Sát Vách Yêu Em

Chương 14: Mong đợi



Cố Vị Lan mặc bộ lễ phục đen tao nhã, khuôn mặt nở một nụ cười niềm nở chào hỏi các nhà đầu tư lớn. Không gian buổi công chiếu bao quanh bởi ánh đèn, cả khán phòng nhanh chòng đông đủ. Vị Trạch cười nhạt nhìn vào đồng hồ, còn nửa tiếng nữa buổi lễ sẽ diễn ra.

MC từ bên trong bước ra, lời nói đầu được đưa lại cho Cố Vị Lan, bà ta nhận lấy nói những lời hay về quá trình thiết kế sản phẩm mới nhưng cũng không quên quảng bá cho tài năng của bản thân.

"Chủ quản bà thâth sự nói rất hay."

MC cười cầm mic qua chuẩn bị cho buổi lễ, từng món trong bộ thiết kế thu xuân được trình diễn. Di Di đứng bên trong cười đắc thắng, Tiểu Nhi chỉ tiến lại khen ngợi.

"Lần này cô có được sự công nhận của chủ quản rồi."

Di Di cười khiêm tốn cầm tay Tiểu Nhi bỏ qua một bên, ánh mắt khinh bỉ nói:

"Muốn thắng thì ta tìm cách, còn cô lại muốn ngồi không sao."

Tiểu Nhi cười gượng, cô ta tái mặt đi ánh mắt lờ đờ ra ngoài. Bàn tay được siết chặt, khuôn mặt cay nghiến nhìn về bên trong.

"Di Di cô không đắc ý được bao lâu đâu."

Nhà thiết kế SV lắc đầu nhẹ, Cố Vị Lan ngồi bên cạnh lo lắng giọng nhỏ nhẹ hỏi:

"Tác phẩm lần này có vấn đề gì sao?"

Ông ta cười nhạt, bản thiết kế này đẹp, phá cách nhưng về vấn đề thì không tiện nói tại đây. Buổi lễ kết thúc, Cố Vị Lan đứng một bên bàn luận với nhà thiết kế SV, sự chăm chú đến đáng sợ của chủ quản làm Di Di ở bên trong tái mặt đi.

"Hai người họ đang thảo luận về tác phẩm ư, chẳng lẽ là có vấn đề thật."

Một lát sau, chủ quần mỉm cười tiễn khách, Vị Trạch lạnh lùng bước lại, sự ngơ ngác khi thấy SV rời đi.

"Ồ lần này chắc bà thắng đấy nhỉ."

Câu nói khích điểu của Cố Vị Trạch làm Vị Lan xanh mặt lại, nhưng vẫn tỏ ra bình tĩnh tươi cười nói:

"Cháu đừng bận tâm, lo vị trí của mình trước đi."

Anh vỗ nhẹ vào vai dì, ánh mắt thâm sâu rồi rời đi. Hành động bất thường ấy làm Vị Lan sững người, thằng bé chưa bao giờ làm vậy cả.

Tiếng bước chân nhanh chóng đi lại gần, vẻ mặt hoang mang của Di Di nhìn thẳng vào mắt bà ta, sự lo lắng không muốn tin của cô ta làm Vị Lan tức giận.

"Cô sợ cái gì, chuyện này chỉ là góp ý nhỏ của chuyên gia sao cô phải lo lắng đến phát khóc như vậy."

Di Di nhíu mày nhẹ, giọng lắp bắp hỏi lại.

"Thật không chủ quản."

Vị Lan gật đầu, buổi lễ hôm nay thật sự rất thành công. SV đi qua một bên gọi điện thoại:

"Đúng tôi đã làm theo những điều cô bảo."

Một nụ cười mong đợi ở đầu dây bên kia hiện lên. Sự chờ đợi nhận được kết quả sau vài ngày thả lưới.

Cả phòng thiết kế 2 bận tối mắt tối mũi cho buổi livestream. Các thành viên chạy qua chạy lại qua phòng thiết kế 1, Diêu Diêu bực tức thay cho An Hạ.

"Rõ ràng bản thiết kế ấy là của Hạ Hạ giờ lại bị tổ 2 cướp công."

Những người trong phòng bất bình thay, Tiểu Nhi "hừm" một tiếng bước lại, ánh mắt khiêu khích nhìn Diêu Diêu.

"Cô thấy bất bình thì đi nói với chủ quản, đừng ở đây mà lắm chuyện."

Cả phòng im lặng đến đáng sợ, không ai bận tâm đến rời cô ta nói tiếp tục với công việc của mình. Sự lạnh nhạt của các thành viên càng làm thiện cảm của Tiểu Nhi giảm xuống.

"Đợi tôi lên được chức tổng giám sẽ trị các người biết mặt."

Trong phòng 1, đạo diễn đưa tay lên đếm.

"Một...hai...ba lên."

Buổi livestream diễn ra, những màn quảng cáo nhanh chóng được đẩy lên cao, sự mong chờ của Di Di nhìn vào sản phẩm đang tăng dần lên, niềm vui không dấu nổi mà nhìn qua chủ quản.

"Chủ quản xem kìa, sắp bán hết rồi."

Đơn đặt hàng tăng nhanh chóng, tại các trung tâm của công ty cũng nhận được thông báo hết hàng.

"Cảm ơn các vị đã mua hàng của chúng tôi, đơn hàng sẽ đi trong ngày mọi người yên tâm nhé."

Chỉ sau một tiếng sản phẩm đã không còn, dù không phá được kỉ lục nhưng thành của hôm nay vượt sức mong đợi. Vị Trạch đi lại, anh nhìn qua một lượt muốn rời đi nhưng Vị Lan vội gọi lại.

"Cháu đến để xem sự chiến thắng của dì sao?"

Vị Trạch cười khẩy.

"Bà đắc ý quá rồi, hạn cuối là tuần sau mà đừng vui mừng sớm như vậy."

An Hạ vừa cầm túi bim bim vừa xem buổi livestream trên ti vi, cô cười đắc ý nhìn số lượng sản phẩm đang một tăng lên.

"Xem ra bỏ qua câu nói của mình."

Tiếng "tít" vang lên, Vị Trạch nhìn thấy Hạ Hạ đang xem buổi livestream hôm này anh cau mày tiến lại.

"Cô có chắc không đấy."

Hạ Hạ bật cười đưa gói bim bim qua cho anh.

"Anh muốn làm công ty mình phá sản đấy à."

Vị Trạch cau mày nhìn qua.

"Cô không cần bận tâm nhưng vấn đề mà cô nói thật sự sẽ ảnh hưởng đến công ty trang sức HJ sao?"

An Hạ gật đầu đảm bảo.

"Bản thiết nháp đấy tôi chưa chỉnh sửa lại đã bị ăn cắp thì chắc chắn là sẽ có vấn đề."

Cố Vị Trạch hoài nghi, anh nhớ lại lời của SV lúc buổi lễ diễn ra.

"Nhưng SV nói vấn đề này khá nhỏ không ảnh hưởng gì."

Hạ Hạ đưa tay vác qua vai Vị Trạch cười tươi.

"Yên tâm, lỗi này giải quyết được nhưng chờ để cho bà Vị Lan một bài học tôi sẽ giúp anh trừ lỗ còn tăng doanh thu trong tháng này."