Sất Trá Phong Vân

Chương 917: Đối chiến Lôi Đình Sư Vương



Đôi mắt chim ưng của Thiên Luyện Linh Quan tập trung vào Càn Kình, trường thương trong tay như sông dài từ trên núi cao lao nhanh xuống. Đấu Binh ưu tú trên dưới trái phải run rẩy, phát ra tiếng động còn lớn hơn cả tiếng chuông, phá không rít lên, theo thân thương lao thẳng tới, ghim chặt ba hướng thượng trung hạ trên cơ thể Càn Kình.

Đầu thương không ngừng lắc lư xoay tròn, chợt cao chợt thấp chợt trái chợt phải, làm cho không người nào có thể đoán ra được rốt cuộc một thương này sẽ đâm vào chân, vào thân, hay là vào đầu!

Đâm chân chân phế! Đâm thân mất mạng! Đâm vào đầu vỡ đầu!

Đây cũng là uy lực thật sự của trường thương. Trên chiến trường phần lớn các danh tướng sử dụng thương cũng chính vì nguyên nhân này! Một thương, một ngựa, phá thành hủy trại!

Trường thương dài mấy thước ở trong tay Thiên Luyện Linh Quan giống như có sinh mạng. Một thương đâm tới, hiện ra quang mang rực rỡ trăm hoa đua nở, quỷ khóc thần gào mang theo sát khí vô hạn, huyết quang chói mắt đều lập lòe ở trong đó!

Đối mặt với một thương có uy thế như thế, bất kỳ cường giả nào có thực lực dưới nhập thánh gần như sẽ đều chọn động tác tránh né đầu tiên. Tránh khỏi một thương dung hợp giữa sát khí đẫm máu và sát ý chém giết trên chiến trường của Thiên Luyện Linh Quan .

Nhưng kết quả tránh né là cái gì?

Trường thương trong tay Thiên Luyện Linh Quan liên tục biến hóa như sông dài lao nhanh, hóa thành thác nước từ trên núi cao lao xuống mang theo lực đạo của ngàn vạn quân, liên miên không dứt. Trong công kích như vậy, không còn có bất kỳ cơ hội xoay người nào!

Một khắc khi một thương này phóng ra ánh sáng chói lòa, trong đầu gần như tất cả cường giả ở đây đều dần hiện ra cảnh tượng Càn Kình dùng chưởng chém chết Lăng Phong Linh Quan trước đó.

Không hổ danh là nhân vật đứng đầu trong Bách Chiến Bảng của học viện Chinh Phạt! Trong đầu mọi người dâng lên một sự tán thưởng.

Thiên Luyện Linh Quan không chỉ muốn tiêu diệt giết Càn Kình, hơn nữa còn sử dụng đúng phương thức Càn Kình đánh bại Lăng Phong Linh Quan để giải quyết cuộc chiến đấu.

Một thương tuyệt đẹp! Khí thế, sát khí, sát ý, kỹ xảo gần như đều đạt tới đỉnh phong! Chỉ có điều...

Bàn Hoành Cơ khoanh hai tay cười. Chí ít Càn Kình không bị thua dưới một thương này!

Hai tay La Thanh Thanh nắm chặt, nhìn chằm chằm vào chiến trường mà nàng căn bản không nhìn thấy rõ, trong lòng không hề cho rằng Càn Kình sẽ chiến bại. Trong những năm gần đây Càn Kình đã từ trong vô số lần chém giết cố gắng đi ra, đã sớm tạo lên một tấm bia lớn vô địch ở trong lòng nàng!

Hai mắt Càn Kình không còn tức giận như lúc trước, trái lại đã bình tĩnh trở lại, giống như mặt hồ yên tĩnh hoàn toàn không có chút gió nào thổi qua.

Lúc này đã không còn nhìn thấy chút thù hận nào trong mắt hắn, không tìm thấy được sự tức giận, thậm chí ngay cả chiến ý cũng không thấy. Chỉ thấy trán hắn khẽ nhíu lại. Dựa vào vô số kinh nghiệm và bản năng, hắn có thể nhận thấy được mục tiêu cuối cùng của một thương này chính là đầu mình!

Cảm ứng siêu việt khiến Càn Kình căn bản không quan tâm một thương này của Thiên Luyện Linh Quan có mục đích thực sự là thế nào. Hai tay hắn cầm Trảm Mã Đao thật lớn, vẫn nắm hờ trong tay, chuẩn bị sau đó sẽ bất chợt dùng sức chém một đao xuống trước mặt. Trên bầu trời nhất thời xuất hiện thêm một mặt trăng rằm thật lớn. Đây không phải là ánh trăng chân chính rơi xuống, mà là trăng rằm do đao quang vẽ ra.

Một đao thông hiểu được Phá Địa Trảm, Phân Kim Liên Trảm, bảy thức Huyết Chiến... và một vào đấu kỹ, khua tay một đao giống như dòng sông sao phá tan tất cả mọi thứ ngăn cản nó, mang theo khí thế ngay cả mặt đất cũng phải chém nứt, và sát ý nồng đậm từ trên chém xuống dưới, hoàn toàn không rườm rà như một thương của Thiên Luyện Linh Quan. Trái lại một đao đơn giản, mộc mạc lại vô song, không hề phóng ra hoa thương hư ảo, chỉ thể hiện duy nhất một đao chân chính!

Vèo vèo vèo.

Một đao giống như vô số lưu tinh rơi xuống mặt đất, âm thanh cắt qua bầu trời, từ hai bên đao phong vang lên, trong đó vẫn ẩn chứa chiến tranh vô số tiếng đao kiếm của quân đội giao tranh.

Trước tay nắm hờ, chuẩn bị thật sự khóa chặt ở phía sau. Thiên địa tinh thần nhập vào chân thân của ta! Ta là tinh thần! Chúa tể của tất cả!

Dường như toàn bộ tinh thần của Càn Kình đều bám chặt vào phía trên chiến đao. Toàn thân giống như cùng một thể, phát ra uy thế giống như biển gầm, muốn đập nát tất cả những thứ xuất hiện ở trước người.

Nếu như một thương của Thiên Luyện Linh Quan là sông dài, như vậy một đao của Càn Kình chính là dòng sông sao.

Nếu một thương của Thiên Luyện Linh Quan là thác nước chảy từ trên núi cao rơi xuống, như vậy một đao của Càn Kình chính là dòng sông sao bắt đầu từ trên chín tầng trời, trong tinh không trút xuống!

Vũ khí đối chiến, so với quyền cước càng dễ dàng phân ra sinh tử hơn mà không phải là thắng bại! Càn Kình không chút giữ lại. Một đao chém xuống, không ngờ tốc độ hồn vực bạo lực còn muốn mạnh hơn nhanh hơn so với tốc độ của Thiên Luyện Linh Quan,!

Bỗng nhiên, ánh sáng đỏ trên chiến đao của Càn Kình đột nhiên tăng lên. Trong nháy mắt, uy lực tăng vọt gấp mười mấy lần so với trước không. Một đao phát sau mà đến trước rơi xuống đầu Thiên Luyện Linh Quan.

Trong chớp mắt đó, đầu Thiên Luyện Linh Quan né sang một bên, cổ và vai chỉ vừa mới đón nhận đao phong do chiến đao tạo ra, đã cảm thấy đau rát từng đợt, giống như đầu thật sự sẽ rơi xuống. Trường thương trong tay lâm trận biến hóa đánh về phía trước một đòn do chiến đao từ trên trời chém xuống.

Keng...

Đao thương giao kích, ma sát va chạm bắn ra vô số tia lửa rực rỡ, còn đẹp hơn cả pháp quá được bắn trong lễ chào mừng của quốc gia. Sát ý hung bạo phát ra rét lạnh, khiến những người vây xem cảm thấy sau lưng toát ra mồ hôi lạnh.

Trường thương này giống như một con trăn lớn thoáng cái đã uốn lượn giống như trăng rằm. Khí thế phát ra đang lao nhanh đã bị hoàn toàn chặn đứng.

Chân Thiên Luyện Linh Quan căn bản không cách nào bám được xuống mặt đất. Thân hình hắn bay ngược ra sau, để lại trên mặt đất hai vết tích rất dài. Trong nháy mắt, chỗ hổ khẩu còn bắn ra máu tươi.

Răng rắc!

Tiếng động vang lên. Nhưng đó không phải là tiếng xương gãy, mà là tiếng Đấu Binh trường thương kia bị gãy! Nếu như không phải là so đấu binh khí, Đấu Binh đã chịu phần lớn uy lực, mà là so đấu quyền cước, sợ rằng xương Thiên Luyện Linh Quan có gãy cũng đã là may mắn.

Tuy rằng ba Đấu Hồn lơn này chỉ vừa được ngưng luyện thành công, nhưng số lượng và chất lượng lại không hề thua kém chút nào so với Thiên Luyện Linh Quan. Siêu hư hồn mạnh mẽ bám thân càng nâng cao cảnh giới lực lượng trong cơ thể. Hơn nữa trước uy lực của đấu kỹ tinh thần không tên và hồn vực bạo lực, cho dù là bán thánh cũng sẽ chọn tránh né, chứ không phải là liều mạng.

Dù thế nào, Thiên Luyện Linh Quan cũng không nghĩ ra Càn Kình vừa rồi cùng Lăng Phong Linh Quan đối chiến, nhìn như đã phóng ra toàn bộ con bài chưa lật, hóa ra lại cất dấu con bài chưa lật như vậy.

Chỉ một đòn vừa rồi, Thiên Luyện Linh Quan đã bị thương phải bại lui,.