Sau Khi Ly Hôn Chúng Tôi Lại Kết Hôn

Chương 13



Quách Viên An đã ngồi bên ngoài phòng cấp cứu nhiều tiếng, nhìn y tá đi ra rồi lại đi vào phòng cấp cứu cô lo lắng vô cùng, rốt cuộc đêm qua đã xảy ra chuyện gì thế, tại sao Tân Yên lại nông nỗi như bây giờ, cô không biết phải làm như thế nào

Đèn phòng cấp cứu rốt cuộc cũng đã tăt, Tân Yên được đẩy ra bên ngoài, khuôn mặt cậu xanh xao đi nhiều, Quách Viên An liền chạy đến hỏi bác sĩ, bác sĩ nhìn cô một cách khó hiểu sau đó liền mời cô đi theo để trao đổi tình hình của Tân Yên

Một tiếng đồng hồ ở bên trong phòng bác sĩ khiến cho Quách Viên An thất thần bước ra ngoài, những lời bác sĩ nói cô đều nghe rõ và nhớ như in, cô không tin được rốt cuộc Tân Yên đêm qua đã xảy ra những chuyện gì, tại sao lại ra nông nỗi như vậy chứ, còn dám giấu cô, cậu không cô là bạn hay sao

Quách Viên An bước vào bên trong phòng bệnh, Tân Yên vẫn còn đang truyền dịch, sắc mặt cậu vẫn còn kém, máy nhịp tim vẫn đang chạy nhưng Quách Viên An cảm thấy tim cô như đã ngưng đập khi nghe bác sĩ nói nhưng lời kia

Quách Viên An bật khóc, đây là lần đầu tiên cô rơi nước mặt vì một người khác ngoài gia đình mình, cô không nghĩ hôm qua là tiệc mừng mà cô làm cho Tân Yên lại khiến cậu nhém chút nữa mất mạng, cô không hề biết rằng Tân Yên bị dị ứng với chất kích thích, nó vô cùng nguy hiểm nếu cậu sử dụng, chỉ cần là một ít đi chăng nữa nếu không kịp thời cứu chữa e là sẽ mất mạng, đã vậy cậu còn có dấu hiệu bị xâm phạm, nghe đến đây thôi đủ khiến cô đau lòng đến mức nào rồi, cô muốn đem cái tên đã làm cậu ra nông nỗi này xử lí, cho hắn ta một bài học

Quách Viên An ở lại bệnh viện chăm sóc cho Tân Yên mà không trở về khiến Quách Nghiêm Hạo lo lắng gọi điện đến hỏi cô

“Em đi đâu mà giờ này chưa trở về nhà, lại trốn đi đâu nữa rồi”

Quách Viên An thở dài mà đáp lại

“Em đang ở bệnh viện, Tân Yên cậu ấy xảy ra chút chuyện đang ở bệnh viện, em tạm thời chăm sóc cậu ấy cho nên không về nhà được, an tâm em tự biết chăm sóc bản thân”

Quách Nghiêm Hạo nghe Tân Yên nhập viện thì bất ngờ, hắn cảm thây có gì đó không đúng, có phải do hắn khiến Tân Yên nhập viện hay không

“Tân Yên bị làm sao ạ, tại sao lại nhập viện”

“Không có gì cậu ấy chỉ là suy nhược cơ thể, anh an tâm không có việc gì cả”

Quách Viên An nói xong lập tức tắt máy, cô không muốn mang những chuyện này nói ra sẽ khiến Quách Nghiêm Hạo có cái nhìn không tốt về Tân Yên, cô không muốn như vậy, hơn nữ Tân Yên chắc chắn không muốn anh trai cô biết những việc này

Quách Nghiêm Hạo sau khi bị em gái cúp máy đột xuất thì ngẩng người, hắn không biết được tình hình của Tân Yên như thế nào, cũng chẳng biết có phải bản thân mình khiến cậu nhập viện hay không, càng không thể đối mặt với Tân Yên lúc này được, đêm qua hắn không tự chủ được bản thân làm ra những chuyện như vậy làm sao cùng cậu đối mặt được

Quách Nghiêm Hạo đối với những suy nghĩ này vô cùng đau đầu, hắn rốt cuộc cũng quyết định ngày mai hỏi vị trí bệnh viện từ Quách Viên An sau đó cho người mang hoa quả đến tặng, xem như có chút lòng thành vậy, cho dù là như thế nào hắn cũng nên có trách nhiệm một tí, cũng nhắn tin hỏi thăm cậu

Tân Yên hôn mê một ngày mới tỉnh lại, khi tỉnh lại bên cạnh giường cậu là Quách Viên An đang ngủ gật trong vô cùng buồn cười, Tân Yên không nhịn được cười nhẹ một cái

Quách Viên An giật mình tỉnh dậy, nhìn thấy Tân Yên đã tỉnh cô cũng an tâm sau đó liền lấy nước cho cậu, dặn dò cậu nghỉ ngơi đủ thứ cả

“Được rồi, được rồi tớ đã hiểu hết rồi, cậu an tâm tớ không phải trẻ con”

“Không phải trẻ con vậy tại sao lại nhập viện như thế này, Tân Yên cậu xem tớ là trẻ con hay sao”

Tân Yên đương nhiên không dám nói như vậy, cậu biết hiện tại Quách Viên An đang rất tức giận, cậu cũng biết cô dường như đã phát hiện gì đó nhưng cậu không biết nên mở lời như thế nào với cô nữa

Lúc này bên ngoài người của Quách Nghiêm Hạo sai mang hoa và trái cây thăm bệnh cho cậu tới, Quách Viên An tò mò nhưng vẫn nhận lấy hoa và trái cây, sau khi mang vào cô liền cầm tấm thiệp trên tay, là anh trai cô gửi cho Tân Yên, sáng nay anh trai cô có hỏi địa chỉ nơi Tân Yên đang nằm cô liền cho anh ấy biết, không nghĩ anh ấy lại gửi đồ đến, xem ra tiến triển không tồi đi, Quách Viên An cũng tò mò anh cô viết gì cho Tân Yên nên bản thân đã trộm lấy bức thư đó đợi về mang chọc anh trai rồi đưa cho Tân Yên sau

“Là ai mang đến vậy, tặng cậu sao”

Quách Viên An lắc đầu, có cô tặng cho người khác chứ cô không bao giờ nhận hoa, sến súa không hợp với cô tí nào

“Tặng cho cậu, anh tớ tặng xho cậu, xem ra hai người tiến triển cũng tốt nhỉ”

Quách Viên An trêu ghẹo nhưng Tân Yên trong lòng lại có chút giao động, cậu cứ cho rằng sau đêm xảy ra chuyện cậu và hắn sẽ không thể nào trở lại bình thường như trước đây nhưng hắn lại tặng hoa và trái cây cho cậu, đây có phải là có dụng ý gì hay không, nhưng là dụng ý gì cậu cũng rất thích

“Xem kìa, vui vẻ như vậy sao, anh tớ chỉ tặng quà cho cậu đã vui vẻ như vậy, sau này cùng anh ấy thành một đôi không biết còn vui vẻ như thế nào”

Tân Yên đỏ mặt không thèm trả lời lại cô, cậu lại có thêm động lực để đeo đuổi Quách Nghiêm Hạo hơn, mọi chuyêhn đã lỡ rồi, phóng lao thì phải theo lao vậy, cậu tin rằng nếu như kiến trì biết đâu sẽ có kết quả thì sao

Tân Yên nằm ở bệnh viện ba ngày liền trở về nhà, Quách Viên An vì lo lắng cho nên rốt cuộc cũng nói cho cậu nghe bệnh án của cậu

“Yên yên sau này cậu dùng bất cứ thứ gì cũng phải cẩn thận, cơ thể cậu dị ứng với chất kích thích, nếu như không may dùng phải nhẹ có thể ngất đi, nặng sẽ như lần này, nếu không kịp thời đưa đến bệnh viện sẽ có nguy cơ bị mất mạng có biết chưa”

Tân Yên gật đầu, cậu cũng không nghĩ đến việc bản thân dị ứng với chất kích thích, xem ra từ nay về sau phải cẩn thận một chút, cậu không muốn phải làm phiền đến người khác càng không thích đến bệnh viện một tí nào cả, chỉ cần cậu xuất hiện ở bệnh viện người kia chắc chắn sẽ biết

Tân Yên cùng Quách Viên An trở về nhà, trước cửa là xe của người kia, cậu liền hiểu chuyện cậu nhập viện e là đã đến tai người kia, cậu nhìn Quách Viên An bất đắc dĩ

“An an cậu về trước đi, hôm nay nhà tớ có người không tiện cậu đến”

Quách Viên An nhận ra chiếc xe thể thao hôm trước đã đón Tân Yên, Tân Yên đã nói vậy cô đành phải rời đi, nhưng cô vẫn không quên để ý chiếc xe kia