Sắc Xuân Dụ Hoặc: Quấn Quýt Không Rời

Chương 6: Miếng bọt biển (H+)



"Rất tốt! Tôi rất thích!"

Khúc Yểu Sa thở dài một cách mệt nhọc, toàn thân mềm nhũn nằm bất lực trên drap giường êm ái.

Cô vậy mà đã bị sa ngã vào bẫy tình, đã bị hắn khiêu khích, đưa đẩy đạt lên cao trào lần đầu rồi sao?

"Van xin anh... xin anh... đừng mà... tôi không muốn..."

Người đàn ông không nói gì, để lộ một nụ cười đầy ma mị.

Không muốn thì được sao? Đâu có dễ dàng như vậy.

Một tay anh ta chống bên eo cô, tay còn lại đưa xuống vuốt ve nơi thuần bí của cô. Nơi đó đã bị anh ta chèn ép đến tận cùng, nước xuân sớm đã rò rỉ thẫm đẫm ướt một khoảng nệm giường.

Đúng là ai rồi cũng một lần bị gục ngã trước một điều gì đó, cũng giống như cô của hiện tại, bị người đàn ông này thuần hoá, khéo kéo đưa cô vào bẫy tình, sau đó từ từ gặm nhấm tấm thân bạch ngọc tinh khôi của cô gái.

Người đàn ông đứng thẳng người lên, hai chân kẹp chặt vào bụng đùi non của cô tránh phạm vi cô tấn công. Sau đó anh đưa tay lên, cởi cúc quần sau đó kéo một đường khoá quần, lột bỏ tất cả chướng ngại vật có trên cơ thể mình.

Sau khi cởi bỏ lớp phòng nguỵ trên người xuống, hai tay anh ta nhấc đôi chân thon dài của Khúc Yểu Sa đặt sang hai bên. Vật nam tính không biết từ bao giờ đã ngẩng cao đầu, sẵn sàng cho một cuộc luân động đầy ướt át.

Anh xích lại gần cô thêm, sau đó đem vật cứng của mình để trước cửa hang động nhỏ bé, cạ cạ vài cái vào cánh hoa, sau đó không nói cũng chẳng rằng mà hạ hông mình xuống.

"Á!"

Bị xâm chiếm đột ngột Khúc Yểu Sa bất giác thét lên, hai tay bíu chặt lấy tấm lưng trần của người đàn ông, mười đầu ngón tay thanh mảnh bám thật chặt vào da thịt, cào mạnh một đường từ trên xuống dưới đến rớm máu tươi. Đôi chân thon dài theo quán tính mà quắp chặt lấy ngang hông của người đàn ông, hàm răng trắng ngọc hé mở đồng thời cắn thật mạnh vào bờ vai rộng của người nằm trên.

Một cảm giác đau đớn ập đến mà cô chưa bao giờ từng trải, cứ bủa vây lấy thần trí của cô, khoé mắt không ngừng lăn trào những giọt lệ mặt chát.

Đỉnh đầu của vật nam tính mạnh mẽ như xông pha ra chiến trường, tinh lực khoẻ mạnh như thế chẻ tre, thọc mở vách trở ngại mỏng manh trên đường đi, đoá hoa căng trướng như muốn bị xé rách ra làm đôi, miệng hoa bài xích ra một luồng mật trắng đục hoà quyện một chút máu tươi, thêu mình trên mặt drap giường trắng tinh khôi hệt như một kiệt tác xuất sắc mà người nghệ tài ba sĩ để lại.

Hô hấp của người thiếu nữ có chút gấp gấp, toàn thân bất giác cong lên hình cánh cung khiến cho thân trên của cô dính liền với cơ ngực tráng kiện của người đàn ông. Cảm giác đau đớn lan truyền ra khắp mọi cơ quan dây thần kinh, theo đó lại hội tụ thành một đường chạy thẳng lên đại não, Khúc Yểu Sa cắn chặt lấy môi dưới để kiềm chế đi những thứ âm thanh ma mị thoát ra khỏi cuống họng của mình.

Nước mắt lăn trào hai bên bên khoé mi. Không biết đó là giọt nước mắt của hạnh phúc hay là giọt nước mắt của đau thương?

Con trăn to lớn bị mắc kẹt trong cái hang động chật hẹp, xung quanh là vô số cái miệng nhỏ thi nhau cắn xé lấy thân mình. Người đàn ông bị kẹp chặt không chịu được mà thở rít một cái, bàn tay to khoẻ nắm chặt hai bên eo của cô, thẳng lưng đem toàn bộ vật đàn ông vào sâu bên trong hang động.

Súng của anh đã lên nòng, chỉ thiếu một chút nữa là bắn ra hàng ngàn viên đạn trắng đục rồi.

"Đau... đau quá..."

Cuối cùng Khúc Yểu Sa không kiềm chế được cảm xúc đang cuộn trào trong người, cô bất giác nỉ non một tiếng, thanh âm yêu kiều hệt như một chất xúc tác kích thích dụng vọng nguyên thuỷ đang không ngừng trỗi dậy trong cơ thể của người đàn ông.

"Thả lỏng!"

Người đàn ông mở miệng, ra lệnh cho cô gái. Thanh âm trầm khàn, cũng mang một chút dịu dàng.

Chờ đến khi cô gái làm quen được với thứ dị vật đang ẩn thân trong cơ thể của mình, anh ta mới bắt đầu rút lui vật cứng của mình ra, sau đó lại một đường trượt mạnh vào sâu bên trong con ngõ có nhiều uốn nếp, tạo ra âm thanh ướt át vang vọng đến bên tai hai người.

"Hưm... không muốn... hức..."

Khúc Yểu Sa bị vật cứng thăm dò khiến cho da đầu tê dại, toàn thân run rẩy, hai tay không còn chút sức lực bám víu liền buông bỏ tấm lưng trần của người đàn ông ra, mệt mỏi nằm oặt trên mặt giường mềm mại.

Đôi mắt biếc long lanh ngấn lệ, mơ mơ hồ hồ nhìn lấy gương mặt đẹp trai của người nằm trên.

Bốn mắt giao nhau, một sợi dây kết nối vô hình loé rạng, càng làm cho bầu không khí xung quanh hai người cảm thật ngột ngạt.

Ngột ngạt không phải bị áp bức, cũng không phải thiếu khí oxi. Mà ngột ngạt ở đây chính là bầu không khí giữa hai người nó ái muội, mê luyến đến tột cùng.

Bắt gặp ánh mắt của người đàn ông đang nhìn lại mình, Khúc Yểu Sa ngơ ngác vài giây, sau đó chợt nhận ra ánh mắt ấy nóng rực như lửa thiêu đốt, cô gái giật mình khiến cho đoá hoa siết chặt lấy vật thể đang rục rịch đòi xuất binh.

"Shit! Tôi đã nói em thả lỏng mà!"

Người đàn ông đưa tay lên vuốt ve một bên gò mà hồng hào của cô, mồ hôi đọng từng giọt trên vầng trán, kéo dài từng dòng một trên gương mặt tuấn mỹ, mái tóc có một chút ươn ướt đen ánh khiến những lọn tóc mai rũ xuống, càng làm cho anh ta tăng phần quyến rũ.

"Tính dùng vũ khí này siết chặt tôi đến chết sao?"

Hắn thở hắt, nở một nụ cười ma mị đầy thoả mãn, thắt lưng bắt đầu đưa đẩy nhanh dần đều, tạo ra những âm thanh ma sát ngày một rõ rệt.

"Không muốn... anh bỏ nó ra đi... Hưm..."

Sự va chạm xác thịt giữa hai cơ thể khiến cho căn phòng đắm chìm trong mùi vị kích tình, tiếng nỉ non kiều suyễn của người thiếu nữ càng thêm ái muội, làm cho năm căn tràn đầy sức sống, mãnh liệt khai mở từng tầng tầng lớp mị thịt mềm mại đang náu mình dưới làn nước xuân ấm nóng.

"Không... đừng mà! Xin anh... dừng lại đi... Hức..."

Một cảm giác khó chịu ập đến.

Cái cảm giác tê trướng từ trước đến nay chưa từng trải qua, Khúc Yểu Sa khó chịu cắn chặt lấy môi dưới, cố gắng ngồi dậy, hai tay nắm chặt lấy bả vai người đàn ông, van xin anh dừng lại.

Người đàn ông đang trong độ hưng phấn, không bận tâm đến lời van xin của cô gái, tàn nhẫn ra vào bên trong khiến toàn thân Khúc Yểu Sa co rút. Hai tay của anh luồn xuống phía dưới, nâng cặp đùi non mềm của cô lên, lòng bàn tay ấm nóng không ngừng nắm bóp vòng ba đẫy đà, phía dưới ra sức đâm mạnh.

Rút lui rồi lại xâm nhập vào, tựa hồ như mưa dền gió dữ, thuỷ triều bắt đầu cuộn trào, hung mãnh va đập mạnh ở phía tận cùng trong hang động, làm thần trí người con gái muốn phát điên lên.

Khoái cảm cực hạn dâng đến đỉnh điểm, chẳng mấy chốc cô gái bị người đàn ông đưa đẩy nhanh chóng đạt đến cao trào, cuống họng phát ra những thanh âm nỉ non ngọt ngào, dần dần tăng âm lượng thoát ra bên ngoài.

Vào thời điểm đưa cô lên cao trào, người đàn ông không chịu dừng lại động tác của mình, vẫn ra ra vào vào trong cái động chật ướt át, làm cho lớp mị thịt non mềm sưng đỏ không ngừng bài xích ra những luồng dịch nhớt nhát.

Nơi đó chẳng khác gì một miếng bọt biển của đại dương, bị người đàn ông hiên ngang vắt cạn nước.