Sất Trá Phong Vân

Chương 525: Chơi nữ nhân hay nam nhân? Cùng nhau chơi đi! (hạ)



Đoạn Phong Bất Nhị đứng ngây như phỗng không biết nên phản bác như thế nào. Trên chiến trường không có ai chủ động vác đao công kích kẻ địch cường đại hơn mình, đó là tặng quân công cho đối phương.

- Tinh Thần sẽ không vì ngươi tha kẻ thù nhỏ yếu mà không thu ngươi về vòng tay của nó.

Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương từ từ rút trường kiếm bên hông ra, nói:

- Chàng trai, nhớ kỹ, tên của ta là Càn Thần Quang. Thần của Tinh Thần nếu hỏi ngươi là ai tặng ngươi vào vòng tay nó thì nhớ báo tên ta.

- Còn hai ma tộc các ngươi!

Càn Thần Quang vung trường kiếm chỉ vào Thiết Khắc, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy.

Càn Thần Quang nói:

- Các ngươi xuất hiện thật quá tuyệt vời. Giết các ngươi là ta có thể nói Càn Kình cấu kết cùng ma tộc, thậm chí kéo Bàn Hoành Cơ xuống nước, chắc gia chủ đại nhân sẽ rất vui.

Cổ Hoang Sa Hải, Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương Tru Ma cửu chiến, Càn Kình bị trọng thương, Bàn Hoành Cơ không có mặt. Bốn Chiến Sĩ mặt đen như than, mọi người đều có năng lực chiến đấu vượt một cấp nhưng đánh với Tru Ma cửu chiến thì...

- Còn thiếu một Càn Kình.

Đôi mắt hẹp dài của Càn Thần Quang tìm tòi bốn phía. Bởi vì mở chiến thân huyết mạch Tinh Linh Vương khiến lông mày biến thành hoàng kim liên tục nhướng lên quan sát bốn phía.

- Vốn tưởng rằng không có cơ hội xuống tay, không ngờ Bàn Hoành Cơ rời đi, con người mà đã may mắn là không gì ngăn được.

Càn Kình? Đoạn Phong Bất Nhị bản năng xoay cổ chân, từ từ lùi lại. Hôm nay Đoạn Phong Bất Nhị không thể chết tại đây, nếu Càn Thần Quang quyết tâm giết người thì chắc sẽ không vì nể mặt Bàn Hoành Cơ mà tha cho gã, huyết mạch Cửu Đầu Xà.

- Càn Thần Quang, ngươi dám ném vũ khí chiến đấu với ta một trận không?

Đoạn Phong Bất Nhị híp mắt, vẻ mặt khiêu khích nói:

- Như thế nào? Càn gia thật sự chỉ có phế vật nhát gan sao? Tru Ma cửu chiến còn không dám tay không đánh với ta?

Mắt Càn Thần Quang chớp lóe cười châm biếm đầy bất ngờ. Tên Chiến Sĩ huyết mạch Cửu Đầu Xà này bị hù ngu sao? Dám yêu cầu như vậy? Trường thương kia là đấu binh thượng đẳng, thậm chí tốt hơn cả trường kiếm trong tay Càn Thần Quang, vậy mà Đoạn Phong Bất Nhị từ bỏ ưu thế của mình? Không lẽ Đoạn Phong Bất Nhị che giấu vũ khí gì?

- Mặc kệ ngươi có vũ khí kín gì thì cũng cahửng sao.

Càn Thần Quang vứt trường kiếm xuống đất, mũi kiếm bén dễ dàng cắm phập vào cát.

- Tuy không biết tại sao ngươi muốn dùng chiến thuật khích tướng nhưng ta đúng là muốn bắt sống ngươi, còn cần tra hỏi tung tích Càn Kình. Còn về...

Càn Thần Quang liếc Lộ Tây Pháp Lưu Thủy, cười dâm tà, nuốt nước bọt khan. Nữ nhân này tuy là ma tộc nhưng cũng là mỹ nữ hiếm hoi, đè ma nữ trong trạng thái biến thân huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ xuống có mùi vị đặc biệt.

Có bao nhiêu Chiến Sĩ cường đại trong đời có lẽ từng giết ma võ sĩ huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ, nhưng mà... Ánh mắt Càn Thần Quang như muốn xé rách y phục trên người Lộ Tây Pháp Lưu Thủy. Chưa từng nghe nói có Chiến Sĩ cường đại nào cưỡi lên người ma nữ huyết mạch Đọa Lạc Thiên Sứ xinh đẹp.

- Tộc Lộ Tây Pháp ít có ma võ sĩ nữ giới thức tỉnh lực lượng huyết mạch, bộ dạng vừa mắt càng ít. Chờ lát nữa sẽ cho ngươi biết nam nhân Càn gia ta không chỉ vô địch trên chiến trường mà ở trên giường cũng có thể làm chết ngươi!

Độc nhãn lóe tia hung ác, Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hạn không thể móc mắt Càn Thần Quang ra. Tại ma tộc nếu ai dám nói kiểu đó với Lộ Tây Pháp Lưu Thủy hay nhìn nàng bằng ánh mắt đó thì nàng đã móc mắt tên vô lễ ra rồi.

- Còn ngươi...

Càn Thần Quang nhìn Thiết Khắc, bỗng đổi giọng:

- Nam ma đẹp hơn cả nữ làm ta nhìn mà nức lòng. Tuy rằng ta chưa bao giờ chơi nam nhân nhưng hôm nay đặc biệt ngoại lệ vì ngươi. Tiểu tử, hãy nói ra vị trí của Càn Kình thì ta sẽ không thô bạo với ngươi.

Vị trí của Càn Kình? Nói ra thì Càn Thần Quang cũng sẽ không cho mọi người an toàn rời đi.

Chiến!

Đoạn Phong Bất Nhị nhíu mày, chân đạp đất như sa xà di chuyển, một chuỗi cát vàng hình thành sa long sau lưng Đoạn Phong Bất Nhị, chớp mắt vọt tới trước mặt Càn Thần Quang. Năm móng tay như chủy thủ lại giống trường thương đâm hướng cổ họng Càn Thần Quang.

- Ha ha ha ha ha ha!

Càn Thần Quang cười to, xòe bàn tay ra. Thâu Thiên Thủ làm tầm mắt Đoạn Phong Bất Nhị tối đen, cảm nhận chưởng thế che trời, nín thở, cổ tay sắp bị năm ngón bắt giữ.

Bộp bộp bộp!

Xếp hàng đấu khí khiến khớp tay Thâu Thiên Thủ liên tục nổ, siết chặt như có thể bóp dẹp gậy sắt huống chi là xương tay Chiến Sĩ, tất nhiên sẽ bị bóp nát.

Trong phút chỉ mành treo chuông, Đoạn Phong Bất Nhị hất vai, cánh tay không lùi mà tăng tốc tiến tới. Cổ tay yếu ớt tránh né đổi thành cẳng tay bị Thâu Thiên Thủ bắt giữ.

đấu kỹ va nhau, đấu khí trầm đục văng vẳng. Đoạn Phong Bất Nhị cảm giác xương tay nứt ra, lực lượng mạnh mẽ nhanh chóng rụt lại.

- Tiểu tử, ngươi chạy không...

Càn Thần Quang chưa nói dứt lời thì mắt sáng lên. Đoạn Phong Bất Nhị bị bắt không lùi lại né mà tiến tới, một cánh tay khác cũng bị bắt lại. Đoạn Phong Bất Nhị... Lại... Lại làm...

Mở miệng! Đúng vậy!

- Phụt.

Càn Thần Quang có đấu kỹ hộ thể nhưng vẫn bị Đoạn Phong Bất Nhị nhào tới cắn một cái đau điếng. Hai cái răng bén như đinh thép chuyên môn phá mở đấu khí cắn thùng đấu kỹ hộ thể cánh tay Càn Thần Quang. Dòng máu đỏ thắm tuôn ra từ miệng vết thương cỡ kim châm, một chút lạnh lẽo dọc theo máu lan tràn nguyên cánh tay.

Độc? Độc! Máu đỏ tuôn ra chớp mắt biến thành màu xanh đen sẫm, mơ hồ có mùi tanh. Con ngươi Càn Thần Quang co rút, thấy giật mình, khí lạnh dọc theo sống lưng xông lên trán. Trán Càn Thần Quang toát mồ hôi lạnh. Đây là thứ độc gì? Chẳng những cánh tay tê dại mà đấu khí biến trì trệ?

Đấu mạch! Không sai! Đấu mạch bị dộc xâm nhập? Càn Thần Quang giật nảy mình. Loại độc này trông như không mãnh liệt nhưng nó phát huy hiệu quả lại vượt xa tưởng tuợng rất nhiều. Độc cỡ này bình thường chỉ có trong máu vậy mà giờ nó tiến vào đấu mạch, xem ra thực lực tiểu tử này tăng tiến thì uy lực độc cũng tăng lên.

Giết, phải giết Đoạn Phong Bất Nhị ngay! Loại người này mà trưởng thành thì quá đáng sợ. Ánh mắt Càn Thần Quang từ giật mình chuyển sang vặn vẹo, tay kiềm bàn tay Đoạn Phong Bất Nhị mạnh vung, không chơi trò mèo vờn chuột nữa. Thâu Thiên Thủ xé gió chộp hướng đầu Đoạn Phong Bất Nhị.

Giây lát Thâu Thiên Thủ đã tới, Đoạn Phong Bất Nhị cắn chặt cánh tay Càn Thần Quang, ngẩng đầu rút ra sau hơi chậm, không kịp tránh thoát.

- Chết cho ta!

Chữ chết mới nhảy trên đầu lưỡi Càn Thần Quang thì bản năng Chiến Sĩ làm gã cảm giác cực kỳ nguy hiểm. Càn Thần Quang nhanh chóng né sang bên phải, tia sáng lửa màu đen cực nóng tăng nhiệt độ không khí.

Hủy Diệt Ma Nhãn!

Tim Càn Thần Quang súy rớt ra ngoài, Thâu Thiên Thủ vươn ra không rảnh bóp nát đầu Đoạn Phong Bất Nhị, ngón chân liên tục dùng sức khó khăn di chuyển nhanh trong bãi cát không chỗ dùng lực.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!

Hạt cát màu vàng đất bị lửa nhiệt độ cao thiêu đốt hòa tan. Tim Càn Thần Quang đập nhanh, giơ tay lau mồ hôi lạnh trên trán, ngơ ngác nhìn Thiết Khắc.