn ra vô cùng căng thẳng, Lâm Quân Hạo bị chọc tức đỏ mắt tía tai...

[...]

"Hạ Vy, cô phải khiến Trác Quân Đình căm ghét Cẩm Từ và con gái của lão..." Trong góc tối của một quán cà phê, giọng của người đàn ông trung niên ra lên cho Hạ Vy.

Trên bàn là một phong bì tiền lớn, Hạ Vy cầm lên khá vui.

"Độ nổi tiếng của cô sẽ tăng theo lượng tiền này!"

Hạ Vy là người mẫu nổi tiểng, quy tắc ngầm ngõ sau chính là bợ đẩy cho ả?

"Tôi cảm ơn ông."

"Chỉ cần cô kết nối Lâm Quân Hạo và Cẩm Tú Nhi... Tôi sẽ cho cô danh vọng mà cô muốn.

"Thành giao." Hạ Vy hí hửng ký vào bản hợp đồng show diễn thời trang lớn.

[...]

Trác Quân Đình đưa Hạ Vy đến bệnh viện khám thai vô tình thấy Cẩm Tú Nhi đang nói chuyện với một nam nhân anh tuấn, bước đến gần mới phát hiện người đó là một nam diễn viên hạng A.

Hạ Vy sau khi khám thai xong về đến nhà chảnh chẹ ngồi trên sofa chỉ tay 5 ngón, sai Cẩm Tú Nhi hầu hạ mình.

Trác Quân Đình bước vào sau thấy thế, hắn không nói gì đi thẳng lên lầu...

Cẩm Tú Nhi bước vào phòng thấy hắn ngủ say trên giường của mình, cô lập tức quay ra.

"Cô bước qua đây!"

Cẩm Tú Nhi quay lại liền ăn ngay một cái tát của Trác Quân Đình.

"Ai cho phép cô ra ngoài!"

"Em không có!"

Trác Quân Đình ghét nhất là loại người nói dối, chính mắt hắn thấy Cẩm Tú Nhi ra ngoài giao du với người khác giới, thế mà dám phủ nhận với hắn.

Cẩm Tú Nhi bị hắn bóp cổ ép vào cửa sổ hôn điên cuồng, khiêu khích những điển nhạy cảm trong miệng cô.

Hắn rất có kỹ năng hôn, cô dù đang kháng cự nhưng cũng phải mềm nhũng ra, hơi ấm cơ thể hẳn bao bọc lấy cô. Thật sự cô không thể phủ nhận Trác Quân Đình rất giỏi làm tình.

"Trác Quân Đình, anh làm gì vậy?" Cẩm Tú Nhi tát hắn một cái, tức giận quát lên: "Đừng chạm vào tôi!"

"Ha! Cô giỏi lắm! Xưng hô tôi rồi!" Trác Quân Đình bóp muốn nát xương hàm cô, gầm giọng.

"Tôi đã vì anh mà nhịn nhục Hạ Vy, Anh lại vì Hạ Vy đai nghiến tôi! Anh là đồ tồi."

"Cô đang so bì sao?" Trác Quân Đình cười khinh bỉ.

Cẩm Tú Nhi thấy cô sai rồi, đáng lẽ cô không nên nghĩ tình yêu của mình có thể cảm hoá hắn, càng ngày cô càng rẻ mạt trong mắt người đàn ông này.

"Trác Quân Đình, cha con tôi không nợ gì anh cả, tôi sẽ chứng minh cho anh thấy!"

"Ô... Chứng minh bằng cách ra ngoài gặp trai à! Cô đúng là thứ dơ bẩn!"

- "Chát."

Lời sỉ nhục của hắn, khiến cô tát cho hắn một cái tát căm phẫn: "Anh có thể dắt tình nhân mang thai về nhà... Con người anh sạch lắm sao?"

- "Chát."

"Ai cho phép cô nói anh Quân Đình thế hả?" Hạ Vy xông vào tát cho Cẩm Tú Nhi một cái, rồi khoát tay Trác Quân Đình, chửi mắng cô.

Trác Quân Đình lạnh tanh nhìn cô: "Cẩm Tú Nhi, tôi là đàn ông, tam thê tứ thiếp là bình thường... Cô không làm tròn phụ đạo thì đừng leo lên đầu tôi."

"Từ sau cho cô ta làm người hầu đi..." Trác Quân Đình ra lệnh cho quản gia, trúc phế thân phận.

Hạ Vy đứng bên cạnh Trác Quân Đình cười đắt thắng.

Những ngày sau đó Cẩm Tú Nhi mặc đồ hầu gái, làm công việc người hầu trong biệt thự. Hạ Vy liên tục làm khó cô.

"Công việc này phù hợp với cô!"

"Tránh ra!"

Hạ Vy cảng lối lên cầu thang của cô, còn buông lời chọc tức, cô bảo ả nhường lối. Ả nhìn xuống thấy Trác Quân Đình đang đi lên, liền giả bộ té.

Trác Quân Đình chen cô ngã, bế Hạ Vy vào phòng, Cẩm Tú Nhi đứng ngoài nhìn mà rưng rưng nước mắt.

Lúc này cô nhận được cuộc gọi của Lâm Quân Hạo, anh ta hỏi thăm cuộc sống của cô, nghe tiếng cô khóc nấc, anh ta đau lòng hỏi: "Có phải Trác Quân Đình ức hiếp em."

Trác Quân Đình phía sau nghe rõ nội dung cuộc gọi, liền giật điện thoại ném vỡ nát, lôi xồng xộc cô giam vào căn phòng thẩm vấn.