Rút Thẻ Vô Tận, Mỗi Ngày Một Tỷ

Quyển 2 - Chương 54: Phần nổi của tảng băng trôi



Edit + Beta: Basic Needs

………..

Giang Tinh Chước mở bảng điều khiển trò chơi, trên bảng điều khiển ở mục thế giới trò chơi có thể lựa chọn, một số thế giới sắp bị phá hủy đã khôi phục sức sống, ký tự “*”đại diện cho việc gần diệt vong biến mất. Cô cũng cảm thấy năng lượng vọt tới mình liên tục từ những thế giới này, làm cho cô càng thêm phần mạnh mẽ hơn mỗi một giây trôi qua.

Mấy người Hướng Cầm làm rất tốt.

Nhưng cũng có một số thế giới không thuộc về Liễu Mẫn Nghĩa biến mất khỏi bảng điều khiển, chúng đã bị phá hủy.

Thời gian không chờ đợi ai, có rất nhiều thế giới cần các vị thần từ trên trời rơi xuống cứu vớt, song, chẳng cần cô tự mình ra tay giống như thế giới trước đây khi từng bước lên kế hoạch cẩn thận, từng bước mở ra ván cờ. Đó là bởi cô có cả một thế giới đầy tín đồ có thể phân công, trong đó cũng có rất nhiều người thông minh, những điều nhỏ nhặt như vậy cứ giao cho họ làm là được.

Tại sao để lại một hồ chứa thẻ trong thế giới đó, vì để kích thích họ, nhắc nhở họ về sự hiện diện của cô, để cho những cảm xúc tham lam và đức tin tồn tại vĩnh viễn. Bên cạnh đó cũng để cho họ có đủ sức mạnh để cô phân công nữa chứ.

Cô để lại cho bọn Hướng Cầm thêm một thẻ Vượt Qua Không Gian, cho phép họ đi qua những thế giới mà cô chỉ định, thực hiện việc truyền giáo và nhân tiện cứu thế giới. Lá bài này giờ đây nằm trong tay Thầy tư tế thượng phẩm của Thần Giáo là Hướng Huyền.

Cô có thể thêm quyền truy cập mới đi tới các thế giới vào thẻ Vượt Qua Không Gian này bất cứ lúc nào, gặp một số vấn đề trông khó giải quyết ở mấy thế giới, nhưng điều đó có liên quan gì? Có trí tuệ của một thế giới, công nghệ và sức mạnh thần thánh sẽ tìm cách để giải quyết.

Nhưng đồng thời, cô còn phải tìm những người kiểm soát của những thế giới này giống như Lý và Linh. Trong các thế giới sắp hủy diệt khác, có lẽ cũng có mấy người giám sát như vậy tồn tại. Nếu cô còn chưa giết Chúa Tể, hành động truyền giáo và cứu thế giới cho bọn Hướng Cầm chính là hành vi tìm đến cái chết.

Vì vậy, cả hai bên phải được thực hiện cùng một lúc.

Cô không biết người chơi Chúa Tể nào đã hủy diệt thế giới của cô, đã như vậy thì giết sạch cho rồi. Dù sao đám người đó cũng không phải là thứ tốt gì.

Nhưng làm thế nào để cô biết những người chơi Chúa Tể phi pháp đang ẩn nơi nào?

Cô hiệu triệu lăng trụ ba góc.

“Có thể tìm kiếm vị trí của hệ thống Chúa Tể phi pháp không?”

Lăng trụ ba góc: “Bắt đầu chức năng tìm kiếm... Chức năng tìm kiếm đã được mở, hướng dẫn tìm kiếm: hệ thống Chúa Tể phi pháp.”

Chưa được một lát, có mấy cái thế giới đã lóe lên ánh sáng đỏ.

Lăng trụ ba góc: “Tìm kiếm hoàn tất.”

Giang Tinh Chước: “Tìm kiếm thế giới bị bọn họ kiểm soát.”

Các chấm đỏ lại chia ra thành các màu khác, mấy thế giới sắp bị phá hủy biến thành màu tương ứng với chúng. Bằng cách này, Chúa Tể ở đâu và chiếm đóng những thế giới nào đã rõ ràng khôn cùng.

Giang Tinh Chước lựa chọn thế giới sắp tới, Chúa Tể cai quản các thế giới khác bao gồm nó sẽ cho nó hủy diệt trước.

Trước khi khởi hành, cô đã gửi một lời dặn của Thần cho Hướng Huyền, yêu cầu họ sắp xếp người đi tới thế giới kia truyền giáo.

Hướng Huyền nhận được lời dặn của Thần bèn nhanh chóng triệu tập các tín đồ nhàn rỗi trên khắp thế giới, từ đó chọn người thích hợp chứ không phải chọn đại. Mệnh lệnh của Chúa là giúp đỡ bọn họ nhưng bọn anh chắc chắn không thể giúp đỡ người khác vô ích. Lòng nhân ái của Ngài phải để tất cả mọi người biết đến. Cứ như vậy, họ phải xem xét nhiều mặt.

Trong lòng những người được chọn vui sướng tràn đầy, họ tự hào không thôi về sứ mệnh được Chúa giao cho.

Mọi thứ diễn ra suôn sẻ, Giang Tinh Chước chuẩn bị xuất phát.

Lăng trụ ba góc: “Chúa Tể Giang Tinh Chước, bạn sẽ đi du lịch đến thế giới cấp S, có tính uy hiếp rất lớn cho người chơi Chúa Tể, xin vui lòng cẩn thận khi chơi.”

Có một mối đe dọa vô cùng cho người chơi Chúa Tể? Thế nó là một thế giới rất lợi hại rồi.

Giang Tinh Chước: “Xác định tiến vào thế giới này.”

Lăng trụ ba góc xoay tròn rồi lớn hơn, nó biến dạng, biến thành một cánh cửa trong suốt hình tam giác. Cửa từ từ mở ra để lộ bóng tối dày đặc, tỏa ra một hơi thở nguy hiểm chẳng rõ giống như cảnh báo người chơi về một cái gì đó.

Tựa như lần đầu tiên, lần này Giang Tinh Chước cũng mỉm cười không sợ hãi và đi vào miền bóng tối này.

Cơ thể của Giang Tinh Chước đã chết trong thế giới cũ; thế giới đầu tiên thì cô sử dụng cơ thể mà hệ thống trò chơi Chúa Tể tự động tìm phù hợp với mình. Đợt này Giang Tinh Chước vẫn đang chờ đợi hệ thống tự động tìm một cái hợp với cô.

Bây giờ năng lượng cô sung túc, sử dụng năng lượng để tạo ra một cơ thể mới cho chính mình được, song, Giang Tinh Chước đã không làm điều đó.

Cô vừa tiêu thụ rất nhiều năng lượng nhằm tạo ra một thẻ Che Chắn cấp UR và đây không phải là thẻ Che Chắn bình thường. Từ thế giới trước đã biết thể biết, thời điểm hai Chúa Tể ở cùng trong một thế giới, họ sẽ cảm nhận được sự tồn tại của nhau. Điều này gây bất lợi cho cô, cô là một người chơi mới, muốn trở thành chim sẻ thợ săn ắt không thể cho đối phương biết rằng cô cũng có hệ thống Chúa Tể, là đối thủ cạnh tranh của mình.

Ẩn nấp trong bóng tối, xác định con mồi, hiểu con mồi kỹ lưỡng và sau đó tùy lúc mà hành động là chuyện người vượt cấp khiêu chiến thông minh phải làm.

Thế là lá bài này sẽ che chắn sự đặc biệt từ linh hồn của cô. Đã tránh địch nhân phát hiện, hiển nhiên chẳng cần phải tạo ra cơ thể. Chưa kể cô nào biết vào thế giới dạng gì, có sinh vật chủng tộc nào, ấy nên làm “người dân địa phương” là thích hợp nhất.

Vì vậy sau một trận trời đất quay cuồng, Giang Tinh Chước một lần nữa cảm thấy cơ thể nặng nề.

...

Ở phía bên kia, Miền Bất Tử.

Bên trong một tòa tháp khổng lồ, một ngọn đèn tắt đã tạo ra một tiếng ồn lớn. Đủ loại ngôn ngữ pha trộn, reo hò và tức giận đan xen.

Ác quỷ mới tới đứng cùng tên bạn ma của mình ở cổng với nỗi hoang mang chẳng thôi.

Tên bạn ma phấn khởi thăm dò nhìn sang và nói vui vẻ với ác quỷ: “Tao thắng! Ha ha! Tối nay tao mời mày ăn cơm! Linh hồn của nhà hàng Aly ngon vô cùng, nghe nói là thu từ từng cái thế giới, mà mỗi một cái đều rất chất lượng!”

“Đây là...?”

“À, tao quên, mày mới lên cấp đủ điều kiện để vào Miền Bất Tử.” Người bạn có tâm trạng tốt, nhiệt tình giải thích: “Đây là Tháp Quỷ Quyệt, là sòng bạc, nơi này chọn ngẫu nhiên một người từ thế giới con người, cung cấp cho chúng một hệ thống Chúa Tể. Chúng ta có thể đặt cược xem ai sẽ chết trước, ai sẽ là người chiến thắng cuối cùng. Tên vừa mới chết ấy, tao đã cược trúng ha ha ha...”

Hệ thống Chúa Tể?

Trái tim ác quỷ đập thình thịch, biểu hiện nhếch lên theo ý thức trên mặt hơi cứng đờ, hệ thống Chúa Tể? Là cái đồ nó nhặt được và sau đó bị người phụ nữ kia chiến thắng mang đi ấy à. Hóa ra chỉ là món đồ chơi ở đây thôi sao? Vậy chẳng phải thiếu chút nữa nó cũng trở thành đồ chơi của bọn họ? Không đúng, nó không vượt qua bài kiểm tra đó nên không thực sự là chủ sở hữu của hệ thống ấy.

Vậy, bây giờ người phụ nữ đó là đồ chơi?

Ác quỷ chen vào tòa tháp, giữa tháp chẳng có gì ngoài một cột sáng. Trên đó có sắp xếp mấy khuôn mặt của nhân loại với các dữ liệu khác nhau của họ bên trên, trong đó có một hàng dài của những con số đang tăng lên.

Chính là đồ chơi được chọn.

Đủ loại chủng tộc tụ tập cùng một chỗ đang đặt cược trên mỗi tầng lầu. Tầng lầu càng cao có các sinh vật ở cấp độ càng cao. Một sinh vật cấp thấp như ác quỷ chỉ có thể ở tầng đầu tiên.

Ác quỷ nhanh chóng tìm kiếm khuôn mặt của Giang Tinh Chước, nếu muốn đặt cược, nó chắc chắn đặt cược vào cô. Người phụ nữ này đã vượt qua bài kiểm tra khủng khiếp, thành công lấy đi hệ thống Chúa Tể từ bàn tay nó. Người này rất thông minh mà linh hồn lại có màu trắng tinh khiết đặc thù. Nó luôn nhớ kỹ nét mặt của cô khi nó bị loại khỏi không gian hệ thống Chúa Tể, đồng thời cũng thấy rùng mình.

Tuy nhiên, nó nhìn danh sách nhiều lần mà chẳng thấy khuôn mặt ấy đâu

Cô ta đã chết rồi à?... Dường như không phải là không có khả năng, những người này có được hệ thống Chúa Tể hết thì phải là những người thông minh đã vượt qua loại bài kiểm tra đó.

“Mày muốn đặt cược không? Thế mày có thể đi sang bên kia nhìn sẽ thấy được đám đồ chơi được chọn biểu hiện thế nào trong thế giới của nó, còn số liệu thì chỉ có thể thấy ở phía sau. Nhưng dữ liệu không chính xác, đôi khi những người có nhiều năng lượng đột nhiên bị giết. Năng lượng trong kho của cái tên vừa chết kia xếp hạng thứ ba nhưng không phải là bị Chúa Tể giết. Hắn bị tên dân bản địa nào đó của thế giới giết bởi vì năng lượng của đồ chơi khác không giảm đáng kể, đồ chơi mà muốn chiến đấu chắc chắn sẽ tiêu thụ rất nhiều năng lượng. Dựa vào đó thấy được người nắm giữ mới khẳng định ghê gớm lắm, lát nữa tao chắc chắn đánh cược nó thắng.”

“Ồ…” Con quỷ gật đầu, chuẩn bị đi xem một chút. Bỗng nhiên nó ngẩng đầu nhìn phía tầng cao nhất ấy thế mà ngay lập tức bị bạn mình kéo một cái.

“Đó là…”

“Phía trên toàn là Thần, mày đừng có nhìn bậy bạ. Coi chừng cái mạng nhỏ của mày đấy.”

“Thần cũng chơi trò này?” Ác quỷ thì thầm.

Đôi mắt màu đỏ của con ma lộ ra thần sắc chẳng rõ, cứ trưng khuôn mặt giữ kín như bưng mà chẳng hề trả lời.

Đám con bạc đang chờ đợi sự xuất hiện của chủ sở hữu trò chơi Chúa Tể mới, cho rằng tuyển thủ hạt giống mới xuất hiện, thế rồi cứ chờ đợi, chờ đợi… không chờ nổi.

Ác quỷ đã được con ma đưa đi dạo chơi nơi khác, nó thấy một tòa cung điện được bao phủ bởi hơi thở cái chết khủng bố. Nó chưa bao giờ trải qua cảm giác kinh hoàng này, cứ như là dù chỉ đi ngang qua và đụng trúng hơi thở hắc ám đấy thôi, nó sẽ chết ngay.

“Lại khuếch tán! Nhanh lên, đổi đường!” Con ma cũng sợ hãi.

“Đó là cái gì?” Ác quỷ vừa tiến hóa từ vực thẳm không lâu, vẫn là tên nhà quê, kiến thức quá ít.

“Đó là dấu vết của Thần Chết.” Tên ma toét miệng cho hay, “Cách đây không lâu, không biết tại sao Thần Chết đột nhiên đến Miền Bất Tử, lấy đi gương của Nữ Thần Tương Lai. Anh ta đến mới có tí như vậy mà đã để lại dấu vết khủng khiếp là thế. Đi nhanh đi, xui quá! Nếu chạm vào hơi thở của cái chết đó, một ác quỷ nhỏ mới thăng cấp như mày sẽ chết bất đắc kỳ tử trong vòng ba ngày.”

Con quỷ giật nảy mình, gấp rút đi theo con ma, tránh xa cung điện của nữ thần giống như mọi người khác.

- -------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Một chương ngắn, tôi sẽ xây một hế giới mới, sẽ có một cách chơi mới, nhưng cốt lõi của quyển truyện này vẫn không thay đổi. Đó là cho người ta rút thẻ, cho người ta rút thẻ, quá hạnh phúc, cậu Giang chưa viết đã thấy ghiền ~

QUYỂN 2