Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 325: Kỹ xảo của ta kín không kẽ hở



Editor: Đào Tử

_____________________________

"Chiến!"

Địch nhân không động thủ, không trở ngại Bùi Diệp các cô tiên hạ thủ vi cường.

Hướng Thụy Quân bỗng nhiên rút ra trường đao.

Lôi điện gào thét hòa lẫn ánh lửa, đánh thẳng chỗ hiểm bảy tấc của địch nhân.

Thiên đoàn "Ngày Zombie" phối hợp vô cùng ăn ý, gần như tại cùng thời khắc động thủ.

Nhiệm vụ của bọn họ chính là tận lực kiềm chế địch nhân, để Bùi Diệp có cơ hội đánh ra một cái tát kia.

Ai ngờ con mãng xà này thực lực quá cường đại, lại khinh miệt trừng bọn họ một chút, tuỳ tiện xé nát mạng lưới bọn họ liên thủ bày ra, tùy ý huy động đuôi rắn to dài khổng lồ cản tất cả công kích lại, hành động không nhận tí hạn chế.

Một màn này vượt qua dự đoán của bọn họ!

"Tiểu Tú, cậu cẩn thận!"

Phát hiện hạn chế thất bại, bọn Liễu Diệp Tiên ngược lại lo lắng Bùi Diệp ngay sau vọt tới trước mặt dị thú.

Mãng xà đầu người thân rắn phát hiện Bùi Diệp dám đi tìm cái chết, cảm thấy lửa giận vượng hơn, trong cổ phát ra tiếng thét muốn đâm rách màng nhĩ.

Nó thét lên cùng loại thủ đoạn công kích của con dơi A Sửu.

Đối phó những người khác là kỳ chiêu, nhưng đối Bùi Diệp căn bản không có hiệu quả.

"Thứ quỷ này bộ không có dị năng sao?"

Hướng Thụy Quân nhìn mãng xà đem đuôi rắn múa kín không kẽ hở, lại chẳng thể không bắt được Bùi Diệp trên nhảy dưới tránh.

Nhìn một hồi cô lập tức nghi ngờ.

Những con dị thú cuồng bạo này không có kỹ xảo chiến đấu, chỉ dựa vào man lực dốc toàn lực thôi.

Tùy tiện vung các loại đại chiêu dị năng, nếu không phải công trình đường hầm tàu điện ngầm vô cùng đạt tiêu chuẩn, đã sớm đổ sụp không biết bao nhiêu hồi.

Con dị thú "Xà mỹ nữ" nghe nói từng tranh bá top ba đường hầm tàu điện ngầm, nổi giận như vậy đều không dùng đại chiêu dị năng, hiếm lạ thật.

Thanh Long cũng hỏi thăm con dơi A Sửu.

Con dơi A Sửu và Xà mỹ nữ từng đánh một lần, ít nhiều biết một chút lai lịch đối phương.

Nó nói: "Nó rất lợi hại, có thể nuốt vào bất kỳ vật gì."

Bất kỳ vật gì, bao quát công kích dị năng của kẻ địch.

Nuốt vào công kích dị năng, còn có thể tăng cường mấy lần đánh trả lại, siêu cấp lưu manh!

Hướng Thụy Quân dựa vào kinh nghiệm tận thế năm năm phân tích ra thuộc tính dị năng "Xà mỹ nữ".

"Nói như vậy, nó chắc là dị thú dị năng hệ không gian."

Vừa nhắc tới hệ không gian, phần lớn người đều nghĩ đến không gian tùy thân, không gian điền văn, nhưng ấn tượng này rất hạn hẹp.

Năng lực dị năng hệ không gian phân rất nhiều loại.

Chứa đựng chỉ là một loại trong đó, còn có thuấn thân thoáng hiện, thủ đoạn công kích cùng loại đao phong hệ phong, cưỡng ép thôn phệ công kích của địch nhân...

Thôn phệ công kích bên trong dị năng hệ không gian không tính năng lực cực phẩm.

Mà phản lại công kích mạnh đến đâu cũng phải đánh trúng địch nhân mới được.

Dị thú cuồng bạo công kích không có chiêu thức, Bùi Diệp linh hoạt như là cá chạch, căn bản không sợ.

Kết quả có thể đoán trước, nhưng quá trình không giống mấy người Hướng Thụy Quân suy nghĩ.

Mấy lần công kích phí công và né tránh hao hết kiên nhẫn "Xà mỹ nữ", nó há miệng anh đào về phía Bùi Diệp.

Tuy "Xà mỹ nữ" có một cái đầu cồng kềnh như bóng yoga, nhưng miệng nó không lớn, môi hình khá dễ nhìn, miệng anh đào nhỏ tiêu chuẩn.

Khuyết điểm duy nhất là môi nó màu xanh tím.

Khi nó hé miệng, đám người còn tưởng rằng nó lại muốn thi triển công kích thanh âm, ai ngờ một giây sau, miệng anh đào của nó khuếch trương còn to hơn hai quả bóng yoga!

Trong miệng một mảnh đen kịt, tư thế hung mãnh một ngụm nuốt Bùi Diệp xuống bụng, khiến người ta bất ngờ.

"Đm!"

Hướng Thụy Quân trực tiếp phát nổ nói tục.

Con "Xà mỹ nữ" kia thế mà nuốt sống Bùi Diệp!

"Chớ hoảng hốt!"

Tuân Minh Viễn đưa tay ngăn Hướng Thụy Quân dự định lao ra, ra hiệu cô nhìn lại.

"Xà mỹ nữ" há miệng nuốt Bùi Diệp vào một chớp mắt, biểu lộ nó nắm chắc thắng lợi trong tay, không mang theo chút kinh hoảng.

Quả nhiên.

Bùi Diệp bị "Xà mỹ nữ" nuốt mất một giây sau xuất hiện bên thân "Xà mỹ nữ", trở tay dùng trường côn "Dịch thạch cao" chế thành đâm xuyên sọ đầu của nó.

"Xà mỹ nữ" chỉ kịp phát ra một tiếng kêu rên liền ầm vang ngã xuống, thân thể run rẩy hai lần bất động.

Mà Bùi Diệp lại dưới chân lảo đảo, dựa vào trường côn chèo chống mới không ngã xuống.

"Tiểu Tú!"

Bùi Diệp nắm chặt trường côn, suy yếu lắc đầu với Liễu Diệp Tiên.

"Mình không sao, nghỉ ngơi trước một chút."

"Cái này còn gọi không có việc gì? Mặt cậu còn trắng hơn thạch cao! Mau nghỉ ngơi đi, mình trị liệu cho cậu!"

Liễu Diệp Tiên lập tức thi triển dị năng hệ trị liệu.

Cô bị hù dọa thật.

Bùi Diệp luôn là "Động cơ vĩnh cửu" nhảy nhót cả ngày vẫn còn sung sức, đối mặt với địch nhân mạnh cỡ nào đều có thể chuyện trò vui vẻ, nào từng mất sức?

Đường hầm tàu điện ngầm nguy cơ tứ phía, Bùi Diệp xảy ra chuyện mang ý nghĩa toàn bộ đoàn đội bọn họ có phiền toái.

Ba chó Thanh Long cũng tới trước dùng mũi ủn ủn cánh tay cô, con mắt ướt sũng cất chứa lo lắng vì đại khả ái.

Bùi Diệp suy yếu cười nói: "Mình không sao, nghỉ ngơi mấy phút là được rồi, vừa rồi thoát hiểm hao phí kha khá khí lực."

Đám người hai mặt nhìn nhau, không ai nói chuyện.

Theo bọn họ nghĩ, Bùi Diệp là bị mãng xà nuốt vào miệng, một giây sau cô phản sát "Xà mỹ nữ".

Quá trình một hai giây, sao lại mất sức?

Bùi Diệp giải thích cho bọn họ.

"Dị năng con 'Xà mỹ nữ' này không đơn giản, nó không chỉ có thể thôn phệ phản công kích người khác, trong miệng còn có một mảnh không gian cổ quái tốc độ thời gian trôi qua bất thường, trong không gian có mấy ngàn oan hồn dị thú bị nó thôn phệ. Mình đi vào nơi đó chờ đợi gần nửa giờ mới ra ngoài."

Dăm ba câu giải thích tại sao cô lại mất sức.

Người ngoài nhìn như một màn không có chút gợn sóng, một mình cô lại tiếp nhận vô số hung hiểm.

Liễu Diệp Tiên đa cảm nhất, nghe nói như thế đau lòng kinh khủng.

Cô đề nghị những người khác.

"Chúng ta cách trung tâm rất gần, nhưng nguy hiểm lớn hơn. Tiểu Tú càng cần khôi phục trạng thái hơn, không bằng nghỉ ngơi trước, để cậu ấy hoãn một chút."

Đám người không có ý kiến.

Không có Bùi Diệp, bọn họ ngay cả cửa ải con dơi A Sửu đều không qua được, nào có thể một cước tới cửa khiêu chiến đại Boss cuối cùng.

Hướng Thụy Quân cũng lo lắng hai câu.

Bùi Diệp gật đầu nhận ý tốt của đám tiểu đồng đội.

Ba chó Thanh Long yên tĩnh nằm cách bên chân cô không xa, con dơi A Sửu vẫn như trước làm cái bánh chưng.

Một lát sau, con dơi A Sửu chít chít hai tiếng.

Nó hỏi: "Vì sao đại khả ái không còn đáng yêu nữa rồi?"

Cô em Đao nhe răng uy hiếp.

"Câm miệng mi lại! Bởi vì đại khả ái bị thương, chờ chị ấy khôi phục, chị ấy sẽ vẫn đáng yêu giống như trước!"

Đại khả ái mãi mãi là đại khả ái!

Cái con dơi xấu bẹp thối này quả nhiên không có thành tựu, không có khả năng tranh đoạt vị trí yêu sủng thứ nhất bên người đại khả ái với nó!

Cô em Đao khinh bỉ con dơi A Sửu.

Con dơi A Sửu không có "Dơi quyền", yên lặng ngậm miệng lại.

Một đoàn người dừng bước nghỉ ngơi không phát hiện đại quân một trăm linh tám người giấy nhỏ của Bùi Diệp thiếu một con.

Cùng lúc đó, trong đường hầm tàu điện ngầm cách nơi đây xa vài trăm thước.

Một con người giấy nhỏ nện bước chân ngắn phi nước đại trong bóng đêm.

"Cuối cùng tìm tới cơ hội phát động thuật hoán thể."

Cái gì mà trong miệng "Xà mỹ nữ" có dị không gian, rồi trong dị không gian oan hồn dị thú vô số, thêm ác chiến nửa giờ...

Tất cả đều là người giấy nhỏ thuận miệng bịa chuyện nói láo.

Người giấy nhỏ bạo dạn dùng diễn kỹ năm đó cô dùng lừa gạt giáo viên lẫn bộ đội trưởng trường quân đội.

Biểu diễn thiên y vô phùng, không có sơ hở!

Đúng vậy, người giấy nhỏ trước mắt mới là Bùi Diệp bản tôn.