Sau Khi Nữ Cải Nam Trang Tôi Cầm Kịch Bản Nam Chính

Chương 22: Yêu sớm



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: _zldzks1995

17.01.2021

**************************************************************

Chương 22: Yêu sớm

Đường Lê không nắm chắc được đến tột cùng thì Tề Diệp đối với mình là thái độ gì, trông thì vẫn lạnh lùng như trước, nhưng lại có chút không giống.





Đường Lê không có để ý thấy anh tới, vọt thẳng bay tới chỗ hai người kia cho mỗi người một cước, sau đó túm tóc người còn lại đập vào tường.

Anh nhìn đến ngây người, miệng há thật to.

Thẳng đến cậu học sinh bị bọn kia giữ lại thu phí bảo hộ kia cuống quít rời đi rồi, lúc này anh mới phản ứng lại.

Giải quyết xong mấy người, Đường Lê vỗ bụi trêи người, bước ra khỏi ngõ.

Gặp được anh thì dừng lại, sau đó trở về bộ dạng hung ác thường ngày.



"Em ấy miệng thì không nói lời nào, trong lòng thật ra quan tâm em."

Đôi môi mỏng của Tề Diệp hơi mím lại, cốc nước trong tay nóng bỏng khiến đầu ngón tay đỏ bừng.

Vậy mà không buông tay, thậm chí còn vô thức giữ chặt hơn

Lời nói của Lão Bạch khiến trong lòng cậu dậy lên sóng lớn, từng chút từng chút một phá vỡ nhận thức của cậu.

Tề Diệp đối với ác ý của người khác có thể bỏ qua, nhưng lại khó làm ngơ trước thiện ý.

Nhất là dạng tình cảm thuần túy như Đường Lê.

Nếu trước đây Tề Diệp cảm thấy phản cảm và bài xích thì bây giờ khi đã biết nhiều chuyện như vậy, chính là càng hoảng hốt nhiều hơn.

Đột nhiên cậu có chút bất an.

Trong lúc nhất thời không biết nên như thế nào cho phải.

Khi Tề Diệp còn đang hoảng hốt, điện thoại trêи bàn rung lên.

Suy nghĩ của Tề Diệp cũng đột nhiên bị động tĩnh này làm gián đoạn.

Cứ tưởng chỉ rung lên một lúc rồi im, không nghĩ đến rung một hồi lâu cũng không có dấu hiệu dừng lại.

"Đây là điện thoại của Đường Lê phải không?"

Nam nhân nhìn cái ốp điện thoại hình đầu lâu màu đen, lập tức nhận ra chủ nhân.

"Cứ rung mãi thế này thật khó chịu, không thì em nghe giúp đi. Tay thầy dính thuốc thật không tiện."

Tề Diệp do dự một chút, cuối cùng hít một hơi thật sâu, trước sự thúc giục của Lão Bạch đưa tay cầm lấy điện thoại di động trêи bàn.

Cậu nhìn xuống màn hình điện thoại di động đang sáng, tên người gọi 【Anh Ninh 】 hiển thị trêи đó.

Chắc là bạn hoặc anh trai của Đường Lê.

Ánh mắt Tề Diệp khẽ động, sau khi bấm nút trả lời liền đưa điện thoại lên tai.

【Tiểu Lê, em bên kia vẫn chưa đến lớp đúng không? Có quấy rầy em học tập không? Là thế này, bên chỗ anh tạm thời có chút chuyện, có thể đến tối mới đến trường được...】

Nói chuyện được phân nửa, nhận ra người đối diện yên tĩnh lạ thường, nếu không phải cách điện thoại mà còn có thể rõ ràng nghe được tiếng hít thở thì có lẽ anh tưởng đầu dây bên kia không có ai.

【Tiểu Lê? Có đang nghe không? 】

Lông mi của Tề Diệp run lên, trêи khuôn mặt trắng bệch thoáng qua một tia bất an.

Một lúc sau, đôi môi mỏng của anh khẽ mở.