Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 322: Đánh về nguyên hình



Editor: Đào Tử

_____________________________

Phương hướng tiến hóa sai ư?

"Bởi vì đồ vật trong hộp vắc xin?"

Hướng Thụy Quân bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, biểu lộ lạnh mấy độ.

"Quả nhiên cũng không phải vật gì tốt!"

Cô thật muốn hỏi một vấn đề phát ra từ linh hồn ——

Đồ vật "Người ngoài hành tinh" có độc sao?

Cho đến tận bây giờ, không có một món hữu ích cho nhân loại!

Cô lại một lần nữa hoài nghi động cơ của "Người ngoài hành tinh".

Con hàng này tột cùng là không may rơi xuống trái đất, hay cố ý rơi xuống?

Tuy Bùi Diệp nói tài nguyên trái đất đối với "Người ngoài hành tinh" không nhiều lực hấp dẫn lắm, nhưng Hướng Thụy Quân xuất phát từ tâm thái "Mẹ", luôn cảm thấy tinh cầu nhỏ nhà mình mê người nhất toàn vũ trụ. "Người ngoài hành tinh" trong hiện thực và "Người ngoài hành tinh" trong tác phẩm truyền hình điện ảnh đều xấu bụng giống nhau, ngấp nghé tinh cầu nhỏ nhà cô.

"Có lẽ vậy ——" Bùi Diệp nửa ngồi xuống, xuyên thấu qua lao tù lôi điện nhìn con dơi thủ lĩnh thoi thóp, "Cẩn thận thăm dò, chúng ta luôn có thể tìm ra chân tướng."

Vốn tưởng rằng phó bản trò chơi 【 Yêu và nuôi trẻ 】 chính là thằng bạn nhắm mắt dùng mông nghĩ ý tưởng, dùng đầu ngón chân chế tác thành.

Nhưng sau khi cô thăm dò sâu cái phó bản thứ hai, cô phát hiện nhiệm vụ nhìn như vô nghĩa lại tồn tại liên hệ với phó bản trò chơi suy nghĩ tỉ mỉ mà sợ cực.

Ví như cảnh tượng vừa rồi cô thông qua thị giác con dơi thủ lĩnh nhìn thấy —— Cái gọi là đồ vật đựng trong hộp vắc xin —— Xương chân!

Nói đúng ra là một cái xương chân trái hoàn chỉnh.

Xương mu bàn chân, xương cổ chân, xương ngón chân đều tại, kết cấu bảo tồn hoàn chỉnh.

Bùi Diệp nhớ tới túi đồ trò chơi【 Yêu và nuôi trẻ 】.

Góc xó túi đồ nằm một vật phẩm ghi chú "Xương cánh tay phải người thần bí".

Nhấn giữ ngón tay lên vật phẩm, sẽ còn xuất hiện một câu giới thiệu vắn tắt.

【... Đây là... xương cánh tay phải, vết cắt chỉnh tề, giống như bị người cưỡng ép chặt xuống khỏi thân thể... Không biết phân thây thành mấy phần... 】

Sưu tập đạo cụ thần bí (Mảnh vỡ thi cốt người thần bí) cũng là nhiệm vụ chính tuyến trò chơi【 Yêu và nuôi trẻ 】.

→_→

Tuy Bùi Diệp từ đầu đến đuôi không thể nào hiểu một cái trò chơi dưỡng thành nuôi trẻ tại sao lại thiết kế cốt truyện hướng yêu đương, cũng vô pháp lý giải một cái trò chơi dưỡng thành nuôi trẻ lồng ghép yêu đương tại sao lại thêm một đống kịch bản kịch tính hồi hộp như vậy, thậm chí còn sưu tập mang yếu tố kinh dị "Thi cốt huynh đài thần bí"... Trò chơi thập cẩm nát bét đến vậy, bạn bè còn có mặt làm được —— Cô không hiểu, cô cũng không tiện hỏi.

Nhưng cô vẫn muốn phỉ nhổ cảm giác tồn tại của nhiệm vụ chính tuyến chung cuộc này, thật quá thấp quá thấp!

Nếu "Huynh đài thần bí" không xốc vách quan tài, dùng một khối chân trái bị chặt kiếm cảm giác tồn tại, cô đã quên một gốc rạ ấy.

Liên hệ với tính thiết lập thế giới phó bản của trò chơi, con dơi thủ lĩnh tiến hóa sai lầm quá nửa cũng là nồi cái chân trái này.

"Thật là nghiệp chướng vô số ông bạn à."

Bùi Diệp nói thầm chỉ có mình nghe được, thuận tiện hút điếu thuốc tỉnh táo một chút.

Hướng Thụy Quân nói: "Cậu định xử lý nó thế nào? Tuy rằng dị thú tiến hóa sai lầm có giá trị nghiên cứu, nhưng tính tấn công và lực công kích của nó quá mạnh. Ngoại trừ cậu, không ai trong chúng ta có thể chế trụ nó, giao cho sở nghiên cứu căn cứ không nhiều giá trị, chẳng bằng trảm thảo trừ căn."

Dị thú không cách nào giao lưu dễ dàng, không cách nào sống chung hòa bình, đối với người sống sót nhân loại mà nói chính là địch nhân!

Địch nhân, tất nên trảm thảo trừ căn!

Bùi Diệp đang muốn đáp ứng, nhưng thời điểm chuẩn bị xuống tay lại chần chờ.

Cô nghĩ đến ánh mắt vừa rồi của con dơi thủ lĩnh.

Dị thú trông còn có vẻ thanh tỉnh sinh phản ứng với dị năng của cô, thật không cứu nổi?

Cô chậm chạp không động thủ, Hướng Thụy Quân cảm giác "Minh bạch" ý Bùi Diệp.

"Cậu muốn giữ nó lại?"

Bùi Diệp nói: "Cũng không phải..."

Hướng Thụy Quân một bộ biểu lộ "Cậu không cần giải thích, tôi hiểu mà" nói: "... Nhưng huyết dịch dơi mang độc, bản thân còn có rất nhiều bệnh khuẩn, thậm chí ký sinh virus lây bệnh cực cao. Cậu có một cái dạ dày sắt tôi không phản đối, gặp cái mang thịt đều muốn nếm một ngụm, nhưng cậu xem mặt nó chút đi, ngực nó, bụng nó, chân nó còn có cánh của nó, mang dáng vẻ người còn xấu như thế, cậu có khẩu vị?"

Tuy Bùi Diệp là sói hung ngay cả côn trùng cũng ăn say sưa ngon lành, nhưng Hướng Thụy Quân đối với liêm sỉ của cô từ đầu đến cuối vẫn cất một ít hi vọng xa vời.

Có lẽ cô không phải Bear Grylls bản nữ, chỉ là có đam mê đặc thù với côn trùng thôi nhỉ?

Bùi Diệp: "..."

Hướng Thụy Quân biểu lộ từ chờ mong chậm rãi thu liễm thành mặt không biểu tình, tiếp theo thành tuyệt vọng.

"Cậu muốn ăn thì cứ một người ăn, tôi sẽ không nói vả mặt thật phê đâu."

Bùi Diệp: "..."

Với chỉ số IQ của Thanh Long Yển Nguyệt cũng bị Hướng Thụy Quân mang vào rãnh biển Mariana.

Duy chỉ có cô em Đao không ức chế nổi ham ăn và tín nhiệm mù quáng với Bùi Diệp.

Con dơi đích thật xấu nha, nhưng biết đâu chừng nấu xong sẽ rất ngon?

Bùi Diệp chỉ có thể trên mặt cười hì hì, nội tâm MMP.

Đây chính là đồng đội thiểu năng cô lựa chọn, dù là đồng đội không có chút ăn ý, cô cũng phải quỳ dẫn đi.

Bùi Diệp đưa một bàn tay chụp đỉnh đầu con dơi thủ lĩnh, hình tượng óc bắn tung tóe trong dự liệu đám người không phát sinh, chỉ thấy con dơi thủ lĩnh trước kia trọng thương mất lực đau đến nỗi nhảy dựng tại chỗ, đụng vào phía trên lao tù lôi điện lại bị bắn ngược về trên mặt đất, đau đến lăn lộn trái phải.

Nó cố gắng thu hai cánh đắp lên người, cánh tay ôm chặt trước ngực, hai chân dị dạng dán tại bụng dưới, cuộn mình thành tôm nấu chín.

Qua vài hơi thở, con dơi thủ lĩnh còn lớn hơn tráng hán co ro dưới cái nhìn chăm chú của đám người chậm rãi rút lại.

Rút lại, đặc điểm con người dị dạng bị thay bằng hình dáng ban đầu của con dơi.

Khi thân thể nó rút lại đến hơn ba mươi centimet, ngoại hình giống hệt đám dơi pháo hôi vừa rồi.

"Tiểu Tú, sao cậu làm được?"

Lại để con dơi dị dạng khôi phục bình thường?

Cẩu cẩu đội cảnh khuyển nhìn một màn này, nhao nhao kẹp chặt hai chi sau, nện bước nhỏ lui hai bước.

Bùi Diệp hỏi lại Liễu Diệp Tiên: "Cậu có nghe qua từ trảm yêu trừ ma chưa?"

"Nghe rồi."

Bùi Diệp nói: "Trong phim truyền hình điện ảnh thiên sư luôn lấy 'Trảm yêu trừ ma' làm nhiệm vụ của mình, dĩ nhiên phải có chút thủ đoạn đánh yêu tinh về nguyên hình."

Cô không có làm gì, chỉ cưỡng ép phế bỏ thực lực con dơi thủ lĩnh, đánh nó về nguyên hình mà thôi.

"Trừ cái này, mình cũng không biết thủ đoạn khác."

Đây cũng đâu thể trách cô.

Kỹ năng thiên sư của cô phần lớn là học được từ giá sách nhà Chu Thuần An, tất cả đều là cơ sở nhập môn.

Trước khi rời cái phó bản thứ nhất, ngược lại làm quen nhiều đại lão giới thiên sư, học trộm mấy kỹ năng tiêu chuẩn cao trong đó, nhưng không có liên quan tới yêu tinh.

Bùi Diệp nghĩ mãi chỉ có thể dùng biện pháp đơn giản thô bạo nhất, trực tiếp phế bỏ thực lực con dơi thủ lĩnh, đánh nó về nguyên hình.

Thanh Long: "..."

Yển Nguyệt: "..."

Cẩu cẩu đội cảnh khuyển khác: "..."

Hai cỗ đấu tranh QAQ

Đại khả ái còn có thủ đoạn như thế!

Hai anh em liếc nhau, từ trong mắt nhau thấy được quyết tâm.

Sau này em gái Đao lại chiếm tiện nghi đại khả ái, bọn nó nhất định phải ngăn cản a a a a ——

Bùi Diệp dùng dây thừng kèm theo nguyên khí trói con dơi thủ lĩnh lại, đặt trên lưng Thanh Long chịu khó.

Con dơi thủ lĩnh lúc này không nhúc nhích, mặc cho Bùi Diệp giày vò.

Cuối cùng còn dè dặt, cẩn thận từng li từng tí dùng đầu cọ cọ ngón tay của cô, mở ra con mắt như hồng ngọc thối lui đục ngầu.

Bùi Diệp lại vô tình nói: "Đừng cọ, mi xấu lan đến ta."

Răng rắc ——

Có thứ gì đó tan vỡ.